U Minh Trinh Thám

Chương 423

- Dù sao cứ ở mãi chỗ này chờ đợi cũng sẽ không nghĩ ra được biện pháp nào khác.

Mị nói:

- Vậy thì anh cứ giả mạo một chút thử xem.

- Vậy vạn nhất bị người vạch trần thì làm sao bây giờ?

Minh Diệu nói:

- Hoặc là chúng ta tự đi qua, nhưng bên trên lại phái người xuống thì làm sao đây?

- Vậy giết đi vào!

Mị như không có việc gì thản nhiên nói:

- Anh lúc nào cũng rụt rè như thế, suy nghĩ quá nhiều!

- Được rồi, cứ làm như thế đi!

Minh Diệu nghĩ nghĩ một lát, gật gật đầu. Đích xác hiện tại hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Nơi này quá rộng lớn, không có chỗ nào bí ẩn giúp cho họ có thể ẩn núp. Minh Diệu đang đổ bạc, hắn đổ người ở trong tầng ba này không quen thuộc với người ở tầng trên.

Minh Diệu nhớ rõ bảo an của tầng hai cũng không có chế phục gì thống nhất, ăn mặc thật tùy ý. Minh Diệu cởi bỏ áo thực nghiệm bên ngoài, chậm rãi từ phía sau đi tới, cúi đầu, đi thẳng tới chỗ người phụ trách kia. Hắn cảm giác tim mình đập thật nhanh, đối với chuyện đánh bạc thế này Minh Diệu vẫn luôn luôn không chạm tới. Diệp Tiểu Manh từng nói hắn rất không có lòng tin đối với chính mình, Minh Diệu cũng chưa từng phủ nhận qua.

Nhưng cũng may những người ở đây đều đang bận rộn, căn bản không có ai quan tâm tới sự xuất hiện của Minh Diệu. Hắn đi thẳng tới trước mặt người phụ trách kia.

- Chào ông!

Minh Diệu cầm lên tấm thẻ trước ngực, chỉ lộ ra một góc, nhìn người phụ trách nói:

- Tôi là thí nghiệm viên do tầng hai phái xuống…

- Anh xuống thật nhanh a!

Người phụ trách ngẩng đầu nhìn Minh Diệu:

- Mặt lạ hoắc…

- A, tôi mới tới!

Minh Diệu cảm giác ánh mắt của nam nhân này có chút kỳ quái.

- Vừa mới đến phòng thí nghiệm không lâu, bởi vì bận quá nên tổ trưởng phái người mới tới như tôi xuống đây.

- Ha ha, tiểu tử vận khí không tệ.

Người phụ trách đứng lên vỗ vỗ bả vai Minh Diệu, cười nói:

- Đi theo tôi!

Minh Diệu đi theo sau lưng nam nhân kia, hướng tận sâu trong thực nghiệm tràng đi tới. Không biết tại sao trong lòng Minh Diệu luôn có cảm giác kỳ quái, hắn nhìn nhìn, thấy sau gáy của nam nhân trước mặt có chút mồ hôi, hơn nữa động tác thân thể có chút cứng ngắc, tựa hồ dáng vẻ thật khẩn trương.

- Tới, vào đi!

Mang theo Minh Diệu đi một lúc, người phụ trách đưa Minh Diệu tới một căn phòng trống trải.

- Nơi này…là địa phương nào?

Minh Diệu nhìn quanh căn phòng, nơi này thật rộng rãi, trên sàn là loại ván gỗ đặc chế, tựa hồ chuyên môn dùng giảm bớt xung lượng, mà vách tường khắp bốn phía cũng là tài liệu đặc thù chế tạo thành. Trong không khí nổi lên một cỗ vị đạo huyết tinh khó chịu.

- Nơi này là luyện tràng, cũng là địa phương dùng làm thí nghiệm.

Người phụ trách lại nói:

- Mục đích cho anh xuống đây là cần anh làm thí nghiệm với thành phẩm cải tạo đó thôi.

- Thí nghiệm? Cần tôi kiểm tra thế nào?

Minh Diệu kỳ quái nhìn người phụ trách hỏi:

- Tôi bất quá chỉ là một bảo an, đối với chuyện nghiên cứu của các anh hoàn toàn không hiểu gì đi?

- Ha ha, đương nhiên là thí nghiệm chiến đấu!

Người phụ trách lại nói:

- Tôi cần kiểm nghiệm sức chiến đấu của nhóm thành phẩm lần này, thông qua việc chiến đấu để thí nghiệm thân thể của bọn hắn có đạt được đến yêu cầu hay chưa!

- Nguyên lai là như vậy!

Minh Diệu gật đầu:

- Tôi chỉ cần đánh với họ một lúc là được rồi chứ? Có gì cần phải chú ý sao?

- Tuy rằng bọn hắn đều không có tư tưởng, nhưng ý thức chiến đấu đã thành lập hoàn toàn.

Người phụ trách nói tiếp:

- Thành phẩm có thể thông qua thí nghiệm chiến đấu chúng ta sẽ đưa lên tầng hai, tiến hành cải tạo thêm một bước, tiêm dược vật xúc tiến đại não trưởng thành!

- Thì ra là thế.

Minh Diệu gật đầu, nguyên lai hắn nhìn thấy việc tiêm dược vật màu xanh biếc ở trên tầng hai là dùng để xúc tiến đại não trưởng thành trong thời gian ngắn. Cũng chẳng thể trách những tráng hán kia chẳng khác gì những con rối gỗ, hai mắt hoàn toàn trống rỗng.

- Cần tôi lưu thủ không?

- Vậy thì cũng không cần!

Người phụ trách dùng một loại ánh mắt thật kỳ quái nhìn Minh Diệu:

- Nếu như bọn hắn bị đánh ngã, vậy đã chứng minh bọn hắn còn chưa đủ tư cách, không thể đưa lên tầng hai.

- Nguyên lai là như vậy!

Minh Diệu gật đầu, không bị đưa lên lầu hai thì cũng đã nói những người kia sẽ không chết đi bi thảm như mấy người bên trên đi? Tuy rằng những tráng hán bị nhân công mạnh mẽ thúc đẩy trưởng thành đã không còn là nhân loại, nhưng Minh Diệu vừa nghĩ tới cảnh tượng chết quá thê thảm của họ, hắn vẫn không đành lòng. Trực tiếp đánh ngã hết bọn hắn, có lẽ còn có thể cứu vớt được mấy sinh mạng, trong lòng Minh Diệu thầm nghĩ, mặc dù là những sinh mạng không có linh hồn.

- Làm việc cho tốt!

Người phụ trách vỗ vỗ bả vai Minh Diệu.

- Nếu như anh biểu hiện thật tốt, tôi sẽ tiến cử anh xuống tầng bốn. Dù sao tầng bốn cũng cần thí nghiệm viên.

Nghe nói như thế hai mắt Minh Diệu tỏa sáng, có lẽ đây cũng là một cơ hội.

- Đúng rồi, tôi đã quên hỏi anh, năng lực của anh là gì?

Người phụ trách mở miệng hỏi:

- Không phải chỉ thông linh linh tinh gì đó đi? Nếu chỉ dựa vào linh lực cường hóa một chút thân thể, việc kiểm tra này đối với anh mà nói sẽ có nguy hiểm!

- Năng lực của tôi có chút phức tạp!

Minh Diệu nghĩ nghĩ, cười nói:

- Nhưng đối với việc chiến đấu thật có trợ giúp!

- Vậy là tốt rồi!

Người phụ trách gật đầu:

- Tôi sẽ ở trong phòng điều khiển quan sát, nếu cảm giác không thể tiếp tục kiên trì thì hãy lớn tiếng kêu, tôi sẽ dừng lại thí nghiệm!

- Được!

Minh Diệu gật đầu.

Nhìn thấy Minh Diệu không còn vấn đề gì khác, người kia liền rời khỏi thí nghiệm tràng, đi tới phòng điều khiển tầng hai.

- Tổ trưởng, vì sao phải tìm người ở tầng hai làm thí nghiệm?

Một thủ hạ kỳ quái hỏi:

- Trong lưu trình công tác cũng không nghe nói có chuyện này a?

- Ân, là ý tứ của cấp trên!

Người phụ trách kia nói:

- Đem người cải tạo thành phẩm bỏ vào đó đi!

- Thành…thành phẩm?

Thủ hạ kinh ngạc nhìn người phụ trách:

- Có thể được sao? Tên kia…

- Chiếu theo lời tôi nói mà làm.

Người phụ trách nói:

- Đây là ý tứ của tiến sĩ.

Nghe được từ “tiến sĩ”, người nọ rùng mình. Hắn cũng không tiếp tục hỏi nhiều, trực tiếp nhấn một nút điều khiển.

Một cánh cửa trong thí nghiệm tràng bị mở ra, một nam nhân tóc vàng từ bên trong đi tới.

Minh Diệu cau mày, loại cảm giác này thật không đúng lắm, Minh Diệu rất rõ ràng cảm giác được nam nhân này bất đồng với những người bị cải tạo trên tầng hai, bởi vì ánh mắt của nam nhân trước mặt không hề có vẻ mờ mịt đờ đẫn như những người kia.

- Được rồi, bắt đầu đi!

Trên chiếc loa ở trần phòng truyền tới thanh âm của người phụ trách.

Ngay sau khi hắn vừa thốt lên xong, nam nhân tóc vàng kia giống như một dã thú nhìn thấy được thực vật, mạnh mẽ hướng Minh Diệu đánh tới.

- Động tác rất nhanh, phản ứng cũng rất mẫn tuệ.

Mặc dù Minh Diệu cũng có chút giật mình nhưng hắn vẫn thật thoải mái tránh né được nắm tay của nam nhân kia đánh tới. Động tác của nam nhân này so với Snake mà hắn gặp được bên ngoài rừng cây hoàn toàn bất đồng. Rất rõ ràng động tác của người này càng nhanh nhẹn, lực lượng lại càng lớn hơn cả Snake.

__________________

Bình Luận (0)
Comment