Vạn Biến Hồn Đế

Chương 282


Khi tỉnh lại thì Thiên Tiếu đã ở trong một tòa đại điện khang trang, rộng lớn, hắn nhớ là hình như Hồ Nguyệt Hi đánh mình một trận rất nặng.
Sau đó hắn chẳng nhớ cái gì nữa, không biết tại sao trong cơ thể hắn ta lại có nhiều năng lượng tới mức kỳ lạ.
Hắn nhanh chóng đổi sang trạng thái tu luyện, dùng tốc độ nhanh nhất chuyển hóa hết cỗ năng lượng này.


Giọng nói của một nữ nhân vang lên:

“Nguyệt Hi là một cái sư phụ có tâm, trước khi đi liền truyền hết năng lượng cho ngươi, suy nghĩ của nàng thật kỳ cục.
Ta cũng không biết sao người có thể sống khi tiếp nhận năng lượng nhiều đến thế, thật sự làm cho người ta rất tò mò đấy.”

Thiên Tiếu chuyển Tử Linh Phá Nguyên Quyết về trạng thái tự động, quay đầu lại thì nhìn thấy Hỏa Lam Linh quàng khăn tắm, bắt chéo hai chân, tay khoanh trước ngực nhìn hắn.
Nhìn nàng thoải mái như vậy, chắc hẳn đây là nhà của nàng.


Hắn nhìn nội thất rồi khen tặng:

“Nhà của Hỏa trưởng lão đẹp đó.”

Hỏa Lam Linh lắc người một cái liền mặc xong trang phục, làm ngụm trà xong nàng bình thản nói:

“Đây là chỗ ở của sư phụ ngươi, bây giờ đã trở thành nhà của ngươi, cũng là chỗ ở mới của ta trong mấy ngày này.
Sư phụ ngươi đã đi mất rồi nên trẫm sẽ thay nàng dạy ngươi những thứ cơ bản để sinh tồn ở Trung cấp vi diện, có quá nhiều thứ cần truyền đạt, ngươi chịu khó một chút thì sau này sẽ bớt khổ cực.”


Chuyện về Trung cấp vi diện Thiên Tiếu không biết nhiều, quả thật cần phải học hỏi rất nhiều, kẻ đang ở trong trạng thái cao ngạo như Thiên Tiếu cũng im lặng ngồi nghe.
Nếu nàng nói ra cái gì không có ích chắc hắn sẽ tức chết mất, khả năng này rất nhỏ, Hỏa Lam Linh đâu phải kẻ vô năng.


Hỏa Lam Linh nghiêm túc nói:

“Chuyện đầu tiên ngươi lên biết đó chính là bớt ảo tưởng vào sức mạnh của Nguyệt Thần Cung, nó không hề mạnh mẽ như ngươi nghĩ đâu.
Ngươi có thể đã biết Phương gia cai quản toàn bộ Trung cấp vi diện, bốn cái môn phái của gia tộc này đứng đầu trong số mười cái thế lực.
Tuy nhiên đó chỉ là thứ mọi người đồng ý thôi, thực chất thì diện tích Phương gia nắm giữ chỉ chiếm khoảng một phần mười, có khi chưa tới.”

Nghe được chuyện này Thiên Tiếu rất bất ngờ, sao hoàn toàn khác những thứ hắn ta nghe được trước đây.
Chẳng lẽ những gì hắn nghe được và tìm hiểu trên mạng đều sai hay sao, như thế thì vô lý quá mức.


Hỏa Lam Linh là người từng trải, nàng sao lại không đoán ra suy nghĩ của Thiên Tiếu, nàng trực tiếp trả lời:

“Căn bản là từ xưa tới này các số liệu chỉ thống kê những hành tinh nhân loại sống được trên đó, tổng cộng có khả hơn 40 van hành tinh.
Trong khi đó Thiên Đố Sâm Lâm do Ngũ Đại Gia Tộc nắm giữ tới chín phần diện tích, năm cái gia tộc đó bao gồm Bạch Long Tộc, Hắc Long Tộc, Ma Xà Tộc, Nguyệt Lang Tộc, Ngọc Thố Tộc.
Còn nhiều gia tộc cũng mạnh nhưng vẫn thua kém năm cái gia tộc lớn rất nhiều, Cửu Vĩ Hồ cũng là cái gia tộc không tệ, có khó khăn có thể tìm họ.”

Thiên Tiếu thì thầm:


“Sư phụ mạnh như vậy, chắc Yêu tộc ở đây rất mạnh, bọn họ nếu tấn công nhân loại thì không biết con người liệu có cầm cự nổi hay không.”

Hỏa Lam Linh nghe đến vấn đề này cũng chỉ biết lắc đầu:

“Thực chất người và yêu ở Trung cấp thế giới cũng rất ít khi va chạm, nếu có chủ yếu do mấy tên buôn lậu yêu tộc khiến cho bên kia tức giận, Mỗi lần như vậy lại không ít người đổ máu, tuy nhiên đại chiến quy mô lớn ngược lại chưa thấy bao giờ.
Hình như vị thần cai quản các tộc đã có giao ước gì đó, tất cả mọi người đều hành động có chừng mực.”

Thần linh bình thường ít can thiệp vào vào chuyện của phàm giới, không hiểu sao ở thế giới này hoàn toàn khác.
Các quy tắc do thần linh đặt ra rất nhiều, đồng thời dùng sức mạnh của mình để duy trì trật tự, ở Hạ cấp vi diện cũng thấy rất ít quy tắc, Trung cấp vi diện thì mọi chuyện lại quá nặng nề.


Nhân tộc thờ bốn vị thần Nguyệt Thần, Thái Dương Thần, Đông Dương Thần, Thiên Nữ.
Yêu tộc thì thờ phụng tứ đại thánh thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ.
Thờ phụng chung thì chỉ có Sáng Thế Thần Đế, ba vị Thần Quân ở đây cũng không hề được cúng bái.


Thiên Tiếu gật gù:

“Cám ơn nữ đế đã nhắc nhở, thế thì ta chỉ cần tránh xa phạm vi của yêu tộc ra là được rồi.”

Hỏa Lam Linh nghe thấy thế thì cười nhạt, tiểu tử này còn quá ngây thơ, nàng nghiêm giọng nói:


“Những thứ vừa nói tìm kiếm trên mạng cũng có, thứ ta muốn nói cho ngươi biết chính là bộ mặt thật của thế giới này không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Nguy hiểm nhất là vùng thuộc về Tội Ác Chi Đô, nơi thuộc địa chúng chính là vùng ranh giới giữa bốn thế lực của Phương gia.
Bọn người này không thờ thần linh, phần lớn là tội phạm lưu lạc tới đó, chúng cũng chẳng phải tổ chức gì, càng không có kẻ cầm đầu.”

“Trong những vùng như thế thì tội phạm ở khắp nơi, nếu ngươi ra tay với một người thì phải sẵn sàng chịu cảnh bị vây giết.
Người ở thuộc về Tội Ác Chi Đô chỉ có một ràng buộc duy nhất là ý muốn tiêu diệt những kẻ truy bắt.
Chính vì thế các thế lực khác không muốn đụng vào bọn chúng, kể cả Phương gia cũng phải nhượng bộ.
Đương nhiên nếu không có kẻ truy bắt bọn chúng cũng không tùy tiện trêu chọc Phương gia.”

Thiên Tiếu có chút bất ngờ, Tội Ác Chi Đô là một tổ chức nhưng lại không giống, căn bản là một đám người xấu nếu ở phạm vi hoạt động nhất định thì sẽ ra tay bảo vệ nhau.
Đám người tự phát này quả thật rất nguy hiểm, căn bản không thể nào diệt tận gốc được, bởi gốc rễ của chúng chỉ là một cái ý niệm.


Hỏa Lam Linh thấy hắn đã tiêu hóa xong mớ thông tin rồi thì tiếp tục:

“Ngoài hai cái thế lực ngang hàng Phương gia ra, thì còn các thế lực nhỏ khác ở địa phận của nhân loại gọi là Thập Đại Thế Lực, ngươi chắc cũng nghe qua rồi.
Thiên Hà Thương Hội, Thiên Hồn Học Viện, Hồng Lâu, Hắc Lâu, Sáng Thế Thần Điện, Hỏa Lam Đế Quốc.
Hỏa Lam Đế Quốc thì thuộc về Hỏa gia chúng ta, mới được công nhận cách đây không lâu, trước đó thì chỉ có Cửu Đại Thế Lực.”

“Mười cái thế lức này có tổ chức đoàng hoàng, mỗi cái đều có thực lực gần bằng hoặc sánh ngang với một trong bốn thế lực của Phương gia.
Trong sáu cái thế lực ta vừa kể tên chắc ngươi cũng đã nghe qua vài cái tên, trong đó nguy hiểm nhất phải kể đến Hắc Lâu, trở thành mục tiêu truy nã của bọn họ thì rất khó sống.”

Tiếp đó tới ba ngày sau Hỏa Lam Linh ngoài thời gian ăn cơm ra thì đều nói chuyện với hắn, giải thích sự nhập nhằng giữa các thế lực với nhau.
Những chuyện cơ mật mà chỉ có cao tầng biết được, đây đều là những chuyện nếu không biết ra ngoài hành tẩu sẽ rất nguy hiểm.



Ngoài những thế lực lớn thì cũng có vô vàn thế lực nhỏ khác, Hỏa Lam Linh không thể biết hết mọi thứ dù nàng có là người đứng đầu của một trong mười thế lực lớn.
Kể cả các thế lực lớn thì cũng có không ít chuyện người ngoài không biết.
càng nghe nhiều Thiên Tiếu càng cảm giác phải cẩn trọng hơn.


Sang ngày thứ tư thì Hỏa Lam Linh có việc phải đi về lãnh địa của mình, nàng hẹn dịp khác sẽ nói chuyện tiếp.
Vẫn còn quá nhiều thứ Thiên Tiếu nhất định phải biết.
Thiên Tiếu cảm giác cô nàng còn nhiệt tình hơn cả sư phụ của hắn, không biết có phải do muốn lôi kéo hắn hay không.


Tự thân Thiên Tiếu biết món ăn mình làm ra có thể giúp tấn thăng Hư Vô Cảnh hẳn đã được rất nhiều người chú ý.
Hỏa Lam Linh cũng nghĩ ra chuyện này nên dặn dò hắn ta tuyệt đối không được đi ra khỏi Nguyệt Thần Thành, nếu không thì rất có thể sẽ bị người của thế lực khác làm phiền, thậm chí ra ta bắt cóc.


Nói chung là hắn ta nên an phận, đừng vì bất cứ lý do gì mà manh động.
Thực chất đi ra khỏi Nguyệt Thần Thành cũng chẳng để làm gì nên Thiên Tiếu không lo.


Dọn dẹp sơ qua sau đó hắn bắt đầu lên đường quay trở về nhà với đồng đội của mình, ba ngày vừa rồi đáng nhẽ phải bắt đầu mở cổng tiêu diệt quái vật Hư Không rồi.
Thế mà lại mất thời gian với Hỏa Lam Linh.
Bây giờ nàng rời đi rồi mà hắn chưa trở về có thể sẽ khiến bốn người kia bất mãn.



.

Bình Luận (0)
Comment