Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1006

“Mau đi qua!” Sắc mặt Tịch Diệt đại đế đại biến, sốt ruột nói.

Ầm ——

Ma Hoàng mượn dùng lĩnh vực bao phủ toàn bộ tôn giả ở đây, sau đó ‘Vù’, trực tiếp thuấn di chạy về phía đó!

Mười chín vị hộ pháp Mẫu Tổ giáo đang hóa thành một ánh cầu vồng phi hành siêu cao tốc, trong ba vị thánh hộ pháp cầm đầu, vị nữ tử đuôi móc có độc kia lại quan sát phía dưới, trong ánh mắt của nàng mơ hồ có pháp trận hình tháp đang lưu chuyển, dao động vô hình từ trong mắt của nàng phát ra, hướng phía dưới lan ra, đảo qua từng mảng lớn khu vực, nơi họ đi qua đều bị quét.

“Kiền hộ pháp.” Tráng hán cầm mộc trượng có chút lo âu truyền âm nói, “Chúng ta tới trong phi thuyền hỗn độn đã có hai ngày, từng tra xét rất nhiều khu vực, nhưng đến nay cũng chưa tìm được trung tâm khống chế phi thuyền hỗn độn! Mà những tôn giả tu hành giả kia mượn dùng các pháp trận Huyết Nhận thần đế ban cho, khiến chúng ta chịu hết đau khổ, tổn hại rất nhiều chiến lực, tiếp tục như vậy, bất lợi đối với chúng ta.”

Con khỉ lông vàng bình tĩnh truyền âm: “Nhịn! Chúng ta mang theo trọng bảo cũng không nhiều, hơn nữa chờ phát hiện trung tâm phi thuyền hỗn độn, khi đó mới nguy hiểm nhất!”

“Ta biết, chỉ là chúng ta đã tra xét hơn phân nửa khu vực trong động thiên phi thuyền, hơn nữa đều dựa theo địa phương chúng ta suy đoán có khả năng nhất tra xét trước, chúng ta dự tính hẳn là đã sớm phát hiện, thế mà tốn thời gian lâu như vậy cũng chưa thành công.” Trong lòng tráng hán cầm mộc trượng có chút lo lắng bất an, các hộ pháp đỉnh cấp đối với ba vị bọn họ cũng là có trợ giúp lớn.

Nếu không có một đám hộ pháp đỉnh cấp giúp bọn họ chống đỡ, chỉ dựa vào ba người bọn họ?

Đông Bá Tuyết Ưng, Bạch quân vương, Thủy ma vương bọn họ một chọi một, có lẽ không thắng được, nhưng một đám tôn giả liên thủ, lại mượn dùng các thủ đoạn như pháp trận, còn có Tịch Diệt đại đế, Vu Khúc đế quân bọn họ cùng tiến lên, ba vị thánh hộ pháp cũng chỉ có thể cuối cùng bị tiêu hao chết. May mắn có các đồng bạn hỗ trợ, nhưng hôm nay ưu thế của bọn họ đã không rõ ràng như vậy nữa.

“Vù.”

Nữ tử đuôi móc có độc vẫn lần lượt tìm kiếm.

Xa xa có núi cao nguy nga liên miên chập chùng, một đám hộ pháp Mẫu Tổ giáo bọn nữ tử đuôi móc có độc lúc bay qua trên không, hai mắt nhìn xuống, pháp trận hình tháp trong đôi mắt lưu chuyển, dao động vô hình hướng phía dưới càn quét bao trùm, cũng bao trùm rất nhiều núi cao.

Bỗng nhiên ——

“Ầm ~~~ “

Dao động vô hình này đã xúc động cái gì.

Toàn bộ dãy núi liên miên cũng bắt đầu chấn động hẳn lên, một luồng khí tức kinh khủng cũng phóng lên cao tràn ngập ra, khí tức này cuồn cuộn mang theo cảm giác lạnh như băng. Khi khí tức này xẹt qua các hộ pháp Mẫu Tổ giáo, mỗi một hộ pháp Mẫu Tổ giáo đều cảm thấy trong lòng run lên, không khỏi nảy sinh ra cảm giác sợ hãi, hiển nhiên cấp độ thực lực chênh lệch quá lớn.

“Chính là đây!” Nữ tử đuôi móc có độc, con khỉ lông vàng, tráng hán cầm mộc trượng cùng với các hộ pháp đỉnh cấp khác của Mẫu Tổ giáo, mỗi người đều lộ ra nét kích động nhìn dãy núi liên miên phía dưới.

Vù!

Ở giữa không trung bên cạnh xuất hiện một đám tôn giả tu hành giả, chính là Tịch Diệt đại đế, Vu Khúc đế quân, Đông Bá Tuyết Ưng, Bạch quân vương, Bắc Huyền cung chủ, luyện ngục đại thống lĩnh, Hỏa Thành tôn giả, Trúc Sơn phủ chủ một đám đó, ánh mắt bọn họ cũng đều đặt ở dãy núi liên miên phía dưới, toàn bộ dãy núi liên miên đang chấn động, khí tức lạnh như băng phóng lên cao lan ra đó cũng khiến bọn Đông Bá Tuyết Ưng ai cũng cả kinh.

“Khí tức thật tà ác.” Khi khí tức này xẹt qua thân thể của mình, Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được trong đó ẩn chứa tà ác lãnh khốc.

Thực lực càng mạnh.

Trong khí tức đều ẩn chứa ý chí cá nhân! Như Bàng Y, làm người ta cảm giác ôn hòa. Như Thanh Quân, giống như chúa tể tất cả nghiền áp tất cả khiến tất cả thần phục. khí tức của Đông Bá Tuyết Ưng thì trong nội liễm mang theo mũi nhọn, không như những đại ma đầu, tà ma kia cảm giác tà ác có tính công kích.

...

“Đã phát hiện trung tâm?” Đám giáo chủ kia trong Mẫu Tổ giáo đều kích động, lộ ra nét chờ mong.

Phi thuyền hỗn độn, chính là vật truyền thuyết.

Vũ trụ quê hương bọn họ nay cũng đã già cả bắt đầu sụp đổ, cũng chỉ là từ trong ghi chép của thánh điển biết được phi thuyền hỗn độn, chưa bao giờ tận mắt thấy, cho nên ngay cả tìm kiếm trung tâm phi thuyền hỗn độn cũng chỉ là dùng biện pháp ngốc nhất.

May mắn.

Bọn họ ít nhất còn hiểu biết chút.

Như vũ trụ tu hành giả bọn Đông Bá Tuyết Ưng, căn bản là hai mắt một mảng tối sầm. Ngay cả tên phi thuyền hỗn độn cũng không biết, còn đặt cái tên ‘Động thiên phi thuyền’.

...

“Đây là?”

Ở trong tinh không ngoài phi thuyền hỗn độn, mười vị chúa tể nhìn tất cả việc xảy ra bên trong, cũng cả kinh.

Tuy tu hành giả quá khứ từng tìm kiếm rất nhiều lần, nhưng chưa từng xảy ra động tĩnh lớn như vậy.

“Bắc Huyền, nhanh tới đây.” Huyết Nhận thần đế lập tức hạ lệnh.

Rất nhanh.

Mượn dùng pháp trận thuấn di, Bắc Huyền cung chủ lấy tốc độ nhanh nhất đến gặp mặt Huyết Nhận thần đế, chung quanh lại một lần nữa trở nên hỗn độn mơ hồ, khiến các chúa tể khác chung quanh cũng khó thấy rõ.

Chỉ khoảnh khắc.

Chung quanh trở nên rõ ràng có thể thấy được, Bắc Huyền cung chủ đã cáo lui nhanh chóng rời đi!

“Huyết Nhận, ngươi tính làm sao bây giờ?” Huyết Tinh chúa tể Ni La hỏi.

Huyết Nhận thần đế lạnh lùng nhìn phi thuyền hỗn độn nội: “Có thể làm sao bây giờ? Toàn lực ứng phó ứng đối là được!” Lập tức không nói thêm nữa. Nếu không có một chút hoài nghi, Huyết Tinh chúa tể nói những lời này thật ra cũng bình thường. Nhưng đã có lòng nghi ngờ... Huyết Nhận thần đế cũng mơ hồ phát hiện, Huyết Tinh chúa tể Ni La tựa như quá mức chủ động chút.

“Thời khắc mấu chốt đến, trận này là thắng hay bại, sắp có kết quả rồi.” Nguyên Sơ chủ nhân cũng nhìn trong phi thuyền hỗn độn xa xa, “Thật không ngờ phi thuyền hỗn độn ở vũ trụ tu hành giả chúng ta lâu như vậy, chúng ta cũng chưa phát hiện nó đặc thù, Mẫu Tổ giáo lại có thể phát hiện.”

******

Thế giới trong phi thuyền hỗn độn.

Trên trời cao, các hộ pháp Mẫu Tổ giáo, các tôn giả tu hành giả giờ phút này đều chưa động thủ, đều dưới dãy núi liên miên chấn động nhìn phía. Các hộ pháp Mẫu Tổ giáo là quý trọng lực lượng mình có được, mục đích của bọn họ là muốn khống chế một chiếc phi thuyền hỗn độn này, phe tu hành giả chưa động thủ, bọn họ tự nhiên vui vẻ! Mà bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng không vội động thủ, bởi vì bọn họ cũng biết đã đến thời khắc mấu chốt, đừng để thời khắc cuối cùng mắc sai lầm.

Hư ảnh pháp trận chợt lóe rồi tắt.

Bắc Huyền cung chủ cũng quay trở về.
Bình Luận (0)
Comment