Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 690

Diệp Tư Đình khẽ nghiêng đầu suy nghĩ. 

Đầu óc anh ta vận hành rất nhanh, chỉ mất ba phút, liền cung cấp cho Nero câu trả lời mà tiểu hoàng đế muốn nghe nhất.

“Bệ hạ dùng người vô cùng quyết đoán, từ trước đến nay chỉ xuất phát từ sự lý trí tuyệt đối. Đối với cá nhân thần mà nói, thần không có bất kỳ dị nghị nào, mọi việc đều tuân theo ý chỉ của Bệ hạ, hơn nữa dù ở bất kỳ chức vụ nào, thần cũng sẽ dốc toàn lực duy trì sự vận hành của Đế quốc.”

“Nhưng vị trí tể tướng ngự tiền hiện tại cách thần ít nhất 20 năm thâm niên. Tể tướng ngự tiền tiền nhiệm là Đại công Harison Lauder. Nếu xét theo cấp bậc và tước vị theo Đế quốc, hiện tại người thích hợp nhất hẳn là một trong ba vị Công tước Graham, Công tước Olaf và Công tước Hamrin.”

“Mà ba vị Công tước này, chẳng qua là những kẻ lọt lưới từ đợt thanh lọc trước. Nếu thực sự để họ đảm nhiệm chức tể tướng thời chiến, tuyến tiếp viện của quân đội Đế quốc sẽ đứt gãy trong vòng một tuần.”

Là người đã thành công trong việc đóng vai “Nhị hoàng tử Đế quốc”, nhận được sự giáo dục của hoàng thất một cách bài bản, và trong thời gian Nero mất tích đã kịp thời xoay chuyển tình thế, Diệp Tư Đình không lãng phí thời gian cho sự khiêm tốn, điều này khiến Nero rất hài lòng.

“Ta cho rằng ngươi là nhân tài mà ta đã ta thành công khai thác, là người thích hợp nhất để quản lý vị trí tể tướng lâm thời của Đế quốc. Có phương pháp nào để ngươi thuận lợi tiếp quản chức vụ này, đồng thời khiến những vị khác tâm phục khẩu phục không?”

“Bệ hạ thực ra không cần ban cho chức danh to lớn như tể tướng này, chỉ cần cho thần có được chức quyền thực hiện nghĩa vụ tương đương là được.”

Diệp Tư Đình nói: “Thần đề nghị, triệu tập ba vị Công tước kể trên để thành lập nội các thời chiến, và cử thần làm thư ký quan liêu của nội các, trao quyền giám sát. Nếu sự thật chứng minh, năng lực của các Công tước quả thật không tương xứng với trách nhiệm tàn khốc mà tể tướng thời chiến phải gánh vác – thì những việc sau đó, không cần làm phiền Bệ hạ phải bận tâm.”

Nero hơi cong cong môi. 

Nói chuyện với những người như Heydrich và Diệp Tư Đình, hắn luôn cảm thấy bớt lo hơn một chút: “Vậy cứ quyết định như vậy đi.”

Nói xong việc công, Diệp Tư Đình thu lại nụ cười, giọng trầm xuống một chút:

“Ngoài ra thì, khi thần từ Thái Dương Cung đến văn phòng chức sắc, thần đã hỏi quan y rất kỹ về việc phân hóa của ngài. Bệ hạ, quan y nói thể chất cơ bản của ngài còn quá kém, kỳ phân hóa sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Theo quan y dặn dò, tốt nhất là phải nằm trên giường tĩnh dưỡng, ngài nên giảm bớt khối lượng công việc từ bây giờ, công việc cứ giao cho thần là được.”

Cùng lời nói đó, Nero đã nghe một lần từ quan y. 

Nhưng hắn biết, thời điểm hiện tại không cho phép hắn buông tay khỏi những công việc này, vì thế chỉ qua loa “ừm ừm” một tiếng, tiếp tục cúi đầu soạn thảo sắc lệnh thành lập nội các.

“Nero?” Bí thư tóc bạc chống đầu ngón tay trên bàn, thân thể hơi nghiêng về phía trước, giọng nói vẫn dịu dàng: “Thần không đùa đâu đấy.”

Bình Luận (0)
Comment