U Minh Trinh Thám

Chương 561

- Cũng không kém hơn bao nhiêu đâu.

- Không sai biệt lắm là phân biệt hay đã từ bỏ?

Đối với câu trả lời này thì A Trạch tương đối bất mãn, tiếp tục truy vấn.

- Những cảm giác kia, cái nào tốt hơn một chút?

- Hương vị?

Alie hồi tưởng lại, suy nghĩ một chút. Lần uống huyết dịch nhân loại gần đây nhất cũng đã gần một trăm năm trước, có lẽ cũng quên lãng hương vị này rồi. Từ khi nhân loại bắt đầu phát triển công nghiệp nặng, không chỉ là ở địa cầu mà bản thân nhân loại cũng bị ô nhiễm. Lúc nàng hút huyết dịch nhân loại lần cuối ấy, hương vị từ máu của nữ hài nhìn như thuần khiết kia lại khiến nàng thiếu chút nữa nhổ ra ngoài.

- Huyết dịch tổng hợp tốt hơn một chút a, tối thiểu không có hương vị buồn nôn.

- Thì ra là thế.

A Trạch rất nghiêm túc dùng bút viết mấy thứ gì đó trên bản ghi chép trên tay.

- Ta nghe nói hiện tại chủng tộc các ngươi đã phân chia thành hai phái, phái tiên tiến và phái bảo thủ, tại sao lại như vậy?

- Ta cũng không biết nguyên nhân sâu xa. Đại khái vì ảnh hưởng từ nhân loại, huyết tộc cũng bắt đầu trở nên có chút táo bạo.

Alie nói ra.

- Bất kể nói như thế nào, trước khi biến thành Huyết tộc thì chúng ta cũng đã từng là nhân loại. Hơn nữa hiện tại mỗi một đời huyết tộc mới càng đơn bạc, không hiểu rõ quan niệm truyền thống. Đối với một đời Huyết tộc truy cầu cao quý cùng ưu nhã mà nói, chẳng qua chỉ là nói nhảm, là một đống mục nát không chịu nổi. Chỉ đơn thuần là truy cầu lực lượng cường đại cho bản thân mà quên rèn luyện tâm linh. Đây cũng là nguyên nhân huyết tộc dần dần trở nên sa đọa. Đương nhiên, hiện tại Huyết tộc chúng ta không hề hút huyết dịch nhân loại, so với huyết tộc sa đọa cũng có quan hệ nhất định. Đối với chúng ta mà nói, hiện tại có thể phân cách ra với nhân loại, tận lực giảm bớt tiếp xúc với nhân loại thì tối thiểu có thể giảm bớt một ít thói quen thấy người là muốn hút máu.

- Quý tộc cao quý và ưu nhã...

A trạch cắn cắn cán bút, lầm bầm nói.

- Nói như vậy, nếu muốn trở thành huyết tộc mà nói thì nhất định phải là kẻ có tiền mới được?

- Đúng vậy.

Alie gật đầu.

- Ngươi cảm thấy như thế nào về một viên chức nhỏ bình thường sau khi trở thành huyết tộc, ban ngày căn bản không có biện pháp đi làm, không có bất kỳ thu nhập nào. Hiện tại làm sao có thể sinh tồn trong xã hội này? Trở thành huyết tộc không có nghĩa là không cần tiếp tục sống. Coi như là dùng máu người thay thế đồ ăn, tiết kiệm một phần chi tiêu, nhưng cũng không thể không mặc quần áo a. Ngươi cũng không thể trần truồng mà đi trên phố được.

- Thứ hai là đi ra ngoài cũng nên có xe riêng thay vì đi bộ, không thể cứ mãi đi xe khách a. Đêm hôm khuya khắt tự nhiên lộ ra một gương mặt tái nhợt sẽ dọa mọi người trên xe, sẽ bị đưa tới sở cảnh sát đấy. Nếu như muốn có phòng ở thì cũng phải trả tiền thuê nhà a. Phí sử dụng điện như thế nào? Tiền xe thì sao? Tiền thuê nhà như thế nào? Muốn trở thành một huyết tộc thì tối thiểu cũng phải có chứng nhận bất động sản a.

- Nói cũng có đạo lý.

A Trạch như có điều suy nghĩ, nhẹ gật đầu.

- Xem ra muốn trở thành Hấp huyết quỷ thì nhất định phải mua nổi nhà a.

- Đó là điều đương nhiên.

Alie nhẹ gật đầu.

- Hơn nữa phải là một lần trả tiền duy nhất, cho vay hoặc trả góp cũng không được.

- Và còn phải có tài khoản riêng.

A Trạch ở một bên gật đầu, ghi chép lại hết thảy những gì nghe thấy.

- Xem ra hiện tại muốn trở thành một Huyết tộc thì cũng phiền toái như tìm một bạn gái để kết hôn.

...

Ba đầu Mộc khôi lỗi hợp thành một cự mãng to lớn, cả người quấn quanh tạo thành một quả cầu lớn màu xanh lá, bao vây cả người Eva lại. Nhưng cái này cũng không quá lâu chỉ duy trì trong vài giây đồng hồ mà thôi. Sau khi thở dốc mấy cái, dây leo màu xanh biếc liền nhanh chóng héo rũ khô nứt, tầng ngoài của viên cầu cũng hóa thành từng nhánh cây khô héo rơi xuống mặt đất, hóa thành bột phấn.

Trong nội tâm nổi lên một hồi cảnh giác, Minh Diệu vội vàng dùng hai tay bảo vệ chỗ yếu hại của mình, đồng thời điều chỉnh góc độ thân thể, nhanh chóng thối lui về phía sau. Cùng lúc đó, một đạo bạch quang ở trung tâm bắn ra, hung hăng kích lên người Minh Diệu, đánh bay cả người hắn ra ngoài.

Tuy rằng bên ngoài thân thể có Kim Quyết bảo hộ. Hơn nữa lúc lui về phía sau lợi dụng độ nghiêng của thân thể nên có tác dụng giảm xóc nhất định. Nhưng Minh Diệu vẫn cảm giác được cổ họng mình có chút phát ngọt. Lực lượng không thuộc về bất kỳ thuộc tính nào, Ngũ Hành Thuật căn bản không thể phát huy, Minh Diệu chỉ có thể sử dụng thân thể đã được Lilith cường hóa và kỹ xảo cường đại của mình.

Màu sắc của viên cầu màu xanh biếc đã hoàn toàn biến thành khô héo. Ở trung ương viên cầu kia là một lỗ đen vừa thô vừa lớn.

- Lạch cạch...

Một thanh âm vang lên, bên trên viên cầu xuất hiện một vết rách, toàn bộ viên cầu phân liệt ra thành hai nửa, một nữ hài từ bên trong bay ra.

- Chỉ biết dùng loại tiểu xảo này sao?

Eva cười lạnh đi về hướng Minh Diệu té trên mặt đất.

- Để ta tận hứng một chút a.

- Tốt, ngươi đã muốn thoải mái, vậy ta liền đáp ứng cho ngươi.

Minh Diệu vỗ hai tay lên mặt đất, một cái gai bén nhọn từ dưới chân Eva chui lên, khiến Eva sửng sốt.

- Cho ngươi nếm thử tất sát kỹ của ta, Thiên Niên Sát!

Loại công kích vốn giống như đồ chơi con nít này, Eva sẽ không để trong lòng. Nhưng vị trí cây gai xuất hiện trên mặt đất lại chuẩn xác quá mức, đâm thẳng tới bộ vị bí ẩn giữa hai chân nữ nhân.

- Đồ hạ lưu.

Eva giận dữ, trước kia với tư cách là một linh thể không có sức mạnh, nàng đã nhận lấy không biết bao nhiêu nhục nhã. Mà hôm nay nàng đã nhận được một thân thể thực chất, có được lực lượng cường đại. Vậy mà rõ ràng còn có người dám làm động tác này với nàng, cái này khiến nàng cảm thấy vô cùng phẫn nộ, vẻ bình tĩnh không thèm để ý trong mắt trước kia đã biến mất, ánh mắt nhìn về phía Minh Diệu tràn đầy sát ý lãnh khốc.

Tuy rằng Minh Diệu không ngừng quấy rối nàng, nhưng lực chú ý của Eva vẫn đặt lên người Lilith đang ngồi ở cách đó không xa, đối với công kích của Minh Diệu, nàng cũng chỉ phất phất tay như đuổi một con ruồi nhặng đang vo ve bên cạnh mình, hoàn toàn không để Minh Diệu vào mắt. Đối với Eva mà nói, giải quyết Minh Diệu chỉ là chuyện dễ dàng trong vài giây đồng hồ mà thôi. Nhưng chỗ cố kỵ của nàng chính là bộ dáng thảnh thơi kia của Lilith, nàng đến tột cùng không biết trong hồ lô của Lilith có bán thuốc gì.

Lilith một tay nâng chén trà nóng lên, không hề phòng bị, bộ dạng nhàn nhã tự tại. Cái này khiến Eva cảm thấy rất hoang mang, có lẽ Lilith cũng phi thường tinh tường Minh Diệu không phải là đối thủ của nàng. Nhưng vì cái gì mà khiến Minh Diệu dây dưa với mình? Là vì kéo dài thời gian? Hay là vị mục đích nào khác? Eva muốn thoát khỏi Minh Diệu đang cuốn lấy mình vài lần, trực tiếp ra tay với Lilith. Nhưng mỗi lần mình có ý đồ này thì Lilith luôn lộ ra bộ dạng hoảng sợ vài phần, nhưng khóe miệng lại không tự chủ được hơi vểnh lên, cho nàng một loại cảm giác tựa hồ như mình rơi vào bẫy rập.

Mà khi nàng buông bỏ ý đồ công kích Lilith thì Eva thấy được một tia thất lạc trong ánh mắt Lilith. Cái này khiến Eva càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng, Lilith đang dẫn dụ mình công kích nàng.

Bình Luận (0)
Comment