Người dịch: Nga
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Lúc này, nội tâm tất cả mọi người hưng phấn mãnh liệt. Bọn họ vốn tưởng rằng sẽ không có bất cứ hồi hộp gì, nhưng thật không ngờ trận đấu này lấy phương thức rung động như vậy để hiện ra kết cục, điều này càng khiến nhiệt huyết của bọn họ sôi trào, bọn họ như nhìn thấy một thanh niên bị coi là giun dế quật khởi, cũng chứng kiến một truyền kỳ ra đời.
Có lẽ, vài năm sau, lúc Lâm Phong cầm Ẩm Huyết Kiếm đứng trên đỉnh cao Tuyết Vực, bọn họ có thể kiêu ngạo nói với con cháu của mình rằng, bọn họ tận mắt chứng kiến Lâm Phong quật khởi, từ một ngôi sao mới bay lên chiếu rọi bầu trời Tuyết Vực.
- Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong!
Nhìn thân ảnh ngạo nghễ đứng ở trên chiến đài, hình bóng của Lâm Phong đã khắc sâu ở trong đầu của bọn họ. Thanh niên này đã từng làm cho bọn họ rung động không cách nào quên được.
Lâm Phong đang sáng tạo kỳ tích thuộc về hắn.
Ánh mắt chậm rãi di chuyển, tất cả mọi người nhìn về phía Đoàn Vô Đạo, Đoàn Vô Đạo một mực bình tĩnh quan sát tất cả, nhưng dưới dung nhan bá đạo của hắn, trong lòng cũng có chút không bình tĩnh, hắn vẫn cho rằng đối thủ lớn nhất của mình sẽ là Đế Lăng, cho nên hắn chưa từng nghĩ tới, Lâm Phong sẽ chiến thắng Đế Lăng, điều này cũng đồng nghĩa với việc tỉ thí còn chưa chấm dứt, hắn còn thiếu một trận chiến nữa, thì mới trèo lên đỉnh cao.
Đoàn Vô Đạo chưa từng nghĩ tới, người cuối cùng đứng ở trước mặt hắn sẽ là Lâm Phong, cùng đến từ Tuyết Nguyệt với hắn.
Tuyết Vô Thường đứng ở hư không nhìn Đoàn Vô Đạo và Lâm Phong, hiếm khi thấy nụ cười trên mặt của hắn. Hai thiên tài đến từ nước phụ thuộc Tuyết Nguyệt quốc, lại đứng ở trên võ đài quyết chiến trận cuối cùng để tranh đoạt vinh quang cao nhất của Tuyết Vực. Người thanh niên này đã sáng tạo lịch sử, trước kia, chưa từng có người ở nước phụ thuộc bước vào top 3, nhưng hôm nay, vị trí thứ nhất và thứ hai đều thuộc về nước phụ thuộc.
- Lâm Phong, ngươi cần nghỉ ngơi bao lâu.
Tuyết Vô Thường mở miệng, Lâm Phong mới vừa cùng Đế Lăng đấu một trận tiêu hao lực lượng khá lớn, chỉ cần Lâm Phong nguyện ý thì có thể nghỉ ngơi tùy ý, thời gian sẽ do Lâm Phong định đoạt, dù sao trận quyết chiến cuối cùng rất quan trọng, không thể qua loa cho xong việc được, cho dù Lâm Phong nói ba ngày hay năm ngày, hắn cũng nhất định đáp ứng.
Mọi người đều nhìn Lâm Phong, trận quyết chiến cuối cùng này lúc nào mới bắt đầu đây?
- Không cần nghỉ ngơi, đấu luôn đi.
Lâm Phong trả lời khiến tất cả người kinh ngạc, Lâm Phong không cần nghỉ ngơi, hắn muốn trực tiếp chiến luôn.
Chẳng lẽ sau khi Lâm Phong chiến thắng Đế Lăng, không có chút nào mỏi mệt nào? Ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không cần, muốn trực tiếp chiến luôn?
- Lâm Phong, hay là ngồi khôi phục một chút rồi tái chiến, không cần vội đâu.
Tuyết Vô Thường khuyên bảo, cũng không đồng ý lập tức chiến. Đoàn Vô Đạo có thể chiến thắng Đế Lăng, thực lực của hắn cũng không thể nghi ngờ, nhất là tám cánh cửa Phong Ấn Môn kia có thể phong ấn thân thể, phong ấn tu vi, thậm chí phong ấn cả Vũ Hồn, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút liền vạn kiếp bất phục.
- Yên tâm đi, trận chiến vừa rồi tiêu hao cũng không lớn.
Lâm Phong ngẩng đầu, mỉm cười với Tuyết Vô Thường, khiến mọi người lộ ra thần sắc cổ quái.
Trận chiến vừa rồi, Lâm Phong đánh bại Đế Lăng, hiện tại hắn nói tiêu hao không lớn? Điều này làm cho Đế Lăng còn mặt mũi nào mà sống tiếp đây!
Ở đằng kia, Đế Lăng vẫn đang mở mắt, hắn không khôi phục thương thế, mà là nhìn trận chiến của hai người Lâm Phong và Đoàn Vô Đạo, hắn muốn tận mắt nhìn thấy trận đấu giữa Lâm Phong và Đoàn Vô Đạo sẽ có cục diện gì? Đây là chấp niệm trong lòng hắn, hai người không chiến, hắn không bỏ xuống được, nhất định muốn nhìn thấy kết quả.
Đoàn Vô Đạo đánh bại hắn, Lâm Phong cũng đánh bại hắn, trận chiến Đoàn Vô Đạo và Lâm Phong, ai sẽ thắng đây?
- Được rồi, nếu như ngươi đã kiên trì đến vậy, liền trực tiếp chiến đi.
Tuyết Vô Thường nhẹ gật đầu, không có tiếp tục khuyên can, mà Đoàn Vô Đạo cũng chậm rãi bước ra nhìn Lâm Phong.
- Ta biết ngươi, nghe nói, ngươi muốn lấy hoàng muội của ta làm vợ?
Đoàn Vô Đạo mở miệng nói, thân là thái tử Tuyết Nguyệt, tuy rằng hắn một lòng tu luyện, rất khi ít hỏi đến sự tình bên ngoài, nhưng một ít đại sự, hắn vẫn nên biết, ví dụ như, Lâm Phong đã diệt đi thế lực Tuyết Nguyệt Thánh Viện thuộc về hắn, ví dụ như, nhị đệ của hắn muốn Lâm Phong khiêu chiến hắn, để cưới hoàng muội làm vợ.
Mặc dù biết những thứ này, nhưng Đoàn Vô Đạo vẫn luôn không ra mặt, tại sao ư? Chính vì ngày hôm nay, vì có thể đứng ở trên chiến đài cao nhất Tuyết Vực tỷ thí, ngạo cười muôn dân trăm họ, những chuyện khác, hắn đều có thể ném qua một bên, không để ý tới. Hắn vì ngày hôm nay đã chuẩn bị quá lâu rồi, cho nên thái tử Đoàn Vô Đạo mới xuất hiện cực ít ở Tuyết Nguyệt, gần như là mai danh ẩn tích.
Mọi người nghe được những lời Đoàn Vô Đạo, nhất thời sững sờ, Lâm Phong và Đoàn Vô Đạo lại còn có đoạn liên quan này? Lâm Phong muốn kết hôn với hoàng muội của Đoàn Vô Đạo?
- Ta cũng thật bất ngờ, người cuối cùng đi đến trước mặt ta sẽ là ngươi, nhưng mà Tuyết Nguyệt quốc có thể xuất hiện người như ta và ngươi, cũng là một loại vinh dự rồi, có điều, người cuối cùng trở thành người đứng đầu Tuyết Vực nhất định sẽ là ta, ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào đâu. Ngươi không cần nghe nhị đệ ta nói, ta cho ngươi lấy hoàng muội của ta, sau đó ngươi đi theo ta cùng nhau xông pha Cửu Tiêu đại lục.
Bên trong lời nói của Đoàn Vô Đạo lộ ra dã tâm bừng bừng, hắn luôn luôn không coi ai ra gì, nhưng đối với Lâm Phong, hắn đã thay đổi cách nhìn, có thể đánh bại Đế Lăng, hơn nữa lại trẻ tuổi như vậy, cho nên Lâm Phong có tư cách cùng hắn lưu lạc trời cao.
- Ta không cần sự đồng ý của ngươi, cũng như không cần Đoàn Vô Nhai cho phép, hôm nay, đứng ở trên võ đại Tuyết Vực tỷ thí này, ta tranh đoạt vinh quang, tranh đoạt hạng nhất, để tương lai cưới Hân Diệp không người nào dám chỉ trỏ, tất cả mọi người chỉ biết hâm mộ chúc phúc, vinh quang của ta cũng là vinh quang của Hân Diệp.
Lâm Phong bình thản trả lời, nếu như hôm nay hắn có đủ thực lực đứng ở chỗ này tranh giành thì hắn nhất định sẽ tranh giành. Lâm Phong biết rõ, đoạt được vị trí thứ nhất trong Tuyết Vực tỷ thí thì vinh quang vô thượng này, không chỉ thuộc về một mình hắn, ngay cả phụ thân và mẫu thân của hắn đều đắm chìm trong vinh quang này, được hâm mộ, kính ngưỡng. Người yêu của hắn, huynh đệ của hắn cũng sắp được vinh quang này bao phủ, mà vinh quang này là do hắn đảm đương.
Chuyện giữa Lâm Phong và Đoàn Hân Diệp gây xôn xao khắp nơi, danh tiếng của công chúa Đoàn Hân Diệp cũng vì thế mà bị hao tổn, nếu như hắn có thể mang về vinh quang chí cao ở Tuyết Vực tỷ thí, lúc đó ai dám nói nửa câu.
Vì thế, hôm nay, vị trí thứ nhất của Tuyết Vực tỷ thí nhất định phải thuộc về Lâm Phong, nhất định là như vậy!
- Nữ nhân được gọi là Hân Diệp kia nhất định rất hạnh phúc.
Thanh Thiền thì thào, khóe miệng tạo lên một đường cong nhẹ nhàng vui vẻ, tựa hồ có vài phần ấm áp trong đó.
- Ngươi đến từ Tuyết Nguyệt, hẳn cũng biết tính tình của ta rồi chứ.
Đôi mắt sắc bén của Đoàn Vô Đạo càng ngày càng mạnh, nhìn chằm chằm Lâm Phong.
- Thái tử Đoàn Vô Đạo trời sinh tính vô sống, thuận sống nghịch chết, nhưng điều kiện tiên quyết là, ngươi phải chiến thắng ta trước rồi mạnh miệng nói cũng không muộn, chớ để đến khi giống hắn, cuối cùng lại đánh vào mặt chính mình.
Lâm Phong nhàn nhạt trả lời, còn hắn trong miệng Lâm Phong đương nhiên là chỉ Đế Lăng. Lúc trước, Đế Lăng cũng tuyên bố sẽ chiến thắng hắn, nhưng kết cục như thế nào, tất cả người đều rõ như ban ngày!
- Nếu đã như thế, vậy liền chiến đi.
Đoàn Vô Đạo hét lớn một tiếng, khí tức vương đạo bá đạo từ trên người bùng nổ mà ra, khí tức kinh khủng chèn ép về Lâm Phong, đồng thời thân thể của hắn cũng tới gần Lâm Phong. Lúc này, một tầng vương giả lưu quang màu vàng phóng ra hào quang chói mắt.
- Bá Đạo Vương Quyền!
Song quyền oanh sát mà ra, quyền ảnh đầy trời, toàn bộ đánh về phía Lâm Phong.
Lâm Phong vẫn bình thản đứng yên, kiếm giả chỉ cần tĩnh và động, tĩnh thì lấy kiếm khí đả thương người, động thì tất cả đều tan vỡ.
- Giết!
Một kiếm xuất ra, lực lượng kiếm đạo ý chí tầng năm bùng nổ, huyết sắc quang hoa sáng chói đâm phá Bá Đạo Vương Quyền, đánh về phía Đoàn Vô Đạo.
- Phong cho ta.
Một cỗ Phong Ấn ý chí trên người Đoàn Vô Đạo bùng nổ, khí tức phong ấn vô cùng mãnh liệt, mà huyết sắc kiếm quang đáng sợ kia giống như bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản lại. Thời gian dần trôi qua, uy lực cũng yếu dần.
Lâm Phong tu kiếm, nắm giữ kiếm đạo ý chí, còn Đế Lăng có Thương Thiên Huyết mạch, nắm giữ Thương Thiên Vũ Hồn, lĩnh ngộ Thương Thiên ý chí, mà lực lượng Thương Thiên cũng do hắn sử dụng.
Về phần Đoàn Vô Đạo, hắn khống chế tám cánh cửa Phong Ấn Môn, lĩnh ngộ Phong Ấn ý chí, ra tay đều là lực lượng phong ấn.
Mặt Lâm Phong không biểu tình, Ẩm Huyết Kiếm điên cuồng xoay tròn, tựa như hóa thành một đạo vòng xoáy huyết sắc bén nhọn đâm về phía trước. Lúc này, kiếm chưa đến, kiếm quang khắc nghiệt đã tới trước.
- Diệt cho ta.
Bá Đạo Vương Quyền đánh ra, kiếm quang bị chôn vùi, Đoàn Vô Đạo vung ống tay áo, lực lượng phong ấn kinh khủng chèn ép kiếm trong tay Lâm Phong. Lúc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy Ẩm Huyết Kiếm bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản.
Nhưng mà, kiếm của Lâm Phong vẫn không lùi bước, sau đó tiếng vang xuy xuy truyền ra, kiếm quang điên cuồng gào thét trong không gian, tất cả đều tan vỡ, cho dù lực lượng phong ấn cường đại cũng phải tan vỡ.