Người dịch: Muỗi
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
- Nếu có được loại ý chí tinh thạch này để sử dụng tu luyện thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, tu luyện cũng thông thuận hơn rất nhiều. Khó trách những thế lực lớn có rất nhiều yêu nghiệt có thiên phú, bởi vì tài nguyên tu luyện của bọn họ, người thường không thể sánh bằng.
Lâm Phong nắm lấy ý chí tinh thạch, nói với mấy người bên cạnh:
- Đều tới đoạt một ít đi, thứ này có tác dụng lớn đối với chúng ta!
Những người kia đều gật đầu, bọn họ tất nhiên cũng hiểu được, thấy từng tia sáng lấp lánh liền xông lên tranh đoạt.
- Rầm...
Tiếng không gian bị xé rách càng lúc càng mãnh liệt, thiên địa vỡ vụn, không gian lộ ra vết nứt, mặt đất rách toác. Lâm Phong cau mày, mộ Hoàng giả này thật sự muốn làm cho cả không gian chôn cùng sao? Uy thế thật đáng sợ, nếu bọn họ không vào được trong mộ, chẳng lẽ cũng phải bị hủy diệt sao?
Rất nhiều ý chí và áo nghĩa tinh thạch không bị ai lấy, được gió mạnh cuốn tới gần cung điện, trong nháy mắt liền biến mất tăm, tất nhiên đã bị cuốn vào bên trong, không ngừng gia tăng uy thế cho mộ Hoàng giả.
Thân ảnh Lâm Phong lại lóe lên, lần nữa đoạt được mấy khối ý chí tinh:
- Đều trở lại đi, chúng ta phải nghĩ biện pháp tiến vào trong cung điện...
Nghe được lời của Lâm Phong, mọi người lần nữa tụ lại, ai cũng lấy được mấy khối ý chí tinh, khi nhìn lại sắc trời, mây đen bao phủ thiên địa, trong hư không còn xuất hiện từng cái khe lốc xoáy đen tối. Thật đáng sợ, làm người ta cảm giác giật mình, nếu bị cơn lốc tạo thành từng khe tối kia cuốn lấy, e rằng sẽ tử vong trong nháy mắt.
- Vị Hoàng giả này căn bản không hi vọng có người quấy rầy mộ địa của mình, hắn muốn toàn bộ chúng ta đều bị hủy diệt đi, chôn cùng hắn...
Vũ Thiên Cơ lẩm bẩm làm cho mấy người Lâm Phong thầm run lên. Mộ Hoàng giả bố trí bí ẩn như thế, có lẽ hắn hi vọng sau khi chết đi sẽ vĩnh viễn được yên nghỉ.
- Cũng không nhất định!
Lâm Phong trầm ngâm:
- Với thần thông mạnh mẽ của Hoàng giả, nếu hắn không hi vọng chúng ta tìm thấy mộ địa, rất có thể chúng ta sẽ không tìm được chút đầu mối nào. Nhưng vị Hoàng giả này lưu lại cho chúng ta đầu mối, dùng hoàng khí, long mạch khí làm cho hư ảnh mộ địa hiện lên, nói rõ hắn có lưu lại một đường sinh cơ. Có lẽ, hắn cũng như vị tổ tiên của Đại Hại Trùng, lưu lại một chút đầu mối, đang đợi người tới thừa kế.
Nghe được phân tích của Lâm Phong, Vũ Thiên Cơ khẽ gật đầu, hình như đúng là có khả năng này. Mặc dù Hoàng giả muốn hủy diệt không gian, nhưng vẫn còn để lại một chút đầu mối, nói rõ có một đường sinh.
- Theo như phân tích, người truyền thừa mà Hoàng giả này đang đợi nhất định phải có long mạch khí, hoặc là hoàng khí, cũng tức là khí tức chí tôn!
Vũ Thiên Cơ vừa nói vừa nhìn Hoàng Phủ Long:
- Ngươi có thể cảm giác được nên tiến vào cung điện như thế nào hay không?
Hoàng Phủ Long lắc đầu làm cho Vũ Thiên Cơ có chút thất vọng, dù y biết loại khả năng này rất nhỏ, Hoàng Phủ Long đã có được truyền thừa của chính mình, khả năng mộ Hoàng giả này cũng thuộc về hắn đúng là quá nhỏ.
- Các ngươi đừng quên, vị Hoàng giả này bị Ma hoàng đuổi giết nên mới tạo ra mộ địa. Nếu hắn trốn trong mộ địa, Ma hoàng nhất định sẽ đuổi giết vào trong, đánh tan cả cung điện này luôn rồi.
Vân Phi Dương nhắc nhở khiến tất cả ngớ người ra, đúng, vị Hoàng giả này bị Ma hoàng giết chết, vậy thì ngày xưa Ma hoàng đã có thể ra vào cung điện này một cách dễ dàng.
- Ma hoàng?
- Coi như là thế đi, đã đuổi giết Hoàng giả thì vị đại năng này có thực lực thông thiên không cần phải nghi ngờ, hắn có thể ra vào tự nhiên nhưng không có nghĩa là chúng ta cũng có thủ đoạn như thế.
Vũ Thiên Cơ lắc đầu:
- Chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình!
- Ý ngươi là?
Lâm Phong hỏi.
- Chín cửa trên chín con rồng này có lẽ có một cửa là thật sự, chúng ta có thể thăm dò từng cửa một, hoặc nếu Hoàng giả có người truyền thừa. Vậy chúng ta có thể tìm vị hậu nhân truyền thừa rồi theo người đó mà vào.
Vũ Thiên Cơ chậm rãi nói, y tin chắc, vị Hoàng giả kia sẽ không làm ra chuyện cắt đứt đường lui. Hắn có thể làm cho cả không gian này chôn cùng nhưng nhất định sẽ giữ một đường cho hậu nhân của mình. Hơn nữa, Vũ Thiên Cơ còn đoán, tin tức mộ Hoàng giả này chính là xuất phát từ miệng vị hậu nhân kia. Mỗi một trăm năm, trong những thiên tài tiến vào trong không gian này đều có hậu nhân Hoàng giả.
- Chúng ta phải nắm chặt thời gian!
Lâm Phong nhìn thoáng qua gió giật mưa rền, sau đó nói:
- Hai người một tổ, ta cùng UU, Mạc Tích, ngươi cùng Vũ Thiên Cơ, Phi Dương thì cùng Hoàng Phủ Long. Nếu tìm được sinh lộ, lập tức tìm hai tổ kia!
- Tốt!
Vũ Thiên Cơ đồng ý, hiện tại bọn họ rất cần thời gian, phong bạo hủy diệt kia không biết lúc nào sẽ cắn nuốt hết tất cả mọi người.
Sáu người chia làm ba tổ, nhanh chóng hành động. Lâm Phong và Đường U U dùng tốc độ cực nhanh tìm tới cửa miệng rồng thứ hai, nơi này đã có không ít người tụ tập, nhìn chằm chằm vào cửa vào, không biết có thể tiến vào hay không.
Lâm Phong liếc nhìn qua mọi người, trong nháy mắt, hắn tập trung lên một người, kẻ này mặc tử kim trường bào, phía trên khắc hình rồng, đích thị là người Đông Hải Long Cung.
Lâm Phong lao thẳng tới trước tên Đông Hải Long Cung, người kia thấy Lâm Phong liền trợn mắt, kẻ này thật lớn lối.
Năm ngón tay hóa thành móng nhọn màu vàng, mơ hồ có tiếng rồng ngâm truyền ra. Móng nhọn chộp tới Lâm Phong, lực lượng kinh khủng như muốn xé rách hắn.
Kiếm khí phóng lên, nhất chỉ kình thiên, ý chí kiếm đạo tầng sáu khủng bố hội tụ lên đầu ngón tay. Nhất thời, tiếng răng rắc truyền ra, cường giả Đông Hải Long Cung kia kêu thảm một tiếng, cánh tay rủ xuống, lộ vẻ thống khổ.
Bàn tay Lâm Phong phất tới, như mang theo vô tận lực lượng chộp về phía đối phương. Người kia muốn né tránh, nhưng tốc độ của gã sao có thể sánh với Lâm Phong, cổ họng trong nháy mắt đã bị Lâm Phong bóp chặt, lực lượng kinh khủng làm cho gã không thở nổi, trán nổi gân xanh.
- Thật bá đạo!
Nhìn Lâm Phong, mọi người không nói nên lời, người này vừa gặp đã muốn giết người của Đông Hải Long Cung, thật ngông cuồng mà!
Chỉ thấy Lâm Phong vọt tới trước miệng rồng. Hắn mạnh mẽ vung tay, ném tên Đông Hải Long Cung vào trong miệng rồng, đồng thời, vô tận kiếm khí phong kín cửa vào. Người kia cảm nhận được kiếm khí khủng bố, đứng trong miệng rồng nhìn Lâm Phong, sắc mặt biến hóa không ngừng.
- Không vào thì chết!
Kiếm khí đáng sợ vọt về người nọ, kiếm quang vô tận tràn ngập, sắc mặt người kia trở nên trắng bệch, nếu một kiếm này đâm tới thì gã chết chắc.
- Khốn kiếp!
Người kia gào thét, bỏ chạy vào trong miệng rồng...
- Ah...
Một luồng lực lượng hủy diệt từ bên trong truyền ra, mọi người kinh hãi không thôi. Lâm Phong muốn dùng kẻ này dò xét cửa vào này có an toàn không?
- Đi!
Lâm Phong mang theo Đường U U vọt đi, không dừng lại chút nào. Những người khác cũng phản ứng lại, theo đuôi Lâm Phong.
Vân Phi Dương cùng Hoàng Phủ Long tới một cửa vào khác, nơi này đã có không ít người, đang phát sinh một trận hỗn chiến làm cho hai người sững sờ. Phong bạo hủy diệt đã tới gần rồi bọn chúng vẫn còn thoải mái hỗn chiến à?
- Ồ!
Lúc này, ánh mắt rét căm căm nhìn lên hai người làm cho Vân Phi Dương cả kinh, chính là Hoàng Phong và Đoàn Vô Đạo, bọn họ cũng tham dự chiến đấu.
Rất nhanh, chiến đấu đã kết thúc, người chết không ít, những người còn sống hình như là cùng một thế lực.
- Đi! Hoàng Phong lạnh lùng liếc Vân Phi Dương, sau đó gã trực tiếp lao vào trong miệng rồng, không có khí tức hủy diệt truyền ra, cũng không có tiếng kêu thảm thiết.
Kế tiếp, một màn làm cho Vân Phi Dương và Hoàng Phủ Long kinh hãi liền xuất hiện, những người mang áo quần khác nhau đều khoác lên một thân trường bào, kim quang lóe lên, trên người lộ ra khí tức hoàng giả, khí tức phi thường cường đại, tất cả đều có huyết mạch hoàng giả.
Những người này đều muốn tiến vào mộ địa bằng cửa này.
Suy đoán của Vũ Thiên Cơ đã được chứng thực rồi, người mà vị Hoàng giả chờ đợi chính là Ngọc Thiên hoàng tộc!