Uy Chấn Cương Tộc

Chương 43

Kẻ đến lần này cũng không cố tình ẩn giấu, tuy nó kiêng kị lùi lại nhưng vẫn gầm gừ thị uy, tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Đại Thiên cùng Viêm Hổ đang trong giai đoạn tập trung cao độ, lập tức bị việc đột ngột này làm rối loạn. Viêm Hổ còn đỡ, ít ra nó còn biết có một con hổ ở bên ngoài, tuy chưa chắc có thể đẩy lùi kẻ địch nhưng kéo dài thời gian vẫn là có thể.

Nhưng Đại Thiên thì ngược lại, hắn không biết mình còn có đồng bạn, hơn nữa tình trạng thân thể quá khủng khiếp khiến vô số tâm tình tiêu cực trỗi dậy, trong lúc nhất thời không thể kiềm chế cho bản thân ổn định lại, thể nội lập tức trở nên tán loạn, tình hình nếu tiếp tục như vậy ngược lại không phải chữa thương mà là tự sát. Viêm Hổ cảm nhận được điều này nên vội vàng trấn an

“Bên ngoài còn có kẻ hỗ trợ, ngươi cứ an tâm ổn định lại thân thể. Nếu không hôm nay chẳng những ngươi chết, mà ta cũng bị kéo theo.”

Nghe được Viêm Hổ liên tục quát tháo nhắc nhở, Đại Thiên vội vàng trấn định lại một chút, Viêm Hổ hiện tại dốc toàn lực khống chế lại toàn bộ năng lượng trong thân thể Đại Thiên, vì là khống chế, không phải hấp thụ, nên nếu hiện tại bên trong thâm thể Đại Thiên loạn lên thì Viêm Hổ sẽ gặp lại cắn trả vô cùng đáng sợ, nhẹ thì giảm thực lực, nặng còn có khả năng hoàn toàn bị phế toàn bộ thực lực, nói chung là rất nguy hiểm.

Với kiến thức của Đại Thiên thì cũng không thể hiểu nổi những thứ này, nhưng hắn lại có một tia lý trí còn lại, đã Viêm Hổ dốc sức cứu hắn thì hắn không thể bỏ mặc đối phương gặp nguy hiểm, gây hại cho đối phương được. Đã Viêm Hổ yên tâm là có đồng bạn hỗ trợ được, vậy thì hắn chỉ có trách nhiệm toàn tâm toàn ý nghe theo đối phương, dù sao cũng đã chết một lần, lại chết thêm lần nữa cũng không có gì phải sợ.

Nghĩ như vậy, Đại Thiên nhanh chóng ổn định lại thân thể cùng tâm thái, phối hợp với Viêm Hổ chữa thương. Mà Viêm Hổ thấy vậy cũng lập tức trở nên hài lòng, toàn lực đẩy nhanh tốc độ chữa thương, nhưng Viêm Hổ trong tâm vẫn có một tia lo lắng sầu lo, không biết phải làm sao.

Con hổ bên ngoài tuy mạnh, nhưng kẻ địch chưa chắc đã yếu hơn, nếu không thì kẻ này cũng không dám ở lại mà lập tức chạy đi rồi. Nhưng cho dù con hổ bên ngoài có thể đẩy lùi kẻ địch này thì cũng vô ích, đã động tĩnh ở đây có thể hấp dẫn một con cường đại Yêu Thú đến thì tuyệt đối cũng có thể dẫn đến con thứ hai, rồi lại con thứ ba.

Con hổ bên ngoài dù có mạnh hơn bao nhiêu thì cuối cùng vẫn là bại trận, mấu chốt ở đây là nó sẽ kiên trì được bao nhiêu thời gian. Thương thế của Đại Thiên tuy có năng lượng của Quả Trong Suốt hỗ trợ phục hồi, nhưng một khi Viêm Hổ buông tha không hỗ trợ thì kết cục của Đại Thiên chỉ có chết, vì thế, con hổ bên ngoài phải kiên trì, ít nhất là đến khi Đại Thiên tự mình chữa thương được, nếu không làm được điều này thì xem như cả ba cùng chết.

Viêm Hổ tuy sầu lo nhưng cũng không dám nói ra, vì nếu nói ra thì cũng chỉ khiến Đại Thiên thêm rối loạn, tốt hơn hết vẫn là im lặng, thật sự sâu trong tâm của Viêm Hổ còn có một lo lắng bất định, một lo lắng mang tính chất quyết định.

Những điều mà Viêm Hổ nghĩ thì bên ngoài con hổ cũng hiểu được. Dù nó có cố gắng thế nào thì cũng thất bại, trong lòng nó vô cùng do dự có nên đặt cuộc vào ở lại nơi này hay là bỏ trốn.

Nếu ở lại thì sau này nó cùng Viêm Hổ tuyệt đối là tín nhiệm không tồn tại bất cứ khoảng cách nào nữa, nhưng mọi chuyện hôm nay không thể chắc chắn được gì, có khi nó ở lại đến cuối cùng, không được gì còn mất đi cả mạng sống.

Còn nếu đi, nó tuyệt đối sẽ giữ được mạng sống, nhưng trong tâm của nó sẽ tồn tại một bóng mờ, quan hệ của nó cùng Viêm Hổ chưa định rõ, nhưng việc Viêm Hổ bất chấp mới quen đưa cho nó mười Quả Trong Suốt cũng đủ khiến nó vô cùng cảm động, nó không thể dễ dàng bỏ đi như vậy được, một khi bỏ đi thì không cần đến Viêm Hổ trách cứ, nó cũng tự dằn vặt bản thân mình.

Suy nghĩ đắn đo một chút, hai mắt con hổ dần dần chuyển thành kiên định. Mạng sống của nó cùng Viêm Hổ buộc chặt vào nhau, sự an toàn của hai kẻ bên trong sơn động, nó quyết định đảm nhiệm trọng trách nặng nề này rồi.

Đã quyết ở lại, việc đầu tiên lúc này là tiêu diệt kẻ địch trước mắt, nếu không thì mọi chuyện cũng chỉ có thể là nói suông.

Kẻ địch lần này là một con báo gấm, tên gọi là Hoa Ban Báo. Thực lực ở vào Ngũ Giai Yêu Thú Đỉnh Phong, tốc độ cùng sự linh hoạt phản ứng của nó tuyệt đối không phải là loài Viêm Hổ có thể so kịp, ở cùng cảnh giới, tỉ lệ Hoa Ban Báo vờn chết Viêm Hổ là rất cao, tất nhiên là điều này chỉ áp dụng cho Ngũ Giai trở xuống.

Con Hoa Ban Báo này toàn thân phủ lông vàng với vô số chấm đen. Thân thể to lớn nhưng vẫn thể hiện được sự linh hoạt nhanh nhẹn trên từng xương khớp của nó, thân thể này nhìn thì kém sự oai hùng so với Viêm Hổ rất nhiều, nhưng tuyệt đối không thua kém.

Con hổ này cũng không dám chần chờ nữa, quan sát thêm một chút liền quyết định trước tiên tấn công, kẻ địch tốc độ nhanh hơn mình, nếu để Hoa Ban Báo trước tiên tấn công thì con hổ rất khó lấy lại thế chủ động, cuối cùng việc lần này xem như là thất bại thảm hại.

Bất ngờ lao nhanh, nhưng con hổ cũng không đủ tốc độ để tạo ra một tấn công bất ngờ. Tốc độ của Hoa Ban Báo quả thật là mang tính áp đảo, tuy phát sau nhưng ngược lại đến trước.

Hoa Ban Báo ung dung nhẹ nhàng nhảy sang một bên né tránh, đồng thời cả người xoay vòng ngược lại phản kích, cắn thẳng về phía đối phương.

Con hổ tốc độ quá chậm, lập tức bị cắn vào người, nhưng đây tuyệt đối là một cơ hội tốt. Cả người quặp lại, bốn chân giữ lấy đối thủ, con hổ nhanh chóng tận dụng ưu thế phòng ngự cao hơn đối thủ, dùng phương pháp liều mạng phản kích.

Nhưng lần phản kích này hiệu quả thật sự không tốt lắm, Hoa Ban Báo chỉ bị trầy xước một chút liền nhanh chóng thoát khỏi, ngay sau đó lại chạy vài vòng, thẳng đến lúc mắt của con hổ trở nên không nhận rõ thân ảnh của nó nữa thì đột ngột quay ngược trở lại phản kích.

Kinh nghiệm của con hổ cũng không ít, dựa vào từng luồng kình phong dễ dàng nhận ra đối phương đánh tới, cả người né qua một bên, Hoa Ban Báo không ngờ đối phương lại phản ứng kịp nên chỉ có thể bất lực bị con hổ thẳng thừng đè xuống đất.

Con hổ khó khăn lắm mới lấy được cơ hội chủ động vô cùng tốt này, sao lại có thể dễ dàng bỏ qua. Răng nanh, vuốt, chân, thậm chí là cân nặng của bản thân, chỉ cần có thể sử dụng được là con hổ dùng hết, miễn là gây ta được tổn thương cho đối phương thì đều được dùng.

Hoa Ban Báo chỉ thiên về tốc độ cùng tập kích, so với Phong Lang rất giống, chỉ có điều lực lượng của nó mạnh hơn Phong Lang một ít, nhưng nói chung là nó cũng không thiện về cận chiến liên tục như thế này, nhất là đối với một con Viêm Hổ chuyên về áp sát liều mạng.

Trong lúc nhất thời, Hoa Ban Báo thảm hại nằm phía dưới chịu trận, nhưng nó cũng không chịu nằm im, bốn chân cùng miệng liên tục đánh tới đáp trả, cả thân thể cố gắng trườn đi, tìm cơ hội trở mình đứng dậy, thoát khỏi vòng vây nơi này.

Hai con mãnh thú nhất thời giằng co trên mặt đất, Hoa Ban Báo sức lực không đủ nên không thể vật ngã đối phương xuống được, bi thảm trở thành bia cho đối thủ cắn xé.

Lại kéo dài qua một lúc, Hoa Ban Báo cuối cùng cũng tìm ra cơ hội trở mình. Ngay khi con hổ giơ chân lên định đạp xuống thì Hoa Ban Báo nhân lỗ trống này trườn qua, hai chân nhanh chóng đứng vững trên mặt đất, cả người dốc sức bật dậy nhảy qua chỗ khác.

Con hổ thấy đối phương sắp thoát, trong tâm khó chịu không khó nên lời, sẵn tiện chân đã tích súc thế công, nhân tiện mạnh mẽ đập thẳng vào người Hoa Ban Báo, cố gắng cứu nguy cho tình thế này.

Hoa Ban Báo bị đánh một cái vô cùng khó chịu, thân hình suýt chút nữa ngã xuống, nhưng nó biết nếu lần này nó gục ngã thì tuyệt đối rấtkkhó có cơ hội để thoát nữa, mà dù có thì thực lực của nó cũng giảm mạnh, không còn sức cùng đối phương tranh đấu.

Nén nhịn đau nhức khó chịu, Hoa Ban Báo nhanh chóng trở mình trườn đi, cố gắng thoát khỏi đối phương. Con hổ cũng không chịu dễ dàng bỏ qua như vậy, miệng há to cắn chặt chân sau của Hoa Ban Báo kéo lại.

Thấy đối phương liên tục cựa quậy chống cự, con hổ tăng mạnh sức cắn, một bộ muốn phế đi chân này của Hoa Ban Báo, chỉ cần chân này phế đi, thì dù tốc độ của Hoa Ban Báo có nhanh gấp bao nhiêu lần đi nữa cũng không dùng được, tùy ý con hổ cắn xé.

Vô cùng không cam lòng, Hoa Ban Báo thuận thế trở mình, nhảy thẳng lên trên cắn ngược lại đối thủ. Con hổ tuy bị trúng một chiêu bất ngờ này, không những không buồn mà còn trở thành vui, chỉ cần Hoa Ban Báo dám liều mạng cận chiến liên tục, thì con hổ tuyệt đối dám ứng chiến.

Cả người đứng thẳng lên, đầu nhấc cao, con hổ trực tiếp đem Hoa Ban Báo nhấc bổng lên trời, sau đó vô cùng mạnh mẽ đập mạnh xuống đất.

Thân thể của Hoa Ban Báo cùng mặt đất thân mật tiếp xúc gây nên vô số cát bụi bay loạn, tình cảnh nhanh chóng trở nên rối tung. Con hổ cũng không dừng lại ở đó, lại tiếp tục đập không ngừng nghỉ, xem ra là định dùng chiêu này vờn chết Hoa Ban Báo, cũng chỉ có thể trách là lần này Hoa Ban Báo quá xui xẻo rồi, hoàn toàn không thể tận dụng ưu thế của bản thân.

Hoa Ban Báo liên tục bị đập, đầu óc dần dần trở nên mơ hồ choáng váng, nhiều lần muốn phản công nhưng không tìm ra cơ hội, bất đắc dĩ chỉ có thể chịu đựng không thể làm gì.

Nếu tiếp tục như vậy thì dù kiểu có cố gắng cỡ nào Hoa Ban Báo cũng khó mà qua khỏi, chiến cục xem như đã định một nửa.

Còn chưa đợi con hổ mừng rỡ trước chiến thắng thì trên không bỗng dưng truyền đến một tiếng thú gầm giận dữ, chấn động khắp nơi.

Một tiếng gầm này đem con hổ khiến cho vô cùng sợ hãi, một cường địch chưa diệt thì lại một kẻ khác đến, tình hình càng ngày càng khó khống chế rồi.

Con hổ cũng không kịp làm ra động tác đề phòng nào đã bị kẻ địch nhảy từ trên cao đè thẳng xuống mặt đất. Con hổ bị đè xuống đất đồng thời cũng kéo theo Hoa Ban Báo, cục diện nhanh chóng nghiêng về kẻ mới đến.

Kẻ mới đến này là một con tinh tinh, toàn thân phủ một bộ lông đen nhánh, đây chính là một con Đại Lực Hắc Viên đã đạt đến cảnh giới Ngũ Giai Yêu Thú.

Đại Lực Hắc Viên cũng không thèm nghĩ nhiều, vừa đè được hai kẻ này xuống liền liên tục giáng vô số cú đấm mạnh mẽ xuống, quyết tâm tiêu diệt đối phương.

Viêm Hổ cùng Hoa Ban Báo ít nhiều gì cũng đã bị tiêu hao không ít, chỉ một mình thì không cách nào so lại với Đại Lực Hắc Viên, dưới áp lực nặng nề này cả hai con nhanh chóng trở thành bạn tạm thời, đồng loạt phản kích lại đối thủ.

Đại Lực Hắc Viên lúc nãy mục tiêu đè xuống là con hổ cho nên Hoa Ban Báo rất nhanh liền thoát khỏi khống chế, liên tục quấy nhiễu Đại Lực Hắc Viên. Còn con hổ thì tuy bị đè, nhưng lực lượng của nó không một chút nào thua kém đối thủ, dưới sự hỗ trợ của Hoa Ban Báo rất nhanh liền đè Đại Lực Hắc Viên xuống mà phản công, liên tục phản công ác liệt.

Con hổ cùng Hoa Ban Báo cũng không dừng liên minh ở đây, đã liên minh, bọn chúng quyết định liên minh tới khi nào tiêu diệt được kẻ trước mắt rồi tính tiếp.

Đại Lực Hắc Viên vì cấu tạo thân thể, hai tay linh hoạt tấn công đủ phía, tuy bị áp chế nhưng với một chiêu quơ loạn này, rất nhanh liền đánh bay cả hai đối thủ ra xa, hoàn toàn áp chế toàn trường, nhưng việc này cũng chỉ có thể củng cố liên minh cho hai kẻ kia.

Đại Lực Hắc Viên cũng không dừng lại ở đó, vừa chiếm ưu thế lập tức hướng về phòng ngự yếu nhất Hoa Ban Báo đánh tới, đã có một lần kinh nghiệm, Đại Lực Hắc Viên khôn ngoan biết nếu chọn con hổ làm mục tiêu thì chỉ có thể thất bại, nên trước tiên bắt đầu bằng một kẻ khác.

Hoa Ban Báo đang trong tình trạng bị đánh bay, không cách nào phản ứng lại được với tấn công bất ngờ của Đại Lực Hắc Viên, bất lực nhìn đối phương nắm lấy thân thể của mình, vật ngã xuống đất, sau đó tùy ý bị tay đấm chân đá, ngày hôm nay có thể nói là Hoa Ban Báo vô cùng bi kịch rồi.

Con hổ đứng ở xa nhìn cảnh này, cũng không biết phải giải quyết thế nào, mục đích của nó là bảo tồn thực lực cùng kéo dài thời gian, không cần thiết phải liều mạng với chúng. Đã hai kẻ này tự tiêu hao lẫn nhau, con hổ rất vui vẻ đứng một bên quan sát, ung dung làm ngư ông đắc lợi.

Hoa Ban Báo cùng Đại Lực Hắc Viên tranh đấu một hồi cũng dần dần nhận ra có vẻ không đúng. Ánh mắt nhìn qua con hổ một chút, cả hai con Yêu Thú này lập tức nổi giận. Đã đến cảnh giới của chúng thì tuyệt đối không phải là loại ngu, chỉ nhìn cảnh tượng này cũng đủ biết là mình bị đối phương tính toán, điều này khiến bọn chúng không thể chịu được.

Ngay lập tức một liên minh mới được tạo ra, Đại Lực Hắc Viên cùng Hoa Ban Báo đồng loạt thu công, quay ngược lại đồng loạt hướng về phía con hổ đánh tới.

Con hổ thấy bọn chúng liên thủ, trong tâm vô cùng hối hận, nếu biết chuyện sẽ như vầy, vừa nãy liền khôn ngoan chêm vào hai ba chiêu, ít nhất cũng không đẩy Hoa Ban Báo qua phe bên kia.

Nhưng hiện tại không còn cơ hội hối hận nữa rồi, con hổ chỉ có thể tận lực chống trả lại đợt tấn công này.

..........
Bình Luận (0)
Comment