Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 235 - Chương 235: Thu Đao(1)

Chương 235: Thu đao(1) Chương 235: Thu đao(1)Chương 235: Thu đao(1)

Lúc còn cách năm mươi bước, võ tướng thấy khí thế của người này càng lúc càng rất, không hề có ý nói chuyện, trong lúc nhất thời nảy sinh tức giận, cái đồ không biết điều!

Rung cổ tay, cầm thương chĩa tới đối phương, chùm tua (thương) đỏ xoay tròn, lập tức múa ra một thương hoa xinh đẹp, làm cho Thanh Châu ky binh phía sau lập tức vỗ tay tán thưởng.

Hai kẻ cưỡi ngựa ngay lập tức chạm mặt.

Ngân bạch lê hoa thương bị công tử ca tuấn dật vô dụng số một dùng một tay hời hợt đẩy ra, trường thương màu đỏ tươi quỷ dị trong tay nhanh như chớp đâm một cái, trong nháy mắt phá giáp, trường thương vẽ ra một độ cong kinh diễm, mạnh mẽ đâm vào ngực của võ tướng cường tráng! Khi hai ky sĩ đi ngang qua, vị trí giáp trên ngực võ tướng vỡ nát bị một thương đánh bay, rơi ở trên quan đạo, công tử ca cưỡi ngựa trắng cầm hồng thương giơ thương đâm tiếp, trực tiếp đâm chết tên võ tướng này ngay tại chỗ, đầu người bị đâm lủng, con ngựa trắng giảm tốc độ nhàn nhã dạo qua một vòng, lần nữa hướng mặt về phía sáu trăm Thanh Châu ky binh tinh nhuệ, công tử ca tay cầm trường thương nhẹ nhàng run lên, vẫy ra một chuỗi máu bắt mắt trên mặt đất, nhìn về phía nam tử mặc mãng bào âm trầm, cười nói: "Tĩnh An vương Thúc, nhìn sự phô trương này, là thật tiễn đưa tiểu chất nghìn dặm sao?"

Công tử ca mặc áo gấm cưỡi ngựa trắng cầm hồng thương kia, trước trận giết người nhưng sau đó vẫn nói nói cười cười, sáu trăm Thanh Châu trọng ky nhìn thấy cũng phải sợ hãi.

Nên biết tên mãnh sĩ bị đâm ở dưới ngựa tướng quân có chiến lực trong ba vị trí đầu của Tương Phàn, nhưng không ngờ vừa thấy mặt liên bị một thương lấy mạng, huống hồ người đang cưỡi ngựa trước mặt hắn đường đường là Tĩnh An Vương, trong lục đại phiên vương xếp hạng phía sau Yến Sắc Nghiễm Lăng lưỡng Vương, vị Bắc Lương thế tử này dù có gia thế lừng lẫy, nhưng cũng chỉ là tiểu bối, lại càng không ở trên địa bàn Bắc Lương, sao lại dám càn rỡ như vậy? Chống đối công khai ngay trước mắt Tĩnh An Vương bị coi là thần linh của bách tính Tương Phàn?

Trong lúc nhất thời khiến cho sáu trăm cực kỳ phẫn nộ, chỉ cần chủ tử mặc mãng bào ra lệnh một tiếng sẽ xung phong liều chết nghiên ép, đừng nói ngươi là Bắc Lương thế tử, dù là Bắc Lương Vương ở chỗ này thì đã làm sao? Thật xem ky binh Thiên hạ đều là gối thêu hoa hay sao? ! Bắc Lương được xưng 300,000 thiết ky hàng đầu thiên hạ, Thanh Châu là bên đầu tiên không phục!

Tĩnh An Vương mặc một bộ mãng bào giang nha hải ngũ trảo tọa Long hoàng, màu sắc tôn quý, so với hai màu lam bạch cũng cao hơn một bậc, mãng thủy càng đứng hàng nhất đẳng, chỉ với mãng bào mà nói, thật cao hơn nửa cấp phẩm trật so với Nghiễm Lăng Vương, có thể thấy được hoàng đế bệ hạ vô cùng ưu đãi đối với người huynh đệ năm đó cùng nhau tham dự đoạt đích, thậm chí có chút ưu đãi. Lần này Tĩnh An Vương lên sân khấu, cuối cùng không lần tràng hạt, cùng khác với Nghiễm Lăng Vương càng tuổi già càng mập mạp cho nên mặc mãng bào vào trông hơi mập mạp, Triệu Hành mặc này bộ mãng bào này, vô cùng vừa người.

Lão chậm rãi giơ tay lên vê phía sau, sáu trăm trọng ky trong nháy mắt chỉnh tề triệt thoái phía sau, trận hình không hề thô cứng, rõ ràng am hiểu chiến trận, đợi trọng ky rút khỏi năm mươi bước, Triệu Hành khẽ kẹp bụng hãn huyết bảo mã sinh ra từ Tây Vực, chậm rãi đi về phía trước, không nhìn cỗ thi thể cùng thanh hồng thương vừa nhuốn máu, bình tĩnh nói: "80 kị binh nhẹ quả dù cho kiêu dũng thiện chiến thế nào đi nữa, cũng không chặn nổi sáu trăm Thanh Châu thiết ky."

"Quả thực không chặn được, nhưng 80 ky đổi hai trăm cái mạng vẫn làm được." Từ Phượng Niên lơ đãnh nói, hí mắt nhìn chằm chằm vị Tĩnh An Vương thúc trăm phương ngàn kế muốn mình xuống suối vàng này.

Bên trong thành Tương Phàn, dò xét lẫn nhau, có thể chuyện trò vui vẻ, đến nơi này đã vạch mặt, Từ Phượng Niên thân hãm tuyệt cảnh, cực kỳ giận dữ, nhất là sau khi chợt tiêu hóa lượng lớn Đại Hoàng Đình, nguyên vốn có thể áp chế cơn giận bị mở rộng vô số lần, lúc này mới nhắc tới giây phút tàn nhẫn bắn chết Thanh Châu tướng quân.

Nhưng Từ Phượng Niên cũng chẳng phải không biết gì về chiến sự, lại không biết cuồng vọng vô tri đến mức cho rằng 80 ky tử chiến là có thể thắng Thanh Châu sáu trăm giáp, chẳng qua người thua không thua trận, còn nữa hôm nay đánh một trận bên ngoài bãi sậy, quân lữ giáp trụ chỉ là dệt hoa trên gấm, đã định trước đơn giản ảnh hưởng đại cục, cho nên Tĩnh An Vương suất binh đến, chẳng khác nào mang tới một phần đại lễ để cho hắn lấy lòng của kị binh nhẹ, Từ Phượng Niên mừng rỡ tiếp thu. Hắn đã sớm nói với Ngư Ấu Vi muốn có được nhân tâm, cho ơn huệ nhỏ chắc chắn không được, vì vậy sau khi bị Ngô Lục Đỉnh một can lật thuyền cứu người trên sông, Từ Phượng Niên cũng không thực sự cho rằng thành công sẽ lấy được lòng trung thành của đại kích Ninh Nga Mi cùng 100 ky binh.
Bình Luận (0)
Comment