Dịch: Muỗi
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
Lâm Phong cùng Thôi Vô Mệnh đứng đối diện với nhau, hai nắm tay đều giơ lên, cả hai đều phóng ra từng tia hắc ám làm người ta run rẩy.
- Đánh đi!
Thôi Vô Mệnh khẽ quát một tiếng, y lao về phía Lâm Phong.
- Đánh!
Lâm Phong cũng quát lên, thân hình mạnh mẽ chấn động, gió mạnh gào thét trước người, phấp phới không dứt.
Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, hai người đã đụng ở một chỗ, tay phải Lâm Phong cùng tay trái màu đen của Thôi Vô Mệnh đồng thời đánh ra.
Trên tay Lâm Phong, bốn ngàn phật ma lực điên cuồng lưu chuyển, phát ra quang mang chấn động lòng người. Mà cánh tay màu đen của Thôi Vô Mệnh thì phóng ra có vô số chưởng ảnh, chưởng màu đen kia như muốn hủy diệt hết thảy.
- Rầm!!!
Tiếng nổ khủng bố truyền ra, bàn tay hai người đánh vào nhau, tay trái màu đen của Thôi Vô Mệnh như muốn hòa tan một chưởng của Lâm Phong. Mà trong một chưởng của Lâm Phong, bốn ngàn phật ma lực lưu chuyển không ngừng.
- Rầm, rầm, rầm…
Từng tiếng chấn động đáng sợ cuồn cuộn không dứt, nắm tay hai người như dính vào nhau, nhưng cũng giống như trải qua vô số lần va chạm, tiếng nổ rầm rầm như muốn xé nát cả không gian.
- Hai người này đều có chưởng lực thật đáng sợ.
Trong lòng mọi người thầm run rẩy, chưởng lực hai người này mà đánh xuống thì đủ giết chết bọn họ rồi. Hai chưởng đã tiếp xúc mà còn bắn ra ám kình đáng sợ, va chạm vô hình.
- Mở ra!
Thôi Vô Mệnh hét lớn một tiếng, tay phải giống như có lực lượng vô cùng, kịch liệt rung lên, nhất thời, thân hình y liền thối lui. Tại không gian hai nắm đấm tiếp xúc thì có một luồng khí lưu hỗn loạn.
Va chạm ngắn ngủi, Lâm Phong cùng Thôi Vô Mệnh liền tách ra, hai người ngưng mắt nhìn nhau, trong mắt đối phương đều lộ ra chiến ý mãnh liệt.
- Xem ra ngươi và ta đều cùng một loại người!
Giọng nói của Thôi Vô Mệnh vẫn lạnh như thế, ngữ khí của y không mang theo sắc thái cảm tình gì.
Lâm Phong trầm mặc, từ ánh mắt của Thôi Vô Mệnh, hắn có thể hiểu được đối phương là loại người thế nào, sát phạt quyết đoán, một lòng theo đuổi võ đạo. Người như thế rất đáng sợ, là kẻ có ý chỉ bền bỉ vô cùng, chỉ cần thực lực tăng lên thì họ sẽ không sợ không hãi, không có bất kỳ điều gì có thể lay động tâm của bọn họ.
Một lòng cầu võ đạo.
Trầm mặc một lúc lâu, Lâm Phong lắc đầu nói:
- Không, ta không phải là loại người như ngươi!
Thôi Vô Mệnh không để ý tới lời Lâm Phong, khóe miệng lộ ra nụ cười hiếm thấy:
- Vô luận ngươi giống ta hay không thì cũng không quan hệ gì, thiên tài Tuyết Nguyệt quốc tham gia lần đại hội Tuyết Vực này không làm ta thất vọng. Gặp lại trên võ đài!
Lời vừa xong, thân hình Thôi Vô Mệnh liền theo hư không mà đi, không chút lưu luyến.
Trong những thiên tài Tuyết Nguyệt có ba người y coi trọng, Lâm Phong, còn có Vu Thanh đã đánh một trận với Hắc Sa, cùng với Nguyệt Thiên Mệnh chưa từng động thủ cũng làm cho y cảm thấy kẻ này không yếu hơn Vu Thanh.
Ba người này đủ lực tranh cao thấp với thiên tài Long Sơn đế quốc rồi, về phần những người còn lại thì không được.
Sau khi Thôi Vô Mệnh rời đi, Lâm Phong xoay người đi về phía dưới.
Những người Long Sơn đế quốc nhìn nhau, sắc mặt khó coi. Nhất là Tần Xuyên bị Lâm Phong đánh trọng thương cùng Hắc Sa bị Vu Thanh đánh bại thì càng xanh mét, cảm thấy cực kỳ biệt khuất.
Thiên tài Long Sơn đế quốc hùng hổ mà tới, muốn hạ uy phong thiên tài Tuyết Nguyệt, nhục nhã một phen, nhưng lại bại hai trận liên tiếp, mất hết mặt mũi.
Còn Kiếm Thần thì không chút để ý mà tự nhiên cười, nhìn mọi người nói:
- Hôm nay, coi như chư vị tài tuấn Tuyết Nguyệt quốc đã gặp qua thiên tài Long Sơn đế quốc một lần rồi. Sau này, nếu có cơ hội thì các vị nên tiếp xúc nhiều một chút, Kiếm Thần xin cáo từ trước.
Kiếm Thần vừa nói xong, kiếm khí gào thét, gã liền đạp lên một thanh kiếm mà rời đi, vô cùng tiêu sái.
- Đi!
Thanh niên tài tuấn Long Sơn đế quốc nhìn mấy người Tuyết Nguyệt một chút, một người trong đó quát một tiếng, sau đó liền rời đi dịch quán. Đợi đến sau khi bọn họ rời đi, người của Tuyết Nguyệt quốc mới dám trở lại trong phòng mình.
Trong lòng người Tuyết Nguyệt đều có suy nghĩ khác nhau, Nguyệt Thiên Mệnh cùng Vu Thanh thì kiến thức được thực lực của người Long Sơn đế quốc, trong lòng hiểu hơn một chút thì cảm thấy áp lực trên lưng càng lớn. Những thiên tài Long Sơn đế quốc này, mỗi người đều không dễ trêu, nếu muốn đánh bại họ đúng là không dễ dàng gì.
Nhất là Hắc Ám Tả Thủ Thôi Vô Mệnh cùng với Kiếm thần, hai người này đều không phải là người bình thường. Huống chi, bọn họ còn không phải là người mạnh nhất Long Sơn đế quốc.
Về phần những thiên tài Tuyết Nguyệt quốc khác, trong lòng ai cũng mất đi ngạo khí. Ra ngoài thì bọn họ mới thấy được thế giới lớn thế nào, thiên tài kinh khủng bực nào. Tùy ý mấy người Long Sơn đế quốc bước ra đều có tu vi là Huyền Vũ cảnh tầng sáu, khiến những người luôn tự phụ như bọn họ bị đả kích.
Bọn họ phát hiện, thiên phú của bọn họ thật sự không coi vào đâu, ngày xưa Lâm Phong nhỏ yếu như vậy, hắn từng bước trưởng thành. Hôm nay đã có thể đánh bại cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, trong lúc không để ý thì hắn đã bỏ xa mọi người. Nếu như bây giờ mà giao thủ với Lâm Phong thì bọn họ tuyệt không phải là đối thủ.
Hai người Vũ Cầm cùng Vũ Kiếm thì lại cảm thấy rất áp lực. Lâm Phong đã cường đại tới mức này. Sau này nguy rồi, Vũ gia bọn họ cùng với Lâm Phong tất phải có một bên phải hủy diệt.
Hôm nay, bọn họ còn sợ Lâm Phong sẽ nhân cơ hội ở bên ngoài mà đối phó với bọn họ, đánh chết bọn họ.
Về phần Lâm Phong, hắn đương nhiên không biết người khác nghĩ gì, cũng không bận tâm. Giờ phút này, hắn trở lại chỗ của mình liền đắm chìm trong tu luyện.
Hôm nay, hắn đã bức thiết với thực lực hiện có, hắn có quá nhiều thủ đoạn tu luyện, những thủ đoạn này đều có thể tăng lên thực lực. Mà chỉ cần có cơ hội tăng lên thực lực, tu vi thì Lâm Phong sẽ không bỏ qua.
…
Chợ giao dịch Tinh Thần trong thành Thiên Long, từng dòng người đi lại không ngừng, vật phẩm giao dịch đủ màu làm cho người ta hoa mắt, vô số tiếng rao hàng không ngừng vang lên.
Lúc này, Lâm Phong tới nơi giao dịch này.
Hai thứ mà Hoắc Thi Vận cho hắn có một cái là đan phương Lạc Thần Đan, trong đan phương có ghi phương pháp luyện chế Lạc Thần Đan, tài liệu luyện chế cùng với cách dùng Lạc Thần Đan.
Lạc Thần Đan là đan dược cực dương, một vị chủ tài liệu trong đó là Cửu Dương Thảo, loại bảo vật cực dương này có hiệu quả là bổ sung tinh, khí, thần, bồi bổ dương khí, mở rộng kinh mạch, phát triển huyết mạch, đồng thời nuôi dưỡng linh hồn.
Người bình thường ăn vào Lạc Thần Đan thì tinh khí toàn thân càng trở nên dư thừa, cường đại thân thể, nuôi dưỡng hồn phách, thiên phú người đó cũng sẽ trở nên tốt hơn.
Hơn nữa, phục dụng Lạc Thần đan có chỗ tốt rất lớn đối với người tu luyện công pháp có thuộc tính Hỏa. Trừ việc bổ dưỡng tinh khí thần, tăng thiên phú lên thì còn làm công pháp hỏa diễm càng thêm cường đại hơn, dương hỏa của người tu luyện càng thêm khủng bố.
Còn nếu người bị thương được ăn Lạc Thần Đan thì có thể làm cho thương thế khôi phục nhanh hơn, cường đại dương khí làm dịu thân thể, làm cho máu huyết lưu thông. Vì vậy, khi Vân Hi tự sát thiếu chút nữa bỏ mình, bị Mộng Tình dùng hàn khí đóng băng thì cần phải dùng Lạc Thần Đan này mới có thể làm Vân Hi tỉnh lại. Lạc Thần Đan là thánh dược chữa thương, dù chỉ còn một hơi cũng có thể cứu sống. Đan dược cực dương, âm quỷ cũng không dám cướp đi tính mạng, tương đương có thêm một mạng.
Có thể nói, Lạc Thần đan là bảo vật cực kỳ trân quý, một viên cũng đủ làm người ta điên cuồng. Bởi vì Lạc Thần Đan nhất phẩm cũng đã là huyền đan cực phẩm rồi. Lạc Thần đan loại tốt thì là huyền đan thiên phẩm, muốn luyện chế thì rất khó khăn.
Hôm nay, Lâm Phong lấy được đan phương Lạc Thần Đan, biết được tài luyện cần cho luyện chế Lạc Thần Đan, tất nhiên hắn phải nhanh chóng thu thập.
Cô bé thiện lương mà đơn thuần kia còn bị đóng băng ở thành Dương Châu, sinh mệnh bị đóng băng.
- Từ Cửu Dương Thảo ra, Lạc Thần Đan còn có hai vị tài liệu khó kiếm là Thiên Linh cùng với Huyết Hồn Thảo. Dù Thiên Linh trân quý nhưng chỉ cần nhiều tiền thì có thể có được. Huyết Hồn Thảo thì thưa thớt vô cùng, muốn tìm được thì e rằng sẽ gặp khó khăn.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, liếc nhìn mấy điểm giao dịch xung quanh.