Người dịch: Tài
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Khi Lâm Phong thấy ba người ly khai, trên khuôn mặt của hắn lộ ra một tia bình thản và vui vẻ. Để cho bọn họ ly khai chưa chắc đã là họa. Sau đó Lâm Phong quay người lại, lạnh lùng nhìn đám người của Thiên Sát tông, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng vui vẻ.
- Các ngươi đã thích đi theo như vậy, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Vừa dứt lời, trên người Lâm Phong liền có kiếm khí cuồn cuộn gào thét. Lấy thân thể của Lâm Phong làm trung tâm, từng đạo kiếm quang sáng chói lập tức bùng nổ.
- Ân?
Đám người Thiên Sát tông liền ngưng lại, nhìn chằm chằm Lâm Phong. Kiếm ý của Lâm Phong có lẽ đã đột phá thiên nhân hợp nhất, đạt tới cảnh giới khác. Chỉ cần tâm niệm của hắn vừa động liền có thể khiến cho kiếm khí gào thét, sinh ra kiếm mạc.
- PHÁ...!
Hai tay Lâm Phong giơ lên, kiếm ý kinh khủng lập tức vọt tới. Âm thanh ầm ầm kịch liệt không ngừng vang lên, ở bên trong động phủ có từng khối cự thạch giáng từ trên trần xuống như muốn chôn vùi cái động phủ này môt lần nữa.
- Ngươi đang làm cái gì vậy?
Một đạo thanh âm gào thét vang lên. Nhưng vô tận kiếm quang vẫn không ngừng xuyên thấu động phủ, khiến cho động phủ không ngừng sụp xuống. Đám người Thiên Sát Tông tạo ra một cái vòng chân nguyên hộ thuẫn nhằm ngăn đám đá từ trên trần rơi xuống.
- Ta muốn mai táng bọn ngươi ở đây.
Hay tay Lâm Phong lại đánh ra một lần nữa. Lập tức có vô số kiếm quang đáng sợ bay về hướng của đám người Thiên Sát tông. Kiếm quang phô thiên cái địa đã phong tỏa toàn bộ không gian trong động phủ. Một khi ngàn vạn tia lợi kiếm đã bắn một lượt thì cũng chỉ có cố gắng chống chịu chứ không cách nào né tránh được.
- Thi sát khí.
Vô số thi sát khí vô cùng kinh khủng và âm lãnh hóa thành một bức tường ngăn cản những kiếm quang kia phóng về phía trước.
- Chết đi.
Lâm Phong lại gầm lên. Thanh âm ầm ầm điên cuồng vang lên, toàn bộ động phủ đều rung lắc dữ dội, càng ngày càng mạnh. Đám người Thiên Sát tông bởi vì dùng thi sát khí ngăn cản kiếm quang của Lâm Phong nên không thể né tránh những khối đá từ trên trần nữa. Lập tức có một tên bị đá đập trúng đầu khiến cho gã xuất hiện một cảm giác mê muội. Vào lúc này, Lâm Phong đạp mạnh chân trên mặt đất, thân thể của hắn liền lui về sau. Một tảng đá đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, khiến cho chỗ hắn vừa mới đứng lúc nãy bị chôn vùi. Nếu nhưhồi nãy hắn không nhanh chân đạp một cước thì đã bị chôn vùi trong đó rồi. Sau đó Lâm Phong liền dùng kiếm ý đâm vào một cái vách động.
- Xùy~~, Xùy~~...
Tiếng kêu chói tai lập tức truyền ra, cái vách động cứng rắn vô cùng đã bị Lâm Phong dùng kiếm khí khoét một lỗ nhỏ. Những tia kiếm khí khác vẫn chậm rãi xuyên thấu vách động như cũ. Bây giờ, Lâm Phong chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng vô cùng cứng rắn đang ngăn trở kiếm khí của hắn đi về phía trước. Một lúc sau, Lâm Phong nhận thấy cảm giác buông lỏng truyền đến, cuối cùng kiếm khí của hắn đã xuyên được vách động. Lâm Phong liền quét nhìn bên trong động phủ một cái, nhưng thân thể của hắn đột nhiên hung hăng run lên một cái. Từ bên trong động phủ, hắn cảm giác được có một kiếm ý vô cùng khinh khủng đang ập đến.
- Đã đến.
Lâm Phong thở dài, hắn liền nhìn về phía trước. Ở đó, có một bộ hài cốt, mà ở trên bộ hài cốt kia lại có cắm một chuôi huyết sắc kiếm.
- Nghe đồn là, là những thanh kiếm mà các kiếm tu nổi tiếng sử dụng đều bị kiếm ý phụ thể khiến chúng trở thành thần binh lợi khí nắm giữ sinh mệnh. Mà cái thanh kiếm huyết sắc kia cũng có cấp bậc phi thường cao, cho nên ở trên thân nó mới có một cỗ kiếm ý. Có lẽ là vì vậy nên khi mình lĩnh ngộ kiếm ý tầng ba liền cảm ứng được nó.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào thanh kiếm kia. Vừa rồi khi đang tu luyện thì hắn phát hiện có một cổ kiếm ý kì lạ ở nơi này nên lập tức chạy tới đây. Hết thảy chỉ là bởi vì một tia tâm thần cảm ứng mà hắn đã chiếm được thanh kiếm này. Tuyết Vực mê thành vốn là một tòa thành cổ xưa và thần bí, nó có rất nhiều di tích. Mà Đọa Thiên sơn mạch này đã không biết tồn tại bao nhiêu năm nên có di tích cũng là chuyện bình thường. Nên khi Lâm Phong cảm ứng được tia kiếm ý kia liền không chút do dự, một đường chạy tới, chỉ lo là gặp được biến cố gì.
Lâm Phong lđi lên trước xem xét cỗ thi thể. Thanh huyết sắc kiếm vẫn đang nằm trong tay thi thể, hình như là người này tự đâm vào trái tim, tựa hồ muốn tự sát. Người có thể nắm giữ một chuôi kiếm như vậy thì phải có thực lực phi thường khủng bố. Nhưng không biết vì sao mà phải tự sát. Thanh kiếm trước mắt có màu đỏ như máu, trên thân kiếm có từng tia hồng quang phát ra, cực kỳ yêu dị.
- Ma kiếm mặc dù vô cùng cường đại nhưng lại có ý chí riêng. Tương lai nó sẽ chắc chắn sẽ cắn trả ta, căn bản không dùng được. Mà hiện tại, ta lại đang rất cần một thanh kiếm.
Lâm Phong chậm rãi nắm lấy chuôi kiếm. Huyết hồng sắc trên thân kiếm càng ngày càng yêu dị, đúng lúc này, nó phóng thích ra một luồng sáng màu máu, phảng phất như là đang sống lại.
- Xùy~~...
Huyết sắc hào quang từ thanh kiếm kia chiếu sáng cả bộ hài cốt. Thi cốt mục nát kia lập tức hóa thành tro tàn, tan biến trong hư không. Đồng thời, một cỗ huyết sắc hào quang lại đi dọc theo cánh tay đang cầm kiếm của Lâm Phong, xâm nhập vào bên trong cánh tay đó. Nó lập tức liên kết cùng với cánh tay của Lâm Phong.
- Huyết kiếm nhận chủ?
Đồng tử Lâm Phong hơi ngưng lại, thần binh lợi khí chân chính đều có tánh mạng của riêng nó, thanh huyết kiếm này đã thông linh. Giờ phút này, huyết khí của kiếm đã xâm vào trong thân thể Lâm Phong, nó chọn hắn làm chủ.
- Thật sự là nhận chủ ư?
Tâm thần của hắn đã liên hệ chặt chẽ với thanh huyết kiếm. Chuôi kiếm kia lập tức phát ra vô số huyết quang khiến cho cả động phủ đều tràn ngập huyết quang và sát ý, phảng phất như là nó muốn phát tiết sau khi yên lặng quá lâu.
- Ẩm Huyết Kiếm!
Một cỗ ký ức lập tức tràn vào trong đầu Lâm Phong. trong đầu hắn ngoài xuất hiện tên của thanh huyết kiếm kia, còn có một bộ kiếm pháp, tên là Ẩm Huyết Thập Tam Kiếm. Nó chính là một bộ kiếm pháp giết người! Đồng tử Lâm Phong liền co rút lại, Ẩm Huyết Thập Tam Kiếm chính là vì sát phạt mà sinh, vì hút máu mà sinh. Thanh kiếm khát máu như nó lại trực tiếp chọn hắn làm chủ, chẳng lẽ là bởi vì trong cơ thể hắn đang chảy xuôi dòng máu sát phạt ư?
- Thu.
Lâm Phong nhặt một cái vỏ kiếm đã rỉ sắt ở trên mặt đất cột trên lưng. Sau đó hắn liền cho Ẩm Huyết Kiếm vào vỏ, nó lập tức yên lặng lại. Ở đây đã không có vật gì khác, chỉ có một chuôi kiếm và một người không biết vì sao lại chết.
- Ra ngoài thôi!
Lâm Phong đạp lên mặt đất, một cỗ kiếm ý lập tức phóng lên trời, đánh thẳng vào vách núi. Vách núi kia vẫn cực kỳ cứng rắn như cũ, chắc hẳn là một mật thất đã được gia cố. Sau khi xuyên thấu đoạn ngắn, Lâm Phong liền cảm giác được dễ dàng hơn rất nhiều. Một tiếng vang lại truyền ra, một lát sau, thân thể của hắn đã chạy ra khỏi vách núi, tiến nhập vào bên trong bóng đêm.
- Đi tìm chết.
Một đạo sát khí trực tiếp ép về phía Lâm Phong, cái cỗ âm sát khí làm hắn muốn buồn nôn.
- Cút.
Lâm Phong gầm lên, một cỗ hỏa diễm đáng sợ đột ngột phóng thích ra. Nó lập tức điên cuồng đốt cháy trong đêm tối.
- Ông...
Công kích bất ngờ của Lâm Phong khiến cho người kia né tránh không kịp, lập tức bị hỏa diễm đốt cháy. Âm sát thi khí điên cuồng lưu động quanh thân gã, nhưng nó lại không có cách nào đập tắt luồng hỏa diễm. Luồng hỏa diễm kia liền hoàn toàn đốt cháy thân thể trong nháy mắt. Giờ đây, cái người đánh lén kia đã hóa thành một ngọn đuốc sống
- Ah...
Tiếng kêu thảm thiết và thê lương không ngừng truyền ra, đánh vỡ không gian yên tĩnh xung quanh. Lập tức có từng đạo thân ảnh lóe lên, toàn bộ người của Thiên Sát tông đã tụ tập tới nơi này. Những người đó đều lạnh lùng nhìn chằm chằm ngọn đuốt sống, sau đó bọn chúng mới đưa mắt nhìn sang Lâm Phong, thần sắc của mỗi người đều rét thấu xương. Bọn chúng đã núp ở cửa ra sơn động từ lâu, chỉ cần Lâm Phong bước ra, bọn họ sẽ cho Lâm Phong một kích tất sát. Nhưưng lại không nghĩ tới, khi Lâm Phong vừa mới bước ra đã đánh chết một người.
- Ta muốn nuốt huyết nhục của ngươi.
Một đạo âm lãnh rét thấu xương lập tức truyền ra, chỉ thấy một tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy đang quát:
- Mau dùng thi sát khí hút khô hắn.
Khi người này vừa nói ra, đám người Thiên Sát tông lập tức vây quanh Lâm Phong, phóng ra tất cả âm sát thi khí của mình.
- Xem ra ngày đầu tiên Ẩm Huyết Kiếm thấy ánh mặt trời thì đã được uống máu rồi.
Một đạo kiếm khí màu huyết sắc lập tức xuất hiện ở trong hư không. Sau đó nó liền tách ra thành vô số huyết quang, ở trong đêm tối, chúng lộ ra vẻ đặc biệt yêu dị.