Edit: Vubangdao
Beta: Há Cảo
- -------------------
Ngày hôm đó, phủ tướng quân giăng hoa kết đèn, lụa đỏ treo cao, thảm đỏ trải dài trên đất, chữ hỉ dán đầy trên cửa, nến đỏ đốt lên, nơi nơi đều tràn ngập không khí vui mừng.
Lí do vô cùng đơn giản, hôm nay là ngày thành hôn của Hạ Lương và Bạch Diệu.
Nghênh kiệu hoa, bái cao đường, đưa vào động phòng. Hôm nay đáng lẽ tân lang Bạch Diệu phải là người bồi rượu tiếp khách. Nhưng ngay từ lúc khai tiệc, đã không thấy bóng dáng của tướng quân đâu cả.
Trong lòng mọi người đều biết rõ, nhìn nhau cười cười, cho dù biết tướng quân không đúng nhưng không ai dám nói ra miệng, chỉ có thể phỉ báng trong lòng: Tướng quân, ngài gấp quá rồi, không còn tí phong phạm của đại tướng gì cả!
Về chuyện đi nháo động phòng à, nếu dám làm thật thì chính là bọn họ chê mạng mình dài quá rồi, lao đầu tìm chết đấy!
Bạch Diệu đẩy cửa phòng tân hôn ra, đi vào phòng, nhìn bóng dáng mặc giá y xinh đẹp bên giường, trong lòng dâng lên sự dịu dàng và thỏa mãn vô hạn.
Rốt cuộc, Hạ Lương đã hoàn toàn thuộc về hắn rồi.
Giờ khắc này, ánh nến đỏ lung linh chiếu rọi lên người nọ quả thực quá đẹp, lại có chút không chân thực.
Hỉ nương thấy tướng quân đi tới thì hơi ngạc nhiên. Sao lúc này tướng quân lại vào đây, xem ra vị trí của vị phu nhân này trong lòng tướng quân không hề nhỏ a!
Chẳng qua hỉ nương cũng là người có kinh nghiệm, vô cùng có trách nhiệm, đi lên phía trước nói:
"Tướng Quân, bây giờ ngài muốn kéo khăn voan đỏ lên sao?"
"Ngươi lui xuống trước đi" Bạch Diệu thản nhiên nói, hiện tại hắn không muốn bất kì ai quấy rầy hắn và Hạ Lương ở chung cả.
"Vâng" Hỉ nương tỏ vẻ hiểu được, cung kính trả lời rồi lui ra.
Bạch Diệu chậm rãi bước đến trước mặt Hạ Lương, muốn nhấc khăn voan lên, lại có hơi kích động run cả tay.
"Lương Lương của mình, hôm nay nhất định rất đẹp!" Bạch Diệu suy nghĩ, khóe miệng cong lên, nhu tình tràn đầy nơi đáy mắt.
Hắn nhẹ nhàng đẩy khăn voan ra, dịu dàng gọi: "Lương Lương, nàng........"
Nhưng mà!
Lúc nhìn vào ánh mắt của Hạ Lương, toàn bộ lời Bạch Diệu muốn nói đều nghẹn lại. Vẻ mặt hắn bỗng nhiên thay đổi, phẫn nộ và kinh hoàng cùng lúc ập tới trong lòng!
"Ngươi là ai?" Bạch Diệu đột nhiên tiến lên, bóp chặt cổ của nàng, vừa tuyệt vọng lại hung ác nói: "Ngươi không phải là nàng!"
..........................................
Trở lại không gian màu trắng lần nữa, Hạ Lương thuần thục mở quang não của mình ra, xem xét giao diện của mình:
Họ tên: Hạ Lương
Giới tính: Nữ
Điểm tích lũy: 296
Kỹ năng: y thuật cơ bản (có thể thăng cấp); mị thuật cơ bản (có thể thăng cấp); cận chiến trung cấp (kèm theo sở trường dùng thương)
Nội lực: 30 (100)
Nguyên lực:?????????????
Pháp lực:??????????
Ma lực:?????????????
Trong nhiệm vụ lần này, vì phải tăng thêm nội lực nên dùng 20 điểm, mua một viên thuốc giải độc hết 5 điểm, tổng cộng tiêu phí hết 25 điểm.
Tuy nhiên, bởi vì nhiệm vụ này cô được thưởng 100 điểm, cộng thêm 40 điểm có được khi đổi khối ngọc chứa không gian của Tô Mị cho hệ thống (đã trừ đi thuế phí), thế nên tổng thể nhiệm vụ lần này, cô đạt được 115 điểm tất cả, có thể nói là thu hoạch rất phong phú.
Hạ Lương nheo mắt, thấy điểm của bản thân tăng lên, tâm tình rất tốt.
Bởi vì thế giới vừa rồi cô có luyện dùng thương, nên kỹ năng cận chiến từ sơ cấp đã thăng lên trung cấp, ngay cả nội lực cũng tăng lên tới 30. Mặc kệ là phương diện nào đi nữa, có thể nói, nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ giúp Hạ Lương thu hoạch được nhiều nhất.
Hạ Lương càng xem càng vừa lòng!
Nhưng 9957 lại vô cùng bất mãn, oán giận nói:
"Lương Lương, hôm nay là ngày đại hôn của cô và Bạch Diệu, còn chưa động phòng đâu, tại sao cô lại chọn rời đi lúc này chứ?"
Hạ Lương lạnh lùng nói: "Vì nhiệm vụ đã hoàn thành."
Lúc hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ, Hạ Lương đã tính rời đi, nhưng 9957 lại mãnh liệt ngăn cản cô, muốn cô ở lại thêm một thời gian, hoàn thành đại hôn.
9957 đau lòng nói: "Cô rời đi rồi, Bạch Diệu phải làm sao bây giờ?"
Hạ Lương hơi khó hiểu hỏi lại: " Tôi rời đi rồi, không phải nguyên chủ sẽ quay lại thay thế tôi sao? Mọi chuyện sẽ không thay đổi."
"Sao có thể giống nhau được, đó cũng không phải là cô! Hơn nữa không phải cô đã nói muốn ở bên cạnh Bạch Diệu cả đời này sao? Dù sao cô cũng phải đi cùng Bạch Diệu hết đời đã chứ! Cô....cô.....cái đồ siêu lừa tình này! Sao cô có thể lừa gạt tình cảm của Bạch Diệu cơ chứ?! Hu hu....."
Hạ Lương: "...."
Hạ Lương vỗ cái trán đang nhức nhối, cô không biết nên trả lời vấn đề này ra sao cả, vì thế đành nói sang chuyện khác: " 9957, đến thế giới tiếp theo."
"Hứ, nếu Lương Lương đã lợi hại như vậy, trong lòng chỉ nghĩ đến điểm tích lũy, vậy chắc cô không cần chọn đâu nhỉ! Tôi trực tiếp mở nhiệm vụ khó nhất, đưa Lương Lương đi!"
9957 vừa giận dỗi nói xong, Hạ Lương lập tức cảm thấy đầu óc quay cuồng, ý thức không khống chế được bị rút khỏi cơ thể.
Đợi đến khi Hạ Lương biến mất, 9957 cảm thấy hơi áy náy và bất an, nhưng khi nhìn đến kế hoạch cải tạo Lương Lương trong trung tâm hệ thống, loại áy náy và bất an này đã không cánh mà bay rồi.
Trong thế giới vừa rồi, rõ ràng Bạch Diệu tốt với Lương Lương như thế, nhưng lòng dạ của Lương Lương vẫn vững vàng như đá ấy!
Cho dù có thay đổi, nhưng chỉ có chút xíu thôi, chưa đến 5% nữa.
Đau lòng quá! Đến bao giờ Lương Lương mới hiểu được tình, yêu, không nỡ, đau lòng đây!
Bên này, khi Hạ Lương vừa có cảm giác lại, cô cảm thấy cả người đau đớn không chịu được, tựa như có vô số lưỡi dao cắt vào máu thịt mình......
"Đau quá!"
Hạ Lương gắng sức mở mắt ra, việc đầu tiên làm là kiểm tra cơ thể này của mình, cô phát hiện, cơ thể này hoàn hảo chẳng bị thương tổn chỗ nào cả, nhưng cái cảm giác đau đớn cô đang chịu đựng lại không giảm đi chút nào, thậm chí càng lúc càng nghiêm trọng hơn nữa......
Hạ Lương đau đến nỗi không thể suy nghĩ được gì, cũng không thể hành động được, chỉ có thể vô lực quỳ rạp trên mặt đất, miệng nhỏ thở gấp, giống như chú cá nhỏ sắp chết khô vậy.
Một lát sau, cảm giác đau đớn tận xương tủy dần dần biến mất, Hạ Lương nằm thêm một lúc nữa, đến khi cảm giác trên người có được chút khí lực, lúc này mới từ từ ngồi dậy, đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một căn phòng lạnh lẽo, phía trên một bức tường trong căn phòng này có vài món đồ vật như là khóa sắt gì đó, nhìn tổng thể căn phòng này giống như một căn phòng giam dưới lòng đất.
Nhưng căn phòng này lại không có cửa, phía trước hoàn toàn mở rộng, chỉ là xung quanh lại tản ra ánh sáng u ám, lấp lóe lấp lóe, lộ ra hơi thở quỷ dị.
Đây là nơi nào?
Hạ Lương khẽ nheo mắt lại, cẩn thận đánh giá bốn phía xung quanh lần nữa, xong cũng không tìm được chút thông tin gì, nơi này rất yên tĩnh, ngoại trừ một mình cô thì không có bất kỳ tiếng vang nào cả.
Trong lòng cô hơi bất đắc dĩ, lần này 9957 chưa thông báo cho cô cốt truyện và nhiệm vụ thì đã ném cô tới đây.
Hơn nữa, cô vừa tới nơi, thì đã phải tiếp nhận cảm giác đau đớn tận xương tủy đấy!
Haiz, xem ra lần này 9957 thật sự tức giận rồi! Cơ mà, cô đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, nó còn tức giận cái gì nữa?!
Hạ Lương tỏ vẻ cô không hiểu gì cả.
"9957?"
Cô thử gọi một lần nữa, nhưng cũng không nghe được tiếng trả lời. Hạ Lương chỉ đành từ bỏ việc bắt chuyện với hệ thống kun ngạo kiều của mình.
Cô mở quang não ra, đọc cốt truyện và những thông tin có liên quan đến nhiệm vụ lần này.
-20.2.2019-Lương Lương cua con nhà người ta xong phủi mông chạy lấy người =)))))Hết chương dự phòng, số chương còn lại vẫn đang beta nên chắc sang tuần sau mới đăng chương mới quá TvT