Đại Thiên vốn dĩ chỉ là xem xét lại để nói thế nào cho hợp, không ngờ mọi chuyện lại trở nên dở khóc dở cười, cũng không dám lại tiếp tục kéo dài thêm nữa, vội vàng nói
“Con và Đại Lực Hắc Viên quan hệ vô cùng tốt, cũng có thể tạm xem là bạn, việc này thì ngài có thể tin tưởng con.”
Lý Thiện gật gật đầu, chỉ cần quan hệ của Đại Thiên cùng đàn Đại Lực Hắc Viên rất tốt là được, mục tiêu cũng xem như là đã hoàn thành một nửa. Lý Thiện còn đang tìm cách nói ra ý nghĩ của mình thì Đại Thiên trước tiên giành nói
“Lý thúc, lúc trước đàn Đại Lực Hắc Viên tìm kiếm tộc của ngài gây hấn hoàn toàn là do tìm con. Nhưng bọn chúng cũng chưa từng giết chóc ai, ngài có thể rộng lượng bỏ qua cho chúng được không?”
Nghe được Đại Lực Hắc Viên vì Đại Thiên mà làm đến mức này, Lý Thiện trong bụng đã sớm cười rực rỡ rồi, còn việc đi tiêu diệt đàn Đại Lực Hắc Viên, đây chỉ là nói ngoài miệng thôi. Dù là Dã Man Nhân có mạnh cỡ nào thì cũng là ở trong rừng, ở đây thì dù thế nào cũng vô cùng khó tận diệt một tộc đàn, đặc biệt là một tộc đàn lên đến mấy ngàn con Đại Lực Hắc Viên như thế này.
Tuy là thực lực của chúng nhỏ yếu không tạo nên được sóng gió gì, nhưng chỉ cần tiếp tục như bây giờ, mỗi ngày quấy phá thậm chí là giết người thì Dã Man Nhân tuyệt đối không chịu nổi thiệt hại này.
Lý Thiện mừng rỡ đứng gật gù, Đại Thiên nhìn thấy vậy còn tưởng là chấp nhận yêu cầu của mình, vội vàng tiếp tục khuyên nhủ
“Đại Lực Hắc Viên đã đồng ý cùng Dã Man Nhân làm bạn, cùng chung sống hòa bình, không biết ngài thấy thế nào?”
Nghe được câu hỏi này, hai mắt Lý Thiện trừng lớn lên, vô cùng kinh ngạc, vui mừng đến quá đột ngột khiến hắn còn tưởng mình nghe lầm, Đại Thiên phải nhắc đi nhắc lại hai ba lần thì hắn mới tin tưởng sự thật này.
Lý Thiện vốn dĩ ở với Đại Thiên không được bao lâu, cảm tình cũng không phải rất sâu đậm, nhưng hiện tại thì hắn nhìn người đệ tử này cũng trở nên thuận mắt hơn rất nhiều, vốn dĩ đã quyết tâm dốc sức dạy dỗ, hiện tại lại một lần nữa trỗi dậy. Nhưng hiện tại là Đại Thiên đề ra thỉnh cầu, làm một người lãnh đạo, Lý Thiện phải làm ra dáng khó chấp nhận một chút, nếu không liền quá thua thiệt rồi
“Việc này…… Trước tiên ta cùng vị bằng hữu này bàn một chút, một mình ta tạm thời không quyết định được.”
“Ngài cứ tự nhiên, không cần để ý đến con.” Đại Thiên nghe có cơ hội liền mừng rỡ, nào còn nghĩ nhiều được chuyện gì, hoàn toàn mặc cho Lý Thiện dẫn dụ rồi. Thấy Đại Thiên như vậy, Lý Thiện cũng một hồi chột dạ, nhưng đứng trước an nguy của mấy vạn người, hắn cũng không dám đùa giỡn.
Lý Thiện quay sang dùng ngôn ngữ của Dã Man Nhân nói chuyện với người đi cùng, nói một lát cả hai người trên mặt đều hiện rõ vẻ vui mừng, khuôn mặt này hiện rõ ý chấp nhận, dù là Đại Hắc hay Hắc Viên Vương cũng trở nên vui mừng theo, chỉ cần liên minh này được tạo ra, chưa nói đến tạo dựng được lợi ích gì, chỉ nói đến việc bớt đi một đại địch cũng đã đáng quý rồi.
Quả nhiên, nói thêm một lúc Lý Thiện liền quay sang nói với Đại Thiên
“Chuyện lần này, ta thay mặt tộc Dã Man Nhân đáp ứng ngươi.”
Đại Thiên vui mừng gật gật đầu, gấp gáp quay sang định báo tin vui cho hai con Đại Lực Hắc Viên còn đang chờ đợi. Nhưng ngay lúc này Lý Thiện liền ho khan một tiếng, tay vươn lên giữ vai Đại Thiên, có chút nghiêm túc nói
“Nhưng việc này ta thấy vô cùng khó thực hiện, bởi vì khi trước hai tộc có vài lần xung đột, không ít tộc nhân hi sinh trong cuộc giao tranh này, ta nghĩ họ sẽ khó mà chấp nhận việc này. Dã Man Nhân thì ta có thể cam đoan thuyết phục được họ, nhưng còn Đại Lực Hắc Viên thì ta không thể làm được gì.”
Đại Thiên trầm ngâm một chút, hôm qua bọn hắn cũng có đề cập đến chuyện này, nhưng cũng không có cách giải quyết triệt để được. Đại Thiên cũng không đủ khả năng để can thiệp thay nên đành quay sang hỏi hai con Đại Lực Hắc Viên.
Đại Hắc cùng Hắc Viên Vương thảo luận một chút, hai con khỉ đột này dường như ngày càng thân với nhau hơn rồi. Qua hồi lâu, cùng với sự cam đoan của hai con Đại Lực Hắc Viên này, một hiệp định liên minh cũng xem như là được hình thành.
Hai bên vui mừng hớn hở nhìn nhau, tựa như là anh em lâu ngày không gặp, ở trong rừng cũng không có người làm chứng hay giấy tờ chứng minh gì, tất cả đều dựa trên uy tín cùng lợi ích. Một khi lợi ích đã có đủ thì tự động sẽ hợp tác được, chỉ cần một ngày cả hai tộc còn duy trì được thực lực hiện tại thì còn có khả năng liên hợp.
Chuyện chính đã giải quyết xong, tiếp sau đó hai bên lại trao đổi một vài vấn đề nhỏ nhặt như phạm vi hoạt động để tránh xung đột hay đại loại vậy. Qua một lúc lâu sau thì hai bên cuối cùng cũng xem như là hoàn thành mỹ mãn mục đích chính của mình.
Lý Thiện ra hiệu cho vị Dã Man Nhân kia về trước, thể hiện rõ ý muốn ở một mình cùng với Đại Thiên. Đại Thiên cũng hiểu rõ ý của vị sư phụ này nên cũng kêu hai con Đại Lực Hắc Viên trở về trước.
Hai con Đại Lực Hắc Viên còn có chút lo lắng, nhưng dưới sự bảo đảm của Đại Thiên thì cũng đành chấp nhận bỏ đi, dù sao bọn chúng cũng phải về thông báo và thuyết phục lại những con khỉ đột khác trong tộc.
Nơi này rất nhanh cũng chỉ còn lại Lý Thiện cùng Đại Thiên hai người, trầm ngâm một lúc, Lý Thiện cũng không định nói chuyện ở nơi này, ra hiệu cho Đại Thiên đi theo liền đi trước dẫn đường.
Đại Thiên thấy cảnh này thì vô cùng bất đắc dĩ, có chút do dự không dám theo, dù sao lần trước cũng đi như thế này, cuối cùng là Đại Thiên đi lạc mất một thời gian dài, có mấy lần nguy hiểm suýt chút nữa đã chết đi, nên hiện tại Đại Thiên vô cùng không tình nguyện đi theo. Nhưng dưới sự thúc giục của Lý Thiện, Đại Thiên dù có không muốn cũng phải theo rồi.
Lý Thiện có chút buồn cười nhìn Đại Thiên, hắn làm sao có thể không biết Đại Thiên đang nghĩ gì. Chỉ cần nhìn trạng thái xanh xao trắng bệch, dáng người gầy gò hiện tại của Đại Thiên thì hắn cũng đủ hiểu những gì trải qua trong thời gian này không phải ai cũng có thể tiếp nhận được, Đại Thiên còn có khả năng trở về được cũng xem như là may mắn rồi.
Cũng không đi xa lắm, chỉ đi khoảng một dặm thì Lý Thiện liền dừng lại, thấy vậy Đại Thiên cũng một hồi thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo vội vàng bình tâm lại, chờ đợi xem Lý Thiện sẽ nói gì. Lý Thiện lại tiếp tục trầm ngâm, cũng không biết là do tính cách hay là giả vờ lập uy, nhưng nói chung là cực kỳ có tính chất làm Đại Thiên cảm thấy khó chịu cùng lo lắng, đây quả thật là một đòn tâm lý cực kỳ mạnh mẽ, vô thanh thắng hữu thanh.
Lại đợi một hồi lâu, tựa hồ thấy cũng đã đủ, Lý Thiện mới ôn tồn nói
“Hiện tại ngươi quyết định về Cương Tộc hay ở lại khu rừng này?”
Đại Thiên bị hỏi một câu, có chút kinh ngạc ngớ người không biết phản ứng thế nào, quả thật là hắn có do dự nên ở lại đây hay về Cương Tộc, nhưng cuối cùng vẫn là quyết định trở về Cương Tộc, dù sao ở đó còn có gia đình cùng người thân, Đại Thiên tuyệt đối không thể đơn giản mất tích như vậy được, còn về sau thì chờ báo cho người thân biết, thuận tiện tăng lên thực lực thì Đại Thiên muốn trở lại thăm nơi này cũng không có gì là khó khăn cả.
Đại Thiên trầm mặc suy nghĩ khiến Lý Thiện còn nghĩ là hắn còn không nghĩ đến chuyện này nên tiếp tục ôn hòa giảng giải
“Ta không biết ngươi ở Cương Tộc thế nào. Nhưng nếu ngươi ở lại đây, có Viêm Hổ cùng đàn Đại Lực Hắc Viên làm bạn, cuộc sống sau này có thể nói là vô cùng an toàn. Hơn nữa nếu ngươi ở lại, ta cũng có thể dốc lòng truyền thụ toàn bộ cho ngươi, thực lực tuyệt đối tăng nhanh hơn rất nhiều.”
Lý Thiện quả thật là vô cùng tinh mắt, từ thương thế của cùng một tia chấp niệm yếu ớt trong mắt Đại Thiên, trực tiếp biết được khát vọng của đối phương đối với thực lực là rất lớn, liền dùng thực lực ra để dẫn dụ, bằng mọi cách kéo Đại Thiên ở lại.
Nếu là lúc trước thì Lý Thiện cũng sẽ không làm đến mức này, dù sao Đại Thiên chỉ có tám tuổi, cái duy nhất mà Đại Thiên có cũng chỉ là Cương Nhân duy nhất mà Lý Thiện gặp lại sau bao nhiêu năm dài, nhưng cũng không nhất thiết bằng mọi giá phải nhận Đại Thiên làm đệ tử.
Nhưng bây giờ thì khác, Đại Thiên đã có khát vọng, đã có kinh nghiệm sinh tử, đã có nhiệt huyết cùng can đảm. Thử hỏi ở vào tuổi của Đại Thiên, có mấy kẻ có thể sống sót dưới tay vài con Yêu Thú mạnh mẽ như vậy, đã vậy còn không chỉ còn sống, mà còn lấy được tình cảm chân thật nhất của chúng. Trước đó Lý Thiện chỉ bảo Đại Thiên không được giao tiếp ý niệm với Viêm Hổ nữa thì Đại Viêm liền trực tiếp truyền ý niệm đến, việc này đại biểu cho Đại Viêm luôn luôn đi theo bên cạnh và chú ý đến Đại Thiên thì mới chủ động truyền ý niệm như vậy được.
Chỉ với một đống hậu thuẫn vô cùng lớn cũng vững chắc như vậy, Đại Thiên tuyệt đối có thể tại một khu vực nhỏ này đi ngang, thậm chí sau này Đại Thiên còn có thể trong thời gian ngắn trở thành một Chiến Vương, thậm chí là Chiến Hoàng hoặc còn cao hơn nữa, tương lai quả thật vô cùng sáng lạn.
Đại Thiên không ngờ mình chỉ vô tình thân hơn một chút với vài con Yêu Thú này lại tạo nên được hiệu quả lớn như vậy, trong lúc nhất thời không biết phải đáp như thế nào. Lý Thiện thấy vậy còn nghĩ là chưa đủ để hấp dẫn Đại Thiên liền bồi thêm vào
“Nhưng nếu ngươi trở lại Cương Tộc thì khác, thứ nhất là ta chỉ có thể đưa ngươi về Cương Tộc mà không thể đưa ngươi về nơi ban đầu, về sau ngươi cần phải tự mình tìm đường về, khó khăn không phải là dễ chịu được.”
“Thứ hai là ở Cương Tộc, tranh đấu thực lực rất lớn, tài nguyên dành cho ngươi cũng có hạn, ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình. Nhưng nếu ngươi ở lại đây thì có ta chỉ đạo, hơn nữa trong rừng thiên tài địa bảo nhiều vô kể, thực lực của ngươi tuyệt đối tăng lên rất nhanh.”
Liên tục một tràng thuyết phục, Đại Thiên nghe đến mức tim đều muốn nhảy ra chấp nhận rồi, qua vài lần sống chết đến sát bên người thế này, Đại Thiên vô cùng khát vọng có được thực lực mạnh mẽ. Vừa đinh đáp ứng thì trong đầu Đại Thiên bỗng hiện lên hình ảnh thân nhân mình, họ cổ vũ đốc thúc cùng yêu thương hoàn toàn không phải là giả, đời này Đại Thiên có thể phụ ai cũng không thể phụ họ.
Giữa thực lực cùng tình thân, Đại Thiên do dự một lúc lâu liền đưa ra quyết định
“Cảm ơn ý tốt của ngài, con thật sự rất muốn ở lại, nhưng ngài biết đấy, con ở Cương Tộc còn có thân nhân, còn có bạn bè. Họ luôn dành điều tốt đẹp cho con và họ không muốn nhận được tin tức con đột nhiên mất tích như vậy. Bởi lẽ đó, dù có khó khăn cỡ nào con cũng phải về lại Cương Tộc, ít nhất là con phải thong báo cho họ một tiếng, sau đó con sẽ trở lại nơi này.”
Bị một trận ngôn ngữ này làm cho vô cùng cảm động, Lý Thiện trực tiếp bị thuyết phục ngược lại rồi. Hai mắt của vị cường giả này nhòe đi, hắn nhớ đến những người thân của mình đã lâu không gặp, Lý Thiện giọng nói mang theo vô tận cảm xúc lẩm bẩm
“Ngươi nói đúng, ta quả thật không bằng ngươi. Ta chỉ vì một chút hoài bão mà ra đi không lời từ biệt với họ, có lẽ là ta sai rồi.”
Nghe được vị Lý thúc này lẩm bẩm, trong lòng Đại Thiên dâng lên nỗi nhớ nhà vô cùng dày đặc, chỉ có đi ra ngoài chịu nhiều khó khăn gian khổ rồi mới thấy được những người thân trong gia đình quan trọng đối với bản thân mình như thế nào.
Không khí có chút trầm lắng lại, Đại Thiên cũng không muốn chìm sâu vào cảm xúc này nên vội vàng nói tiếp ý còn lại của mình.
“Hơn nữa thực lực của con còn chưa đủ để tự mình sống trong khu rừng này. Nếu con cứ rèn luyện dưới sự bảo hộ của mọi người thì con sẽ không thể có được thực lực chân chính được, vì vậy nên con cũng cần phải về Cương Tộc rèn luyện thêm một chút.”
Hai mắt của Lý Thiện hiện tại nhìn Đại Thiên không còn mang mục đích gì nữa rồi, thuần túy là yêu thích, chính xác là vô cùng yêu thích. Đời Lý Thiện không có con, hiện tại lại gặp được Đại Thiên chỉ mới tám chín tuổi lại hiểu chuyện như vậy, trong lòng đã sớm xem đối phương như con mình rồi, tình cảm này hiện tại còn có chút mờ nhạt, nhưng theo thời gian tiếp xúc trở nên dài hơn thì tuyệt đối tình cảm sẽ trở nên vô cùng lớn.
Ngẫm nghĩ một hồi, Lý Thiện lại tiếp tục nói
“Như vầy đi, dù sao hiện tại ta cũng chưa rãnh để đưa con ra khỏi rừng, dù sao hai tộc mới vừa kết minh, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm. Trong thời gian này ta sẽ dốc lòng dạy con, đợi sau khi xong việc ta sẽ đưa con về Cương Tộc, như vậy được chứ?”
Cảm xúc thay đổi, cách xưng hô của Lý Thiện bất tri bất giác cũng đã thay đổi, giọng nói cũng ấm áp hơn trước rất nhiều. Đại Thiên ngẫm nghĩ một chút, dù sao hiện tại thương thế hắn còn chưa khỏi, hơn nữa còn có kế hoạch về khu rừng chết để hấp thụ sấm sét, nhất thời cũng chưa về được, mà quan trọng nhất là một khi còn chưa thấy Viêm Hổ Đại Lực Hắc Viên cùng tộc Dã Man Nhân này sống hòa bình thì Đại Thiên còn không yên tâm được, trong lòng luôn cảm thấy vướng mắc khó chịu.
Ngẫm nghĩ một chút, Đại Thiên gật gật đầu xem như là chấp nhận. Tiếp theo hai người liền trở nên trầm mặc, Đại Thiên trong lòng vô cùng dị ứng với không khí này, bất đắc dĩ chỉ có thể hỏi
“Ngài không hỏi con đã trải qua những chuyện gì sao?”
Lý Thiện cười lắc lắc đầu đáp lại
“Những chuyện đó ta không cần phải biết. Đã là một con người thì ai cũng có những trải qua của riêng mình, những thứ đó để bản thân trưởng thành hơn cùng rút kinh nghiệm học hỏi, mà không phải là để khoe khoang, như vậy những trải qua đó sẽ mất đi tác dụng của mình.”
Đại Thiên gật gật đầu, tuy trong lòng vẫn mang tính con nít muốn khoe ra một chút để nhận sự tán dương nhưng cũng cảm nhận được Lý Thiện nói đúng, không phải những thứ này kích thích hắn muốn có được thực lực mạnh mẽ sao, đã vậy thì khi thực lực hắn trở nên mạnh mẽ, hắn sẽ dùng thực tế để nói ra những trải qua này một cách thuyết phục nhất.
Nghĩ đi nghĩ lại, Đại Thiên có chút không biết mình ra khỏi nhà bao lâu rồi, chỉ biết là đã đi rất lâu, trong lòng có chút ngậm ngùi hỏi
“Lý thúc, con đã rời đi bao lâu rồi.”
Lý Thiện trầm ngâm nhìn hắn một lát, sau đó miệng thốt ra hai từ
“Bảy tháng!”
P/s: 9/9 Chương Thứ Tư.
.........