Edit: LinhLan604
Beta: Há Cảo
- -------------------
Vừa nghe hắn nói như vậy, ánh mắt Hạ Lương sáng lên, lập tức gật đầu, giống như chú cún nhỏ muốn tạo niềm vui cho chủ nhân. Nếu sau lưng cô có cái đuôi thì giờ phút này hẳn đã sớm lắc lư.
Cô muốn hắn vui vẻ!
Quân Vô Thanh nhìn dáng vẻ này của Hạ Lương, tâm đã sớm mềm đến rối tinh rối mù. Nội tâm hắn nghẹn cười, cúi đầu về phía trước, cắn lỗ tai cô, lại liếm liếm, nhỏ giọng ái muội nói:
"Lương Lương, chủ động để ta ăn một lần, ta liền tin tưởng lời ngươi nói. Ngươi có còn nhớ ta dạy cho ngươi, nên làm như thế nào để ta vui vẻ hay không? Hử?"
Hạ Lương nghe thấy lời này của hắn, sắc mặt nháy mắt đỏ bừng, nhưng vẫn gật gật đầu.
Cô vươn tay, có chút khẩn trương bắt lấy vạt áo hắn. Tuy rằng ngượng ngùng, nhưng cô vẫn ôm lấy cổ hắn, nhắm mắt lại, lần đầu tiên chủ động dâng lên môi đỏ của chính mình. Sau đó lôi kéo tay Quân Vô Thanh, chủ động phủ lên dấu răng sau cổ mình, giữa môi lưỡi triền miên, thấp giọng nỉ non nói:
"Chủ tử, thỉnh trừng phạt ta, ăn ta đi."
"Ha ha. Thật ngoan!"
Trái tim Quân Vô Thanh run lên, khàn giọng nói, sau đó đoạt lại quyền chủ động, hung hăng đè Hạ Lương trên bàn.
9957: "......"
Quân Vô Thanh, ngươi lại dám vô sỉ như thế!
Lương Lương, vấn đề của ngươi đâu?
Chúng ta tới đây là để nói đứng đắn sự tình cơ mà?!
Ngươi rốt cuộc có muốn đổi thân thể hay không?!
Tuy rằng nam sắc rất mê người, nhưng cả ngày say mê, không làm nhiệm vụ, thật sự không tốt lắm đâu!
Vẫn là cả hai đều được chiếu cố hài hòa thì tốt hơn.
Hạ Lương lúc này đã sớm ý loạn tình mê, hoàn toàn đắm chìm trong lửa nóng Quân Vô Thanh đốt lên, tự nhiên là không nghe được 9957 phun tào. Một mình nó độc thoại một người, à không, là hệ thống, ngồi xổm trên mặt đất, cô độc vẽ vòng xoắn ốc chơi.
......
Sau khi Quân Vô Thanh ăn xong, hắn ôm lấy Hạ Lương, thưởng thức sợi tóc cô, thần sắc thoả mãn, lười nhác nói:
"Lương Lương, chúng ta nói chuyện chút, hôm nay ngươi tìm ta là có chuyện gì?"
"Ta muốn đổi lại thân thể."
Giọng nói Hạ Lương mềm mại, mang theo một tia gợi cảm khàn khàn.
"Không được. Ta không đồng ý. Ta không thích."
Quân Vô Thanh lập tức phản bác.
"Ta và Hạ Vũ lớn lên giống nhau. Chỉ là tư chất bất đồng."
Hạ Lương có chút khó hiểu nhìn về phía hắn, không rõ hắn không thích ở điểm nào.
"Cái thân thể kia, bị người khác dùng qua! Sao có thể giống nhau?"
Quân Vô Thanh quạnh quẽ nói:
"Lương Lương, ngươi là ghét bỏ thân thể này tư chất quá thấp sao?"
"Đúng vậy. Tu luyện không tăng lên, sống không được lâu đâu."
Hạ Lương gật đầu đáp.
Cô muốn cứu vớt nguyên chủ, tự nhiên sẽ vì nàng ấy cướp đoạt lại hết thảy. Thiên Linh Căn cùng Linh Lung Đạo Thể, vốn chính là thuộc về nguyên chủ!
Nếu bằng vào tư chất cùng thiên phú ấy, cô tất có thể bước lên đỉnh Tiên giới, Độ Kiếp thành tiên, đạt được sinh mệnh vĩnh cửu.
Chỉ là hiện giờ, việc không thay đổi được tạp linh căn này là sự thật. Vô luận Hạ Lương tu luyện như thế nào, cũng không thể thay đổi được hoàn toàn vận mệnh của nguyên chủ.
"Điểm này ngươi yên tâm. Ta sống bao lâu, ngươi sẽ sống bấy lâu. Ngươi vĩnh viễn sẽ không đi trước ta."
Quân Vô Thanh vuốt tóc cô, trong ôn nhu mang theo một tia hứa hẹn.
Bọn họ ký kết khế ước sinh tử, là thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Thiên Đạo, sinh mệnh lực của hắn sẽ kéo lên người Hạ Lương. Cứ như vậy, hắn sống bao lâu, Hạ Lương cũng sẽ sống bấy lâu, bọn họ là một thể!
Sẽ không phân cách!
"Nhưng tu vi của ta quá thấp, nếu ngươi gặp phải phiền toái, ta cũng vô pháp giúp ngươi."
Hạ Lương nhíu mày, mở miệng nói.
Như vậy, cô đi theo bên người hắn chắc chắn sẽ trở thành phiền toái, thành nhược điểm của hắn.
"Ta là chủ tử của ngươi, bảo hộ ngươi, là chức trách của ta."
Quân Vô Thanh vì lời nói của Hạ Lương, trong lòng phiếm ngọt, nhẹ véo mũi nhỏ của cô, nghiêm túc nói.
"Ngươi nói ngược!"
Hạ Lương ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn, vô cùng nghiêm túc phản bác:
"Ngươi là chủ tử của ta, bảo hộ ngươi, nên là chức trách của ta."
Quân Vô Thanh nhìn sự nghiêm túc trong mắt Hạ Lương, thấy rõ quyết tâm của cô, dưới đáy lòng hắn, thứ trào lên không phải là cảm động, mà là sợ hãi, sợ hãi vô tận!
Nếu thật sự có một ngày, Hạ Lương vì cứu hắn mà bị thương, thậm chí là tử vong, kết cục như vậy, dù là như thế nào, hắn cũng không thể chấp nhận!
Cho dù là tưởng tượng, cũng đều không thể!
Nếu thật sự như vậy, nếu thật sự phát sinh chuyện đó, ngay cả chính hắn, cũng không thể tưởng tượng bản thân sẽ làm ra sự tình gì.
Cho nên, loại chuyện này, ngàn vạn lần cũng không thể phát sinh!
"Lương Lương, hiện tại có một việc, ngươi nhất định phải đáp ứng ta! Nếu không, ta sẽ xé bỏ hứa hẹn với ngươi, ta sẽ tu ma, ta sẽ huỷ hoại thế giới này, ta sẽ làm hết thảy những việc ngươi không thích và không muốn ta làm. Ngươi có nghe rõ không?"
Quân Vô Thanh nhìn vào mắt cô, ngữ khí thập phần nghiêm túc, uy hiếp nói.
Hạ Lương nghe được lời này, khẽ nhíu mày. Chuyện như vậy, cô một chút cũng không muốn nghe.
Nhưng những gì hắn nói, nếu không đáp ứng, sẽ trực tiếp làm cho nhiệm vụ của cô thất bại!
Nhiệm vụ thất bại, sẽ không có tích phân, đây là việc Hạ Lương không thể chấp nhận.
Vì thế, Hạ Lương thực nghiêm túc gật đầu.
"Ngươi nói đi. Ta đáp ứng ngươi."
"Về sau nếu gặp phải nguy hiểm, ngươi nhất định phải chạy thật xa. Không cần cứu ta, không được để bản thân mình lâm vào nguy hiểm. Ngươi có hiểu không? Nếu không làm được, những gì ta từng hứa với ngươi đều xóa bỏ."
Quân Vô Thanh nói từng câu từng chữ.
"Vì sao?" Hạ Lương vì lời hắn nói mà khiếp sợ, ngực khó chịu. Cô có chút không hiểu.
"Lương Lương, lý do này, chờ một ngày ngươi yêu ta, ngươi sẽ hiểu." Quân Vô Thanh đặt lên ấn đường cô một nụ hôn, dưới đáy lòng khẽ nói.
Tuy rằng một câu này hắn không nói ra, nhưng Hạ Lương lại cảm nhận được một thứ cảm xúc kì lạ trong nụ hôn của hắn.
Nụ hôn này, mang theo tâm ý của Quân Vô Thanh, giống như một dòng điện nhỏ, lan tràn đến đáy lòng Hạ Lương, khiến trái tim cô run rẩy.
9957 cũng trầm mặc theo.
Không biết vì sao, nó đột nhiên muốn biết, nếu thật sự có một ngày như vậy, Lương Lương sẽ lựa chọn như thế nào? Là tích phân quan trọng, hay là Quân Vô Thanh càng quan trọng hơn?
Có lẽ, một ngày ấy, thời điểm nhiệm vụ hoàn thành, rời khỏi thế giới này, nó sẽ có đáp án.
-15.3.2020-