Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 550 - Chém Giết

Chém Giết Chém Giết viptruyenfull.com

Dịch: Muỗi

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

Ở trên người Viên Đồng thậm chí còn xuất hiện những đường hoa văn âm dương không ngừng lưu chuyển.

Hai tay nâng lên, trong lòng bàn tay phải của Viên Đồng ngọn lửa bập bùng, còn giữa lòng bàn tay trái thì lại là khí âm hàn.

- Lâm Phong, ngươi phải cẩn thận âm dương công pháp của Viên Đồng, cửu âm chưởng lực âm hàn độc ác, còn dương lực cũng có hỏa diễm rất đáng sợ.

Hoắc Cửu Dương đứng trên mặt đất lên tiếng nhắc nhở Lâm Phong, Lâm Phong khe khẽ gật đầu, không cần phải Hoắc Cửu Dương nhắc nhở thì Lâm Phong cũng hiểu được, âm dương công pháp đồng thời công kích khẳng định sẽ ra uy lực hơn so với công pháp bình thường rất nhiều.

- Biết thì đã sao, ta xem hắn sẽ ngăn cản như thế nào.

Viên Đồng ngạo nghễ nói.

- Nhất định phải ngăn cản sao?

Lâm Phong đốp lại ngay, chân nguyên lực điên cuồng phóng thích, trên người hắn, một cỗ khí nóng cháy đáng sợ đang bốc lên, ánh sáng mặt trời chiếu vào trên người rực rỡ lóa mắt, tay phải của Lâm Phong cầm thái dương kiếm chói lóa mắt, hào quang bắn ra bốn phía.

Hơn nữa, ngoại trừ cỗ thái dương nóng cháy đáng sợ này, trên người của Lâm Phong còn lộ ra một cỗ sát khí càng ngày càng mãnh liệt, điên cuồng rít gào ngay tại trong hư không.

Một vùng ánh sáng chân nguyên hắc ám đáng sợ từ ở tay trái của Lâm Phong hội tụ thành một thanh kiếm màu đen, thanh kiếm này giống như là sát kiếm, nó chỉ có sát phạt.

Hai tay của Viên Đồng, tay phải là âm tay trái là dương, mặt trời âm dương tương dung.

Mà hai tay của Lâm Phong thì đều là kiếm, chỉ có điều trên tay trái là sát kiếm, trong đó lộ ra ý chí sát phạt, còn tay phải của Lâm Phong thì lại là hỏa kiếm, đó là thái dương kiếm, đốt giết hết thảy.

- Thế giới này vĩnh viễn không thiếu khuyết thiên tài, không cần quá cho là đúng, ngươi có thủ đoạn không có nghĩa là những người khác không thể có thủ đoạn.

Hai tay của Lâm Phong cầm kiếm giống như sát thần, con ngươi của hắn trở nên tối đen lạnh lùng, đôi đồng tử hắc ám làm cho người khác phải khiếp sợ kinh hồn.

Tiếng nói vừa dứt, bước chân của Lâm Phong đã lập tức bước ra, chính như hắn đã nói, tại sao chỉ có thể ngăn cản, hắn vì sao không thể chủ động công kích.

Ánh sáng mặt trời chói mắt đâm tới hướng Viên Đồng, tay phải Lâm Phong cầm kiếm chém ra, không gian gào thét giống như đang bị ngọn lửa kia đốt cháy.

Cảm nhận được kiếm ý đáng sợ này, sắc mặt Viên Đồng lập tức trầm hẳn xuống, lập tức hữu chưởng phát ra một cỗ khí dương cương nóng cháy hóa thành một ngọn lửa thật lớn oanh kích về phía Lâm Phong.

Ầm ầm!

Tiếng vang do va chạm rung động trong hư không, một kiếm của Lâm Phong đã bổ ngọn lửa kia ra, bước chân vẫn như trước tiến về phía trước không sợ hãi, khí sát phạt trên người toàn bộ tập trung trên người Viên Đồng.

- Giết!

Lâm Phong quát lên, cỗ sát khí này không ngờ lại ảnh hưởng tới tâm linh của gã, rung động ý chí của gã, khí sát phạt này dường như nó đã có sinh mạng, nó là một loại ý chí.

- Âm dương lưỡng cực.

Song chưởng của Viên Đồng đồng loạt đánh ra, ở trước mặt gã phảng phất như là có một hoa văn thái cực hình thành hướng tới Lâm Phong mà oanh kích.

- Trảm

Lâm Phong không cần dùng bất kỳ một thủ đoạn gì, chỉ có một kiếm chém phá vạn vật, chém giết tất cả.

Xuy xuy…!

Âm thanh của vật bị xé rách truyền ra, âm dương lưỡng cực bị sát kiếm của Lâm Phong chém rách rơi lả tả, lúc này kiếm của Lâm Phong là không thể ngăn cản được.

- Cút đi!

Chân nguyên Viên Đồng oanh kích lên trên thân kiếm của Lâm Phong, còn thân thể của gã thì nhanh chóng thối lui về phía sau, trong nháy mắt đã thối lui ra ngoài một khoảng cách rất xa, đôi mắt âm u lạnh lẽo của gã nhìn Lâm Phong chằm chằm.

- Ngươi là đang an ủi chính mình đấy ư, hay là chính ngươi phải nhanh chóng cút đi mới đúng.

Hai tay Lâm Phong cầm kiếm đứng nguyên tại chỗ vẫn không nhúc nhích, chăm chú nhìn bóng dáng Viên Đồng.

Sắc mặt Viên Đồng khó coi vô cùng.

Mà đám người đang đứng ở chỗ này thì toàn bộ ngơ ngác nhìn lên giữa hư không, trong nội tâm của họ đang rung động đến tột đỉnh.

Lâm Phong mang đến cho họ rung động quá sức mãnh liệt, hai tay cầm kiếm tắm trong ánh sáng mặt trời, trên người bao phủ toàn bộ sát khí, hắn giống như một sát thần, thực sự tiến hành công kích Viên Đồng hơn nữa còn đang đánh lui Viên Đồng.

Lâm Phong cùng giao phong với Viên Đồng lại vẫn chiếm cứ thượng phong, thanh niên này rốt cuộc muốn mang đến cho bọn họ bao nhiêu sự ngạc nhiên mãnh liệt.

Thiên tài Tuyết Nguyệt quốc có phải thật sự không bằng đế quốc Long Sơn, điều này e rằng cần phải xem lại, đó là thiên tài hay là đây mới đúng là thiên tài.

- Hiện tại ngươi đã có cảm giác những lời vừa rồi của mình là đang đánh vào mặt mình chưa?

Lâm Phong thản nhiên thốt ra một câu hỏi khiến cho á Viên Đồng nhục nhã vô cùng. Vừa rồi Lâm Phong đã nói dùng thực lực của mình để chứng minh cao ngạo của mình mà không phải là dùng lời nói.

Hiện tại Lâm Phong đang dùng thực lực của hắn để chứng minh chính mình cao ngạo, còn Viên Đồng thì lại không có cách gì chứng minh được, ngược lại còn bị Lâm Phong áp chế, điều này giống như là Lâm Phong đang làm cho gã bẽ mặt, còn nhục nhã hơn là cho gã một bạt tai.

Lúc này đây Viên Đồng không còn khoe miệng lưỡi lợi hại được nữa rồi, thực lực của Lâm Phong rất mạnh, là kình địch, nhưng nếu gã không đem tất cả thực lực ra để chứng minh chính mình chỉ sợ rằng hôm nay gã sẽ mất hết.

Tâm thần khẽ động, phía sau Viên Đồng, Võ Hồn xuất hiện, Võ Hồn này rõ ràng không ngờ có hai mắt âm dương, một âm một dương làm cho người ta cảm giác không thoải mái một chút nào.

- Có thể bức bách ta sử dụng Võ Hồn, ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng.

Lần này gã không bị động chờ đợi Lâm Phong công kích, bay thẳng đến chỗ Lâm Phong mà đánh.

Tay phải của gã đột nhiên hướng tới Lâm Phong phất động một cái, một ngọn lửa dương cương từ rất xa liền bổ nhào qua, không gian nó đi qua phát ra tiếng vang hừng hực, thậm chí còn xuất hiện những đốm lửa nhỏ, phảng phất như cả không gian đang muốn bốc cháy lên.

Mà ở phía sau gã thì đôi mắt Võ Hồn âm dương kia như mặt trời chiếu rọi phía trên dương khí đáng sợ nhưng lại khiến cho nó sinh ra một tầng sương mù, vô ảnh vô hình.

Lâm Phong không hề do dự chém ra một kiếm, nhưng một kiếm này lại như thể chỉ chém vào giữa không gian, có vẻ như hỏa khí này vẫn hướng tới hắn, kiếm chém không đứt.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, thân thể bước trong hư không phiêu động như gió.

Nhìn thấy thân thể Lâm Phong phiêu động, thân pháp của Viên Đồng cũng nhanh chóng đồng dạng triển khai, đôi mắt âm dương dường như còn có thể tập trung trên thân người, thân pháp Viên Đồng với quỹ tích phiêu động của Lâm Phong dường như là hoàn toàn giống nhau, cùng là một cái đường cong.

Hơn nữa đám người lúc này rõ ràng chú ý thấy đôi mắt âm dương phía sau Viên Đồng không ngờ lại xoay tròn tản mát ra từng tia sáng kỳ dị.

- Diệt,

Viên Đồng thốt ra, bàn tay trái của gã phất lên, trong nháy mắt, một cỗ âm hàn sát khí theo bàn tay của Viên Đồng mà động, vô ảnh vô hình hướng tới Lâm Phong mà đến cực kỳ mau lẹ, thân thể của Viên Đồng thì đã gần sát với thân thể của Lâm Phong rồi.

Đôi mắt của Lâm Phong ngưng tụ, trong khóe miệng chứa đựng một nụ cười lạnh lẽo băng hàn, đám người khiếp sợ nhìn chăm chú, hắn không ngờ lại không có lui về phía sau né tránh.

Trên người Lâm Phong, hào quang không ngừng lưu chuyển, bên ngoài thân, phật ma lực bắt đầu chuyển động.

Bước chân của Lâm Phong bước về phía trước một bước nghênh đón luồng âm hàn sát khí đáng sợ.

Xuy xuy…!

Âm hàn sát khí ập vào trên người của Lâm Phong, trong thân thể của Lâm Phong lại có một luồng khí sáng bóng đen thui lóe lên, dường như là để ngăn cản âm hàn sát khí xâm lấn.

Lực lượng phật ma tuy rằng lớn, nhưng ở dưới luồng chiếu rọi của đôi mắt âm dương, âm hàn sát khí không ngừng xâm nhập vào trong thân thể của Lâm Phong, khiến cho cả người của Lâm Phong đều hung hăng run rẩy, lạnh quá, lạnh đến tận xương tủy.

Tuy nhiên ánh mắt của Lâm Phong thì vẫn là vô cùng cứng cỏi, còn thân thể thì nhanh đến không thể nào tin nổi.

Thái dương kiếm trong tay phải đột nhiên vung lên hướng tới đôi mắt âm dương Võ Hồn của Viên Đồng mà chém.

Xuy xuy…!

Kiếm thái dương trực tiếp xuyên vào giữa đôi mắt âm dương, Viên Đồng lập tức run rẩy.

A…!

Linh hồn đau đớn do bị kiếm xé rách, Viên Đồng gào lên đau đớn thê lương khiến cho toàn bộ đám người đều sững sờ.

Lâm Phong quá mức tàn nhẫn, không ai có thể nghĩ tới hắn lại có thể dùng đến phương thức chiến đấu không muốn sống loại này, dùng thân thể để chống đỡ với âm hàn sát khí, để cho âm hàn sát khí tùy ý xâm nhập vào trong cơ thế, còn kiếm của hắn thì chém vào Võ Hồn của Viên Đồng.

Lâm Phong quả thực là người điên.

- Tìm đường chết.

Song chưởng của Viên Đồng đều xuất hiện khí âm dương toàn bộ đều hướng về phía Lâm Phong mà oanh kích, Lâm Phong vẫn trầm mặt chịu đựng hàn khí trong thân thể, sát kiếm trong tay chém lên trên khí âm dương, đồng thời thân thể của hắn trực tiếp mang theo ngọn lửa cuồng bá cùng với phật ma lực khủng bố hướng về phía trước, chỉ còn cách Viên Đồng một chút.

- Giết!

Một tiếng quát chói tai từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra, bốn ngàn phật ma lực toàn bộ hồi tụ trong một quyền hướng vào đầu của Viên Đồng mà oanh kích tới.

Trong lúc vội vàng, Viên Đồng vội vã dùng tay chắn ở trên người, thân thể điên cuồng thối lui.

Rắc rắc.

Bốn ngàn phật ma lực trực tiếp đánh vỡ xương cốt của Viên Đồng, cuối cùng một quyền kia không đánh trúng đầu của Viên Đồng mà là trúng vào ngực của gã, một quyền này đánh vào làm cho ngực của Viên Đồng lõm hẳn xuống còn thân thể thì bay ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment