Vạn Biến Hồn Đế

Chương 247


“Vụt”

Thiên Tiếu phản ứng cực nhanh , đầu hơi né sang một bên , tuy nhiên quyền phong vẫn khiến mặt hắn bị cắt ra một vết.
Máu tươi nhanh chóng chảy ra , thanh niên vừa tấn công cảm giác được nguy hiểm lập tức lui ra ngoài xa , nhưng đã trễ rồi.


Một chân chân của hắn ta bị nắm lấy , tay còn lại của Thiên Tiếu lau qua gương mặt , thấy trên tay có máu hắn ta tỏ ra ngạc nhiên.
Thanh niên cùng tu vi với hắn lại có thể khiến Thiên Tiếu bị thương , chuyện này thật sự hiếm có , phải biết kinh nghiệm chiến đấu cũng là thứ Thiên Tiếu giữ lại.


Tên kia xoay người muốn thoát ra , Thiên Tiếu cũng thuận tay buông ra , kẻ kia giật mình thầm nghĩ : “Sao ta lại thoát ra dễ dàng thế nhỉ ?”

“Ầm”

Chưa kịp suy nghĩ xong thì bụng hắn truyền tới cảm giác đau đớn , thân thể như quả bóng bị đá bay tuốt ra ngoài xa.
Đau đớn khủng khiếp chứng tỏ xương cốt trong người hắn ta vỡ không ít , người kia mạnh , vô cùng mạnh , số điểm lố bịch kia không phải tự nhiên mà có.


Muốn xoay người để đứng dậy thì đột nhiên trên đầu truyền tới lực lượng khổng lồ , ánh mắt hắn đã nhìn thấy Thiên Tiếu đang dẫm xuống.
Nếu thật sự bị trúng đòn này thì hắn chết là cái chắc , người kia cũng nổi lên sát tâm rồi.


“Rầm”

Cả một vùng đất rộng lớn của hoàng cung sụp đổ , tuy tu vi chỉ Hồn Vương sơ kỳ nhưng với kẻ Tam tu ba hệ như Thiên Tiếu thì sức mạnh của hắn đã đạt gần vối Hồn Hoàng.
Dưới mặt đất thanh niên kia đã biến mất , hắn hiện tại nằm dưới chân của người đại diện của Thái Dương Thần Cung.



Người này ghi đánh giá lại , bước lên nói :

“Thiên phú cấp 5 , bên ta đủ người rồi nhường ngươi đúng như hứa hẹn.
Với thiên phú này thì thì có lẽ hắn lợi dụng cái gì đó để kiếm điểm , ví dụ như kích hoạt trận pháp chẳng hạn , mọi thứ xong xuôi rồi thì ta đi trước .”

Người kia mang thanh niên đầu trọc đi , chớp mắt đã biến mất hoàn toàn , người dẫn đội của Nguyệt Thần Cung tuy vui vẻ nhưng vẫn có chút thất vọng.
Thiên phú cấp 5 tuy hiếm có nhưng không phải quá mức hiếm thấy , tuy nhiên kiếm được một cái cũng không phải dễ dàng gì.


Thiên Tiếu thu lại lực lượng tỏ ra khó hiểu hỏi :

“Rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra .”

Lúc này Thiên Tiếu mới được biết chuyện gì đang xảy ra , hóa ra những ngày hắn rời đi thì Thiên Vương Tinh đã bị tấn công.
Truyện tống trận mở ở khắp nơi , Đông Phương gia tộc bảo vật trấn môn bị hủy mất , sau đó họ triệu hồi được người từ trung cấp vi diện đi xuống đây giải cứu.


Thiên Vương Tinh được cứu vớt tuy nhiên cũng phải trả giá cho những người tới cứu , tất cả những thiên tài hàng đầu đều phải đầu nhập các đại phái.
Nguyệt Thần Cung , Thái Dương Thần Cung , Ngọc Nữ Phái , Đông Dương Môn…….
tổng cộng có gần chục cái thế lực phân chia người.


Đương nhiên chỉ có bốn cái thế lực lớn nhất được lựa người tốt , còn lại chỉ nhận được những kẻ tầm tầm với thiên phú cấp 12 tới cấp 8 thôi.
Quy cách làm việc của các đại phái cũng không khác gì các đại học viện cho lắm , kẻ mạnh mới chiếm được thiên tài.


Đồng thời Thiên Tiếu biết được nữ nhân của hắn phần lớn đã bị triệu hồi tới Ngọc Nữ Phái hết rồi.
Những người này bao gồm Họa Thiên Hậu , Cầm Vân Ca , Cầm Vĩnh Hà , Băng Mị , Miêu Bích Hà ngoài ra còn có đám Cầm Tử Vân , Dạ Thiên Tĩnh cũng đi theo.



Hắn có điểm Quân Công cực cao nên được Nguyệt Thần Cung và Thái Dương Thần Cung chú ý tới.
Bọn họ cố ý ở lại đây chờ đợi hắn , hy vọng có được một cái thiên tài cao cấp.
chứ thực tế thì đang nhẽ họ phải rời khỏi đây từ lâu rồi.


Thiên Tiếu vươn vai đầy mệt mỏi :

“Thế có nghĩa ta phải cùng mọi người đi sao , nhưng tổ đội của ta phải làm thế nào .”

Lý Chiêu Hoàng chạy nhanh đến bên cạnh hắn , khẽ giọng nói :

“Tổ đội của tất cả chúng ta đã bị giải tán rồi , ngươi xem hiện tại tổ đội mình bao gồm những người nào .”

Đại diện của Nguyệt Thần Cung cười nói :

“Có thể mọi người không biết nhưng để tiện cho việc sinh hoạt thì chúng ta đã phá đi tổ đội của các ngươi bằng cách cho chết giả.
Cùng tổ đội với các ngươi sẽ là những người trong cùng một môn phái , tất chúng ta hoàn toàn có thể để các ngươi cùng tổ đội với người đến từ cùng một hành tinh.


Cách này rất hay , chỉ có bất cập ở chỗ người quen trong cùng một hành tinh ở cùng tổ đội sẽ rất dễ gây ra trường hợp kéo bè kết cánh.
Vì thế các ngươi chỉ có thể ở chung tổ đội với một người thôi , mấy chuyện này nói sau , bây giờ thì chúng ta rời đi cái đã .”

Một số người đang đứng trên quảng trường biến mất , các cường giả của Thanh Long Đế Quốc ánh mắt nhìn về phía xa xăm , hậu bối của bọn họ rời xa , ai cũng mong khi gặp lại thì tất cả đều trở thành cường giả đầu đội trời chân đạp đất.
Miêu Thần buồn ra mặt bởi đệ tử yêu quý và con gái đồng loạt rời đi , Cẩm Tử Nam thì vẻ mặt tràn đầy lo lắng , hắn quan sát với chăm sóc Thiên Tiếu từ bé hiện tại tiểu tử này rời đi cảm thấy có chút khó chịu.



La Sơn vỗ vai Cầm Tử Nam cười nói :

“Bệ hạ đừng quá lo lắng , ta tin tưởng Thiên Tiếu có thể làm được , thằng bé đã trưởng thành rồi.
Với lại chỉ có khi nào nó rời khỏi đây thì mới có thể nhanh chóng tích lũy thực lực trả thù cho cha mẹ được .”

Khi xuất hiện trở lại Thiên Tiếu thấy mình và một đám người xuất hiện trên một con thuyền khổng lồ đang lao đi trong một đường hầm tràn đầy ánh sáng.
Người dẫn dắt bọn họ giới thiệu lại lần nữa , nàng ta tên Hoàng Tử Lam , chấp sự nội đường của Nguyệt Thần Cung.


Hoàng Tử Lam chỉ về mấy căn phòng trên con thuyền rồi nói :

“Thiên phú càng cao càng có đãi ngộ tốt là tôn chỉ của Nguyệt Thần Cung , thế nên Thiên Tiếu và Chu Vũ được ở căn phòng phía trên cao.
Những người khác xếp theo thứ hạng thiên phú mà ở những tầng dưới , bảng chỉ dẫn đã có nên các ngươi tự đi tìm phòng đi .”

Nàng nói vậy nhưng ai muốn về phòng vội cả , bọn họ đứng ở bong thuyền bắt đầu nói chuyện với nhau.
Hoàng Tử Lam cũng không quá quan tâm , nhiệm vụ của nàng chính là điều khiển con thuyền này đi tới Nguyệt Thần Cung.


Chu Vũ từ đằng xa đi tới khẽ giọng :

“Băng Mị để lại một thứ nhờ ta chuyển tới tay của ngươi , chúng ta về phòng rồi nói chuyện sau , nơi này không được tiện cho lắm .”

Lần này tuyển chọn thì Chu Vũ cũng được xếp vào cấp độ 5 giống như Thiên Tiếu , khả năng chiến đấu của nàng làm cho bất cứ ai cũng phải kinh ngạc.
Khả năng dựa vào địa hình chiến đấu của nàng khiến ai cũng phải kinh ngạc , thêm cả việc nàng sở hữu Vương vị cũng giúp nàng nâng cao đánh giá.


Thiên Tiếu nhìn Lý Nhã Lan đi tới chỗ La Hoàng thì chỉ liếc mắt một cái rồi rời đi cùng Chu Vũ.
Băng Mị chắc chắn sẽ để lại thứ gì đó rất quan trọng , với lại Chu Vũ cũng có chuyện muốn nói chứ không phải chỉ đưa đồ không thôi.
Còn người Lý Chiêu Hoàng dành tình cảm trước kia chắc hắn là La Hoàng , hắn đã nói để nàng tự quyết thì sẽ không can thiệp vào.


Con thuyền này thật sự rộng lớn , hai người đi bên trên qua rất nhiều tầng mới tới được nơi cao nhất , cũng chính là nơi ở của họ.

Tạm thời hai người đi vào cùng một phòng.


Vừa vào đến nơi Chu Vũ đánh giá căn phòng một chút , sau đó khẽ giọng nói :

“Không nghĩ tới chúng ta lại đi ra khỏi cấp thấp vi diện sớm như thế , sức chiến đấu của ngươi còn cao hơn thế này nhiều.
Thậm chí còn chưa hóa thành hình dạng bán yêu kết hợp với yêu biến chưa dùng tới , tại sao không khiếu nại để nâng cao đánh giá ?”

Thiên Tiếu chống cằm :

“Tạm thời còn chưa biết nơi chúng ta tới sẽ như thế nào , nổi bất quá chưa chắc đã là chuyện tốt.
Đừng nói đến mấy chuyện dư thừa , Băng Mị đưa thứ gì cho ta thì ngươi mau lấy ra , với lại có chuyện gì muốn nói thì nhanh nói ra đi .”

Chu Vũ thẳng thắn :

“Ta muốn lấy quyền đội trưởng tổ đội từ ngươi , thành phần nhân sự trong đối sẽ do ta quyết định.
Tổ đội chúng ta đã thay đổi quá nhiều lần nên cần phải nhanh chóng thành lập lại , nếu không tất cả sẽ bị trừng phạt .”

Mở giao diện cửa hàng ra , vào phần tổ đội thì quả nhiên hắn với nàng được xếp chung vào một đội.
Quyền đội trưởng vẫn là hắn , không suy nghĩ nhiều hắn đưa quyền đội trưởng rồi đuổi nàng đi ra khỏi phòng.


Thứ mà Băng Mị lưu lại là một ngọc thạch truyền tin , bóp vỡ ngọc thạch thì hình ảnh của nàng hiện lên.


“Ta nghĩ ngươi cũng đã sắp xếp để lấy lại ký ức cần thiết , ký ức của ta về rất nhiều thứ bị xóa đi.
Tuy nhiên ta vẫn kịp thời giữ lại chân tướng khiến cho Lý Nhã Kỳ , La Mỹ Nhân , Dạ Nguyệt đồng thời biến mất .”




.

Bình Luận (0)
Comment