V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 71

Hiện tại giáo sư môn tiên tri ở Hogwarts là một người không có bất cứ thiên phú tiên tri nào, đối phương có thể ở tại Hogwarts giảng bài thuần túy là vì mặt mũi của Dumbledore. Mà lý do Dumbledore chọn người nọ cũng là vì cơ sở lý luận vô cùng vững chắc…

Dựa theo cách nói của Muggle, tiên tri là không khoa học, các loại bói toán chỉ là dị đoan.

Thế nhưng phù thủy lại có ma lực, vì vậy các phương pháp bói toán bằng lá trà hoặc quả cầu thủy tinh gì gì đó đích thực có thể tìm kiếm được phương hướng mơ hồ của tương lai, đây chính là ý nghĩa phổ thông của tiên tri. Mà tiên tri chân chính lại là bộ dạng thỉnh thoảng động kinh mà Trelawney bất giác bày ra, dùng một tia năng lực thiên phú trực tiếp nhìn rõ những diễn tiến trong tương lai, là loại diễn biến không ai có thể chống lại…

Còn cái loại bói toán dùng quả cầu thủy tinh vẫn thường thấy cũng tương tự như các nữ sinh Muggle thích dùng sách xem cung hoàng đạo. Đúng sai tùy vào người nhìn nhận.

Bất quá phương pháp như vậy thật sự rất có khả năng sẽ khai quật được nhân tài tiên tri chân chính.

Nếu như ngươi dùng các phương pháp này lại tiên đoán được với độ chuẩn xác thật cao, như vậy rất có thể ngươi có thiên phú tiên tri, như vậy sẽ có người đề cử ngươi đến làm môn hạ của những đại sư tiên tri nổi tiếng.

Thiên phú tiên tri phần lớn đều sẽ di truyền, vì vậy hậu duệ của những đại sư tiên tri thường đều rất có khả năng trở thành đại sư tiên tri.

Trong nguyên tác, sau khi Trelawney tiến vào Hogwarts làm giáo sư hằng năm đều có ham thích tiên đoán sự tử vong cho những người bên cạnh, còn có xu hướng động viên học sinh viết kết quả bài tập càng thê thảm càng tốt, thế nhưng lại không có một lời tiên tri nào là chính xác.

Chính vì như vậy, toàn bộ giới phù thủy đều biết, vị này hiển nhiên không phải là một đại sư tiên tri đời tiếp theo mà chỉ là một người yêu thích bói toán, tục xưng kẻ lừa gạt. Bất quá chỉ cần bà ta mang danh hào của tổ tông ra, cho dù là Dumbledore cũng không thể không cung kính tiếp đón.

Mọi người tuy rằng cảm thấy thiên phú của bà ta không bằng tổ tông nhà mình (bằng không cũng sẽ không bừa bãi vô danh như vậy), thế nhưng chí ít cũng có thể tiên đoán chính xác một phần nào đó.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao phu nhân Eileen do dự, hơn nữa dù sao cô cũng tốt nghiệp từ nhà Slytherin, hoàn toàn không hề cảm thấy việc có hôn ước trước khi tốt nghiệp là chuyện có bao nhiêu kỳ lạ. Mà nếu như Eileen đã đồng ý rồi, Tobias lại càng là không có ý kiến gì.

Vì vậy, một phong thư hy vọng con trai có thể ‘Tự do lựa chọn’ cứ thế được gửi thẳng đến Hogwarts.

Mà Severus tự nhiên không vui khi phải chuẩn bị hôn ước và gì đó, hắn vốn đã ra quyết định cùng vạc ma dược sống qua cả đời, còn cần hôn ước làm cái gì.

Thế nhưng hắn cũng không hy vọng mình phải chết oan uổng.

“Hôn ước cũng không phải chuyện gì quan trọng lắm. Sev, cậu có thể tìm một người cũng không muốn kết hôn để thương lượng, hai người có thể trước tiên đặt ra hôn ước đối phó.việc này. Cái tiên đoán kia chỉ nói cậu cần hôn ước chứ không phải muốn kết hôn trước khi thành niên, không phải sao?”

Đây cũng là chỗ thông minh của Trelawney, bà ta chỉ nói những lời tiên đoán mù mờ như vậy, đồng thời sẽ khiến cho người đối diện ôm tâm tình chỉ sợ bất quá, hơn nữa những chuyện kia muốn thực hiện cũng không phải quá phiền phức.

Nếu như bà ta nói với phu nhân Eileen rằng, Severus nhất định phải kết hôn trước 17 tuổi, phu nhân Eileen vì hạnh phúc cả đời của con trai mình chỉ sợ cũng không thể tùy tiện tin tưởng như vậy. Ít nhất cô cũng phải tiến hành điều tra xem năng lực tiên đoán của Trelawney là như thế nào, đồng thời còn mời những người khác đến giúp con mình bói toán. Thế nhưng hiện tại cũng chỉ cần một mối hôn ước.

“Chờ một chút, dì Eileen quen rất thân với Trelawney?”

“Cũng có thể coi là như vậy đi. Cậu cũng biết, có vài người ở giới pháp thuật cũng không cần đi học.”

“Ừ.” Tỷ như gia tộc Gaunt, tỷ như Trelawney. Có người là bởi vì một vài nguyên nhân không thể đến trường, có người lại ỷ vào sự truyền thừa phong phú của gia tộc mình mà khinh thường Hogwarts, có vài trường hợp và bởi vì những tình huống ngoài ý muốn mà không thể đi học.

“Mẹ tớ khi còn bé đã từng đi theo ông ngoại đến thăm nhà Trelawney, hai người quen biết nhau từ lúc đó, sau này cũng có không ít thư từ qua lại, coi như có chút hiểu biết thế nhưng cũng không tính là thân thiết. Sau đó mẹ tớ gả cho… papa, liên lạc của bọn họ cũng theo đó mà cắt đứt.”

Severus xoắn xuýt thở dài, ý tứ của mẹ hắn và Peter cũng không sai biệt lắm, tùy tiện tìm một người thương lượng rõ tình huống, sau đó định ra hôn ước là xong. Dù sao lời tiên tri kia cũng chỉ nói hắn phải đính hôn, không nói không cho phép giải trừ hôn ước.

Bất quá loại chuyện này xử lý không tốt cũng là một loại phiền phức, một trong những nguyên nhân lớn nhất chính là Severus cũng không có bạn bè gì, chính xác hơn mà nói, không có người thích hợp để chọn lựa.

Giới pháp thuật cũng chỉ có mấy người như vậy, nếu gặp loại chuyện này tự nhiên trước hết ai cũng sẽ nghĩ đến muốn tìm bạn bè hỗ trợ vượt qua cửa ải khó khăn. Bởi vì nếu như công khai tìm người chí ít cũng phải có chút ý tứ ‘treo giải thưởng’, thế nhưng người đến đáp ứng những lời chiêu mộ như vậy ít nhiều đều phải chịu chỉ trỏ, tỷ như… không ngờ lại thiếu tiền đến như vậy. Nếu như mọi người đều lo lắng sẽ phải chịu những lời dèm pha kia mà không ai nhận việc, như vậy người mất mặt sẽ là Severus.

Dựa theo tình huống hiện tại mà nói, những người Severus tương đối quen thuộc có Peter, Voldemort. Thế nhưng hai người đã hợp thành một đôi, cho dù muốn nhờ vả bạn tốt hỗ trợ một chút, hắn cũng cảm giác rằng mình không chống lại được dục vọng độc chiếm của Hắc Ma Vương. Còn lại chỉ có Lucius và Shiela.

Shiela là hoa đã có chủ, là loại đã quyết định xong, sau khi tốt nghiệp liền lập tức kết hôn, tính toán thời gian một chút, đợi đến khi cô kết hôn Severus vẫn chưa kịp trưởng thành. Mà Lucius cũng đã có hôn ước.

Nếu như tìm một người không hề quen biết đề nghị chuyện như vậy, tiểu giáo sư thật sự không làm được.

“Trong trường không có người nào tương đối thích hợp sao?”

Nhìn sự lần khần của Severus, Peter thiếu chút nữa đã bật cười. Thế nhưng sau khi suy nghĩ một chút vẫn không vạch trần bộ mặt lừa đảo của Trelawney, bởi vì ngay cả y cũng không hy vọng Severus thật sự sẽ cưới vạc ma dược về làm vợ.

Vốn là Severus đã không yêu đơn phương Lily nữa, điểm này đoán chừng sẽ khiến toàn bộ những người hâm mộ giáo sư cảm thấy cao hứng. Thế nhưng hiện tại y là bạn tốt của Severus, y không thể cứ thế trơ mắt nhìn bạn của mình chạy thẳng về phương hướng cô đơn cả đời, một đi không trở lại.

Thử nhìn một cái xem, rõ ràng hiện tại cách lúc thành niên cũng còn được mấy năm, thế nhưng vị trước mặt hoàn toàn không cân nhắc khả năng mình có thể tìm một người để nói chuyện yêu đương hay không, như vậy cho dù cuối cùng không thể thành một đôi thế nhưng người kia căn bản sẽ không cự tuyệt hiệp nghị giúp Severus ‘giữ mạng’. Suy nghĩ hiện giờ của hắn hoàn toàn không liên quan gì đến tranh thủ thời gian nói chuyện yêu đương, chỉ chăm chăm tìm một người dễ nói chuyện để thương lượng.

“Cậu không cân nhắc đến Lucius sao? “

“Tại sao lại là Lucius?” Trước đó không lâu Peter đã đem chuyện của Lucius ra trêu chọc hắn, bây giờ thế nào vẫn nhắc đến người kia?

“Những người có quan hệ với cậu cũng chỉ có vài cái tên như vậy.” Đây là một trong những nguyên nhân, nguyên nhân còn lại chính là trong đám đồng nhân văn, tỷ lệ xuất hiện cặp đôi của Lucius và giáo sư vẫn coi như tương đối khả quan.

Còn nhớ khi hắn đến đoàn phim phục chế tác phẩm Harry Potter, hắn cũng đã từng cực kỳ 囧囧 nghe đạo diễn nhấn mạnh yêu cầu diễn viên đóng vai Lucius tạo ra không khí ám muội với giáo sư. Cho dù nguyên tác có khẳng định đó là tình hữu nghị ‘thuần khiết’ của nhà Slytherin, thế nhưng diễn viên cũng phải thể hiện thế nào cho khán giả nhìn ra đây tuyệt đối không phải chỉ là ‘thuần khiết’ như vậy, đó cũng là vì muốn khiến nội hàm của bộ phim thêm mấy phần phong phú.

Đương nhiên, chuyện của Narcissa và Lucius cũng là một nguyên nhân, nếu một đôi tình nhân cần định ra loại hiệp nghị như vậy, thế thì mối quan hệ của họ trong tương lai cũng chỉ có thể phát triển đến thế mà thôi.

Lucius là một quý tộc hoàn toàn khác với phụ thân của mình, bởi vì tính cách nghiêm túc và ý thức trách nhiệm từ sớm khiến hắn rất xem trọng nhà Malfoy, mà Narcissa dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ mới lớn, dưới lựa chọn có thể cho phép chính mình buông lỏng áp lực của gia tộc, nàng hiển nhiên càng yêu thích một vương tử có thể đem mình nâng niu trong lòng bàn tay.

Những tin tình báo này đều là do đích thân Abraxas nói cho Peter. Từ sau khi Peter và Voldemort xác định tình cảm, vị quý tộc suốt mấy thập niên đều bị cả giới pháp thuật hiểu lầm là tình nhân của Hắc Ma Vương cũng lập tức chạy đến làm tốt quan hệ với Peter. Mà dạo gần đây, mỗi lần y rỗi rảnh đến tâm sự đều nhắc đến vấn đề tình cảm của Lucius.

“Chuyện của Lucius và Narcissa phỏng chừng sẽ không có kết quả, cậu thật sự không cân nhắc nói chuyện với anh ta? Dù sao gần đây Lucius cũng đang nhét mình vào kế hoạch ‘cứu vớt’ nhà Malfoy, phát thệ phải khiến cho gia tộc phát huy sức mạnh chân chính trong tay mình. Trong thời gian gần tuyệt đối không rảnh lo lắng đến việc lựa chọn nữ chủ nhân cho nhà Malfoy.”

Trên thực tế Abraxas cũng đã làm được rất tốt rồi, thế nhưng từ nhỏ đến lớn ấn tượng mà y gây cho Lucius quá sâu, khiến anh ta cảm giác được nguy cơ vô cùng to lớn. Mà một trong những ham thích kỳ lạ của Abraxas vừa vặn cũng chính là… nhìn con trai mình giận đến giơ chân.

Vốn tưởng rằng sau khi phân tích như vậy Severus sẽ lập tức đồng ý tìm bạn tốt của mình nhờ giúp đỡ. Thế nhưng Severus sau khi ngẩn người thật lâu lại phun ra một từ đơn tiếng anh ý tứ vô cùng rõ ràng… No.

“A?” Peter kinh ngạc nhìn Severus. “Cậu thật sự cự tuyệt sao? Hôn ước và gì đó không cần công khai cũng được, chuyện này đối với cậu và cả Lucius đều không có ảnh hưởng gì. Nếu cậu bận tâm đến Narcissa hoàn toàn có thể chờ thêm một thời gian nữa. Dựa theo cách nói của ngài Malfoy lớn, trước khi cậu kịp thành niên, Narcissa tuyệt đối sẽ đá Lucius. Căn cứ theo một nguồn tin không quá tin cậy, Bella vì hôn lễ của mình đã chạy đi Pháp đo lễ phục, còn thuận tiện vì tuần trăng mật sắp tới ở Châu Âu mà nghiên cứu hành trình, mà Narcissa từ đầu đến cuối vẫn luôn theo sát chị ấy. Cậu phải biết, đàn ông nước Pháp nổi tiếng đa tình lãng mạn…”

“Không, không liên quan đến Narcissa.”

“Như vậy cậu vì sao lại không đồng ý?” Peter đích xác có ý tứ muốn để Lucius và Severus thử một chút, bất quá hiện tại lại chỉ đơn thuần là hiếu kỳ.

“Nói chung tớ sẽ tự nghĩ biện pháp, đừng tìm Lucius.” Biểu tình của Severus có chút phức tạp, phảng phất như cho dù mình vẫn còn mê man nhưng vẫn kiên định tuyệt đối không thể đi theo phương hướng đó.

Nhìn bóng lưng áo chùng tung bay của bạn tốt, trong lòng Peter khẳng định trong chuyện này tuyệt đối phải có nguyên nhân đặc biệt gì đó.

“Hay là mình nên viết thư hỏi V một chút…” Tuy rằng chuyện này cũng không nghiêm trọng đến mức cần nói cho Voldemort biết, thế nhưng y đã vài ngày không gởi thư cho người kia rồi.

Peter có thể lý giải được tâm tình không tự nhiên và có chút nghẹn khuất của Voldemort, hai người bọn họ cần một thời gian để bình tĩnh và chấp nhận sự thật, thế nhưng vẫn cứ lạnh nhạt như vậy cũng không tốt, y vẫn luôn chờ Voldemort lần nữa tự chui đầu vào lưới, hoặc là một cơ hội hoàn hảo để khẳng định lại vai trò trên dưới của cả hai, tựa như kỳ nghỉ Giáng sinh sắp tới. (Tuy rằng không có khả năng vẫn luôn ở cạnh nhau, thế nhưng chỉ cần một hai ngày cũng đã đủ rồi.)

Vung vẫy đũa phép hủy bỏ một vòng thần chú cảnh báo bên cạnh mình, Peter xoay người rất không tình nguyện nhìn về một hướng, miễn cưỡng gật đầu, sau đó dùng ngữ điệu không có chút khí lực nào đặt câu hỏi.

“Vị bạn học này, bọn tôi đã trò chuyện xong.”

Vừa rồi lúc y và Severus đang nói chuyện với nhau đã có người không ngừng chạm vào kết giới. Không phải là cái loại va chạm muốn xé mở hay xâm phạm mà là loại chạm nhẹ chứng tỏ sự hiện diện, giống như một nhân viên tiêu thụ không ngừng bấm chuông cửa nhà bạn vậy.

Peter vừa dứt lời, một thiếu niên sắc mặt xanh trắng thần tình hốt hoảng bước đến.

“Sirius Black?” Thật sự rất bất ngờ, đúng là quá bất ngờ rồi.

“Mày… Tao vừa nhìn thấy thứ này.” Hắn ném một tấm da dê về phía Peter. “Là Lily đang viết, cậu ấy nói đây là ý tưởng của mày.”

Thứ vừa rồi Sirius cầm trên tay chính là kịch bản do Lily viết thử, đại cương là do Peter cung cấp, Lily chỉ cần chiếu theo đó triển khai. Trên thực tế, trong tay của rất nhiều thành viên thuộc tổ sáng tác đều có những đại cương kịch bản tương tự như vậy để viết tiếp, sau đó Peter sẽ chon những kịch bản tốt nhất hoặc những tình huống đắt giá đưa vào kịch bản chính thức, cả quá trình có chút giống cuộc thi viết văn theo chủ đề.

Mà chủ đề trên tấm da dê vừa rồi chính là: Khi linh hồn của phù thủy và Muggle bị trao đổi.

Lily đã triển khai không ít ý tứ từ chủ đề trên, thiếu nữ quả nhiên yêu thích phương diện ái tình, với chủ đề trao đổi linh hồn như vậy, cô bé đặt giả thuyết ngay từ đầu bọn họ cũng không quen biết đối phương, vừa trao đổi xong chỉ có thể liều mạng thích ứng cuộc sống mới, mỗi người đều dùng một góc độ hoàn toàn khác lạ đến nhận thức thế giới này.

Sau đó trong một lần vô tình hai người gặp lại nhau, tuy rằng bọn họ đều cảm thấy thế giới của đối phương rất mới lạ và thú vị, thế nhưng bọn họ đều hy vọng có thể trở về đoàn tụ với người thân và bạn bè của mình.

Tuy rằng quá trình còn chưa viết được chi tiết, thế nhưng kết cục đã định trước hai người sẽ yêu nhau.

Vì muốn thông cảm cho nhân vật chính, không để cho nam giới phải thể nghiệm trọng lượng bộ ngực của phái nữ, vấn đề trang phục rườm rà và chu kỳ sinh lý, Lily rất nể tình đem câu chuyện viết thành tình yêu đồng tính.

“Tớ chỉ cung cấp một phương hướng, Lily viết rất tốt. Cậu có hứng thú biểu diễn? Thật ngại quá, tất cả nhân vật của học kỳ này đã quyết định xong, nếu như cậu thật sự muốn diễn hẳn là nên tìm Lily, kịch bản là do cậu ấy viết, muốn thêm nhân vật cũng do cậu ấy quyết định. Tốt nhất thừa dịp kịch bản còn chưa viết xong cậu nên nói đi.”

Để Lily thêm cho cậu một vai diễn phổ thông dễ đối phó.

“Cho dù học kỳ sau tớ vẫn không rảnh quay kịch bản này, thế nhưng tớ có thể đem máy ghi hình và các đạo cụ khác giao lại cho các nhóm để mọi người tự mình thực hành, quay một bộ phim ngắn trước để lấy kinh nghiệm. Lily là một phù thủy xuất thân Muggle, cậu ấy sẽ làm rất tốt.”

Gần đây Peter sự nghiệp và ái tình song thu nên tâm tình khá tốt, nhìn phân lượng Sirius không lỗ mãng xông đến cắt đứt cuộc nói chuyện của mình và Severus, ngày hôm nay y đối với người nọ cũng coi như thân thiết khó gặp.

“Tao hỏi không phải chuyện này!”

Peter nhìn Sirius gắt gỏng gào thét khóe miệng có hơi co rút, vị này không biết lại phát cơn bệnh gì rồi.

“Phương diện này nhắc tới… trao đổi linh hồn…” Cả người Sirius run như cầy sấy, thật sự rất giống sắp phát bệnh động kinh.

“Sau đó thì sao?”

“Mày cũng giống như vậy phải không?! Mày vốn là một người khác, không phải Peter Pettigrew. Tao đáng nói là… mày không phải chỉ là Peter Pettigrew, mày còn có một… cuộc sống khác.”

Sirius nói xong còn dùng một loại ánh mắt vô cùng áy náy nhìn Peter, còn mang theo một chút vẻ oán giận không giải thích được.

‘Mày vì sao không nói sớm làm hại tao hiểu lầm mày, chuyện thống khổ nhất trên đời không ngoài hận một người khác cả đời sau đó mới phát hiện đã hận lầm người.’

Đại thể chính là cái cảm giác này.

Mà Peter cũng cảm thấy rất thú vị, Sirius là trọng sinh, từ năm nhất vẫn cho rằng y cũng giống như hắn đều trọng sinh. Mặc dù lúc y phủ nhận thái độ có hơi mập mờ một chút (Cố ý để cho Sirius có lỗi giác là do hắn có chết cũng không chịu thừa nhận). Thế nhưng đã nhiều năm như vậy rồi, những chuyện thay đổi so với nguyên tác cũng rất lớn, y còn cho rằng đối phương đã sớm nhận ra.

Không nghĩ tới… sức tưởng tượng của đứa trẻ này hóa ra lại kém như vậy.

Bất quá, sự tình đã đến nông nỗi hiện tại Peter cũng không có ý định tiếp tục chơi đùa, rất hào phóng gật đầu thừa nhận bản thân là xuyên qua, đồng thời còn hơi khinh bỉ biểu đạt bản thân đã sớm đoán được Sirius là trọng sinh.

“Tớ vậy mà còn phải giúp cậu không ngừng bao biện trước mặt V, cái kỹ năng tiên đoán tương lai và gì đó dù sao cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.”

Sirius lập tức bắt đầu dùng ánh mắt ‘Hóa ra cậu là người tốt như vậy, trước đây là tôi trách oan cậu, cậu phải tha thứ cho tôi, nếu cậu không tha thứ tôi sẽ khóc cho cậu xem.’ Nhìn Peter.

Mà Peter lại vì đoạn thuyết minh đột ngột nảy ra trong đầu mình mà ớn lạnh sống lưng một chút, sau đó mới gật đầu biểu thị mình không trách cứ đối phương, còn lên tiếng giục Sirius nói ra những lời còn lại trong lòng.

“Trước đó cậu là ai? Cậu đến từ thời đại nào?”

Ai da, thoáng cái đã thông suốt rồi.

“Tớ thật sự đến từ tương lai, bất quá tớ chỉ là một Muggle có bà con xa là phù thủy. Chuyện của giới pháp thuật cũng chỉ biết được một chút mà thôi.”

Sirius nhất thời trở nên ủ rũ, sau một lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại.

“Tớ có một câu chuyện rất đặc sắc muốn kể cho cậu nghe, về tương lai. Tớ đang nói cái tương lai nếu không có cậu đến hoặc tớ trọng sẽ xảy ra. Câu chuyện tương đối đặc sắc, nhân vật chính là con đỡ đầu trong tương lai của tớ. Tớ nói cho cậu biết, sau đó cậu có thể làm như thế này, để mọi người tiếp tục viết tiếp…”

“Thứ cho tớ nói thẳng, một câu chuyện như vậy sẽ dính dáng đến rất nhiều người. Dù sao câu chuyện của cậu là kể về những người chân thật đang tồn tại…”

“Thế nhưng tớ muốn biết kết cục! Harry… Harry của tớ, tớ chết lúc thằng bé vừa học năm năm, thằng bé vẫn chỉ là một đứa trẻ, tớ muốn biết kết cục về sau… Tớ muốn biết liệu Harry có sống tốt hay không.

————

Tác giả có lời:

Trước đó có nhắc đến tiểu Crouch, nhân vật này trong nguyên tác là một người có vai trò rất quan trọng trong tập Harry và chiếc cốc lửa, trong chỗ này của tôi thì lại là diễn viên chính trong bộ điện ảnh đầu của phù thủy tiên Peter dùng để tiến vào giới Muggle.

Ở đây tôi thiết đặt số tuổi nhân vật là vừa tốt nghiệp năm trước, cũng chính là lớn hơn Peter 3 tuổi, trên thực tế căn cứ theo nguyên tác miêu tả, người này hẳn là phải nhỏ hơn nhóm giáo sư vài tuổi mới đúng.

Đây dù sao cũng chỉ là một chi tiết nhỏ, mấy ngày hôm trước quên nói, ở đây bổ túc.
Bình Luận (0)
Comment