U Minh Trinh Thám

Chương 451

- Không, ngươi lầm rồi, Cha là nhân từ!

Adam nói như đinh chém sắt:

- Dù cho hiện tại nhân loại đã hoàn toàn sa đọa không thể cứu vớt, nhưng Cha cũng không mất đi lòng nhân từ. Cha một lần lại một lần cho ta đầu nhập nhân gian, hóa thân giảng đạo. Đây là sự cố gắng muốn cho nhân loại biết lỗi tìm về tín ngưỡng của chính mình. Nhưng nếu như không thể cứu vớt, như vậy chỉ có triệt để hủy diệt mới có thể mang đến nhân sinh mới, đây cũng là biểu hiện nhân từ của thiên phụ!

- Ngươi biết không? Khi ta ở phương Đông, ta đã học được một câu nói!

Lilith cười khinh miệt:

- Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu!

- Có ý tứ gì?

Adam khó hiểu hỏi. Mặc dù sau khi thiên địa sơ khai không bao lâu, hắn cũng đã được chế tạo ra. Nhưng mỗi ngày hắn được nghe cũng chỉ là những lời dạy bảo của Thượng Đế. Thần nói: ngoại trừ ta ra, ngươi không thể có tín ngưỡng khác. Vì vậy những tôn giáo tín ngưỡng khác Adam cũng chẳng thèm nhìn tới, tự nhiên sẽ không hiểu được Đạo gia thánh điển.

- Những lời này có ý nói, cái gọi là thần linh, không có nhân từ hay không nhân từ, sinh ra vạn vật, lại đem vạn vạn cho rằng rơm rạ kết thành loài heo chó để đùa bỡn!

Lilith lắc đầu, giải thích:

- Ngươi nói thiên phụ nhân từ gì đó, bất quá cũng chỉ là như thế. Đối với nhân loại do mình chế tạo ra, nhìn thấy họ đã mất đi giá trị để hắn lợi dụng, vượt ra khỏi sự khống chế của hắn, liền muốn đem toàn bộ nhân loại hủy diệt, tiếp tục thay vào một đám khác biết nghe lời, biết không ngừng cung cấp tín ngưỡng lực cho hắn. Đây chính là cái mà hắn gọi là nhân từ!

- Không, không phải như thế.

Adam vội vàng phản bác:

- Cha của ta, ngài luôn nhân từ…

- Như vậy vị Cha nhân từ kia của ngươi, cần gì phải cùng ta ký kết ước định văn thư Biển Chết? Còn ước định sau khi ngươi thành thần, thì nhờ vào tay của ta đến hủy diệt nhân loại?

Lilith lớn tiếng nói:

- Cha của ngươi muốn hủy diệt thế giới cùng nhân loại, nhưng chính hắn lại sợ bị ngươi nhìn thấu lòng nhân từ giả nhân giả nghĩa của hắn, cho nên hắn đi tìm ta! Tìm tới Lilith này, những nhi đồng do chính tay hắn chế tạo ra tới, lại muốn đem đi hủy diệt, rồi lại muốn cho ta tới gánh vác lấy phần tội nghiệt này. Nói như vậy, hắn vừa có thể đạt được ước muốn vừa không cần làm dơ bẩn bàn tay của mình!

- Không…không phải như thế…ngươi đang xuyên tạc lời dạy bảo của thiên phụ…

Adam đứt quãng nói. Bởi vì cỗ vật chất kỳ quái trong thân thể Minh Diệu đang không ngừng ăn mòn linh hồn của hắn, hiện tại hắn càng lúc càng suy yếu, ngay cả nói chuyện cũng phải cố hết sức. Trong lòng của hắn thiên phụ vĩnh viễn luôn đúng, lòng nhân từ của thiên phụ cùng lòng nhân ái là không cho hoài nghi. Hắn không cho phép bất luận kẻ nào chỉ trích cùng hoài nghi thiên phụ, hắn muốn cùng Lilith tiếp tục lý luận, nhưng đã hoàn toàn không còn khí lực để nói chuyện.

- Nữ nhân ngu ngốc kia vĩnh viễn cũng sẽ không giống như ta luôn cùng ngươi tranh luận không ngớt đi?

Chứng kiến bộ dáng diễn cảm yếu đuối muốn tranh luận như không có khí lực của Adam, Lilith thở dài:

- Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà ngươi lại nghe theo mệnh lệnh của hắn vứt bỏ ta đi ôm ấp nữ nhân ngu ngốc kia. Đối với nam nhân mà nói, nữ nhân quá mức thông minh cùng có ý nghĩ tự chủ, cũng không phải là chuyện đáng vui mừng. Bọn hắn càng thêm ưa thích loại nữ nhân trong đầu óc chỉ có hồ đồ ngốc nghếch, chỉ biết vâng vâng dạ dạ phụ họa!

- Lilith điện hạ, đồ vật đã chuẩn bị xong!

Trong tay Alie cầm theo một bình trong suốt, xuất hiện ngay sau lưng Lilith, cung kính nói. Chiếc bình trong suốt trong tay nàng cũng không biết dùng tài liệu gì làm thành, vô cùng trong sáng, dưới ánh sáng phản xạ ra vẻ sáng rọi khác thường.

- Cũng đã đến lúc!

Lilith nhìn Adam nằm trên mặt đất, chậm rãi nói. Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu, hiện tại đã hoàn toàn mất đi năng lực hoạt động, thậm chí cả khí lực mở miệng nói chuyện cũng không có. Thân thể hắn cũng đã dần dần ổn định, mạch máu nứt toác khắp toàn thân cũng đã không còn chảy máu, hoặc là nói máu trong thân thể đã chảy cạn khô. Hiện tại nhìn Adam, ngoại trừ linh hồn cường hãn chẳng khác gì như một người chết. Cho dù bị loại vật chất kỳ quái trong thân thể Minh Diệu không ngừng ăn mòn, nhưng dù sao cũng là nhân loại đầu tiên được thần chế tạo, linh hồn mạnh mẽ cũng không cần hoài nghi.

Bàn tay Lilith nhẹ nhàng phất qua đỉnh đầu Adam, đem toàn bộ ý nghĩ của hắn dứt bỏ. Theo tay nàng chậm rãi rời khỏi đỉnh đầu Minh Diệu, một đoàn quang cầu tỏa ra hào quang sáng ngời cũng từ trong thân thể Minh Diệu bị kéo ra ngoài.

Đây là linh hồn của Adam. Tuy rằng bị ăn mòn rất lợi hại, mất đi đại bộ phận lực lượng, nhưng quang mang phát ra vẫn sáng ngời hơn linh hồn của Minh Diệu rất nhiều.

Chứng kiến Lilith đem linh hồn Adam rút ra khỏi thân thể Minh Diệu, hai tay Alie cầm bình chứa trong suốt, bước nhanh tới trước mặt Lilith. Lilith mở nắp bình chứa, nhẹ nhàng đem quang cầu thả vào bên trong. Động tác thật sự mềm mại, giống như đoàn quang cầu là bảo bối vô thượng đối với nàng, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm nó bị thương.

Chứng kiến động tác cẩn thận của Lilith, trong lòng Alie không nhịn được than thở. Từ bắt đầu cho tới bây giờ, tiêu phí tinh lực lớn như thế, còn bị mất đi một nửa lực lượng, bày ra thế cục này, cuối cùng mục đích chỉ là một linh hồn mà thôi.

- Ngươi không hiểu!

Lilith xem thấu ý tưởng của Alie, nhẹ nhàng thở dài. Nàng tiếp nhận bình chứa trong suốt, cẩn thận nhìn vào quang cầu đang không ngừng va chạm giãy dụa muốn thoát ra khỏi bình chứa, thoáng nở nụ cười.

- Hãy xem đi, như vậy ngươi sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh ta!

Lilith tươi cười, dáng cười thỏa mãn cùng hạnh phúc!

- Thu lại thân thể Minh Diệu, chúng ta về thôi!

Cầm lấy bình chứa trong suốt, Lilith cầm quang cầu chứa linh hồn của Minh Diệu đưa cho Alie đứng sững sờ bên cạnh nói.

- Thân thể này? Mang về còn hữu dụng sao?

Alie nhìn thân thể Minh Diệu nằm trên mặt đất, bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt, lại cúi người xuống dùng ngón tay cẩn thận chọc chọc lên thân thể Minh Diệu vài cái, nói:

- Mạch máu toàn thân đều nổ tung, kinh mạch trong thân thể đều bị chặt đứt. Dù cho mang về cũng không thể thả linh hồn của hắn trở vào. Khối thân thể này đã hoàn toàn phế bỏ!

- Mang về thôi, ta sẽ nghĩ biện pháp!

Lilith nhìn thân thể Minh Diệu nằm trong vũng máu, thở dài nói:

- Bất kể nói như thế nào cũng là ta lừa hắn. Hơn nữa nguyên nhân cũng nhờ có hắn nên ta mới có thể đem Adam quay trở về bên cạnh mình. Ta không thích thiếu nhân tình của người khác!

- Phân nửa lực lượng của ta tổn thất lại phải tính thế nào đây?

Alie nhỏ giọng than thở:

- Cũng không thấy ngài bồi thường nha!

- Thế nào mà không bồi thường cho ngươi đây?

Lilith nghe Alie oán hận, trên mặt lại hiện lên dáng tươi cười như ác ma. Nàng nhẹ nhàng đi qua, dùng ngón tay đẩy nhẹ cằm Alie lên, thổi nhẹ xuống tai nàng:

- Đêm hôm đó không phải ngươi đùa rất cao hứng sao?

- Thế nào thế nào, làm gì có!

Gương mặt Alie nháy mắt liền đỏ lên:

- Rõ ràng chính là Lilith điện hạ thừa dịp ta ngủ trộm chạy lên giường ta, còn…còn…

Alie ấp úng vài lời cũng không cách nào nói tiếp.

Bình Luận (0)
Comment