Dịch: Thư.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: vipTruyenGG.com
Miêu Yêu đào tẩu, trong giây lát liền không nhìn thấy bóng dáng.
Thiên Yêu ở trong sơn mạch này tồn tại gần như Vương, nhưng hiện tại lại chật vật chạy trốn, hơn nữa không lâu sau, nó sẽ trở thành con mèo bình thường, cho nên hiện tại Miêu Yêu cần phải nhanh chóng tìm một chỗ trốn đi.
- Hống!
Tĩnh lặng trong chốc lát, Cùng Kỳ bay lên không trung, ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể điên cuồng khuếch đại, sát khí hung bạo tỏa ra từ trên người nó.
- Hống, hống...
Tiếng gào thét không ngừng vang lên bên trong thiên địa, Cùng Kỳ đang phát tiết, phát tiết uất ức trong lòng, mấy chục năm, nó chịu đựng sự nhục nhã của Miêu Yêu mấy chục năm, bây giờ tên kia rốt cục cũng đi rồi.
Nhưng mà lúc này, con ngươi của Lâm Phong vẫn thâm thúy hắc ám như trước, mang theo vô tình và lạnh lùng, bốn thanh Ma Kiếm, chỉ có bản thân hắn mới rõ ràng rằng hắn căn bản không thể khống chế được nó, hiện tại chỉ thấy hai thanh Ma Kiếm trong đó đang gào thét trên không trung, cuồng loạn vũ động, khiến thiên địa nổi lên ma vân cuồng bá, Lâm Phong không ngăn cản chúng được, thậm chí hắn cảm thấy mấy thanh Ma Kiếm kia đang muốn điều khiển hắn.
- Thu!
Lâm Phong quát khẽ một tiếng, thanh kiếm đang trồi lên trên lưng từ từ chìm xuống, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi, một lần nữa đi vào trong thân thể Lâm Phong, bị Lâm Phong cách ly.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Phong cũng xuất hiện từng tia trắng xám.
- Trở về!
Lâm Phong lần thứ hai gầm lên một tiếng, lực lượng hồn phách cuồn cuộn xông ra ngoài, quấn quanh hai thanh Ma Kiếm đang trôi nổi trong hư không.
Thê nhưng hai thanh Ma Kiếm chỉ run rẩy, phát ra tiếng gào thét ong ong chứ không quay trở về, chúng nó không chỉ không có trở lại mà còn cắn nuốt sức mạnh hồn phách mà Lâm Phong đánh về phía nó, đồng thời, các loại ý chí tiêu cực trực tiếp xâm nhập vào trong cơ thể Lâm Phong, khiến trong con ngươi hắc ám của Lâm Phong ngoại trừ băng hàn lạnh lùng còn có hơi thở giết chóc cùng oán khí ngập trời.
Ma Kiếm đang ma hoá Lâm Phong.
- Trở lại cho ta.
Lâm Phong ngẩng đầu lên gào thét lần nữa, ngàn vạn sợi sức mạnh hồn phách quấn quanh Ma Kiếm, áp chế bọn chúng lại, đồng thời lợi dụng liên kết của từng sợi linh hồn dẫn dắt Ma Kiếm chầm chậm di động vào trong thân thể hắn, trong lúc Ma Kiếm bị dẫn dắt vẫn đang không ngừng rung động, tựa như muốn tránh thoát.
Tuy rằng bị các loại ý chí tiêu cực xâm lấn nhưng đôi mắt của Lâm Phong vẫn duy trì tỉnh táo như trước, tỏa ra ánh sáng kiên nghị, cuối cùng, hai thanh Ma Kiếm hạ xuống trên người Lâm Phong, chậm rãi đi vào trong cơ thể hắn, biến mất không còn tăm hơi, giống như chưa từng xuất hiện.
- Ngươi cũng trở về đi!
Lâm Phong trực tiếp sát nhập thanh kiếm trong tay vào phía sau lưng của mình, thanh kiếm này liên hệ tâm thần với hắn chặt chẽ nhất, mức khống chế của Lâm Phong với nó cũng lợi hại hơn một ít, trực tiếp cất nó đi.
Bốn thanh Ma Kiếm biến mất tựa như từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện, ma vân cuồn cuộn không ngớt trên bầu trời cũng dần dần trở nên yên tĩnh lại.
- Phụt….
Một tia máu máu đen chảy ra từ trong miệng Lâm Phong, thân thể Lâm Phong cũng theo đó khụy xuống, hắn đã không thể nhấc lên được dù chỉ là một ngón tay.
- Vèo...
Một ánh hào quang lướt qua, Cùng Kỳ tiếp được thân thể đang khụy xuống của Lâm Phong, để Lâm Phong nằm ở trên người nó, sau đó thân thể nó chậm rãi đáp xuống rơi vào một tảng đá lớn bên trên thác nước, đặt thân thể Lâm Phong xuống.
Lâm Phong nằm ở chỗ đó, thoát khỏi trạng thái hắc ám của Thiên Chiếu vũ hồn, con ngươi dần dần khôi phục lại vẻ trấn tĩnh, cả gương mặt đều tràn đầy mồ hôi, miệng của hắn mở ra hít lấy từng ngụm không khí.
Sử dụng Ma Kiếm thật đáng sợ, thời điểm dùng nó còn phải chống lại sự phản phệ, chống đỡ ý chí tiêu cực của Ma Kiếm xâm nhập vào tâm trí.
Lấy sức mạnh hôm nay của Lâm Phong, sử dụng một thanh Ma Kiếm chính là cực hạn, giờ khắc này chân nguyên của hắn cơ hồ đều đã tiêu hao hết, tiêu hao so với sử dụng U Minh Hắc Liên còn kinh khủng hơn, hơn nữa nếu như thường xuyên sử dụng Ma Kiếm thì hắn sẽ dần dần bị ý chí tiêu cực của Ma Kiếm ma hoá, mãi đến tận một ngày hắn thực sự trở thành công cụ giết chóc, oán hận thiên địa.
Ma Kiếm ẩn chứa ý chí, tựa như đang nắm giữ sinh mệnh, hắn bây giờ không cách nào khống chế được nó.
- Cũng không biết tới khi nào ta mới có thể chân chính khống chế được Ma Kiếm, khi đó có lẽ cả Thiên Yêu ta cũng có thể đường đường chính chính chém chết.
Tâm thần khẽ động, bên cạnh Lâm Phong xuất hiện rất nhiều nguyên thạch, hắn nhắm mắt lại bắt đầu nuốt chửng thiên địa nguyên khí ẩn chứa trong nguyên thạch, điên cuồng nuốt chửng.
Lúc này, Lâm Phong thực sự rất đói khát, hắn cần nguyên khí để bù đắp cho thân thể suy yếu.
Cùng Kỳ đứng bên cạnh Lâm Phong, con ngươi khổng lồ nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, vẻ mặt giống như đang suy nghĩ gì đó.
Miêu Yêu đã đào tẩu, nhưng bây giờ nó đã bị Lâm Phong khống chế. Tuy nhiên Lâm Phong từng nói sẽ xem nó như là đồng bọn chứ không phải là sủng vật.
Hơn nữa, từ trận chiến của Lâm Phong và Miêu Yêu Cùng Kỳ có thể nhìn ra được, Lâm Phong thật sự là người chính trực, không thể nào đối xử với nó giống như Miêu Yêu.
Nghĩ xong, Cùng Kỳ khẽ ngồi xổm xuống, ngửa đầu nhìn lên bầu trời, hung thú thượng cổ Cùng Kỳ, vận mệnh tương lai của nó liên hệ chặt chẽ với người đang nằm trên tảng đá lớn kia.
Không có ai tới quấy rầy Lâm Phong và Cùng Kỳ, bọn họ đã ở sâu bên trong Cửu Long sơn mạch, ở đây có rất ít người tới, hoặc căn bản là không có ai tới, về phần yêu thú thì ma vân ngập trời cùng với khí tức Thiên Yêu khi nãy được phóng thích đến khủng bố như vậy, bọn chúng trốn trốn còn không kịp, làm sao có khả năng dám tới gần chỗ này.
Yêu ở nơi này đa số đều có trí tuệ, sẽ không bởi vì hiếu kỳ mà dại dột tới xem.
Nhưng Cùng Kỳ và Lâm Phong không nghĩ tới, ở cách bọn họ trăm dặm thật sự có người xuất hiện.
Ma vân và yêu khí ngập trời, mặc dù ở xa trăm dặm vẫn có thể cảm giác được, thậm chí còn có thể nhìn thấy ma vân cuồn cuộn ở xa xa.
Những người này là người của Vạn Thú Môn, bọn họ vẫn đang tìm kiếm Lâm Phong và Vu Chân, tuy rằng bọn họ đều hiểu Vu Chân có khả năng đã chết rồi, nhưng vẫn cảm thấy không cam lòng.
Bọn họ đã từ bỏ, đang chuẩn bị rút đi, nhưng lúc này, đột nhiên cảm giác được ma khí cùng với yêu khí ngập trời ở xa xa.
- Môn chủ, cỗ ma khí kia hẳn là Ma Kiếm, có khả năng là có cường giả chiếm được Ma Kiếm, đi tới sâu bên trong yêu thú sơn mạch này để tàn phá bừa bãi.
Phó môn chủ Đằng Vu Sơn của Vạn Thú Môn đi tới bên người đại ca hắn Đằng Vu Yêu thấp giọng nói một câu, Đằng Vu Yêu khẽ gật đầu, bên trong cỗ ma vân kia ẩn chứa kiếm ý khủng bố, nhất định là Ma Kiếm, không nghĩ tới thật sự có người chiếm được Ma Kiếm, hơn nữa còn điều động để đối phó với yêu thú mạnh mẽ.
Hắn căn bản cũng không ngờ rằng, Ma Kiếm căn bản không có hoàn toàn bị khống chế, hắn càng không nghĩ đến, cường giả khống chế Ma Kiếm mà hắn tưởng tượng lại là Lâm Phong.
Không có bất kỳ người nào nghĩ tới điểm ấy, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm Phong sẽ chiếm được Ma Kiếm, bởi vì Lâm Phong còn quá yếu, căn bản không thể dẫn động Ma Kiếm khiến cho phong ấn vỡ vụn chớ nói chi là chiếm được nó, cho nên không có ai nghĩ theo hướng đó.
Trong lòng bọn họ đều rất tự nhiên cho rằng Ma Kiếm bị một vị cường giả kiếm đạo nào đó cầm đi.
- Không chỉ có Ma Kiếm mà còn có khí tức của Thiên Yêu.
Đằng Vu Yêu lẩm bẩm, nếu như hắn có thể khống chế một con Thiên Yêu thì sẽ khủng bố biết bao nhiêu, nhưng đáng tiếc, chuyện này căn bản là không có khả năng, Thiên Yêu không phải thứ mà hắn có thể hy vọng xa vời.
- Môn chủ, vậy chúng ta qua xem một chút hay là rời đi?
Đằng Vu Sơn thấp giọng hỏi.
Đằng Vu Yêu trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt lướt qua tia lạnh, sau đó lạnh lùng nói:
- Trở về đi, cho dù là cường giả chiếm được Ma Kiếm hay là Thiên Yêu đều có thể dễ dàng giết chết chúng ta, có thể Lâm Phong đã chết ở bên trong yêu thú sơn mạch này rồi.
- Đương nhiên, cho dù hắn chết rồi, ta cũng muốn thân nhân và bằng hữu của hắn phải chết theo.
Đằng Vu Yêu bổ sung một câu, âm thanh lạnh lẽo thấu xương, hắn kỳ thực đã có thể khẳng định, con trai của hắn đã chết rồi, trong lòng rất nhiều người đều hiểu rõ, nhưng không người nào dám chọc thủng tầng giấy mỏng này.
Về phần Vu Chân vì sao mà chết thì không ai biết được, bọn họ thật sự vẫn chưa tin Lâm Phong có thể giết Vu Chân, chuyện này chỉ có thể trở thành một câu đố.
- Trở về.
Đằng Vu Yêu khẽ quát một tiếng, sau đó xoay người bay về phía xa, Đằng Vu Sơn nhìn thấy Đằng Vu Yêu rời đi thì thở dài, bắt đầu thông báo tất cả mọi người của Vạn Thú Môn rút khỏi Cửu Long sơn mạch.
Một hồi phong ba, Nguyệt gia chiếm được một nguyên khí địa mạch, Vũ gia không được cái gì, cũng không có tổn thất, Vạn Thú Môn tổn thất lớn nhất, mặt mũi, đệ tử nòng cốt, thậm chí còn có thiếu môn chủ Vu Chân.
Lâm Phong, người gây nên trận sóng gió này lại có hoạch lớn nhất, có được rất nhiều nguyên thạch, Cửu Dương thảo, Ma Kiếm, còn có yêu thú thượng cổ Cùng Kỳ.
Trận sóng gió này kết thúc, có lẽ sẽ có một trận sóng gió lớn hơn bắt đầu, phong ba lay động cả Tuyết Nguyệt quốc.