Dịch: Thư.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
- Không tao nhã? Khẩu khí thật là lớn.
Vu Chân hừ lạnh một tiếng, trên mặt mang theo thần sắc giận dữ, Lâm Phong kỳ thực đã đâm trúng nhược điểm của Vu Yêu Vũ Hồn.
Vu Yêu Vũ Hồn chủ yếu nhất là thủ đoạn công kích vào hồn phách, nhiếp hồn, khiến cho yêu thú bị hạn chế, yêu thú đồng cấp tuy rằng thực lực tương đương với con người nhưng cường độ hồn phách của yêu thú không mạnh mẽ bằng nhân loại, dễ dàng bị mê hoặc, bởi vậy Vu Yêu Vũ Hồn có thể khống chế yêu thú, nhưng chỉ có thể ảnh hưởng đến hồn phách người khác, sau đó tìm cách khống chế người đó.
Đương nhiên, chỉ cần tác dụng có thể khống chế yêu thú này cũng đã đủ khiến người ta chấn kinh rồi.
- Ta ngược lại muốn nhìn một chút ngươi muốn cho ta xem cái loại vũ hồn gì.
Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, tâm thần khẽ động, Vu Yêu Vũ Hồn ngay lập tức trở lại phía sau hắn, hai con yêu thú bị chế trụ kia đều bay lên trời, một con là dực hổ, còn một con là điểu sư.
Hai con yêu thú ánh mắt khát máu nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, dữ tợn khủng bố.
- Yêu thú? Ngươi không sợ thì liệu ta có sợ không?
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, vô tận ánh sáng màu tím lao ra rồi hóa thành yêu xà, trong nháy mắt quấn quanh dực hổ và điểu sư.
Thân thể của dực hổ và điểu sư kháng cự mãnh liệt, yêu xà màu tím không ngừng bị dao động, hai con yêu thú này đều là loài cực kỳ bạo ngược.
- Đây chính là vũ hồn mà ngươi muốn cho ta xem à? Nếu như là vậy thì ta đã sớm nhìn thấy rồi.
Vu Chân lãnh đạm nói một tiếng.
Đồng tử của Lâm Phong vẫn đen kịt như trước, vô cùng lạnh lẽo.
- Ngươi nói ta thấy Vu Yêu Vũ Hồn rồi thì chết cũng có thể nhắm mắt, vậy ta sẽ cho ngươi xem một chút vũ hồn của ta, đây là lần đầu tiên ta phóng thích vũ hồn cùng một lúc.
Dứt tiếng, tiếng rống của một con Thương Long làm chấn động thiên địa vang lên, sau lưng Lâm Phong có sáu đầu rồng xuất hiện, ngay sau đó, thân thể của sáu con Thương Long phóng thẳng lên trời, ngửa mặt gào thét.
Lại một vũ hồn, Lâm Phong lần đầu tiên phóng thích hai vũ hồn cùng một lúc ở trước mặt người khác.
Trước đây Lâm Phong chưa từng dùng Thiên Phệ vũ hồn để chiến đấu, đây là lần đầu tiền sử dụng.
- Vũ hồn song sinh.
Trong nháy mắt khi nghe thấy tiếng rống của Thương Long, trong lòng Vu Chân liền khẽ chấn động, Lâm Phong vẫn luôn che giấu thực lực của mình, hắn vậy mà lại nắm giữ hai vũ hồn trong tay.
Mà đến thời điểm Thương Long ngửa mặt lên trời thét dài, tâm của Vu Chân đã không thể dùng từ chấn động để hình dung nữa, ánh mắt của hắn nhìn chòng chọc vào sáu con Thương Long kia, vẻ mặt kịch biến.
- Làm sao có khả năng, sao có thể có chuyện đó...
Vu Chân không thể tin được, đây không thể là vũ hồn của Lâm Phong, đây là... Thiên Phệ vũ hồn, vũ hồn mà chỉ người có huyết thống của Nguyệt gia mới có thể nắm giữ.
Lâm Phong, hắn họ Lâm, hắn làm sao có khả năng nắm giữ vũ hồn của Nguyệt gia.
Lâm Phong nhìn thấy vẻ mặt kịch biến của Vu Chân thì cảm thấy thấy hơi kỳ quái, tuy rằng hắn là vũ hồn song sinh nhưng Vu Chân vốn là kiêu ngạo mạnh mẽ, cho dù có nhìn thấy vũ hồn song sinh cũng không đến nỗi như thế chứ.
- Ngươi họ Lâm, không phải họ Nguyệt à?
Vu Chân nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, mở miệng hỏi.
- Nguyệt?
Lâm Phong nhíu nhíu mày, Nguyệt gia sao? Hắn không hiểu Vu Chân có ý gì.
- Xem ra ngươi không biết.
Vu Chân nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Phong thì ánh mắt lấp loé không yên. Hắn đột nhiên nhớ tới, vừa nãy Nguyệt Thanh Sơn trợ giúp Lâm Phàm mấy lần, còn dùng ngôn ngữ ngăn cản Vạn Thú Môn cùng với các cường giả được trưởng bối của Vũ gia giết Lâm Phong.
Còn có, người của Vũ gia vì sao lại đồng ý nhẫn nhịn không giết Lâm Phong, mà lại để người của Vạn Thú Môn giết?
Giờ khắc này Vu Chân vô cùng nghi vấn, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hắn còn nghe nói, Tam gia Vũ Cừu của Vũ gia là bị thuộc hạ của người phụ nữ đó phế bỏ ở Tương Tư Lâm, sau đó còn bị người của Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai tru diệt.
Người của nàng tại sao lại ở thời điểm Vũ Cừu sắp giết chết Lâm Phong lại ra tay phế bỏ Vũ Cừu?
Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai tại sao không tiếc đắc tội Vũ gia cũng phải vì Lâm Phong mà tru diệt Vũ Cừu?
Từng đạo linh quang lấp loé trong đầu, Vu Chân cảm giác chân tướng cách mình càng ngày càng gần, mà trái tim của hắn cũng càng ngày càng cả kinh.
Mười tám tuổi, Lâm Phong năm nay khoảng chừng mười tám tuổi!
Thời gian rất ăn khớp.
Vu Chân có cảm giác mình bị bán rồi, bị người của Vũ gia bán để cho người Vạn Thú Môn đến giết Lâm Phong.
Nếu như Vu Chân đoán không sai, Lâm Phong có khả năng là con trai của cô ta, chưa nói tới hắn có thể giết Lâm Phong hay không, cho dù có thể giết thì cô ta sẽ bỏ qua cho hắn sao?
Mười tám năm, không có ai biết bốn vị thiên tài có thực lực chói mắt nhất ngày xưa bây giờ ra sao, Vu Chân chỉ mơ hồ nghe nói, vị kia của hoàng thất đã đạt tới đỉnh cao, toàn bộ Tuyết Nguyệt không ai qua nổi ông ta, mà thiên phú của cô ta vẫn luôn được công nhận là chỉ đứng sau vị kia, bây giờ đã qua mười tám năm, cô ta khủng bố đến mức nào? Không ai có thể biết được.
Con đường tu luyện xảy ra rất nhiều chuyện khác nhau, cũng không phải tuổi tác lớn một chút, sống lâu hơn một chút thì tu vi sẽ cường đại.
Thiên phú không đủ thì đến cảnh giới nhất định sẽ rơi vào bình cảnh, nếu như vẫn cố gắng tiến tới, có thể mười năm thậm chí là mấy chục năm mới vượt qua một bước nhỏ, mà người có thiên phú mạnh mẽ thì một năm liền có thể vượt qua mấy cảnh giới.
Bởi vậy, hết thảy thế lực đều phi thường coi trọng những đệ tử hậu bối có thiên phú xuất chúng, tuy rằng thực lực của bọn họ hiện tại kém hơn rất nhiều so với trưởng bối của tông môn hoặc gia tộc, nhưng theo thời gian trôi qua, chênh lệch này sẽ càng ngày càng nhỏ, cho đến khi chênh lệch hoàn toàn biến mất, đợi đến khi hậu bối triệt để vượt qua trưởng bối cũng chính là thời điểm mở ra một thời đại mới.
Hậu bối thiên phú càng mạnh thì chênh lệch sẽ biến mất càng nhanh, liền ví dụ như một cái tông môn nào đó, ở trong tông môn đó có một nhân vật thiên tài giống như Bát Đại Công Tử, ba năm trước, trưởng bối tông môn đó có thể mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng ba năm sau, thực lực của đệ tử thiên tài đó đã nhanh chóng đuổi kịp những trưởng bối có thực lực đình trệ.
Vì lẽ đó, trong những tông môn bá chủ không có ai dám xem thường mấy vị thiên tài đã biến mất gần mười tám năm kia, bọn họ càng ít xuất hiện thì càng tạo cho người ta một cảm giác thần bí, khiến cho người ta sợ hãi.
Thời điểm vũ hồn Thương Long của Lâm Phong xuất hiện, trong con ngươi của hai con yêu thú đều lộ ra thần sắc sợ hãi, tiếng rống của rồng này khiến cho bọn họ sinh ra cảm giác thần phục.
- Vũ hồn của ngươi là cái gì?
Vu Chân nhìn chằm chằm sáu con Thương Long, quay về phía Lâm Phong hỏi.
- Thiên Phệ!
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, làm cho tâm của Vu Chân lộp bộp một tiếng, cái hi vọng cuối cùng kia cũng bị dập tắt.
Thiên Phệ, Cửu Long Thiên Phệ!
Quả nhiên, trên người Lâm Phong chảy xuôi huyết mạch của người phụ nữ đó, vũ hồn này chính là vũ hồn huyết thống.
- Chúng ta hôm nay ngừng chiến, bắt tay giảng hòa, có được không?
Vu Chân trầm mặc trong chốc lát, sau đó đột nhiên mở miệng nói, ngừng chiến, hắn không muốn chiến đấu với Lâm Phong.
Vì thể diện của mấy đệ tử trong tông môn mà đi giết Lâm Phong, không đáng.
Giết Lâm Phong, Vạn Thú Môn có thể sẽ phải chịu đựng lửa giận của cô ta.
- Ngừng chiến chiến? Bắt tay giảng hòa?
Lâm Phong sửng sốt, không hiểu Vu Chân vì sao đột nhiên lại làm như thế, nhưng bây giờ vũ hồn song sinh của hắn đã phóng thích, chiến ý thiêu đốt, còn có thể không chiến hay sao?
Vu Chân chiến thì chiến, không chiến cũng phải chiến!
- Lâm Phong, ta nắm giữ tu vi Huyền Vũ Cảnh tầng ba, lại có Vu Yêu Vũ Hồn, tu luyện Thiếu Âm Công Pháp, ngươi tuy rằng nắm giữ vũ hồn song sinh nhưng muốn chiến đấu thì vẫn sẽ bại mà thôi, ta ngừng chiến cũng là cho ngươi một cơ hội.
Vu Chân thấy Lâm Phong không đáp, tiếp tục nói, tựa hồ như vừa đấm vừa xoa.
- Vậy ta đa tạ ngươi cho ta cơ hội.
Con ngươi của Lâm Phong lạnh lẽo, nói:
- Tuy nhiên, ta không cần.
Dứt tiếng, sáu con Thương Long chia làm hai đường điên cuồng xông ra ngoài, hướng về hai con huyền yêu là dực hổ và điêu sư kia.
- Hống, hống...
Cứ ba con Thương Long đánh về phía một con yêu thú, trực tiếp cắn nuốt huyết nhục, hai tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền tới, hai con huyền yêu thú mạnh mẽ đều biến mất không còn tăm hơi, trực tiếp bị Thương Long nuốt chửng.
- Thiên Phệ quả nhiên có thể cắn nuốt yêu thú, bất kỳ yêu thú gì cũng có thể cắn nuốt.
Trong lòng Lâm Phong nói thầm một tiếng, ánh mắt lập lòe phong mang, Thiên Phệ Thương Long trở lại bên người, từng tia lực lượng chân nguyên dâng trào lan truyền trên người, nhất thời, Lâm Phong có thể cảm giác được rõ rệt lực lượng chân nguyên đang tăng trưởng khủng bố trên người mình.
Đây chính là Thiên Phệ vũ hồn, cắn nuốt yêu thú, bổ sung chân nguyên.
- Thiên Phệ!
Con ngươi của Vu Chân khẽ co rút, tuy rằng hắn thân là con trai của tông chủ Vạn Thú Môn nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Phệ vũ hồn cường hãn, Vu Yêu Vũ Hồn của hắn có thể khống yêu thú, nhưng vũ hồn Thiên Phệ có thể trực tiếp nuốt chửng yêu thú, hắn khống chế thì có tác dụng gì?