Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 695 - Giao Hoà

Giao Hoà Giao Hoà viptruyenfull.com

Người dịch: Toản

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

Lâm Phong tươi cười nhẹ nhàng gật đầu:

- Ta đã trở về.

Hắn chậm rãi bước lên nắm lấy tay Mộng Tình một cách rất yên bình, rất ăn ý, hai người yên lặng nắm tay nhau không nói thêm điều gì.

Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải đi tới, Lâm Phong hô lên:

- Phụ thân, mẫu thân.

Trên mặt Lâm Hải cùng Nguyệt Mộng Hà tràn đầy sự nhu hòa và vẻ tươi cười, Lâm Hải không ngừng gật gật miệng liên tục thốt ra:

- Tốt, tốt!

Lúc này Lâm Phong thật sự lột xác rồi không còn vẻ non nớt như lúc trước nữa, khí chất cả người cũng thay đổi rất nhiều, mặc dù hắn chỉ đứng đó mỉm cười nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ thì lại cảm thấy thân ảnh thon gầy ấy giống như một thanh kiếm vậy, con ngươi đen nhánh thâm thuý không để lộ ra nửa điểm khí tức nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy thâm bất khả trắc.

- Tiểu Phong, mệt không

Nguyệt Mộng Hà vui vẻ để lộ ra tình mẫu tử nhu hòa, hôm nay Lâm Phong đã gần hai mươi tuổi rồi nhưng hắn trong nội tâm mẫu thân vẫn chỉ là một tên tiểu hải tử, cho dù tu vi của hắn có lợi hại tới đâu, bay cao như thế nào thì hắn vĩnh viễn là tiểu hài tử.

- Tiểu Phong, Tuyết Vực tỉ thí như thế nào rồi?

Lâm Hải mở miệng hỏi, nhiều lần Nguyệt Mộng Hà muốn đi Tuyết Vực Mê Thành nhưng đều bị hắn ngăn trở, không phải là hắn không muốn đi mà là hắn cho rằng chuyện của Lâm Phong cần phải do chính nó đi đối mặt, vô luận là nguy cơ hay là gặp trắc trở nó cũng đều phải tự vượt qua, không ai có thể giúp hắn cả, hắn chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.

- Đi đi, truyện Tuyết Vực tỉ thí để sau, Tiểu Phong mau tới đây nghỉ ngơi đi, mẫu thân đi pha cho con ly trà.

Nguyệt Mộng Hà trợn mắt nhìn Lâm Hải khiến Lâm Hải lắc đầu cười khổ, nam nhân và nữ nhân cuối cùng cũng có chút khác biệt.

- Phụ thân, mẫu thân, Tuyết Vực tỉ thí lần này con đoạt được ngôi đầu.

Lâm Phong cười nhẹ nói ra khiến bước chân của Nguyệt Mộng Hà có chút cứng đờ, nàng lập tức chậm rãi quay lại để xác nhận điều vừa nghe.

Lâm Hải nghe vậy thì thân thể cũng run lên, hắn cảm giác tâm thần mình hơi chấn động, Lâm Phong đoạt được ngôi đầu Tuyết Vực tỉ thí sao?

- Thật sự?

Lâm Hải giống như chưa thể tin được điều đó nên hỏi lại, tin tức này đối với hắn mà nói thật sự là quá rung động.

- Phụ thân, đã khi nào con lừa gạt người chưa.

Lâm Phong cười đáp lại, Lâm Hải nắm chặt song quyền khiến tiếng răng rắc vang lên, hắn đương nhiên biết rõ Tuyết Vực tỉ thí có ý gnhĩa như thế nào, thiên tài mười ba nước trong Tuyết Vực và tứ đại đế quốc nhiều không kể xiết, nhất là thiên tài của tứ đại đế quốc kia, những thiên tài này không có một người nào là loại người bình thường cả, mỗi một người đều có thiên phú vô cùng đáng sợ.

Lâm Hải nhớ rõ hai mươi năm trước mình cũng tham gia Tuyết Vực tỉ thí, nhưng khi ngay cả top 10 hắn cũng không có khả năng bước vào, năm đó tứ đại thiên tài Tuyết Nguyệt quốc chỉ có Đoàn Nhân Hoàng là đặt chân vào top 10, điều này làm khiếp sợ cả Tuyết Nguyệt quốc, từ đó về sau cả Tuyết Nguyệt quốc không người nào không biết, không người không hiểu Đoàn Nhân Hoàng tuy không làm quân vương nhưng địa vị lại áp đảo quân vương.

Lâm Phong là nhi tử của hắn nhưng nó đã từng bị mọi người cho rằng là phế vật, nay nó đã lấy được xếp hạng thứ nhất Tuyết Vực tỉ thí chứ không chỉ là vị trí thứ nhất Tuyết Nguyệt quốc, đó là nơi thiên tài thập tam quốc tề tụ nhưng nó đã đánh bại tất cả để đoạt được ngôi vị thứ nhất.

- Thúc thúc, ca ca thật sự đánh bại tất cả mọi người lấy được ngôi vị thứ nhất Tuyết Vực, ngạo thị tất cả thiên tài sao?

Một âm thanh thanh thúy truyền tới, mấy đạo thân ảnh từ bên ngoài đi vào trong rừng, người vừa nói chuyện là một tiểu cô nương, Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà rất ngạc nhiên khi nàng gọi Lâm Phong là ca ca?

Giờ phút này tuy rằng Lâm Hải nghi hoặc nhưng đối với việc Lâm Phong đạt được ngôi vị đứng đầu Tuyết Vực tỉ thí hiển nhiên là càng khiếp sợ hơn một ít.

- Tốt, tốt, tốt!

Lâm Hải nói liên tục ba chữ tốt, sắc mặt hắn hơi có chút hồng nhuận, không ngừng gật đầu nhưng vẫn mang vẻ kích động:

- Tiểu Phong, nói cho phụ thân biết làm sao con làm được điều đó.

Lâm Hải kích động nắm lấy tay Lâm Phong khiến Lâm Phong hơi sững sờ, hắn nhìn chằm chằm lên hai tay phụ thân mình.

- Ngươi nhìn ngươi đi, ngươi đang làm gì đó.

Nguyệt Mộng Hà trừng mắt nhìn Lâm Hải nhưng trên mặt cũng đầy vẻ tươi cười, Lâm Phong trở về làm cho nàng rất vui tuy nhiên hôm nay Lâm Phong còn mang đến một tin tốt như vậy khiến nàng càng vui hơn.

- Tiểu Phong, tiểu cô nương này là ai?

- Mẫu thân, ở Long Sơn đế quốc con bị cường giả chặn giết nhưng được tiểu Nhã và gia gia của nàng cứu được, về sau gia gia tiểu Nhã đột nhiên rời đi nên con với tiểu Nhã ở cùng một chỗ, hơn nữa con còn nhận tiểu Nhã làm muội muội của mình. Lâm Phong mở miệng hồi đáp.

- Hai người bọn họ một là Hàn Man, một là Phá Quân, là huynh đệ trước kia tại Vân Hải tông của con.

- Phong ca, ta và Phá Quân sẽ không quấy rầy ngươi và gia đình gặp nhau nữa, chúng ta đi tìm chút rượu uống đây.

Hàn Man sang sảng nói ra sau đó lập tức quay người lôi kéo Phá Quân rời đi, Nguyệt Mộng Hà quay sang nữ tử áo trắng bên cạnh nháy mắt ra dấu, Tương Tư lâm tự nhiên sẽ không thiếu rượu.

Tuy rằng Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà nghe Lâm Phong nói nhẹ nhàng nhưng trong lòng hai người rất tinh tường, chặng đường này của Lâm Phong tuyệt đối không yên bình như thế, chỉ sợ nó đã gặp phải rất nhiều nguy hiểm, có thể lấy được ngôi vị thứ nhất Tuyết Vực tỉ thí thì tất nhiên nó đã trải qua rất nhiều kỳ ngộ, có lẽ còn phải trải qua khảo nghiệm sinh tử nữa.

- Ca ca, đây là chị dâu ư, tỷ ấy thật là đẹp, so với tất cả nữ nhân muội nhìn thấy đều xinh đẹp hơn rất nhiều.

Tiểu Nhã cười hì hì nhảy đến bên người Lâm Phong, nhận xét Mộng Tình.

Mộng Tình nhìn thoáng qua Tiêu Nhã, lộ ra một chút vui vẻ, nàng quay đầu lại cùng Lâm Phong liếc nhìn nhau.

- Thúc thúc, a di, ca ca trải qua Tuyết Vực tỉ thí như thế nào cháu đều tận mắt nhìn thấy, để cháu đến kể cho hai người nghe nhé.

Tiêu Nhã giống như có thể hiểu được tâm tư của Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà nên nhanh nhảu nói ra.

- Tốt, vậy tiểu cô nương đến nói cho chúng ta nghe đi.

Nguyệt Mộng Hà vuốt vuốt đầu Tiêu Nhã, tiểu cô nương này khiến người khác rất là ưa thích, ánh mắt trong veo, thuần túy không nhiễm một chút bụi nào của trần thế, nàng là một tiểu cô nương rất ngây thơ.

- Tiểu Phong, những ngày này Mộng Tình đều đang đợi con, con đi nói chuyện với Mộng Tình đi.

Nguyệt Mộng Hà nói với Lâm Phong, còn tiểu Nhã thì lập tức mở trừng hai mắt nhìn Lâm Phong giống như đang tranh công với hắn.

Lâm Phong lắc đầu cười khổ...

- Vâng, phụ thân, mẫu thân, hai người có việc thì cứ tùy thời tới tìm con.

Lâm Phong gật đầu với Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải sau đó lập tức theo Mộng Tình rời đi, ở sâu trong rừng rậm có một trang viên vô cùng đơn giản, trong trang viên tất cả đều là trúc xanh, nhu hòa chập chờn trong gió.

Lúc này Lâm Phong và Mộng Tình cùng đi tới vào tiểu viện trong rừng trúc, hai người nằm ở trên giường trúc để gió nhẹ lướt qua, cảm giác mát lạnh sảng khoái khiến tâm thần đều buông lỏng ra.

- Phụ thân và mẫu thân thật là biết hưởng thụ.

Trang viên giống như một tiểu thế giới phủ đầy bụi chỉ có gió nhẹ thổi qua này là cố ý vì Mộng Tình mà xây lên.

Mộng Tình cũng chậm rãi nằm xuống, cứ như vậy rúc vào bên người Lâm Phong ngắm nhìn rừng trúc chập chờn lắc lư theo gió.

Lâm Phong hơi nghiêng đầu qua ngắm nhìn dung nhan khuynh thế nghiêng thành gần trong gang tấc kia, hắn cảm giác lòng của mình ầm ầm nhúc nhích.

Lâm Phong vươn tay chậm rãi chạm vào gương mặt xinh đẹp kia, cảm thụ được mỗi một tấc da thịt trên người Mộng Tình khiến đầu Lâm Phong hơi nghiêng về phía trước, Lâm Phong ngậm lấy đôi môi đỏ thắm khiến mọi nam nhân đều điên cuồng khi nhìn thấy, cặp mắt tuyệt đẹp của Mộng Tình vẫn y nguyên mở ra để ngắm nhìn, lắng nghe Lâm Phong hô hấp.

Lâm Phong tham lam ngậm lấy bờ môi kia, đầu ngón tay hắn trượt xẹt qua cái cổ thon dài của Mộng Tình, sau đó lại xẹt qua quần áo của nàng trượt xuống bên hông, tay của hắn chậm rãi thăm dò vào trong thân thể của Mộng Tình cảm thụ sự mềm mại ấm áp của da thịt.

Theo ngón tay chậm rãi lướt da thịt thiếu nữ, Lâm Phong cảm thấy cả người mình như tê tê vậy, tốc độ trượt tay rất chậm giống như hắn muốn vuốt ve để mang thân thể Mộng Tình hòa tan với mình.

Tiếp theo đập vào mắt Lâm Phong chính là một đường cong mềm mại, tay của hắn leo lên bên trên đỉnh đường cong cảm thụ sự mềm mại nơi đây, da thịt ở đây mềm mại, tràn đầy sự co dãn, hắn có cảm giác nếu tùy ý sờ có thể nó sẽ bị vỡ mất.

Song khi tay Lâm Phong trèo lên nhập núi mềm mại kia, hắn nhịn không được ôm Mộng Tình chặt hơn, bởi vì cánh tay hắn hơi dùng lực mà bộ vị co dãn kia hơi bị đè ép biến hình, nó vị kích thích tất cả các tế bào của Lâm Phong khiến máu của hắn sôi trào lên.

- Ân ah!

Một tiếng rên rất nhỏ từ trong miệng Mộng Tình phun ra càng kích thích huyết dịch Lâm Phong hơn nữa, tiếng kêu đó khiến miệng của hắn đang mút thỏa thích lại càng tham lam hơn, cặp mắt ôn nhu của Mộng Tình rốt cuộc cũng không cách nào nhịn xuống nên e lệ chậm rãi nhắm lại, tùy ý Lâm Phong để loay hoay, nàng im lặng hưởng thụ cảm giác thủy hoả kết hợp.

Mộng Tình đã sớm coi Lâm Phong là phu quân của nàng nhưng lúc trước nàng không có tỏ rõ thái độ là do thời cơ chưa đến, tuy rằng hôm nay thời cơ vẫn chưa chín muồi nhưng Lâm Phong đã thích như vậy thì nàng cũng nguyện ý trao thân cho hắn, cho dù nàng bị vạn kiếp bất phục thì vẫn muốn vì nam nhân của mình.

Bình Luận (0)
Comment