Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1142

Lý Vân Tiêu nói:

– Có lẽ có, nhưng vẫn không đánh lại lực lượng phong ấn từ bên ngoài. Từ miêu tả trên bích họa năm đó mà xem, loại lực lượng này hẳn là bách chiến bách thắng, hơn phân nửa là không cầu nguyện được. Những thấy này cảm giác rất vớ vẩn ah, một gã võ giả cường đại, nguồn suối lực lượng nên là nội tâm mình cường đại mới đúng, mà không phải là cầu nguyện gì cả.

Võ giả sở cầu chính là lực lượng cường đại chung cực, cho nên mới thông qua bản thân cố gắng siêng năng tu luyện, cũng không phải bị người ban cho, đây chính là võ đạo chi tâm của Lý Vân Tiêu.

– Chàng trai, vào xem.

Úy Trì Kim làm thủ thế cho Lý Vân Tiêu, cười chỉ chỉ trong đại điện, một mảnh đen kịt, dùng thực lực của bọn hắn vậy mà cũng không thể thấy được gì, đây tuyệt đối không phải tình huống bình thường.

Lý Vân Tiêu làm ra một ngón giữa khinh bỉ, liền cất bước đi vào trong đại điện, hắn gõ một gãi, đầu ngón tay liền nổi lên một đoàn lửa, lúc này mới chiếu sáng toàn bộ hình dáng đại điện.

Trên đại điện rộng rãi một mảnh tan hoang tiêu điều, không khó nhìn ra khí thế trước kia, nhưng dù sao nó cũng đã bị chồn vùi trong dòng sông lịch sử rồi.

Hỏa diễm trên đầu ngón tay Lý Vân Tiêu từ yếu ớt lúc trước đến càng ngày càng sáng ngời, không khí bên ngoài dần tràn đầy toàn bộ đại điện, khiến khí tức rách nát bị thổi đi không ít, đã hơi có chút sinh khí lại.

– Quả nhiên, không có cái gì.

Yêu Long có chút tiếc hận nó:

– Đáng tiếc, ta còn tưởng rằng có thể thấy được một ít bí mật trong đường hành lang tại sơn mạch Thiên Đãng kia chứ.

– Hoàn toàn chính là một tòa miếu đổ nát nha, còn khiến chúng ta cẩn thận từng li từng tí nữa chứ.

Úy Trì Kim có chút thất vọng và bất mãn, sưu tầm bốn phía đại điện, nghi ngờ nói:

– Kỳ quái, cho dù những người này chết rồi, rong hoàn cảnh bịt kín này ngay cả thi thể cũng được lưu giữ lại, nhưng vì sao không thấy bảo bối huyền khí của bọn họ chứ?

Hỏa Âm cũng nhìn quanh mọi nơi, hy vọng có thể có phát hiện, nói:

– Có phải là trữ vật không gian đã mất đi khống chế, trực tiếp thoát ly huyền khí khống chế, mất phương hướng trong hư không rồi không?

– Ân, khả năng này rất lớn, đáng tiếc

Úy Trì Kim cũng thương tiếc thở dài:

-Mai cốt chi địa này thường xuyên sẽ có người nhặt được bảo bối, sao chúng ta không có vận tốt như vậy. Mấy năm trước thậm chí nghe nói có người nhặt được huyền khí cửu giai, còn là vật thời Thượng Cổ, trân quý dị thường, đáng tiếc người nọ thực lực thấp kém, chỉ có thể dựa theo quy củ ưu tiên bán cho Huyết Thần Cung, mới được một trăm triệu nguyên thạch cực phẩm và mười miếng đan dược cửu giai, Huyết Thần Cung chiếm lấy khối bảo địa này có trời mới biết đã nhận được bao nhiêu chỗ tốt.

Hỏa Âm nói:

– Chuyện ngươi nói ta cũng có biết, nghe nói kiện huyền khí cửu giai kia một thanh thần chùy, khẽ vuốt lên còn có lôi điện lập loè, tên cường giả Võ Tôn kia sau khi nhặt được chỉ cầm trên tay đã cảm thấy toàn thân run rẩy, bán cho Huyết Thần Cung cũng là một lựa chọn không tệ, chỉ là giá quá rẻ rồi!

Lý Vân Tiêu nghe thế liền mở to miệng, sao lại trùng hợp vậy được, thần chùy trong miệng bọn hắn tất nhiên chính là chuôi trong cơ thể Huyết Thú rồi, thì ra có được từ chỗ này, khó trách trên đó còn có khoa đẩu kim văn chi lực.

“Đông”

Đột nhiên một tiếng nước nhỏ vang lên, tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại không khác gì sóng lớn cuồn cuộn trong lòng ba người, trong không gian bịt kín vô số thời đại này sao lại có tiếng nước được chứ?

“Vèo”

Ba người lập tức liền xông vào giữa đại điện, tất cả đều dựa lưng vào nhau cảnh giác, nơi đây thần thức vô dụng, toàn bộ đều nhờ hai mắt, khiến ba người tất cả đều cảm thấy cực kỳ không quen.

“Đông”

Lại một giọt nước nhỏ xuống, ba người lập tức phát hiện ngọn nguồn thanh âm, theo hướng nhìn lại, chỉ thấy trên không một góc đại điện có một thứ như kén nhộng đính ở phía trên, giờ phút này đang hòa tan từng chút một, hóa thành chất lỏng sền sệt nhỏ xuống, bởi vậy mới vang lên thanh âm.

“Ọt ọt”

Ba người cơ hồ đồng thời nuốt ngụm nước miếng, Úy Trì Kim sợ hãi nói:

– Kén tằm lớn váyao?

Hỏa Âm liếc mắt, nói:

– Chẳng lẽ ngươi chỉ biết tằm sao? Kén côn trùng đều là thế này cả, đại trùng tử này sẽ không còn sống đấy chứ?

Lý Vân Tiêu đột nhiên trong nội tâm khẽ động, nhớ tới lúc ở Khinh Ca Lâm Địa, mấy tên đại yêu kia cũng là thi triển thuật cùng loại phong ấn mình dưới mặt đất, nhìn qua liền thấy được không ít chỗ tương tự, hắn nghĩ vậy lập tức chấn động, thất thanh nói:

– Các ngươi nói, bên trong có thể có một người đã sống từ rất lâu trước không? Nói cách khác chủ nhân cung điện này có thể vẫn còn sống?

Sắc mặt Hỏa Âm khó coi nói:

– Sức tưởng tượng phong phú là chuyện tốt, nhưng lúc này ta lại không thích, giờ đã qua bao nhiêu năm tháng rồi, sao có thể còn người sống chứ, coi như là Võ Đế đỉnh phong cũng tuyệt không khả năng

Úy Trì Kim liếm lấy môi dưới, chẳng biết tại sao hai má bắt đầu chảy xuống đổ mồ hôi, ngượng ngùng nói:

– Nói rất đúng, nhưng, nhưng nếu là tren Võ Đế đỉnh phong thì sao?

Ba người đồng thời đại chấn

Trên Võ Đế đỉnh phong, vậy thì chỉ có Thần Cảnh rồi, nếu như trong năm tháng thật sự xuất hiện qua cường giả Thần Cảnh, vậy thì tuổi thọ của bọn hắn sẽ rất dài, phải chăng có thể vĩnh sinh bất tử?

“Ọt ọt”

Hỏa Âm gian nan nuốt lấy, nói:

– Thần Cảnh..., mặc dù là Thần Cảnh thì cũng không thể bất hủ chứ? Tuy rằng sử thượng cũng không có ghi chép bất kỳ ai bước chân vào Thần Cảnh, nhưng ở thời đại thần thoại không phải có rất nhiều Chân Linh sao? Hiện giờ một cái cũng không thấy nữa, hẳn là thọ nguyên hao hết chết đi rồi a?

Hai người khác đều trầm mặc, vấn đề thế này không ai có thể trả lời cả, chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn trùng kén chậm rãi nở ra.

– Ta nói, chúng ta có nên chạy trốn không? Hay là chờ xem đồ vật bên trong?

Lý Vân Tiêu ngượng ngùng nói:

– Hai vị Võ Đế đại nhân, các ngươi có nắm chắc có thể bảo vệ an toàn của ta không?

Úy Trì Kim lập tức vỗ vỗ bộ ngực cam đoan nói:

– Đương nhiên là có nắm chắc, cơ hội có thể nhìn thấy chuyện Viễn Cổ như vậy, sao có thể buông tha được, ngươi yên tâm đi, có hai người chúng ta ở đây, trừ phi thật sự là cường giả Thần Cảnh hàng lâm, nếu không đều không cần sợ.

Nội tâm của hắn lại thầm nghĩ: hộ cái rắm ah, cho ngươi lưu lại chính là để phòng ngừa vạn nhất, tình thế không đúng thì còn có một con chốt thí, sao có thể để ngươi chạy trước được.

Lý Vân Tiêu lúc này mới thở phào một cái, nói:

– Vậy ta cũng yên tâm.

Trên mặt hắn lộ ra vẻ cảm kích, nhưng sâu trong đôi mắt lại là mỉa mai lạnh như băng. Cách nghĩ của hắn không khác gì Úy Trì Kim, nếu có tình huống, hai tên Võ Đế này chính là tấm chắn tốt nhất rồi.

Ba người tất cả đều lẳng lặng nhìn kén trùng dung hợp, ngay khi kén trùng cực mỏng thì đột nhiên linh khí bên ngoài đại điện điên cuồng trào vào, hội tụ tới chỗ kén trùng kia, tốc độ mau kinh người, ba người phảng phất thấy được một đầu linh khí chi hà trực tiếp rót vào trong, đều khiếp sợ không thôi.
Bình Luận (0)
Comment