Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 408 - Lại Đánh Tới Nữa

Lại Đánh Tới Nữa Lại Đánh Tới Nữa viptruyenfull.com

Dịch: Thư.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

Trong đại điện Vạn Thú môn, không khí tĩnh lặng, khí tức trong đại điện khiến tất cả mọi người cảm thấy có chút áp lực.

Không có ai nói chuyện, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh. Đằng Vu Yêu đang ngồi trên bảo tọa, sắc mặt lạnh tới cực điểm.

Trước đó không lâu có tin tức truyền đến, đội ngũ đến săn giết người quen của Lâm Phong bị diệt sạch, toàn bộ đều bị giết.

Nhất là ở học viện Thiên Nhất, mười hai cường giả Huyền Vũ cảnh, năm huyền yêu, đây chính là đội hình tinh nhuệ của Vạn Thú môn, nhưng tin tức truyền về cho biết Lâm Phong chỉ dẫn theo một con yêu thú đã giết hết toàn bộ.

Lần này không chỉ là tổn thất cường giả tinh nhuệ của Vạn Thú môn, còn là tổn thất uy nghiêm, mặt mũi của Vạn Thú môn.

Lâm Phong giết sạch người của Vạn Thú môn, không thể nghi ngờ đó là cái tát hung hăng vào thể diện của Vạn Thú môn.

Lần này đúng là đả kích rất lớn đối với Đằng Vu Yêu.

Vu Chân là con ruột hắn, thiên phú xuất chúng, nhưng sau khi bị Lâm Phong truy kích ở Cửu Long sơn mạch thì đã mất tích. Bây giờ Lâm Phong lại xuất hiện, đồng thời thực lực còn tăng lên tới mức kinh khủng. Sự thật nói cho bọn họ biết, lúc trước rất có thể là Lâm Phong tự tay giết Vu Chân.

Đồng thời, hắn thân là chủ nhân Vạn Thú môn phái người đi giết người thân của Lâm Phong đã là hành vi vi phạm nguyên tắc họa không đến người nhà. Nhưng giờ không những đã xấu hổ mà còn bị người ta giết ngược, khiến cho Vạn Thú môn bị tất cả mọi người giễu cợt là vô năng!

- Môn chủ, hãy để ta đi lấy tính mạng của hắn.

Rốt cuộc cũng có một người phá vỡ yên lặng, người nói chuyện chính là Vu Thanh, người đứng thứ ba trong bát đại công tử.

Để Vu Thanh đi nhất định có thể lấy mạng Lâm Phong, Vu Thanh ra tay giết Lâm Phong tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Tuy nhiên Đằng Vu Yêu khẽ lắc đầu, nói:

- Vu Thanh, nhiệm vụ của ngươi không phải là giết hắn mà là đọ sức với bát đại công tử trong đại hội Tuyết Vực. Bây giờ ngươi cứ yên tâm tu luyện, mau chóng nâng cao tu vi, tương lai của Vạn Thú môn còn cần dựa vào ngươi.

Vu Thanh yên lặng nghe Đằng Vu Yêu nói, đôi mắt yêu dị có chút nghiêm túc, lập tức gật đầu lui ra ngoài. Đúng vậy, ánh mắt của hắn nên đặt ở việc tranh đấu với bát đại công tử trong đại hội Tuyết Vực. Nơi đó là chỗ mà thiên tài tranh nhau tỏa sáng, mới là sân khấu thuộc về gã, Lâm Phong thì để người khác đi giết được rồi.

- Đằng Vu Sơn!

Đằng Vu Yêu hô lên, Đằng Vu Sơn bước ra đáp:

- Môn chủ.

- Ngươi mang một số người đi học viện Thiên Nhất, nhất định phải lấy đầu Lâm Phong về đây.

Đằng Vu Yêu lạnh lùng nói.

- Vâng, môn chủ.

Đằng Vu Sơn gật đầu. Lâm Phong phải chết, lần này nhất định phải lấy đầu Lâm Phong trở về, để cho tất cả mọi người trên Tuyết Nguyệt quốc biết rằng, Vạn Thú môn không phải dễ chọc.

Ở trong đại điện có một người trẻ tuổi có ánh mắt phức tạp.

Người này chính là Cuồng Sư, tất cả chuyện này đều là do hắn vì muốn đoạt nguyên mạch mà gây nên. Hắn không cho phép bọn Lâm Phong mang cái gì đi từ nguyên mạch, lại còn bắt họ để lại nhẫn trữ vật. Buồn cười chính là cuối cùng Vạn Thú môn cũng không lấy được nguyên mạch, ngược lại là tổn thất số lớn cường giả Huyền Vũ cảnh.

Mà hiện giờ Vạn Thú môn đắc tội với thanh niên danh chấn Tuyết Nguyệt quốc, Cuồng Sư ngay cả tư cách tham dự cũng không có. Hắn và Lâm Phong căn bản không phải người thuộc cùng một đẳng cấp. Trước kia hắn kiêu ngạo ở trước mặt Lâm Phong, bây giờ nghĩ lại có cảm giác nực cười.

Một đám người Vạn Thú môn đông đảo đi thẳng tới học viện Thiên Nhất. Họ đi tới đâu đều khiến người khác kinh sợ.

Xem ra lần này người Vạn Thú môn không giết được Lâm Phong chắc chắn không bỏ qua.

Hơn nữa rất rõ ràng nhận thấy, lần này Vạn Thú môn phái ra cường giả lợi hại hơn nhiều, nhất định phải lấy mạng Lâm Phong, không biết Lâm Phong sẽ ngăn cản như thế nào.

Cường giả Huyền Vũ cảnh bay trên không hoặc cưỡi Huyền yêu mà đi, tốc độ nhanh vô cùng, tới học viện Thiên Nhất không mất quá nhiều thời gian.

Tất cả người của học viện Thiên Nhất nhìn thấy cường giả Vạn Thú môn hùng dũng đi tới thì đều cả kinh. Vạn Thú môn quả nhiên không có bỏ qua, lại một lần nữa đánh tới.

Lâm Phong đang ở trong sân nói chuyện với nhị lão thì Y Tuyết vội vàng chạy tới thông báo tin tức người Vạn Thú môn đang giết tới.

Lâm Phong nghe tin thì chỉ nhếch miệng cười nhạt.

Vạn Thú môn thật đúng là chưa đến phút cuối chưa cam lòng a.

- Hỏa lão, Xích lão, có hứng thú xem một tuồng kịch không!

Thấy Lâm Phong vẫn thản nhiên như vậy thì Hỏa lão và Xích lão rất kinh ngạc.

- Thiếu gia, lần này bọn họ tới là phó môn chủ Đằng Vu Sơn, người không nên đi.

Y Tuyết nghe được sự tùy ý trong lời nói của Lâm Phong thì hoảng hốt. Lâm Phong vậy mà nói muốn đi xem trò vui, chẳng lẽ hắn không biết những người kia là muốn mạng hắn mà đến sao?

- Ta biết mà Y Tuyết, yên tâm đi, không có việc gì.

Lâm Phong mỉm cười đứng dậy.

Hỏa lão và Xích lão nhìn nhau cười, lập tức theo sau Lâm Phong. Bọn họ muốn biết cuộc vui mà Lâm Phong nói là chỉ cái gì.

Trên không trung bên cạnh tháp tu luyện của học viện Thiên Nhất, Đằng Vu Sơn và đám cường giả của Vạn Thú môn đang đứng ở nơi này.

Những người này đều mang sắc mặt lạnh lùng, trên người tỏa ra sát ý mãnh liệt. Lâm Phong chính là ở chỗ này, giết hại mười hai người và năm con yêu thú của Vạn Thú môn. Như vậy bọn họ cũng ở ngay chỗ này lấy đầu Lâm Phong xuống.

- Lâm Phong, mau đi ra nhận cái chết.

Một thanh âm nồng đậm sát ý đang truyền khắp học viện Thiên Nhất.

- Đám người Vạn Thú môn này thật kiêu ngạo.

Tất cả người của học viện Thiên Nhất đều khó chịu, hơn nữa, địa phương người Vạn Thú môn đang đứng là bên cạnh tháp tu luyện. Bây giờ có không ít đệ tử đang tu luyện trong tháp, tuy rằng thạch thất trong tháp cách âm không tệ, nhưng quát lớn tiếng như thế vẫn có thể ảnh hưởng đến người đang tu luyện.

Vạn Thú môn đúng là không xem học viện Thiên Nhất ra gì.

Đối mặt với cường giả Vạn Thú môn, trong đó còn có cả phó môn chủ, Lâm Phong vẫn dám xuất hiện sao?

Dĩ nhiên là có.

- Một đám ngu xuẩn!

Một thanh âm như có như không truyền đến. Thanh âm không quá lớn, lại truyền rõ ràng vào tai mọi người, không hề chói tai chút nào.

Ngay lập tức, tất cả đều thấy một người đang chậm rãi tiêu sái đi tới.

Dù người đó rất trẻ nhưng giờ phút này đã không còn người nào dám coi thường hắn, chỉ có là sùng kính.

Lúc hai cá nhân có thực lực không kém nhau nhiều thì một bên yếu hơn có lẽ sẽ ghen tị với người kia. Nhưng khi chênh lệch thực lực đã giống như giữa trời và đất không cách nào bù đắp, như vậy bên yếu hơn rất khó sinh ra ý đố kỵ chỉ có ngưỡng mộ.

Lâm Phong chính là cường giả như vậy. Tất cả đệ tử trong học viện Thiên Nhất đều hiểu rõ, Lâm Phong không phải người cùng đẳng cấp với bọn họ, thiên phú của Lâm Phong yêu nghiệt hơn bọn họ rất nhiều.

Đằng Vu Sơn nhíu mày, trong mắt hắn hiện lên sát ý, thật không ngờ Lâm Phong vẫn dám công khai đi đến, hơn nữa còn dám buông lời nhục mạ bọn họ.

Người này đúng thật là ngông cuồng đến lợi hại.

- Lâm Phong, ngươi dám giết người Vạn Thú môn ta, bây giờ, ta sẽ lấy đầu ngươi về làm mồi cho yêu thú Vạn Thú môn.

Đằng Vu Sơn nhìn chằm chằm Lâm Phong, giở giọng uy hiếp.

Có thể nói trong Vạn Thú môn, Đằng Vu Sơn là người nhận biết Lâm Phong sớm nhất. Thời điểm vây giết Vân Hải Tông, Lâm Phong đã cho hắn ấn tượng sâu sắc. Nhưng lúc trước hắn không thể tưởng tượng Lâm Phong có thể trưởng thành như ngày hôm nay.

- Muốn lấy đầu ta làm thức ăn cho yêu thú?

Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng lại mang theo vài phần chế nhạo.

- Một khi đã như vậy, các ngươi cùng lên đi, ta muốn xem các người có bản lĩnh gì mà lấy được đầu của ta.

Lâm Phong thản nhiên nói, khiến đám người Đằng Vu Sơn nhíu mày, tuy nhiên ngay lập tức trong mắt Đằng Vu Sơn hiện lên một tia độc ác.

- Giết!

Đằng Vu Sơn quát lên, lập tức người Vạn Thú môn hùng hổ xông tới Lâm Phong.

Nhưng mà vào lúc này đột nhiên có một tiếng đàn du dương truyền tới.

Nghe thấy tiếng đàn, nụ cười lạnh trên mặt Lâm Phong rạng rỡ hơn nhiều, Vạn Thú môn chẳng lẽ thực sự nghĩ rằng học viện Thiên Nhất không có người sao?

Bình Luận (0)
Comment