Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 583 - Đưa Ra Mấy Bầu Rượu

Đưa Ra Mấy Bầu Rượu Đưa Ra Mấy Bầu Rượu vipTruyenGG.com

Dịch: Muỗi

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: vipTruyenGG.com

Trên tầng thứ chín của Thiên Hành Cung, khi Lâm Phong bước chân lên đây, ở đây đã có mười người.

Trong đó Đế quốc Long Sơn có bảy người, bảy người này là Quân Mạc Tích, Đường U U, Thanh Mộng Tâm, Kiếm Thần, Hắc Ám Tả Thủ Thôi Vô Mệnh, ngoại trừ năm người kia còn có hai người này cực kỳ nổi danh, đó là Huyết Trích Tử Lãnh Huyết và Bá Vương Thương Địch Long.

Lãnh Huyết, người cũng như tên, máu lạnh vô tình, một thanh huyết kiếm, dựa vào kiếm mà đi ra thiên hạ, xuất kiếm lấy máu giết người vô số, được gọi là Huyết Trích Tử xếp hạng thứ sáu ở để quốc Long Sơn.

Địch Long, một cây Bá Vương Thương tùy ý vung vẩy, một khi thương hạ xuống liền có một sinh mạng vĩnh viễn ngừng thở, nhất thương đoạt mệnh hống hách vô cùng.

Còn về phần ba người còn lại thì trong đó có hai người là người nước Thiên Phong, Tuyết Nguyệt quốc chỉ có một người trong số này.

Hai người của nước Thiên Phong theo thứ tự là Đệ Nhất Sứ Niếp Vân, cùng với Đệ Nhị Sứ hiện giờ là Dương Phàm.

Tuyết Nguyệt quốc kia duy nhất chỉ có một người, đó chính là Nguyệt Thiên Mệnh, còn thêm cả Vân Phi Dương, như vậy thì cũng là hai người.

Nguyệt Thiên Mệnh được mời là hợp tình hợp lý, Đoàn Vô Đạo còn chưa đến đế quốc Long Sơn, một phương Tuyết Nguyệt thì dường như chỉ có Nguyệt Thiên Mệnh vị công tử thứ hai này là mạnh nhất, vì thế tự nhiên y nên ở trong này.

Vân Phi Dương xuất hiện làm cho mọi người có một chút nghi ngờ, dù sao thì trước đây mọi người thậm chí dường như còn chưa nghe nói qua cái tên này, Vân Phi Dương là một nhân vật không có danh tiếng gì, chỉ có điều gần đây nhất mới có một chút danh khí, được người ta liệt vào trong danh sách của bát đại công tử.

Thực sự làm cho ngươi ta thừa nhận Vân Phi Dương đó chính là trận chiến một quyền đánh một Huyền Vũ Cảnh tầng năm bay ra ngoài.

Nhưng mà dù sao thì tu vi Vân Phi Dương cũng quá yếu, những người ở chỗ này đếu là Huyền Vũ cảnh tầng sáu thậm chí có thể còn mạnh hơn, duy nhất chỉ có một mình Vân Phi Dương là Huyền Vũ Cảnh tầng bốn.

Hơn nữa, càng làm cho mọi người không nói gì chính là, Vân Phi Dương đã khiến mọi người phải chờ đợi, đã thế lại còn dẫn theo hai người tới đây, đó là Lâm Phong cùng với tiểu muội muội hắn là Tiêu Nhã.

- Tên Vân Phi Dương này coi Thiên Hành Cung của Đường gia là chỗ nào rồi?

- Thật có lỗi, đã tới chậm một bước.

Vân Phi Dương cười cười xin lỗi mọi người, nhưng thật ra lại có vẻ quá mức tự nhiên.

- Các vị cũng đều đã biết Lâm Phong, ta cùng với Lâm Huynh vô cùng hợp ý nhau, hiện giờ cũng đã là bằng hữu vì vậy hôm nay ta mời huynh ấy cùng nhau tới đây, mong rằng Đường tiểu thư không trách tội.

Vân Phi Dương lên tiếng xin lỗi Đường U U, nàng khe khẽ gật gật đầu không nói thêm gì, người mời thì cũng đã mời đến rồi nàng cũng không có khả năng đuổi Lâm Phong đi được, hơn nữa nàng cũng có chút tò mò với Lâm Phong này.

Hiện giờ, trong cả đế quốc Long Sơn có rất ít người tu luyện thể thuật, công pháp luyện thể của thời kỳ viễn cổ hùng mạnh cũng đã mất đi rồi, hiện tại công pháp luyện thể căn bản không thể đạt đến cảnh giới cao, tới cuối cùng quá dễ dàng bị trói buộc, chờ cho đến khi thân thể tới một cảnh giới nhất định nếu ngươi không tìm được một công pháp tốt hơn để thay thế thì sẽ không thể tiếp tục tiến lên cao hơn.

Bởi vì nguyên nhân này mà người luyện thể càng ngày càng ít, Lâm Phong không thể nghi ngờ là một đóa hoa lạ hiếm thấy trong lúc này.

Tuy nhiên Đường U U không thừa nhận cũng không được, lực lượng thân thể của Lâm Phong đúng là rất mạnh, nếu không sử dụng lực lượng chân nguyên, chỉ đấu thân thể không thôi thì những người đang ngồi đây sợ rằng không có được ai là đối thủ của Lâm Phong, đương nhiên sẽ không có người ngốc nghếch mà buông bỏ đi chân nguyên để cùng với Lâm Phong đấu lực lượng thân thể thuần túy.

Những người ở đây có tu vi đều là Huyền Vũ Cảnh tầng sáu trở lên, sử dụng vũ kỹ thần thông công kích mạnh mẽ cũng đủ để hủy diệt thân thể cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng năm thậm chí tầng sáu, nếu sử dụng công kích mạnh nhất thì thân thể Huyền Vũ cảnh tầng bảy, thậm chí tầng tám đều có thể hủy diệt, thân thể của Lâm Phong đại khái cũng chỉ có được đến Huyền Vũ Cảnh tầng năm mà thôi, không tạo nên được sóng gió quá lớn.

Cho nên, mặc dù tại võ đài, Lâm Phong đã tạo được chấn động không nhỏ, nhưng mà cũng không đủ để khiến cho người ở đây phải coi trọng, thứ khiến bọn họ chân chính coi trọng vẫn phải là thực lực.

- Ngồi đi.

Theo chỉ dẫn của Đường U U, cả ba người liền ngồi xuống.

- Đường Tiểu thư là thiên kiêu nữ, là người rộng lượng, Địch mỗ thật sự cũng là không quen nhìn hành vi của những người khác.

Lúc này Đich Long lạnh lùng liếc mắt nhìn Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- Vân Phi Dương, Đường tiểu thư mời ngươi đến đã là rất nể mặt mũi của ngươi lắm rồi, trong số những người ở đây thực lực của ngươi là yếu nhất, ngươi hẳn phải biết là vinh hạnh mới đúng, nhưng ngươi tới đây g là chậm nhất, hơn nữa lại còn dẫn theo hai người lại đây, ngươi cho rằng người mà ngươi đưa đến đây có tư cách xuất hiện ở tầng thứ chín Thiên Hành Cung sao?

Vân Phi Dương nghe được lời khiêu khích của đối phương vẫn không không tức giận, trên mặt mang theo một nụ cười yếu ớt nhìn Địch Long hỏi:

- Ở đây, ngươi là chủ nhân hay Đường tiểu thư là chủ nhân?

Nghe được lời đối đáp của Vân Phi Dương, ánh mắt của Địch Long không khỏi bị kìm hãm, cái tên Vân Phi Dương này thật to gan, hay là y nghĩ rằng ở trên chiến đài thắng được một người là đã rất giỏi giang rồi sao.

- Ngươi nói là Lâm Huynh không có tư cách ở tầng thứ chín này, hiện tại cũng chỉ có cá nhân ngươi cho là như thế mà thôi, ta nhận lời mời của Đường tiểu thư mà đến dự, tự nhiên là ta thấy vinh hạnh mới có thể mang Lâm Huynh cùng đi, nếu là Đường tiểu thư cho là ta hoặc Lâm huynh không có tư cách ở nơi này ta lập tức liền đi ngay, Vân Phi Dương cũng không quẫn bách đến nỗi vì một chén rượu mặc dù rượu này là quỳnh tương ngọc dịch, về phần ngươi, chỉ là khách mà lại tưởng mình là chủ sao?

Vân Phi Dương thản nhiên nói một hơi dài, không kiêu ngạo, không siểm nịnh.

Y là được mời mà đến không phải là mặt dày mày dạn đến kiếm chén rượu, mắc mớ gì mà phải ăn nói khép nép.

- Hừ.

Địch Long bị Vân Phi Dương giáo huấn, sắc mặt không khỏi biến thành lạnh lùng, ở trong thế giới võ đạo, thực lực là vua. Trong mắt gã, thực lực Vân Phi Dương không bằng gã tự nhiên phải lấy gã vi tôn, nhưng Vân Phi Dương lại dám bất kính như thế, thật to gan.

- Ta đây thật ra rất muốn hỏi ngươi, hơi thở của hắn mỏng manh ngay cả đến Huyền Vũ Cảnh tầng một cũng không bằng, chỉ có cậy mạnh với một ít tốc độ, hắn dựa vào tư cách gì mà ngồi ở chỗ này.

Trong giọng nói Địch Long lộ ra ý chất vấn, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Vân Phi Dương, giống như một thanh trường thương dài sắc bén đâm ra, khí vô hình áp bách ở trên người Vân Phi Dương.

- Dựa vào cái gì ta cũng cần giải thích với ngươi sao? Ngươi tính là cái gì?

Vân Phi Dương cảm nhận được cỗ khí vô hình này áp bách lên người, sắc mặt của y cũng đã lạnh đi, tính tình của y cho dù có ôn hòa cách mấy cũng không thể chịu được Địch Long liên tiếp khiêu khích.

- Ngươi tính là cái gì?

Khi câu nói kia vừa dứt, toàn bộ tầng thứ chín đột nhiên trở lại yên tĩnh một cách bất bình thường, những người khác thật ra đang rất bình tĩnh, họ an tọa ở vị trí của mình quan sát tình hình náo nhiệt, tên Vân Phi Dương này thực ra rất có đảm lược, dám cùng với Bá Vương Thương Địch Long đối chọi gay gắt, không hề nhượng bộ một chút nào, ít nhất về khí thế là đang không thua gì Địch Long.

- Ngươi muốn thử một chút thương của ta đấy ư, hay là cả hai ngươi cùng tiến lên?

Địch Long đứng dậy, giận dữ nói. Trong số những thanh niên thiên tài của đế quốc Long Sơn ở đây thì gã xếp hạng chót nhất, bản thân gã có cảm giác không ngẩng đầu lên được, hiện giờ lại bị Vân Phi Dương khiêu khích, tự nhiên không thể bình tĩnh, nếu như Vân Phi Dương muốn chết thì gã lập tức đáp ứng.

- Cả hai cùng tiến lên?

Vân Phi Dương cười lạnh nhìn thoáng qua hướng Lâm Phong, y chỉ thấy Lâm Phong lúc này đang ở bên bình rượu, đặt chén ngọc xuống, Lâm Phong liếc mắt nhìn Đường U U, trên mặt hắn vẫn hơi hơi có chút vàng như nến, mang theo nụ cười rạng rỡ làm cho người ta có càm giác là hắn rất ấm áp.

- Đường tiểu thư, quỳnh tương ngọc dịch này thật ra ta uống cũng không quen lắm nếu có được mấy bình rượu mạnh đến thưởng thức thì thật tốt quá.

Lâm Phong chậm rãi nói khiến cho Đường U U có chút kinh ngạc, cái tên Lâm Phong này lại còn muốn rượu mạnh.

Hơn nữa, giờ phút này chén rượu trong tay Lâm Phong so với rượu mạnh phải ngon hơn nhiều, thế nhưng hắn lại nói uống không quen, điều này khiến cho nàng cảm thấy kỳ quái.

- Lâm huynh thật ra rất có nhã hứng, ta đây cũng muốn Đường Tiểu Thư lấy mấy bình rượu mạnh nhất ra.

Vân Phi Dương hào sảng nói, cái tên Lâm Phong này so với trước khi bị mất tích dường như bình tĩnh hơn rất nhiều, nếu là như tính cách trước kia của Lâm Phong, Địch Long dùng lời nói làm nhục hắn như vậy, nói không chừng hiện tại hắn đã xuất thủ rồi.

Nhưng giờ phút này, Lâm Phong lại vẫn có tâm nghĩ đến phẩm rượu.

- Ca, nếu có ta cũng muốn một bình.

Ánh mắt Tiêu Nhã chớp chớp khiến cho Lâm Phong không kìm nổi nhéo nhéo vào khuôn mặt của nàng nói:

- Muội uống trên bàn là được rồi.

- Ah!

Tiêu Nhã lè lưỡi.

Đường U U có chút hăng hái nhìn ba người này, rất thú vị, về phần rượu nàng tự nhiên không thiếu.

- Lấy thêm mấy bình rượu mạnh.

Đường U U nói trống không, lập tức ám cách trước mặt nàng ở ra, hai bình rượu sắc đỏ như lửa xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment