Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------------------------
Lâm Phong rời khỏi hư không chi môn của Dương gia, thở ra một hơi, dường như cảm thấy thoải mái hơn, trong đó, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Bàn tay huy động, Cùng Kỳ xuất hiện, chỉ thấy đôi mắt nó nhìn xung quanh, cười nói:
- Thế nào, chịu không ít đau khổ?
- Ngươi khuyên ta không nên vào Dương gia, chắc đã sớm đoán được?
Lâm Phong hỏi Cùng Kỳ. Giờ phút này nhớ lại, lời nói Cùng Kỳ lúc trước đầy thâm ý.
- Còn phải đoán sao, dùng đầu để nghĩ là biết sẽ phát sinh chuyện gì. Trên thế giới này, không có thực lực thì không có tôn nghiêm. Ngươi và Dương gia, thực lực, thân phận, địa vị quá khác biệt. Mặc dù ngươi cứu thiên kim Dương gia, người khác cũng chỉ cho rằng người ban ân cầu báo, hơn nữa, ngươi còn lấy chiến hạm hư không của nàng.
Cùng Kỳ hạ giọng nói, khiến thần sắc Lâm Phong ngưng tụ, hắn quá ngây thơ rồi, cho rằng mình cứu Dương Tử Diệp, ít nhất có thể kết bạn cùng nhau tham gia Thạch Hoàng và Vũ hoang thu nhận môn đồ Hoàng Vũ, nhông nghĩ bước vào Dương gia liền bị người lạnh nhạt, châm chọc khiêu khích, Dương Tử Diệp cũng như thế.
Đại lục võ đạo, đối với người không có thực lực, mặc dù có ân với người khác cũng chả là gì. Tất cả mọi người đều kính trọng cường giả, Dương gia coi ân nhân hắn như một tên ăn mày.
- Vì sao ngươi không nói sớm cho ta biết.
Lâm Phong trừng mắt nhìn nó.
- Để ngươi nhớ lâu cũng tốt, biết thế giới võ đạo ấm lạnh như thế nào.
Cùng Kỳ liếc mắt nhìn hắn.
- Ngươi không lo ta bị người Dương gia giết sao?
- Không thể nào, nói cho cùng ngươi cũng cứu thiên kim bọn họ, đó là sự thật, cho dù Dương gia muốn xuất thủ đối phó ngươi, một không tự mình động, hai ám sát. Đám thế gia này không phải chuyện gì cũng dám làm, bọn chúng còn phải giữ thể diện, cho nên ngươi ở Dương gia an toàn.
- Tên khốn khiếp.
Lâm Phong mắng Cùng Kỳ, không hổ gừng càng già càng cay, tên khốn khiếp này sống không biết bao nhiêu năm, hiểu nhiều chuyện hơn hắn, con đường hắn còn rất dài.
- Gọi ta là Viêm Đế.
Cùng Kỳ căm tức nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong khinh bỉ nhìn nó, tên này luôn giữ thể diện, tuy nhiên, xét cho cùng, nó từ đại Đế biến thành tiểu yêu, nên cũng chỉ có thể tìm một ít tự tin và cao ngạo qua lời nói.
- Hô....
Cùng Kỳ thở ra một hơi, trừng mắt nhìn Lâm Phong, lộ ra khí thế hung ác, lạnh nhạt nói:
- Có người theo dõi ngươi.
- Ừ, hơn nữa có không ít người.
Trong mắt Lâm Phong hiện lên hàn quang, Dương gia đủ vô sỉ, hắn cứu thiên kim Dương gia, đối phương không chỉ vô lễ với hắn. Hiện giờ, còn cho người truy đuổi hắn, chẳng lẽ muốn giết hắn luôn?
Thân hình lóe lên, thân thể Lâm Phong tiến vào khu vực trung tâm Thiên Nguyên thành, tốc độ rất nhanh, rất nhiều người cảm nhận một trận gió xẹt qua bên người, vô cùng mãnh liệt.
Sau lưng Lâm Phong, tay áo phiêu động, Lâm Phong giờ cảm nhận rõ, hắn bị năm đạo khí tức khóa chặt, đối phương không hề cố kỵ, không phải âm thầm mà nói rõ cho hắn biết mình đang truy đuổi hắn.
Hơn nữa, cảnh giới những người này đều cao hơn hắn, Lâm Phong cũng không dùng toàn lực, nếu đối phương muốn đuổi kịp hắn thì đã nhanh đuổi kịp rồi. Nhưng người truy đuổi phía sau lại không làm như vậy, bọn họ trước sau duy trì khoảng cách ổn định với hắn.
- Bọn chúng muốn tới nơi hẻo lánh mới xuất thủ với ngươi, ngươi đừng theo mong muốn của bọn chúng, dừng lại nơi có nhiều người đi.
Cùng Kỳ truyền âm với Lâm Phong, nó quá rõ ý nghĩ của những tên này.
- Ừ!
Lâm Phong gật đầu, sắc mặt lạnh lùng, thân hình tiếp tục lóe lên, chuyển hướng đến nơi có nhiều người.
Không lâu sau, Lâm Phong đi tới quảng trường rộng lớn, quanh đó có vài tòa đại điện to lớn, bốn phía toàn là người.
- Nơi này không tệ!
Lâm Phong cười nhạt một tiếng, lập tức thân hình dừng lại, không đi nữa.
Người truy đuổi Lâm Phong nhíu mày, rất nhanh bọn họ cũng tới nơi này, từng đạo sát ý đáng sợ phóng ra, tập trung vào Lâm Phong.
- Giết!
Âm thanh lạnh lẽo vang trong hư không, chỉ thấy tốc độ ngân bào nam tử cực nhanh, trong khoảnh khắc tới trước mặt Lâm Phong, vũ phiến màu bạc khủng bố chém về phía hắn, nhanh như tia chớp.
- Ông!
Cuồng phong rống giận, Lâm Phong biến mất trong nháy mắt, vô hình vô ảnh, giống như một trận gió mát.
Tiếng xuy xuy truyền ra, vũ phiến màu bạc to lớn trước người hắn phân thành từng sợi nhỏ, như muốn xé rách không gian, khiến y phục trên người Lâm Phong tan vỡ.
Nếu Lâm Phong dừng lại, bọn họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chém giết hắn.
Người xung quanh tuy nhiều nhưng chỉ ngẫu nhiên có người nhìn qua, cũng không có nhiều hứng thú, chuyện sát phạt thường xuyên xảy ra tại Thiên Nguyên thành..
- Dương gia phái các ngươi tới giết người bịt miệng sao?
Ngay khi ngân bào thanh niên muốn xuất thủ lần nữa, Lâm Phong giận quát một tiếng, âm thanh liên tục truyền trong không gian, người nơi này toàn bộ đều nghe thấy.
Dương gia?
Giết người bịt miệng?
Lâm Phong nói Dương gia, chỉ Dương gia nào? Trong Thiên Nguyên thành, thậm chí toàn bộ bắc hoang, gia tộc Dương chân chính, chỉ có một, vừa đúng trong Thiên Nguyên thành.
Câu nói Lâm Phong hấp dẫn ánh mắt vô số người, bọn họ đều có chút hứng thú nhìn hắn, thật là Dương thị thế gia? Nhưng Dương gia vì sao phải đối phó với một tên Thiên Vũ tầng hai?
- Cừu Quân Lạc, Cừu gia Cừu Quân Lạc, Cừu Quân Lạc có ý với Dương Tử Diệp, muốn theo đuổi Dương Tử Diệp, không ngờ y là người truy đuổi, xem ra có liên quan đến Dương gia rồi.
Có người nhận ra thanh niên mặc ngân bào, rất nhiều người thì thầm nói nhỏ.
- Đó là Khương gia Khương Ninh, nghe nói mấy ngày nay làm khách ở Dương gia.
Đám người nhận ra thân phận thanh niên áo lam. Lập tức, năm người đều bị nhận ra, mọi người phát hiện, năm người này đều là đệ tử đại gia tộc. Mặc dù không bằng Dương gia nhưng cũng rất khủng bố, nghe nói Dương Tử Diệp gặp nạn trong Hoang Hải, bọn họ đều tới Dương gia, nhưng không ngờ lúc này họ lại đuổi giết một thanh niên Thiên Vũ tầng hai.
- Ông!
Một đạo thân ảnh màu trắng xẹt qua, nhanh như tia chớp, trong thiên địa xuất hiện ngân quang rực rỡ.
- Ngân dực hỏa diễm, không tệ!
Cùng Kỳ hé miệng, thở ra một hơi nhìn đạo ảo ảnh màu bạc kia, một cỗ hỏa diễm đáng sợ bao phủ cả mảnh không gian.
- Xuy, xuy…
Quang hoa màu bạc khủng bố nở rộ trong hỏa diễm, hỏa diễm rống giận, xé tan mọi thứ.
- Bản Đế cho ngươi thêm chút lửa.
Con ngươi Cùng Kỳ lộ ra ý lạnh, há mồm phun ra một cỗ hỏa diễm.
Cừu Quân Lạc không hề cố kỵ, ảo ảnh màu bạc vẫn tiến về phía trước, loại cấp bậc hỏa diễm này không thể đả thương y.
Tuy nhiên đúng lúc này, con ngươi Cừu Quân Lạc mạnh mẽ co lại, một cỗ hỏa diễm màu ám hồng đáng sợ lao về phía y, lực lượng thiêu đốt đáng sợ.
- Cút!
Vũ phiến màu bạc mạnh mẽ chém về phía hỏa diễm ám hồng, nhưng chỉ nghe thấy tiếng xuy truyền ra, trong nháy mắt, vũ phiến bị thiêu đốt, thậm chí còn tiếp tục đốt về phía y.
Lông mày Cừu Quân Lạc nhíu lại, ngân quang lóe lên, thân thể lui về sau, đồng thời, lại thấy Cùng Kỳ mở miệng nuốt vào, toàn bộ hỏa diễm bị nó nuốt vào trong bụng, dường như chưa từng xuất hiện.
- Hả?
Tất cả mọi người lộ ra thần sắc kỳ dị, chỉ một con Thiên yêu, lại có thể bức lui Cừu Quân Lạc? Tuy con yêu thú này là hung thú Cùng Kỳ, hỏa diễm màu hồng vừa rồi dường như lộ ra khí tức hư hỏa, chẳng lẽ yêu hỏa bản mạng của Cùng Kỳ?
Hung thú thượng cổ quả nhiên lợi hại, yêu hỏa bản mạng lại là hư hỏa.
- Đám người các ngươi thật đáng ghét, đồng bọn của ta chỉ chơi nữ nhân, các ngươi lại giết người bịt miệng.
Cùng Kỳ nói khiến thần sắc mọi người cứng đờ!
Cừu Quân Lạc vốn định xuất thủ lần nữa, thân thể cũng cứng lại, chơi nữ nhân?
- Lão hỗn đản!
Lâm Phong sửng sốt, lập tức truyền âm mắng, tên khốn khiếp này nói cái gì.
- Bản Đế giúp ngươi xả giận, ngươi có tâm cứu người, kết quả bị người nhục nhã, thậm chí người khác còn muốn giết người diệt khẩu, chẳng lẽ không cho ta xả giận? Ngươi có thể chịu được nhưng bản Đế không chịu được.
Cùng Kỳ chửi nhỏ một tiếng, khiến thần sắc Lâm Phong lạnh lại, trong lòng thực sự có một cỗ tức giận.
Đúng là chó cắn Lã Động Tân, coi như hắn xui xẻo, nhưng không ngờ đối phương lại ác độc như vậy, hắn cứu người, người khác lại muốn giết hắn!