Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 917 - Làm Mất Mặt

Làm mất mặt Làm mất mặt viptruyenfull.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Hám Thiên Ma Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------------------------

- Hoa huynh, ta thấy ngươi, Thiên Lâm thiếu gia cùng vài vị thanh niên khác dường như không phải người Càn vực?

Ánh mắt Lâm Phong nhìn thanh niên, cố ý hỏi.

Thanh niên khẽ mỉm cười, không phủ nhận, thản nhiên nói:

- Ta không phải người Càn Vực, mà từ một nơi rất xa đến.

- Ta nghĩ nơi Hoa huynh ở nhất định phồn thịnh hơn Càn Vực nhiều, nếu không sao bồi dưỡng được thiên tài như huynh.

Lâm Phong lơ đãng nói khiến thanh niên mỉm cưởi thản nhiên, vẻ cao quý trên mặt càng đậm thêm:

- Ta sao được gọi là thiên tài, nơi chúng ta ở có vô số thiên tài, người lợi hại hơn ta nhiều không đếm xuể, nếu có cơ hội, Lâm huynh có thể tới đó xem.

- Vậy cũng phải nói cho ta biết Hoa huynh tới từ nơi nào chứ, nếu có cơ hội, ta nhất định đến đó xông xáo một phen.

Lâm Phong nói.

- Thánh thành Trung Châu, không biết Lâm huynh nghe nói qua chưa?

Thanh niên cười hỏi khiến đôi mắt Lâm Phong kinh ngạc, Thánh thành Trung Châu, trung tâm địa vực Cửu Tiêu đại lục, nơi vô số cường giả hội tụ.

- Tất nhiên nghe nói qua, Hoa huynh, từ Thánh thành Trung Châu tới?

- Có thể nói đúng, cũng có thể nói không phải.

Thanh niên thản nhiên cười, không nói thêm nữa, Lâm Phong mặc dù hiếu kỳ nhưng đối phương không nói, hắn cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng trong long âm thầm suy đoán, có thể nói đúng, cũng có thể nói không phải, rốt cuộc có ý gì?

Hai người nói chuyện với nhau, trong lúc vô ý đã đến khu vực Vô Ưu sơn, ba ngọn núi tạo thành thế chân vạc, ở giữa có vô số người hội tụ, trên không trung lẫn trên mặt đất.

Người tới vàng thau lẫn lộn, có ít người kiệt ngạo bất thuần, không có bất cứ quy tắc gì, cũng có người thuần túy tới xem náo nhiệt, thưởng thức thịnh cảnh Vạn Tông đại hội. Còn muốn xem xem, Vạn Tông đại hội này có thật kêu gọi hàng nghìn hàng vạn tông môn thảo phạt Thiên Trì hay không.

- Hoa huynh, lần này Vạn Tông đại hội do Ngọc Thiên Hoàng tộc, Đông Hải Long cung và Thần Cung, ba thế lực lớn khởi xướng nhưng hiện tại Thần Cung đã bị diệt, ngươi nói lần này lãnh tụ Vạn Tông đại hội do ai đảm nhận? Ngọc Thiên Hoàng tộc, hoàng tử Đoan Mộc hay Long chủ Đông Hải Long cung?

Lâm Phong thử dò hỏi, thanh niên họ Hoa bên cạnh hắn có thân phận đặc thù, không biết có nắm được chút gì không?

- Đều không phải đi.

Thanh niên cười nhạt một tiếng, khiến Lâm Phong lộ ra thần sắc thú vị.

- Sẽ là ai?

- Lâm huynh rất nhanh sẽ biết.

Đối phương nở nụ cười nhẹ, dường như y biết được tin tức.

Đám người hội tụ tới khu vực Vô Ưu sơn càng ngày càng nhiều, vô cùng tấp nập, mặc dù không đến mấy vạn tông môn tham dự nhưng nếu tính tất cả các tông môn lớn nhỏ, hơn ngàn tông môn vẫn có, hơn nữa rất nhiều người mộ danh mà đến. Giờ phút này, Vô Ưu sơn có gần trăm vạn người, nếu bay lên không, đủ để che khuất bầu trời.

Lúc này giữa hư không, vài đạo quang hoa lóa mắt sáng lên, khiến mọi người cả kinh. Nhìn giữa hư không, có ba đạo thân ảnh đứng đó, là ba người khởi xướng Vạn Tông đại hội, Long chủ Đông Hải Long cung, hoàng tử Đoan Mộc của Ngọc Thiên Hoàng tộc và Diệt Tình cung chủ của Thần Cung.

Ánh mắt của ba người vô cùng sắc bén, rất nhiều người nhìn thấy bọn họ, trong lòng đều có chút kích động, thật mạnh, ba người này là nhân vật lãnh tụ của những thế lực bá chủ Càn Vực, bọn họ hội tụ cùng một chỗ, uy thế mênh mông, chỉ một ánh mắt cũng đủ kinh sợ lòng người. Đương nhiên trong đám người cũng có nhân vật cực kỳ lợi hại, tùy ý đối đãi với ba người đứng trong hư không, đó là môn chủ của Cửu Tiêu Kiếm môn, môn chủ Tiêu Dao môn, tông chủ Phong Đô Ma tông, bọn họ cũng đến đây.

Vô Ưu sơn hiện tại cường giả quả thức là như mây.

- Chư vị đáp ứng tham gia Vạn Tông đại hội, chúng ta vô cùng cảm kích.

Ba người đồng thời mở miệng, tuy nói cảm kích nhưng ánh mắt của bọn họ vô cùng bình tĩnh không chút gợn sóng nào, khiến người ta cảm thấy giá lạnh.

- Chúng ta không nói nhảm nữa, hiện tại chắc chư vị đã nhận được tin tức chấn động.

Ánh mắt Long chủ Đông Hải Long cung nhìn mọi người nói:

- Thiên Trì, sử dụng thủ đoạn vô sỉ, thừa dịp Diệt Tình cung chủ dẫn cường giả ra ngoài không tại Thần Cung, xuất động tất cả cường giả Thiên Trì tập kích Thần Cung, quả thực bạo ngược vô đạo, cực kỳ đê tiện, hơn nữa trước đó không lâu, người Thiên Trì sát phạt vô đạo, hại chết vô số người Càn Vực, đệ tử Thiên Trì lại vô cùng càn rỡ, hại chết rất nhiều người. Thậm chí lúc trước, không biết Thiên Trì sử dụng thủ đoạn hèn hạ gì người tới Bí Cảnh toàn bộ mất tích, thế lực này nếu còn tồn tại ở Càn Vực, Càn Vực sẽ không có ngày yên lành.

Mọi người trầm mặc, không gian rộng lớn yên tĩnh tuyệt đối, người ở đây đều hiểu tâm tư mấy người bọn họ, mọi người đều hiểu thảo phạt Thiên Trì là vì tiêu diệt một cỗ thế lực có thể uy hiếp tới thế lực của bọn họ. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng đó là Lâm Phong, bảo vật trong Bí Cảnh.

- Vô cùng buồn cười.

Đúng lúc này, không gian yên tĩnh truyền ra một giọng nói, rất rõ ràng, khiến đôi mắt của mọi người kinh ngạc, lại có người trào phúng Long chủ ngay trước mặt đám đông, rõ ràng đánh thẳng vào mặt ba vị cường giả, lập trường hiện tại của Long Chủ không chỉ của một mình y.

Rất nhiều ánh mắt tìm kiếm người nói chuyện nhưng thanh âm vừa rồi dường như từ bốn phương tám hướng truyền đến, bọn họ không thể phát hiện được nơi phát ra âm thanh.

Trong hư không, ánh mắt của ba đạo thân ảnh trong nháy mắt trở nên vô cùng sắc bén, đôi mắt đáng sợ nhìn về phía khoảng không, nhưng không tìm thấy gì, bọn họ không phát hiện được người nói chuyện ở chỗ nào!

- Có can đảm thì đứng ra nói chuyện, không cần phải trốn chui trổn lủi như chuột.

Long Chủ lạnh lùng nói.

- Các ngươi vô dụng không tìm được ta, thì không cần tìm cớ.

Thanh âm lại lần nữa truyền ra, trong lòng mọi người run lên, ánh mắt Long chủ trên không lại càng trở nên sắc bén, nhìn vào một người phía dưới, chỉ thấy người bị Long chủ nhìn, thân thể mạnh mẽ run lên, sắc mặt trắng bệch, không ngừng lắc đầu, người nói chuyện không phải gã.

- Các ngươi kêu gọi người Càn Vực tiêu diệt Thiên Trì, chẳng lẽ còn muốn Thiên Trì ngồi chờ chết, Thần Cung bị diệt, chỉ có thể nói Thần Cung vô dụng, tại sao lại nói Thiên Trì đê tiện.

Thanh âm từ tám hướng liên tục truyền đến, ánh mắt Diệt Tình cung chủ trở nên lạnh giá, đang tìm người nói chuyện, nhưng y không tìm thấy.

- Có can đảm đứng ra nói chuyện!

Diệt Tình cung chủ lạnh lùng nói.

- Đứng ra nói chuyện, sau đó chờ ngươi hiệu triệu lực lượng vạn tông giết chết sao. Bản thân vô dụng thì nhận vô dụng đi, không cần phải kích ta.

Thanh âm mờ ảo như cũ từ tám hướng truyền ra, chấn động mọi người, không ngờ lại vẫn có người dám quấy nhiễu Vạn Tông đại hội, chẳng lẽ người của Thiên Trì?

Người Thiên Trì đến Vạn Tông đại hội, thậm chí còn phát biểu trước mặt mọi người, người này thật can đảm, cũng đủ cường đại, không ngờ không ai tìm được hắn.

Đôi mắt bén nhọn của Lâm Phong lóe lên, người nói chuyện cố ý che dấu âm thanh, hắn không xác định được có phải lão sư không. Tuy nhiên, nếu thật sự là người, xem ra hắn còn đánh giá thấp sự cường đại của lão sư mình rồi.

Một thân một mình giết vào Thần Cung, giết chết vô số cường giả, thậm chí còn giết hai vị Tôn giả. Biết được tin tức này, Lâm Phong cảm thấy vô cùng chấn động, trước kia hắn chỉ thấy một mặt của Tuyết Tôn giả, một lão nhân khiêm tốn tầm thường thôi sao?

Sắc mặt ba người trên không vô cùng khó coi, Vạn Tông đại hội vừa mới bắt đầu, đã có người quấy rối, chỉ mới nói vài câu đã hung hăng quất vào mặt bọn họ. Bọn họ không thể nói gì, cũng không có cách phản bác. Bởi vì không tìm thấy người để phản bác, ngay cả người đánh mình là ai cũng không biết.

- Lực lượng thần hồn người này rất mạnh, lĩnh ngộ đại đạo thiên địa rất sâu, thanh âm dung hợp trong thiên địa, không thể nào tìm kiếm.

Ánh mắt thanh niên họ Hoa lóe lên, không ngờ tại Càn Vực có thể nhìn thấy nhân tài như thế, có chút không tệ, ba người đứng trên hư không tu vi cường đại nhưng bọn họ không thể tìm ra chủ nhân của thanh âm.

Thần thức ba người quét qua mọi người, Long chủ Đông Hải Long cung lại lần nữa lạnh như băng nói:

- Nếu ngươi có can đảm, không cần phải trốn.

Nhưng sau khi hắn nói xong, đối phương lại trầm mặc, không ai trả lời y, dường như chủ nhân của thanh âm đã bỏ đi, hư không trong nháy mắt yên lặng xuống.

Điều này khiến sắc mặt mấy người càng khó coi, đối phương giống như đang chơi đùa với họ.

Bình Luận (0)
Comment