- Đông, đông…
Trong cung, trái tim mọi người run rẩy, Hoàng cung Tuyết Nguyệt khi nào có lực lượng đáng sợ như vậy? Giờ phút này, dường như muốn hủy diệt thiên địa.
- Thánh văn, điều này sao có thể?
Trung tâm không gian cuồng bạo truyền ra tiếng kêu hoảng sợ, Hoàng cung Tuyết Nguyệt nhưng lại bố trí Thánh văn sát trận, dẫn động vô cùng vô tận áo nghĩa, sát phạt hủy diệt mọi thứ.
- Lâm Phong!
- Lâm Phong….
Từng tiếng gầm từ trong trung tâm cuồng phong truyền ra, thần sắc Lâm Phong hờ hững, thản nhiên nhìn cơn lốc hủy diệt trong hư không:
- Tôn giả cũng phải chết!
Âm thanh rơi xuống, vô tận ánh sáng hủy diệt giết qua, có tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Trong không gian, cơn lốc hầu như không nhìn thấy gì nữa, chỉ có hủy diệt không gian, Thánh văn sát trận do nhiều áo nghĩa tinh thạch tạo thành, có cảm ứng với lực lượng áo nghĩa, chỉ cần Tôn giả bước vào, muốn dùng lực lượng áo nghĩa của bọn họ, trong nháy mắt sẽ xúc động Thánh văn, toàn bộ lực lượng hủy diệt sẽ tìm tới bọn hắn.
Vô cùng sát phạt khí tỏa ra, ba vị Tôn giả toàn bộ bị xé tan, hồn bay phách lạc. Bọn họ trước khi chết, có sợ hãi, cũng có không cam lòng, bọn họ từng có thiên phú dị bẩm, bọn họ có vinh quang của ngày xưa. Khi bước vào Tôn giả, bọn họ được người cúng bái, nhưng vô số năm tu luyện, một khi mộng vỡ, tính mạng liền chôn vùi, chết trong tay một thanh niên Thiên Vũ, cả đời giống như một giấc mộng, đột nhiên tiêu tan.
Ngoài ba vị Tôn giả bị cơn lốc sát phạt hủy diệt, những cường giả Thiên Vũ cạnh bọn họ cũng bị vạ lây, mặc dù không phải là mục tiêu của cơn lốc hủy diệt nhưng bị nhốt trong phong bạo, ngay cả dư ba sát phạt cũng không chịu đựng, tương tự cũng bị xé tan.
Thánh văn sát phạt trận diễn ra trong nháy mắt, nghịch chuyển toàn bộ cục diện. Người của ba thế lực khủng bộ lập tức tử thương vô số.
Khi cơn lốc hủy diệt dần bình thường trở lại, trong hư không thiếu rất nhiều bóng dáng cường giả, mặc dù còn dư lại những người chưa chết, cả đám đều bị thương không nhẹ, ánh mắt hoảng sợ nhìn những bóng dáng biến mất.
Chết rồi, cứ như vậy chết hết!
Khi ánh mắt của bọn họ nhìn sang Lâm Phong, thần sắc cả đám băng hàn, ánh mắt đỏ lên, sát ý lẫm liệt.
- Đê tiện!
Giọng nói lạnh như băng từ một vị cường giả phun ra, trong Hoàng cung Tuyết Nguyệt không ngờ ẩn dấu sát cơ đáng sợ như thế, dù Tôn giả tới cũng chỉ có thể tử vong.
- Ba thế lực bá chủ đế quốc trung phẩm tới Tuyết Nguyệt ta, ba vị Tôn giả cùng với phần lớn cường giả Thiên Vũ, muốn giết Lâm Phong ta mới là Thiên Vũ tầng một, ngươi vẫn còn mặt mũi nói ta đê tiện, các ngươi quá hèn mọn rồi.
Lâm Phong lạnh lùng đáp lại, được làm vua thua làm giặc, nếu không có Thánh văn sát phạt trận, bị hủy diệt chính là hắn.
Đám cường giả Thiên Vũ nhìn ánh sáng dần tan biến, lực lượng hủy diệt kia dường như biến mất, chẳng lẽ chỉ có một tầng?
- Sát!
Có người gầm lên, giết về phía Lâm Phong, thân thể hắn chợt động, thi triển Tiêu Dao bộ pháp, trong nháy mắt xuất hiện ở nơi khác, nơi đó có không ít người, trong đó có Nguyệt Mộng Hà, Lâm Hải.
- Giết hắn, cỗ lực lượng kia dường như đã biến mất.
Đám người giận quát một tiếng, giết về phía Lâm Phong.
- Oanh!
- Ầm,ầm!
Từng cỗ lực lượng đáng sợ tỏa ra, nhưng khi lực lượng của bọn hắn tỏa ra, trên mặt đất lại xuất hiện từng chùm sáng rực rỡ, khiến thân thể bọn họ mạnh mẽ run lên.
- Xuy, xuy…
Chùm sáng hủy diệt giết về phía họ, xuyên thủng thân thể của họ. Từng đạo thân ảnh từ trong hư không rơi xuống, tử vong ngay lập tức. Lần này, không phải là lực lượng hủy diệt, mà là chùm sáng sát phạt vô cùng chuẩn xác, một khi phóng thích lực lượng chân nguyên, sẽ bị chùm sáng sát phạt thuấn sát.
Trong chớp mắt, toàn bộ đám người giết về phía Lâm Phong, từ hư không rơi xuống, còn một số người phía sau không chết há miệng thở dốc, khiếp sợ không nói thành lời, thân thể khẽ run.
Vẫn trong nháy mắt, có không biết bao nhiêu người bị diệt. Bọn họ phát hiện, đám người trong này đều rất bình tĩnh, trên người không có hơi thở dao động, đều không phóng thích lực lượng chân nguyên, bọn họ ý thức được, ở trong này, ai phóng thích lực lượng, lập tức sẽ bị ánh sáng hủy diệt mạt sát.
Trong Hoàng cung Tuyết Nguyệt bố trí trận đạo sát phạt đáng sợ, ai tiến vào trong đó, chắc chắn phải chết.
Khóe miệng Lâm Phong mỉm cười, từ từ bước ra phía trước, nhìn những thân ảnh giữa hư không, còn thừa năm người. Ba thế lực đáng sợ, chỉ trong hai cái hô hấp, gần như bị loại bỏ, còn lại năm người. Đây là lực lượng của sát phạt Thánh văn do Đại Đế bố trí, thật đáng sợ. Giờ phút này, trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, xem ra sau này nên đối xử tốt với tên kia một chút a!
- Xem ra tên kia tuy hận ta nhưng thật không muốn lấy mạng mình.
Trong lòng Lâm Phong hiểu rõ, nếu không có lực lượng Thánh văn sát phạt đáng sợ, nếu Cùng Kỳ không nói rõ, rất có thể hắn cũng bị hủy diệt.
- Các vị tiền bối, không biết còn muốn giết Lâm Phong không?
Lâm Phong mỉm cười nhìn năm người, trên người không chút khí tức, năm người cũng giống Lâm Phong, kiềm chế khí tức toàn bộ, không dám tùy ý phóng thích. Bọn họ không biết khi nào sẽ xúc động lực sát phạt, để rồi bị hủy diệt.
Nghe Lâm Phong khiêu khích, ánh mắt bọn họ lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn, hận không thể xé tan đối phương thành trăm mảnh.
- Xem ra các vị không muốn so đo với Lâm Phong nữa rồi!
Thản nhiên cười, Lâm Phong châm chọc nói, trong lòng năm người lửa giận thiêu đốt nhưng không dám phóng ra.
Tôn giả chết rồi, cường giả Thiên Vũ mạnh hơn bọn họ cũng chết. Hiện tại, bọn họ suy nghĩ, có nên rút lui hay không.
Hoàng cung Tuyết Nguyệt tràn ngập nguy cơ, sợ rằng không giết được Lâm Phong rồi. Bọn họ không rõ, Lâm Phong sao bố trí được lực lượng đáng sợ như vậy.
- Tuy nhiên, chư vị cao nhân mặc dù không muốn so đo với ta, nhưng Lâm Phong có cừu tất báo, cho nên…Sát!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, Tiêu Dao bộ pháp vừa ra hướng về phía một vị cường giả Thiên Vũ đánh ra một một quyền, lực lượng hủy diệt chấn động không gian.
- Hả?
Đôi mắt mấy người phẫn nộ, Lâm Phong vậy mà phóng thích lực lượng của mình trong này? Hắn biết chỗ nào có thể phóng thích lực lượng sao? Nhưng bọn họ lại không biết nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Oanh!
Một quyền hủy diệt trực tiếp giết một vị cường giả Thiên Vũ, người đó nhìn thấy Lâm Phong động thủ muốn phản ứng nhưng đã không kịp, gã thu liễm tất cả lực lượng khí tức lại, sao có thể trốn được một đòn lôi đình, nhất kích tất sát của Lâm Phong.
Mặt khác, bốn người thấy vậy, nhanh chóng phóng thích lực lượng chân nguyên của mình, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm Lâm Phong, thấy Lâm Phong giết một người xong liền lui ra xa, cười nhìn bọn họ, giống như không phát sinh chuyện gì.
- Còn bốn em!
Lâm Phong cười, đôi mắt bốn người cứng lại, trong lòng bọn họ sinh ra cỗ khủng hoảng.
Làm sao bây giờ, giờ phút này, bọn họ nên lựa chọn thế nào!
Thời điểm trước, bọn họ coi Lâm Phong là con kiến nhưng hiện tại, bọn họ đều cho rằng Lâm Phong là ác ma, nụ cười sáng lạn kia, trong mắt bọn họ trở thành ác mộng.
- Lâm Phong, chờ ta trở về triệu tập cường giả trong tông, tất để ngươi chết không có chỗ chôn, hủy diệt cả tòa Hoàng cung này của ngươi.
Một người lạnh như băng uy hiếp, thân thể gã nhanh chóng lui về sau, tìm lý do chính đáng để bỏ chạy.
- Hủy diệt Hoàng cung của ta? Người Đông Hải Long cung tới bao nhiêu, sẽ chết bấy nhiêu, ngươi, cũng không ngoại lệ, sát!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, một cỗ yêu khí đáng sợ xuất hiện, người nọ xoay người, liền nhìn thấy vài thân ảnh khổng lồ giết về phía gã, thân thể gã trong nháy mắt lùi về phía sau, điên cuồng phóng thích khí tức.
- Xuy…
Một chùm tia sáng sát phạt bắn ra, đâm vào mi tâm của, phá hủy tất cả, thân thể gã nháy mắt cứng lại, vô lực rơi xuống, lại một người nữa ra đi.
- Còn lại ba người.
Lâm Phong cười, nhìn ba vị cường giả Thiên Vũ còn lại.
Trái tim ba người nhảy lên, lại chết một người nữa, ba cỗ thế lực đáng sợ dắt tay nhau đến, trong nháy mắt chết hết, chỉ còn lại ba người bọn họ, trái tim họ đang bắt đầu run rẩy.
- Động thủ, giết!
Lâm Phong quát một tiếng, Tuyết Ưng giết về một người, khí tức cường đại của người đó lập tức tỏa ra, nhưng đúng lúc này, một tiếng xuy xuy truyền ra, kiếm ý vô cùng vô tận trong nháy mắt nhập vào thân thể gã, xé nát cắn.
Hắn khó khăn quay đầu lại, nhìn Lâm Phong một cái không cam lòng rơi xuống.
- Hai người.
Lâm Phong mỉm cười đếm, còn lại hai người, cảm giác mình không chạy được, loại cảm giác sợ hãi này khiến bọn họ muốn nổi điên. Lại chết, chỉ còn lại hai người.