Người dịch: Muỗi
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Thấy Lâm Phong rời đi, người Thiên Trì lộ ra vẻ khó coi, lúc trước Lâm Phong vẫn luôn trầm mặc, nhìn không ra thực lực nông cạn. Hôm nay hắn dùng thực lực tuyệt đối giết toàn bộ tám người Thiên Xu Phong, chấn nhiếp những người còn lại, tuyên bố khinh thường đi cùng bọn họ, quả thực là trong mắt không người, căn bản không để bọn họ vào mắt.
Người Thiên Tuyền Phong có vẻ phức tạp, trong mắt Bách Lý Hề bắn ra hàn mang, thực lực Lâm Phong quá đáng sợ, vượt qua dự liệu của hắn rất nhiều.
Thiên Trì Tuyết cũng bị Lâm Phong làm cho kinh hãi, lúc mới gặp Lâm Phong thì nàng đã bất mãn với cách nói chuyện của Lâm Phong rồi, nàng cũng tỏ vẻ miệt thị khi nhìn hắn. Trong lúc này, nàng phát hiện ra Lâm Phong căn bản chẳng thèm để ý tới nàng, thánh nữ Thiên Trì như nàng đối với Lâm Phong không tính cái gì, thậm chí hắn còn nói nàng không xứng với Hoàng Phủ Long.
Mấy người Quân Mạc Tích tự nhiên cũng theo Lâm Phong. Hoàng Phủ Long nhìn Lâm Phong, lại nhìn Thiên Trì Tuyết, sau đó gọi Lâm Phong:
- Lâm Phong, thực lực ngươi mạnh như vậy, ta theo bên người ngươi cũng vô ích, ta nên lưu lại chiếu cố vợ tương lai của ta.
Lâm Phong quay đầu nhìn Hoàng Phủ Long, thấy hắn gãi đầu, không khỏi lắc đầu, người này thật ngu ngốc, vẫn còn nhớ thương thánh nữ Thiên Trì, suy cho cùng cũng là một kẻ chấp nhất.
- Được, Đại Hại Trùng, nếu khi nào ngươi phát hiện không thích nàng nữa, vậy thì rời đi cũng không muộn!
Lâm Phong ckhông thích hai người này thành một đôi, Thiên Trì Tuyết thân là Thánh nữ Thiên Trì, luôn tự cho là cao cao tại thượng, chẳng phân biệt được thị phi, xem thường thiên tài như Hoàng Phủ Long. Mà Hoàng Phủ Long lại một lòng, muốn nói cưới thánh nữ Thiên Trì làm vợ, vẫn luôn vì vậy mà cố gắng. Lâm Phong cho là Thiên Trì Tuyết không xứng với Đại Hại Trùng.
- Tốt!
Hoàng Phủ Long ngây ngô cười, Lâm Phong liền xoay người, cất bước rời đi.
Trong thế giới hoang vu, lộ ra khí tức cổ xưa, đồng thời còn có chút tĩnh mịch. Đã trăm năm chưa có người đặt chân tới, núi non vẫn sừng sững, sông nước vẫn chảy xuôi, nhưng hoang tàn mà vắng vẻ, không có người sống, giống như là một thế giới bị vứt bỏ.
- Mảnh địa vực này lớn như vậy, chúng ta không biết là nên đi theo hướng nào. Còn không biết là mộ địa Hoàng giả rốt cuộc có tồn tại hay không?
Lâm Phong dừng bước, ngẩng đầu nhìn trời, khí tức thê lương cổ xưa lượn lờ trên đỉnh đầu không có chút sinh cơ nào. Mảnh thế giới này hình như rất mênh mông.
- Mấy trăm năm trước, không ít người đã đặt chân lên địa vực này rồi. Theo lời đồn thì người còn sống từ nơi này đi ra đều trở thành cường giả một phương, ngay cả đế quốc trung phẩm cũng không cách nào chứa nổi. Vì vậy, một trăm năm qua, chúng ta không cách nào biết tình huống cụ thể về nơi này, nếu đã có mấy lần có người vào đây, như vậy có nghĩa chúng ta muốn tìm được thứ gì đó không phải là chuyện dễ dàng.
Quân Mạc Tích nói, nếu bảo vật dễ tìm thì mấy trăm năm trước đã có người lấy đi rồi.
Lâm Phong khẽ gật đầu:
- Chúng ta đã thông qua tế đàn thời không tới đây, nếu mù quáng đi nhầm hướng thì so với những người khác sẽ không còn tồn tại bất kỳ ưu thế nào.
- Chúng ta vẫn theo một hướng mà đi thôi!
Đường U U nói ra ý kiến của mình, nàng đưa mắt nhìn trời, tựa hồ đang suy nghĩ bọn họ tiến vào đây từ phía nào.
- Không thể phân rõ chúng ta tiến vào từ phía nào!
Đường U U lắc đầu, lần đầu tiên theo tế đàn không gian vượt không gian, bọn họ đều khẩn trương, trong lúc bất chợt đã hạ xuống, căn bản không rõ mình đặt chân từ phương nào.
Không chỉ có Đường U U, những người khác cũng không rõ ràng.
Lâm Phong cau mày, suy tư một lúc rồi nói:
- Chúng ta đi về phía bắc thử xem!
- Tại sao lại là hướng bắc?
Đường U U hiếu kỳ hỏi.
- Khí tức tĩnh mịch nồng đậm nhất ở phía bắc!
Lâm Phong trả lời, những người khác kinh ngạc sau đó đều gật đầu, khí tức tĩnh mịch càng đậm, nói rõ nơi đó xuất hiện nhiều người tử vong nhất.
Bốn người đã xác định được phương hướng, không ngừng tiến về phía bắc, dọc đường vẫn không nhìn thấy bóng người, điều này giống như thông báo, bọn họ không chọn sai đường.
Một canh giờ sau, trước mắt bốn người xuất hiện một sườn núi cao, khí tức tịch diệt từ trên đó tràn xuống, lộ ra mấy phần tĩnh mịch.
- Hài cốt!
Lâm Phong nheo mắt, cách đó không xa có một bộ hài cốt hoàn toàn mục nát.
- Rất nhiều hài cốt!
Đưa mắt nhìn lên sườn núi, bốn người phát hiện không chỉ một bộ, mà có rất nhiều hài cốt phong hóa. Khi mọi người tiến về phía trước, có một luồng gió thổi qua, từng bộ hài cốt liền hóa thành bụi phấn, biến mất tăm. Chỉ cần đụng nhẹ đã hóa thành bụi, không biết những bộ hài cốt này tồn tại bao lâu rồi.
- Cường giả Thiên Vũ đều đã đạt tới Thiên Nhân hợp nhất, thân thể trải qua rèn luyện lột xác, xương cốt vô cùng bền bỉ, dù chết đi thì bộ xương còn lại cũng cứng rắn bền bỉ, thậm chí có thể làm lợi khí. Những hài cốt này vừa thổi liền tan, hẳn là Huyền Vũ cảnh, rất có thể là người tiến vào nơi này vào trăm năm trước.
Quân Mạc Tích nhìn hài cốt bị thổi tan, chậm rãi nói.
- Nếu như vậy, hài cốt nơi này có nhiều như vậy, hẳn là xảy ra một trận đại chiến, có lẽ là tranh đoạt thứ gì đó!
Vân Phi Dương đột nhiên nói, thân hình lóe lên, tiến về phía trước, trong nháy mắt đã đứng trên đỉnh sườn núi.
- Nhanh lên đây!
Vân Phi Dương hô lên, ba người khác cũng theo nhau vọt lên, khi thấy cảnh tượng phía xa thì đều kinh hãi.
Rất nhiều công trình, có phòng nát, có động phủ, nối liền nhau, không cần nói cũng biết trong không gian này trước kia có người sinh sống.
Xem những bộ hài cốt này, có lẽ là những võ tu tiến vào đã phát hiện ra gì đó, sau đó sinh ra va chạm với dân bản sứ, dẫn tới một trận giết chóc.
- Chúng ta đi xem một chút!
Lâm Phong vọt xuống phía dưới, rất nhiều công trình cũ nát, thậm chí có nhiều chỗ đã bị hủy diệt, hoàn chỉnh thì gần như không có.
- Chia ra hành động, nhìn xung quanh một chút!
Lâm Phong phân phó ba người, cả ba đều gật đầu, bắt đầu tìm hiểu mảnh địa vực này.
Hắn bước vào trong một động phủ. Toàn bộ đồ dùng bên trong đều bị tro bụi bao trùm, một bộ hài cốt bị ném dưới đất, thi thể bị lật nghiêng nhưng vẫn bảo trì tư thế khoanh chân ngồi. Hẳn là đã bị người di dộng, chắc là bị giết chết bất ngờ nên ngay cả chút phản ứng cũng không có.
Nâng hài cốt dậy, Lâm Phong gõ xuống, từng tiếng leng kéng vang lên, phi thường chắc chắn, dù đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng.
- Thi thể cường giả trên Huyền Vũ cảnh!
Lâm Phong kinh ngạc. nhìn tư thái an tĩnh của đối phương, trên xương cốt không có vết rạn nứt rõ ràng nào. Là loại cường giả khủng bố cỡ nào mới có thể trực tiếp giết chết một cường giả trên Huyền Vũ cảnh, ít nhất cũng phải Thiên Vũ cảnh cấp cao.
Trong động phủ không có phát hiện gì thêm, dù có bảo vật gì e là cũng bị người ta dọn hết rồi.
Lâm Phong nhanh chóng ra khỏi động phủ, lại đi vào trong một kiến trúc khác, hắn phát hiện, mỗi một kiến trúc hay động phủ đều có hài cốt, hơn nữa đều duy trì tư thái hoàn chỉnh, giống như là bị giết chết trong nháy mắt, không có cơ hội phản ứng.
Nhưng nơi này có nhiều động phủ như vậy, vô số hài cốt, là nhân vật khủng bố nào mới có thể giết chết nhiều cường giả trong nháy mắt như thế.
Dò xét chỗ này một canh giờ nhưng không thu hoạch được gì, ngoài hài cốt thì không có thứ gì có giá trị, Lâm Phong như thế, ba người kia cũng vậy, nơi này giống như đã bị người ta dọn sạch rồi.
Hàn khí vụt qua không trung, bốn người ngẩng đầu nhìn, phát hiện là người Thiên Trì. Bọn họ trực tiếp vượt qua mấy người Lâm Phong, cũng không hạ xuống nơi này, người cầm đầu chính là nhân vật lãnh tụ Thiên Cơ Phong, Vũ Thiên Cơ.
- Rất nhiều hài cốt, có lẽ đã có một trận đại chiến kinh thế phát sinh ở nơi này ở không biết bao nhiêu năm trước. Nhưng cường giả Thiên Vũ cảnh cư ngụ ở đây đều bị giết chết trong nháy mắt, một chút phản ứng cũng không có.
Bốn người tụ lại một chỗ, tất cả đều thấy sự khiếp sợ trong mắt đối phương.
Nhiều hài cốt cường giả như vậy, có lẽ đều là cường giả Thiên Vũ cảnh, có lẽ giống như Lâm Phong nghe qua vậy, cường giả Hoàng Vũ áp đảo trời cao, Thiên Vũ chỉ là nô bộc, trong nháy mắt có thể giết chết toàn bộ.
Hơn nữa, nơi đây có thi thể Thiên vũ, như vậy có khả năng sẽ có hài cốt Tôn giả.
Trên hư không, thỉnh thoảng có mấy thân ảnh vọt qua, là những người bên ngoài vào Bí Cảnh, quả nhiên bọn họ không chết, đều chạy về hướng này.
- Vô số cường giả Thiên Vũ bị giết, có thể thấy được nơi này đã từng phồn vinh cỡ nào, tùy ý tìm chút bí điển hay thứ khác sẽ đều là bảo vật.
Bốn người không chút chậm trễ, tiếp tục lên đường, tiến về phía bắc.