Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 657 - Không Chiến Mà Thắng.

Không Chiến Mà Thắng. Không Chiến Mà Thắng. viptruyenfull.com

Người dịch: Nga

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

Mọi người đều im lặng, toàn bộ đều đưa ánh mắt nhìn Tuyết Vô Thường ở không trung.

Bảy ngày trước, Tuyết Vô Thường đã nói, lần này, quy tắc trận quyết chiến cuối cùng của Tuyết Vực tỷ thí không giống với trước đây, nó không còn là một trận chiến đào thải nữa, như vậy rất không công bằng với nhiều người, chẳng may bọn họ gặp phải người mạnh nhất, nếu là một trận chiến bị đào thải thì cũng quá uất ức rồi, Tuyết Vô Thường đã nói, mỗi người đều phải đối đầu lẫn nhau, như vậy mới nhìn ra thực lực chân chính của mỗi người như thế nào.

Quả nhiên, Tuyết Vô Thường giải thích luật lệ thi đấu:

- Lần quyết chiến cuối cùng này, mỗi một người đều phải đối chiến với tất cả những người dự thi, tương đương với việc, mỗi người đều phải đối đầu với mười bốn người khác, trải qua mười bốn trận đấu, dùng số lần chiến thắng để quyết định thứ hạng, nếu như hai người có số lần thắng lợi bằng nhau thì nhìn lại trận đấu của hai người bọn họ, ai thắng người đó sẽ xếp phía trên.

Mọi người khẽ gật đầu, loại chiến đấu này hoàn toàn công bằng, xem ai thắng trận nhiều nhất, người đó sẽ đứng ở phía trên.

Còn nếu hai người có số lần chiến thắng bằng nhau, muốn phán đoán trong hai người bọn họ, ai mạnh hơn, cũng chỉ có thể nhìn trận đấu giữa hai bọn họ, ai thắng ai bại mà thôi.

Cứ như vậy, bất cứ ai cũng không dám dễ dàng nhận thua, bọn họ đều sẽ tranh thủ thắng lợi, cố gắng xếp hạng cao, tranh đoạt vinh quang.

Lần chiến đấu này, toàn bộ Tuyết Vực đều đến xem, bởi vì đây là cuộc chiến giành vinh quang, nếu đạt hạng cao, về sau khi bọn họ tu luyện càng thêm tự tin, đối với võ đạo tu luyện sẽ có trợ giúp.

Hơn nữa, cao nhân của tứ đại đế quốc và Thần Cung cũng tới xem.

- Còn một điều nữa, trong cuộc chiến xếp hạng lần này, ta cho phép các ngươi nhận thua, nếu cảm thấy thực lực khác biệt cực lớn, sợ ảnh hưởng đến trận đấu phía sau, có thể trực tiếp không chiến, nhưng cũng đồng nghĩa với việc thất bại.

Tuyết Vô Thường bổ sung, đám người liền trầm mặc, đây là một loại phương pháp bảo tồn chiến lực. Khi đối mặt với cường giả mà không thể ngăn cản được, liền trực tiếp buông tha, để bảo tồn lực lượng cho trận đấu tiếp theo, đương nhiên, nếu thực lực không phải chênh lệch quá lớn, nào có ai nguyện ý buông tha, bọn họ sẽ cố hết sức chiến đấu.

- Còn thứ tự chiến đấu vẫn giống như vừa nãy, căn cứ theo ngọc bài trước sau để định trình tự, Lâm Phong, ngươi được quyền lựa chọn trước, sau khi ngươi lựa chọn đối thủ xong mới đến lượt Đường U U, thẳng đến khi tất cả mọi người đều chiến đấu qua một lần, mới đến lượt ngươi lần nữa, nhưng mà ngươi nhất định phải nhớ kỹ một điều, không cho phép đấu cùng một người, mười bốn trận đấu của các ngươi đều phải đấu với mười bốn người khác nhau, mặt khác, không cho phép khiêu chiến một người liên tục, nếu một người vừa đấu xong một trận, phải qua một vòng khác mới được khiêu chiến hắn lần nữa.

Người lấy được ngọc bài phía trên luôn được ưu tiên lựa chọn, nhưng mà lúc này đây ưu thế sẽ không lớn như trước, bất luận ngươi lựa chọn thế nào, cuối cùng, ngươi vẫn phải đối mặt với tất cả mười bốn người, chiến đấu mười bốn trận.

Mỗi người đều phải đấu với mười bốn người, ai cũng không ngoại lệ, đây không phải là một trận chiến đấu thông thường, ngoại trừ xem xét thực lực của mình, còn phải xem sức sức chịu đựng.

- Về quy tắc, ta đã nói rất rõ ràng rồi, chắc hẳn hiện tại tất cả mọi người đều đã hiểu, bây giờ, các ngươi đều lui sang một bên đi, riêng Lâm Phong lưu lại. Lâm Phong, ngươi mau chọn đối thủ đầu tiên của ngươi đi.

- Được.

Lâm Phong nhẹ gật đầu, sau đó bước ra trung tâm sàn đấu, trong khi những người khác nhao nhao lui về sau, ánh mắt đều nhìn Lâm Phong, không biết đối thủ đầu tiên của hắn là người nào.

- Liền ngươi đi.

Ngón tay Lâm Phong hướng về cường giả có xếp hạng thứ mười bốn. Người nọ am hiểu sức mạnh, toàn thân cứng như sắt thép, không thể phá vỡ, giống như tường đồng vách sắt.

Người kia nhíu mày, quả nhiên là vậy, hắn đã sớm ngờ tới, những cường giả này vì bảo tồn thực lực khẳng định sẽ chọn người phía dưới để chiến đấu, mà Lâm Phong quen với Vân Phi Dương, cho nên người đầu tiên được lựa chọn chính là hắn.

- Oanh, oanh!

Hắn bước ra từng bước một, khiến mặt đất đều chấn động, cỗ lực lượng đáng sợ kia, dường như làm cho người ta hít thở không thông.

- Ngươi từ bỏ đi, ta không muốn tổn thương ngươi, tránh ảnh hưởng đến trận đấu sau của ngươi.

Lâm Phong nhàn nhạt nói khiến mọi người giật mình, thật là cuồng ngạo, trực tiếp khuyên người ta từ bỏ, người này tốt xấu gì cũng xếp hạng thứ mười bốn, lực lượng vô cùng cường đại, vậy mà Lâm Phong lại trực tiếp mở miệng, buông tha đi, ta không muốn tổn thương ngươi!

Người kia nghe được những lời của Lâm Phong, ánh mắt trùng xuống, đồng tử mở to, mỗi lần bước đi, lại là một tiếng nổ mạnh ầm ầm truyền đến.

- Tuy rằng ta chỉ ở bên trong Giới Vực ngây người hơn một ngày, nhưng cũng có chút tiến bộ, hơn nữa thực lực của ta còn chưa đến mức ngay cả sức đánh một trận đều không có, có lẽ ngươi sẽ thắng, nhưng ít nhất ta phải thử một lần.

Người này hùng hồn đáp lại.

Bảy ngày trước, Lâm Phong lấy ra huyết kiếm, một kiếm đánh chết người có thực lực tương đương với hắn, xác thực rất mạnh, nhưng đây là trận chiến đầu tiên, hắn làm sao có thể lùi bước, nếu rút lui thì trận sau còn đánh như thế nào.

Lâm Phong khẽ gật đầu:

- Đã như vậy liền chiến đi.

Vừa dứt lời, Lâm Phong bước ra một bước, trong lúc đó, kiếm khí tung hoành gào thét, cuồn cuộn mà lên, cùng lực lượng của đối phương chống lại lẫn nhau, trong lúc vô hình, kiếm thế và lực lượng va chạm vào nhau.

Người kia cảm nhận được sự sắc bén của kiếm, bước chân nặng nề, lại lần nữa đi về phía Lâm Phong.

- Ầm ầm!

Sức mạnh kinh khủng oanh kích làm cho cả chiến đài đều run nhè nhẹ.

- Đối mặt với sự sắc bén của kiếm, cho dù lực lượng có cường đại đến đâu cũng không có nửa điểm ưu thế.

Lâm Phong thấp giọng nói, sau đó hắn cũng bước về phía đối phương một bước.

- Uỳnh, uỳnh...

Tiếng va chạm đáng sợ truyền ra, kiếm khí cuồn cuộn tựa hồ muốn đâm phá không gian.

Kiếm khí bắt đầu xoáy nát không gian.

- Kiếm… Kiếm này thật đáng sợ.

Mọi người nhìn chằm chằm vào kiếm khí đáng sợ kia. Bảy ngày trước, bọn họ đều cho rằng Lâm Phong am hiểu phật đạo kim thân, trầm ổn như núi, thẳng đến khi huyết kiếm bùng nổ trong nháy mắt, bọn họ mới ý thức được Lâm Phong ở trên phương diện kiếm đạo đã đạt tới trình độ rất cao.

Mà vào lúc này, bọn họ mới chính thức nhận ra rằng, những thành tựu kiếm đạo mà Lâm Phong đã đạt được thực sự rất đáng sợ.

Lúc này, mọi người đều cảm thấy Lâm Phong giống như một chuôi kiếm, nhân kiếm hợp nhất, mà

kiếm khí kinh khủng kia đã vượt qua cảnh giới thiên nhân hợp nhất, bước vào ý chí, khó trách có thể vượt cấp chiến đấu.

- Quả nhiên là sức mạnh của kiếm đạo ý chí!

Trong lòng mọi người khẽ cảm khái, lần trước cái cảm giác kia lóe lên rồi biến mất cho nên không rõ rệt lắm, nhưng lần này, kiếm đạo ý chí vô cùng ác liệt.

Lực lượng kia khiến sắc mặt đối thủ trầm xuống, kiếm của Lâm Phong không chỉ vô hình chèn ép, mà còn công kích chân chính, kiếm đạo ý chí xoắn giết không gian, gào thét về phía hắn, mà lúc này, lực lượng của hắn tựa hồ đang lùi bước.

- Quả nhiên, từ vừa mới bắt đầu mình đã hoài nghi bản thân, bởi vì hắn đã từng từng đánh chết một người cường đại như mình vậy, lại còn tiến nhập đệ nhất Giới Vực, thì ra ngay từ đầu mình đã thua.

Vị cường giả kia âm thầm nói, cỗ lực lượng kia giống như thủy triều thối lui, sau đó hắn nhìn Lâm Phong, rồi thản nhiên gật đầu.

- Ta thua rồi.

Thất bại rồi, không đánh mà tan tác, khí thế đã bại, đánh cũng uổng công, hắn nhận thua.

Trong nháy mắt, kiếm ý biến mất không thấy tăm hơi, Lâm Phong không làm khó đối phương, chỉ mỉm cười gật đầu với đối phương một cái, sau đó lập tức lui về phía sau.

Khi thấy thân ảnh Lâm Phong lui về phía sau, trong mắt mọi người lóe lên vẻ hồi hộp, đây không phải là thực lực chân chính của Lâm Phong, tuyệt đối không phải.

Huyền Vũ cảnh tầng năm đối đầu với Huyền Vũ cảnh tầng bảy, chỉ lấy thế chèn ép liền đạt được thắng lợi, mà trên người Lâm Phong giống như cất giấu một cỗ lực lượng còn đáng sợ hơn thế.

Lâm Phong còn có thể mạnh hơn nữa!

Chờ mong, bọn họ càng chờ mong trận đấu phía sau, sẽ có bao nhiêu đặc sắc, ai có thể bức bách Lâm Phong lấy ra toàn bộ thực lực của hắn!

Trận thứ hai, không cần ai mở miệng, Đường U U liền bước đi ra. Sau khi nàng đi ra, ánh mắt liền tập trung vào nữ tử băng phách kia.

- Trận đấu lần trước ngươi thất bại, ta chọn ngươi một lần nữa.

Đường U U nhìn đối phương, chậm rãi nói.

Sắc mặt băng phách nữ tử trầm xuống.

Bảy ngày trước, nàng luôn nghĩ cách phá giải chưởng lực của Đường U U, nhưng mà tựa hồ nó rất khó giải, trừ phi nàng có tốc độ nhanh hơn Đường U U, hoặc là lực lượng cường đại hơn.

Nhưng mà cái này tựa hồ không có khả năng cho lắm, Đường U U tiến vào Giới Vực thứ hai, mà nàng tiến vào Giới Vực thứ mười ba, nếu muốn chiến, khả năng vẫn bại.

- Một trận này, ngươi thắng.

Nàng kia rất quyết đoán, nói một câu liền nhắm mắt dưỡng thần. Một trận này nàng quyết đoán buông tha, tích góp tốt lực lượng để đối mặt với những người khác.

Đường U U gật đầu, cũng giống Lâm Phong lui trở về chỗ cũ.

Nàng và Lâm Phong đã giành được một lần chiến thắng, bây giờ còn mười ba trận nữa đang chờ họ!

Bình Luận (0)
Comment