Dịch: Thư.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
Lâm Phong lui về sau đồng thời phóng U Minh Hắc Liên bay về phía bầu trời.
- Ầm ầm!
Tiếng nổ tung truyền tới, lôi hỏa quấn quanh hắc liên, còn thân ảnh Miêu Yêu lại một lần nữa biến mất.
Trong thế giới hắc ám, Lâm Phong cảm nhận rõ rệt một đôi móng vuốt sắc đang dò tới từ phía sau hắn, trong đôi mắt của Miêu Yêu tất cả đều là hung quang khát máu yêu dị.
- Thật là một con yêu thú gian trá.
Miêu Yêu này thân là Thiên Yêu, tuy rằng tu vi đã bị cầm cố nhưng thực lực vẫn rất mạnh mẽ, vậy mà khi đối phó với Lâm Phong vẫn rất cẩn thận, căn bản không va chạm trực tiếp mà lại lợi dụng tốc độ cực nhanh của mình, tìm cơ hội nhanh chóng giết chết hắn.
Dù sao lấy thực lực của Miêu Yêu, chỉ cần Lâm Phong bị đánh trúng một đòn thì ít nhất cũng phải trọng thương.
- Cũng may là trực giác của mình đủ nhạy cảm.
Lâm Phong thầm nghĩ, thân thể hắn trong nháy mắt hạ xuống đất, móng vuốt xuyên qua vị trí lúc đầu của hắn, nhanh đến mức giống y như ảo ảnh.
Miêu Yêu không vội vã, tiếp tục đánh về phía Lâm Phong khiến Lâm Phong phải vội vàng giơ tay chống đỡ, luống cuống tay chân.
Ở trước mặt Miêu Yêu, Lâm Phong chỉ có thể tránh né, hắn căn bản không thể gây thương tổn cho Miêu Yêu.
Con ngươi của Cùng Kỳ đứng ở bên cạnh đầy vẻ khát máu, cực kỳ hung lệ, nó nhìn chòng chọc vào hai người đang lấp lóe trên không trung. Khi chân chính chiến đấu nó mới cảm giác được, Lâm Phong căn bản không thể đối phó với Miêu Yêu.
Tuy rằng đóa hắc liên kia rất cường đại, nhưng mà với tốc độ và sự nhạy cảm của Miêu Yêu, Lâm Phong ngay cả cơ hội chạm vào Miêu Yêu cũng không có, càng đừng nói tới muốn làm gì khác.
Trong miệng phát ra tiếng rít gào trầm trầm, Cùng Kỳ tựa hồ đang suy nghĩ nên ra tay thế nào, giết không được cũng phải giết, nó đã chịu đựng Miêu Yêu đủ rồi.
- Ầm ầm!
Lúc này, một thanh âm truyền tới, Lâm Phong bị Miêu Yêu đánh trúng, thân thể trực tiếp va chạm thật mạnh vào vách núi bên trên thác nước, thân thể vùi sâu vào trong đó, ở trên ngực Lâm Phong có một dấu móng vuốt cào.
Trong tay Lâm Phong vẫn giơ lên U Minh Hắc Liên, tâm trí hắn khẽ động, U Minh Hắc Liên dần dần chuyển hóa thành chân nguyên dương hỏa, một lần nữa đi vào bên trong cơ thể Lâm Phong.
U Minh Hắc Liên căn bản là đánh không trúng Miêu Yêu. Đương nhiên, Lâm Phong cũng hiểu rõ nếu như U Minh Hắc Liên vô dụng thì Miêu Yêu chắc chắn đã không kiêng dè gì mà giết chết hắn từ sớm rồi, làm gì có thể đợi lâu như vậy mới đánh trúng hắn.
- Thật xin lỗi, để khách quý bị thương rồi.
Khuôn mặt Miêu Yêu từ người hóa thành yêu, lại từ yêu hóa thành người, cực kỳ dữ tợn, âm thanh vẫn yêu dị khàn khàn.
Lâm Phong ăn vào một viên đan dược, luồng khí mát mẻ lan ra khắp cơ thể, thương thế nhanh chóng khôi phục lại.
Con ngươi hắn vẫn vô tình như trước nhìn chằm chằm vào Miêu Yêu, Lâm Phong lạnh lẽo nói:
- Nếu như ngươi đã muốn giết ta, vậy thì thử xem ai chết trước đi.
- Xem ai chết trước? Ha ha ha.
Nụ cười trên khóe miệng Miêu Yêu đặc biệt yêu dị, chẳng lẽ Lâm Phong còn có thực lực liều mạng với hắn à?
Tuy nhiên rất nhanh nụ cười trên khóe miệng Miêu Yêu biến mất, trên cơ thể Lâm Phong đang phóng thích ra kiếm ý, lạnh lẽo, cuồng bạo, khát máu, các loại khí tức tiêu cực đồng thời phóng thích theo cỗ kiếm ý này.
- Chuyện gì xảy ra?
Trên người Lâm Phong vậy mà lại phóng ra kiếm ý mạnh mẽ cỡ này, sao có thể có chuyện đó?
Cùng Kỳ cũng sửng sốt nhìn chằm chằm Lâm Phong, cỗ kiếm ý này khiến tim nó run rẩy dữ dội.
- Răng rắc.
Một tiếng vang nhỏ truyền tới, khiến Miêu Yêu và Cùng Kỳ đều run lên, chỉ thấy trên lưng Lâm Phong có một thanh kiếm, nó xuất hiện từ bên trong cơ thể của hắn, trong thân thể Lâm Phong thế nhưng lại có một thanh kiếm?
Lúc này, con ngươi Lâm Phong vẫn là một vùng tăm tối như trước, toàn bộ tâm trí đều đặt lên thanh kiếm ở trên lưng.
Sau khi đột phá, Lâm Phong vẫn không nhúc nhích kỳ thực là vì đang nghiên cứu chín thanh kiếm trong cơ thể,.
Lâm Phong lấy ý chí cùng linh hồn của chính mình để cách ly chín thanh kiếm mới khiến cho bọn chúng yên tĩnh ở trong người, nhưng thời khắc này hắn cần dùng đến kiếm, vì vậy hắn cần phải kích phát nó!
Lâm Phong sâu sắc cảm nhận được thật ra chín thanh kiếm này không cần hắn phải kích phát, bọn chúng nắm giữ ý chí của chính mình, nắm giữ tính mạng của chính mình, chỉ cần đem một thanh trong đó thoát ra ngoài thì nó sẽ muốn nuốt chửng linh hồn của hắn, giống như muốn cướp đoạt thân thể hắn vậy.
Vì vậy Lâm Phong không thể không cẩn thận, phải để ý đến thanh kiếm từng chút một khi phóng thích nó ra.
Một luồng ma vân khủng bố lượn lờ quanh người Lâm Phong, Lâm Phong tựa như bị kiếm khí kỳ dị bao vậy, tâm ý mãnh liệt nhất bên trong kiếm khí này không phải là vô tình cũng không phải là lãnh huyết mà là oán hận.
Thanh kiếm này tựa như nắm giữ sinh mệnh, tràn ngập oán hận vô cùng vô tận, oán hận trời, oán hận đất, oán hận người đã phong ấn nó.
Hắc ám ma vân cuồn cuộn trên bầu trời, sắc mặt Miêu Yêu và Cùng Kỳ đều trở nên ngơ ngác, bọn nó không nghĩ tới trong thân thể Lâm Phong vậy mà lại có một thanh kiếm kinh khủng như vậy.
- Đây mới là thủ đoạn mà hắn nói, xem ra hắn không có gạt ta, hắn thật sự có thủ đoạn có thể đối phó tên kia.
Ánh mắt Cùng Kỳ lộ ra hung quang nhìn chòng chọc vào Ma Kiếm đang xuất hiện từ sau lưng Lâm Phong.
Sau khi Miêu Yêu hết khiếp sợ, trên mặt hắn lại có một nụ cười chậm rãi hiện lên, một nụ cười yêu dị.
- Ta không tin ngươi có thể khống chế được thanh kiếm này, nó là của ta.
Miêu Yêu gào thét, âm thanh lan tràn trong không gian, cả thế giới phảng phất như đang run rẩy.
- Meo...
Lần đầu tiên trong miệng Miêu Yêu phát ra tiếng mèo kêu, thân thể của nó hóa thành một trận cuồng phong quét tới phía Lâm Phong, móng vuốt sắc bén duỗi ra muốn chụp lên người Lâm Phong.
Chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt, Miêu Yêu đã đến trước mặt Lâm Phong.
- Đi ra!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, tiếng vang ầm ầm truyền tới, một luồng khói đen cuồn cuộn cực kỳ khủng bố vọt thẳng về phía Miêu Yêu. Miêu Yêu thấy vậy thì cào một cái rồi lập tức lui về sau, lưu lại một tiếng ầm ầm nổ vang. Lâm Phong cũng tránh né vụ nổ, vách núi phía sau hắn nổ tung, từng tảng đá rơi xuống.
- Muốn sử dụng thần binh lợi khí, trước tiên nhất định phải dùng linh hồn để nuôi dưỡng, sau đó mới có thể tâm linh tương thông.
Trong ký ức Lâm Phong vang lên một thanh âm, thanh kiếm trên tay hắn giờ khắc này đang lượn lờ ma vân.
- Thật là bá đạo!
Tâm trí Lâm Phong run rẩy dữ dội, hắn đã dự liệu được có thể sẽ xảy ra tình huống thế này, nhưng hắn không nghĩ tới ý chí của Ma Kiếm lại có thể mạnh như vậy, nó tựa như muốn triệt để ma hóa Lâm Phong, sau đó trở thành chủ nhân của hắn.
Ma Kiếm làm chủ, Lâm Phong thì phải làm nô tài.
Nhưng Lâm Phong làm sao có thể cho phép tình huống như thế xảy ra, con ngươi hắc ám lộ ra sự kiên nghị không thứ gì có thể sánh bằng, giữ chặt tâm trí, vô tâm, vô tình, bất kỳ ý chí tiêu cực nào cũng không thể xâm nhập vào bên trong hồn phách hắn.
Lâm Phong há có thể bị một thanh kiếm đánh bại.
Ma Kiếm bắt đầu điên cuồng run rẩy, thân thể của Lâm Phong cũng đồng thời run rẩy theo, nhưng cánh tay đang cầm kiếm của Lâm Phong vẫn vô cùng vững chắc.
- Gào, gào…
Từng đạo từng đạo âm thanh gào thét truyền ra, Ma Kiếm đang gào thét, nó kéo thân thể Lâm Phong lên cao, khiến toàn bộ thân thể Lâm Phong kịch liệt run rẩy.
Lâm Phong cắn răng, khóe miệng có một tia máu chảy ra, con ngươi hắc ám của hắn vẫn cứng cỏi như trước.
- A...
Lâm Phong ngước lên trời gào to, khí tức dâng trào phóng lên cao, tay của hắn bắt đầu chuyển động, giữ chắc thanh kiếm kia, sau đó từ trên không trung chém xuống.
- A…
Tiếng thét khủng bố truyền tới, giữa không trung xuất hiện một vết chém nhìn thấy mà giật mình, ma vân ngập trời.
Sau khi chém xuống chiêu kiếm này, trên mặt Lâm Phong toàn bộ đều bị mồ hôi che kín, tay hơi xoay ngang, vẫn nắm chặt thanh kiếm trong tay, trên khóe miệng Lâm Phong hiện ra một nụ cười thỏa mãn.
Cuối cùng đã có thể khống chế Ma Kiếm này trong thời gian ngắn.
Chỉ là một thanh kiếm mà đã bá đạo như thế, ý chí tiêu cực mãnh liệt như vậy, nếu như chín thanh kiếm đều xuất hiện thì sẽ khủng bố đến cỡ nào.