Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 759 - Lại Đột Phá Tiếp.

Lại Đột Phá Tiếp. Lại Đột Phá Tiếp. vipTruyenGG.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: vipTruyenGG.com

- Lâm Phong, mấy ngày nữa đã vào Bí Cảnh rồi, còn lại mấy ngày ngươi muốn ai tới chỉ đạo ngươi tu luyện, ngươi tự mình quyết định đi!

Tuyết Tôn giả tính toán thời gian, cách thời điểm Bí Cảnh mở ra đã không xa, nói vậy hiện tại cường giả đại lục đã lục tục tới Bí Cảnh. Thiên Trì đế quốc bọn họ cũng không thể tụt lại phía sau.

Bí Cảnh tuyệt đối không thể bỏ qua, đây chính là cơ hội cực kỳ tốt. Càn vực có rất nhiều đại thế lực vì ngày này mà chuẩn bị đã lâu, ngay cả thất phong trong Thiên Trì cũng có chuẩn bị riêng cho mình. Thiên Tuyền Tuyết Phong bọn họ chọn lựa thiên tài trong đế quốc cộng thêm Thiên Trì Tuyết nữa là tám người tạo thành đội ngũ tiến vào Bí Cảnh. Lục phong khác đương nhiên cũng phái ra thanh niên có thiên phú xuất chúng đi.

Ngoại giới thực ra không biết Thiên Trì còn có thất phong, chỉ có người Thiên Trì mới biết.

Mà bọn họ chỉ đại biểu cho một trong thất phong này, Thiên Tuyền Phong, lục phong khác cũng sẽ phái cường giả thiên tài khác đi Bí Cảnh.

- Nhanh tới lúc rồi!

Hai mắt Lâm Phong bắn ra một tia phong mang, Bí Cảnh, Đoàn Vô Đạo, Đoàn Vô Nhai, người Đông Hải Long Cung, Ngọc Thiên hoàng tộc, Thần Cung, cũng nên gặp mặt rồi.

Trầm ngâm một lúc, Lâm Phong đưa mắt nhìn ba vị Tôn giả:

- Mấy ngày cuối cùng này, vãn bối muốn tự mình lĩnh ngộ tu luyện.

Nghe được lời của Lâm Phong, ba vị Tôn giả lộ vẻ kinh ngạc, nếu đổi lại một người khác, e là phải nắm chắc cơ hội khó được này. Nhưng Lâm Phong lại muốn tự mình lĩnh ngộ, xem ra hắn có tự tin mãnh liệt đối với chính mình, có thể trong đoạn thời gian cuối cùng này mà tăng tốc tu luyện.

- Tốt!

Tuyết Tôn giả gật đầu:

- Vậy ngươi tập trung lĩnh ngộ đi, chúng ta không quấy rầy ngươi, khi tới lúc thì chúng ta tới gọi!

Nói xong, Tuyết Tôn giả ra hiệu với hai người còn lại, ba người ăn ý theo nhau rời đi, không nhìn Lâm Phong tu luyện, để hắn tự mình lĩnh ngộ.

Lâm Phong trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, ý niệm vừa động, nhất thời liền chìm đắm trong thế giới của mình.

Ký ức trong đầu, một mảnh thiên địa mênh mông, một thanh cự kiếm xông phá hết thảy trói buộc, đâm sâu vào trong mặt đất, phóng ra kiếm quang vạn trượng cùng với kiếm khí vô cùng tận.

Trong thế giới mênh mông chỉ có thanh cự kiếm ở đó, không có gì khác, đây là thế giới của kiếm.

Hôm nay, thành tựu về kiếm đạo của Lâm Phong đã càng thêm sâu sắc, nhưng khi thấy cự kiếm này vẫn không cách nào nhịn được run rẩy trong lòng. Đây mới là kiếm có sinh mệnh chân chính, lẳng lặng nằm đó lại làm cho thiên địa dường như trở nên sắc bén, loại lực lượng kiếm đạo đáng sợ này đã không cần hắn buông thả hoặc che giấu, sự tồn tại của nó đã để cho thế nhân tới quỳ lạy.

Trong lúc vô tình, trên người Lâm Phong phóng ra từng tia kiếm khí đáng sợ.

Lúc này, hắn toàn tâm toàn ý đắm chìm trong thế giới kiếm, quên đi mọi thứ, hắn không biết bên ngoài phát sinh cái gì, trong toàn bộ ý niệm đều là thanh kiếm trong đầu.

Dần dần, Lâm Phong làm cho người ta cảm nhận một loại ảo giác, cả người hắn dần hóa thành một thanh kiếm cắm trên mặt đất.

Hắn không phải người mà là một thanh kiếm, lẳng lặng cắm ở đó, không gian quanh thân tràn ngập kiếm khí vô cùng vô tận.

Mấy ngày thời gian nháy mắt liền qua, trên mặt tuyết, Tuyết Tôn giả cùng Hỏa Diễm Tôn giả đang đánh cờ, mà Kiếm Tôn giả thì ngồi một bên nhắm mắt dưỡng thần, giống như hai người đánh cờ kia không liên quan gì tới mình.

- Tuyết lão quỷ, ngươi coi thời gian đã không còn bao nhiêu rồi, nếu Lâm Phong không tỉnh lại thì chúng ta phải đánh thức thôi!

Hỏa Diễm Tôn giả hạ cờ, nhàn nhạt nói.

- Chờ thêm một chút!

Tuyết Tôn giả trả lời, để Lâm Phong tu luyện thêm một lúc, tốt nhất có thể đột phá trước khi tiến vào Bí Cảnh.

- Vù vù…

Lúc này, từng tiếng vang nhỏ truyền ra, giống như kiếm khí không ngừng gào thét, hai người đánh cờ đột nhiên ngừng lại, đưa mắt nhìn về phía bên Tuyết cốc, kiếm khí ngút trời kia rất cường đại đó.

Kiếm Tôn giả mở mắt, một tia sáng sắc bén quen thuộc chợt lóe lên, sau đó lão chậm rãi đứng lên, đi về phía Tuyết Cốc.

- Sư huynh, đã nhiều năm như vậy, ngươi có thấy khi nào kẻ điên lại để ý như vậy chưa?

Hỏa Diễm Tôn giả nhìn bóng lưng Kiếm Tôn giả, lộ ra thần sắc đăm chiêu, khi hạ xuống một quân cờ, trong mắt lão lộ ra một tia cảm xúc phức tạp.

Tuyết Tôn giả nghe được Hỏa Diễm Tôn giả gọi mình là sư huynh, nhất thời không nhìn được mà thầm chấn động, đưa mắt nhìn vị sư đệ đã hạ cờ, thở dài.

- Nếu không phải kẻ làm sư huynh như ta vô năng, kẻ điên cũng sẽ không si mê với kiếm, si mê với thực lực như thế!

Tuyết Tôn giả lộ vẻ áy náy.

Kiếm Tôn giả là người trẻ tuổi nhất trong ba người, đứng cuối cùng, là tiểu sư đệ, mà lão lớn nhất là sư huynh của hai người. Nhưng Kiếm Tôn giả mới thật là người mạnh nhất trong ba người, bởi vì thiên phú và chấp nhất của chính mình,.

- Sư huynh, điều này sao có thể trách ngươi, chúng ta hiểu được, ngươi là khát vọng phục hưng Thiên Tuyền Phong mãnh liệt nhất, không thua gì kẻ điên. Khi xưa sư tôn còn ở đây, Thiên Tuyền là mạnh nhất trong thất phong, làm chủ phong của Thiên Trì Tuyết Sơn, sau đó sư tôn du hí đại lục, từ đó bặt vô âm tín, nhất mạch Thiên Tuyền Phong chúng ta dần xuống dốc. Hôm nay thậm chí đến phiên chúng ta chiêu thu thiên tài đệ tử trong đế quốc cũng không thể bù vào chỗ trống. Lần này may mắn gặp được Lâm Phong, coi như là vui mừng ngoài ý muốn, lần đầu tiên thấy hắn, ngươi cũng biết ta thật sự không để hắn vào mắt, cho là hắn không phải là người chúng ta muốn tìm, nhưng mà bây giờ…

Hỏa Diễm Tôn giả đang nói đột nhiên dừng lại, sau đó lại tiếp tục:

- Hiện tại ta tin tưởng, Lâm Phong có thể phục hưng nhất mạch Thiên Tuyền chúng ta, trở thành người phát ngôn mạnh nhất của Thiên Tuyền Phong. Ý nghĩ của kẻ điên cũng giống ta nên mới có thể coi trọng Lâm Phong như thế. Lão là đệ tử được sư tôn thương yêu nhất, cho nên rất khát vọng phục hưng Thiên Tuyền nhất mạch.

- Không…

Tuyết Tôn giả khẽ lắc đầu làm cho Hỏa Diễm Tôn giả kinh ngạc:

- Sư huynh không đồng ý với lời của ta?

Tuyết Tôn giả nhìn Hỏa Diễm Tôn giả, gằn từng chữ:

- Ta hy vọng Lâm Phong có thể thống nhất cả Thiên Trì Tuyết Sơn, trở thành người phát ngôn duy nhất của Thiên Trì Tuyết Sơn.

Nghe nói vậy, Hỏa Diễm Tôn giả run lên, muốn Lâm Phong trở thành người phát ngôn duy nhất của Thiên Trì Tuyết Sơn!

Nếu thật như thế, lão đương nhiên muốn thấy ngày đó, nhưng nói dễ hơn làm….

Kiếm Tôn giả không tham dự vào cuộc nói chuyện của hai người, đi tới trên Tuyết Cốc, an tĩnh nhìn Lâm Phong tu luyện.

Giờ phút này, cả người Lâm Phong đều là kiếm khí khủng bố, lực lượng ý chí kiếm đạo phô thiên cái địa, cực kỳ đáng sợ.

- Cho ngươi thêm một mồi lửa đi?

Kiếm Tôn giả nhẹ nhàng nói, trong chớp mắt, Lâm Phong đang khoanh chân ngồi đột nhiên khẽ rung động, giống như là bị đè ép, trong vô hình, hắn cảm giác được trong đầu tràn ngập kiếm ảnh.

Kiếm chân chính làm người ta hít thở không thông, điên cuồng gia tăng trên người Lâm Phong.

- Xông phá hết thảy, kiếm thần thánh, không thể ngăn cản, nó vì diệt mà sinh, bởi vì giết chóc mà tồn tại!

Giọng nói của Kiếm Tôn giả trực tiếp chấn động trong lòng Lâm Phong, kiếm không gì không làm được, vì diệt mà sinh, vì giết chóc mà tồn tại. giờ phút này, hắn mới là kiếm tu không gì không làm được chân chính, kiếm của hắn có thể phá vỡ hết thảy, chặt đứt trời cao.

- Phá…

Kiếm Tôn giả đột nhiên hét lớn, thanh âm trực tiếp hiện lên trong đầu Lâm Phong.

- Phá, phá, phá…

Từng chữ như tiếng chuông chấn động trong lòng Lâm Phong, kiếm ý đáng sợ xông thẳng lên trời cao, lực lượng ý chí kiếm đạo hoàn toàn điên cuồng, xông về phía bầu trời, dường như muốn hủy diệt cả thiên địa.

- Ý chí kiếm đạo tầng sáu!

Kiếm Tôn giả hơi híp mắt, hai vị Tôn giả khác cũng vọt tới, đến bên cạnh Kiếm Tôn giả.

- Đột phá!

Hai vị Tôn giả kinh hãi, Lâm Phong muốn tự mình tu luyện, không để bọn họ chỉ đạo, mang theo tự tin cường đại nên mới như thế. Hắn thật sự làm được, ý chí kiếm đạo của hắn đạt tới tầng sáu, tiến thêm một bước, thực lực cũng đáng sợ hơn.

- Dùng tu vi này tiến vào Bí Cảnh, Lâm Phong chắc sẽ làm cho mọi người vui mừng cực lớn.

Ba vị Tôn giả càng ngày càng mong đợi, thời điểm đi Bí Cảnh đã tới, bọn họ dường như mơ hồ thấy được tương lai sáng lạn của Lâm Phong.

Bình Luận (0)
Comment