Dịch: Muỗi
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: vipTruyenGG.com
Lại một tiếng quát trầm thấp vang lên, từng ngọn lửa phóng tới Lâm Phong, ngoài nhiệt độ nóng bỏng thì Lâm Phong còn cảm nhận được khí tức lạnh lẽo khác thường.
Bốn phương tám hướng đều là hỏa diễm.
- Cùng Kỳ!
Cùng Kỳ và Lâm Phong có tâm linh tương thông, ngay lập tức nó mang Lâm Phong lùi về sau, đồng thời một ngọn lửa nóng cháy từ trong lòng bàn tay Lâm Phong phóng ra, đánh về phía đối diện.
- Diệt!
Chỉ thấy đám người kia dùng lửa chặn lửa của Lâm Phong, hỏa diễm dung nhập vào nhau, kết quả là ngọn lửa của Lâm Phong lại chậm rãi mờ đi, cuối cùng thì biến mất, giống như là bị nhiệt độ làm bốc hơi, mà ngọn lửa trong tay đối phương thì hình như lại mạnh hơn vài phần.
- Tà Hỏa Trường Long!
Trung niên cầm đầu quát lớn, những người kia liền đồng thời giơ tay lên, nhất thời, trong tay bọn họ phóng ra từng chùm lửa mãnh liệt, tập hợp mà hóa thành một con trường long cuồn cuộn mà bay về phía Lâm Phong.
Trường long bằng lửa này giống như có được sinh mệnh, lượn lờ bay múa, đôi tròng mắt màu trắng cực kỳ lạnh lẽo.
- Grào!!!
Trường long phát ra một tiếng gầm lớn, sau đó thì đầu nó rung lên, ngay lập tức đã chụp xuống trước người Lâm Phong.
- Lui!
Thân hình Lâm Phong phiêu đãng như gió mà lùi lại phía sau, còn Cùng Kỳ thì dứt khoát rời khỏi nơi này. Hung thú Cùng Kỳ rất lợi hại, nhưng với cảnh giới hiện giờ của nó thì không cách nào tham dự loại chiến đấu này, nếu tham gia thì còn có thể ảnh hưởng tới Lâm Phong.
- Trường long hỏa diễm thật nhanh!
Lâm Phong hơi kinh hãi, khi hắn nhìn lại thì thấy những người Tà Hỏa giáo đều đứng thành một hàng, nhắm mắt lại, trong miệng lẩm bẩm.
- Là bọn chúng đang dùng lực lượng linh hồn khống chế hỏa diễm.
Lâm Phong hiểu ra. Những cường giả Tà Hỏa giáo kia tu luyện công pháp hỏa diễm không giống với hắn, bọn họ lấy hồn phách của mình mà tế luyện hỏa diễm. Lúc này, tất cả bọn họ đều dùng hồn phách của mình mà khống chế hỏa diễm dung hợp, đồng thời cùng liên thủ khống chế trường long hỏa diễm.
- Grào…
Trường long lại hung mãnh ào tới, trong chớp mắt đã tới bên cạnh Lâm Phong.
Lâm Phong cảm ngộ được âm thanh của gió, thân hình bay múa trong gió nhẹ, trường long hỏa diễm theo sau không chút ngừng nghỉ. Trên hư không, hai hư ảnh không ngừng lóe lên, cả hai đều nhanh tới mức tận cùng.
- Trường long hỏa diễm thật đáng sợ, nếu ta không lĩnh ngộ được phong thế thì e rằng bây giờ đã bị đánh trúng rồi.
Lâm Phong thầm nghĩ, lực lượng linh hồn cường đại trào ra, cảm ngộ mọi thứ trong hư không, hắn cảm thụ rõ ràng quỹ tích vận động của trường long hỏa diễm nhưng hắn lại không cách nào thoát khỏi, nó quá nhanh rồi.
Người trung niên cầm đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, ánh mắt dõi theo thân hình không ngừng chớp động của Lâm Phong. Tốc độ của Lâm Phong quá đáng sợ, khó trách hắn có thể giết được Đệ Tam Sứ, chỉ riêng về tốc độ thì Đệ Tam Sứ đã không phải là đối thủ của Lâm Phong rồi.
- Các ngươi dung nhập hồn phách vào trong hỏa diễm, vậy ta liền xóa đi lực lượng hồn phách trong đó của các ngươi.
Chân nguyên lực điên cuồng mãnh liệt phóng lên, hội tụ trong tay hắn, một đóa hoa sen bằng lửa nhanh chóng xuất hiện, trong đó mơ hồ lộ vẻ hắc ám, U Minh Hắc Liên được ngưng tụ thành.
- Ồ!
Tên trung niên cầm đầu thấy Lâm Phong ngưng tụ ra hắc liên trong lòng bàn tay, tại đó dường như có một khí tức áp lực điên cuồng ngưng tụ, tùy thời đều có thể bộc phát.
Trường long hỏa diễm vẫn đuổi theo Lâm Phong không ngừng, giống như là không giết được Lâm Phong thì thề không bỏ qua. Nhưng vào ngay lúc này, Lâm Phong bỗng nhiên đảo mình, nhanh tới mức không chút dấu hiệu nào, trong lúc xoay người, bàn tay hắn cũng đồng thời giơ lên.
- Thu!
Trung niên kia hét lớn một tiếng, nhưng tốc độ của trường long hỏa diễm cùng Lâm Phong đều quá nhanh, lúc Lâm Phong dừng lại thì trường long hỏa diễm đã đâm tới trên người Lâm Phong rồi, nhưng nó lại bị một đóa hắc liên ngăn cản.
Đóa hắc liên nhìn có vẻ bình thường kia đột nhiên bùng lên, trực tiếp ấn lên đầu trường long, bao trùm lấy cả cái đầu của trường long.
- Xùy xùy…
Từng tiếng xùy xùy đáng sợ truyền ra, đóa sen hắc ám nho nhỏ kia lại bộc phát ra lực hủy diệt khủng bố, không ngừng thôn phệ Tà Hỏa Trường Long.
- Diệt!
Lâm Phong khẽ quát, thân hình lùi về sau, hắc liên hủy diệt gào thét hóa thành một cái hắc động lớn vô cùng, trực tiếp nuốt lấy trường long hỏa diễm. Cả phiến không gian kia dường như hóa thành chân không, không kẻ nào dám nhích tới gần.
Toàn bộ người Tà Hỏa giáo đều rên lên một tiếng, sắc mặt trở nên trắng bệch như giấy, khóe miệng còn trào ra máu tươi, linh hồn họ đã bị thương.
Mới vừa rồi, bọn họ dung hợp thành Tà Hỏa Trường Long, đích xác là dùng hồn phách của bọn họ để tế luyện, nếu không thì không thể khống chế trường long hỏa diễm một cách hoàn mỹ được.
- Thật là đáng sợ.
Toàn bộ mấy người đều mở mắt ra, gắt gao mà nhìn hắc động do hắc liên hóa thành, sau khi nuốt lấy trường long hỏa diễm, ngọn lửa cuồng bạo tràn ngập khí tức hủy diệt vẫn điên cuồng thiêu đốt trong hư không, cực kỳ đáng sợ.
Lâm Phong ngạo nghễ đứng trong không trung mà nhìn mấy người bị thương.
- Các ngươi có được hỏa long do linh hồn tế luyện, tiếp theo nên thử một chút món này của ta rồi!
Tâm thần vừa động, lập tức trong tay Lâm Phong xuất hiện ra một cái phiên nhỏ.
- Lên!
Lâm Phong buông tay, mặt phiên kia từ từ bay lên hư không, đón gió mà lên, sau đó phóng to ra.
Trên mặt lá cờ kia có một ngọn lửa không ngừng bập bùng, phía trên còn có một đồ án mặt trời.
- Ta gọi nó là Thái Dương Phiên, lần đầu tiên sử dụng.
Lâm Phong lạnh lùng nói, sắc mặt những người kia đều trở nên khó coi, thực lực của Lâm Phong đã rất đáng sợ rồi, lúc này hắn còn có bảo vật cường đại như Thái Dương Phiên.
- Các ngươi đã công kích ta rồi, hiện tại nên đến phiên ta!
Lâm Phong lao tới, chỉ một bước, Lâm Phong đã tới trước mặt bọn họ, nhanh như một cơn gió. Mà Thái Dương Phiên kia thì từ trên trời cao phủ xuống.
- Lui, mau lui lại!
Tên trung niên cầm đầu rống lên một tiếng, những người khác đều điên cuồng lui về sau. Nhưng mà vẫn có hai người bị lá cờ kia cuốn lấy, lửa nóng hừng hực thiêu đốt, hai người đó thét ra một tiếng thê lương thảm thiết, cả người bị thiêu đốt trên lá cờ, bị thiêu sống. Đồng thời, bên trong lá cờ có một lực lượng thôn phệ đáng sợ trào ra, hút lấy hỏa diễm trong thân thể bọn họ vào trong đó, dung nhập vào trong.
Những người khác thì gắt gao mà nhìn lá cờ, chỉ thấy hai hư ảnh rên rĩ trên lá cờ, đây không phải là bổn tôn mà là hồn phách, hai người kia còn chưa chết là vì còn hữu dụng. Lá cờ còn muốn hấp thu hỏa diễm trên người bọn họ.
Thái Dương Phiên quả nhiên là một bảo vật tà ác, thật là đáng sợ.
Những người không chết đều kịch liệt chấn động, bảo vật dạng cờ rất ít, tuy nhiên đa số đều có uy lực phi thường mạnh mẽ, làm cho người ta kiêng kỵ, thuật luyện chế bảo vật dạng này cực kỳ ít lưu truyền lại, những người có thể luyện ra pháp bảo loại này đều không phải là phàm nhân.
Uy lực kinh khủng của nó này chính là có thể đồng hóa, giống như là Thái Dương Phiên của Lâm Phong, nó có thể đồng hóa hết các loại hỏa diễm. Nếu giết người rồi cuốn vào trong đó, nó có thể hấp thu lực lượng hỏa diễm trên người đối phương, làm cho lực lượng này dung nhập vào lá cờ, làm cho nó càng thêm lợi hại hơn, thậm chí còn giúp cho ngươi sử dụng lá cờ này có được trợ giúp cực lớn.
Còn có một vài quỷ hồn phiên có thể thôn phệ hồn phách người mà dung nhập vào trong đó, cực kỳ yêu tà đáng sợ.
Lâm Phong không nghĩ nhiều như vậy, sau khi lá cờ hút lấy hai người, hắn lại lao tới, thân hình nhanh như gió, nhanh đến mức làm cho những người kia không kịp tránh né, trong nháy mắt thì lại có ba người bị cuốn vào trong lá cờ.
Hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt, tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong hư không, lực lượng hỏa diễm mà bọn họ tu luyện ra đều bị Thái Dương Phiên thôn phệ sạch.
- Chạy, tất cả đều chạy đi, chạy theo các hướng khác nhau!
Hai mắt người cầm đầu kia đã trở nên đỏ ngầu, gã quát to, hắc liên đã thôn phệ trường long hỏa diễm rồi, bây giờ lại còn lá cờ đáng sợ này nữa.
Hôm đó, trên Vô Nhai Sơn, Lâm Phong căn bản không dùng toàn lực, thực lực Lâm Phong quá đáng sợ, cho dù là Huyền Vũ cảnh tầng năm mà chiến đấu với hắn cũng chỉ đi chịu chết, không có ngoại lệ.
Hiện tại, gã đã không nghĩ tới chuyện giết Lâm Phong rồi, chỉ có thể để người Tà Hỏa giáo chạy trốn, có thể trốn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, như vậy còn tốt hơn toàn bộ đều chết chỗ này. Chỉ cần có người sống thì Tà Hỏa giáo mới có hy vọng.