Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1566

Kỳ Thắng Phong nói:

– Đưa ra Hồn Luyện Thần Quyết, hôm nay có khả năng thả ngươi rời đi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Không có khả năng.

Lúc này Kỳ Thắng Phong không cần phải nhiều lời nữa, Cự Kiếm trong tay lóe lên, ngũ chỉ khép lại như đao, chém xuống. Cự kiếm kia hắn cũng không thể tùy tâm chế ngự, chỉ có thể sử dụng như hiện tại mà thôi.

Lý Vân Tiêu giơ tay lên lên, kiếm ý quanh thân tụ ở trên đầu ngón tay, lâm không điểm ra.

– Phanh.

Đao Mang đôi kiếm ý, Tuyệt Cường lực tản ra, cuốn luôn thân ảnh hai người vào bên trong, thiên địa hoảng động, nhưng thân thể của hai người không nhúc nhích chút nào.

Kỳ Thắng Phong ngẩng đầu lên, lạnh giọng nói:

– Ngươi cũng tu luyện Luyện Thể Chi Thuật? Vậy hôm nay càng không thể tha cho ngươi.

Sng quyền của hắn ngưng tụ ở trước người, vận công rồi đẩy mạnh ra ngoài, một chiêu thực chất không có bất kỳ hoa chiêu nào.

– Ùng ùng long.

Trên cánh tay tuôn ra đại lượng Phù Văn cuồn cuộn không ngừng, nhuộm đẫm song quyền tạo thành một mảnh kim quang gai mắt.

Thần sắc Lý Vân Tiêu ngưng trọng, hắn giơ tay lên, hàng vạn hàng nghìn phong vân hội tụ xuống, hàng vạn thiên phong trên không trung tụ lại, nhuộm phương viên vài trăm thước bên trong thành một mảnh như mộng như ảo.

– Phong vân do ta.

Chưởng phong lâm không đánh ra, thiên phong nồng nặc tới cực điểm, quang mang ánh sáng nổ bắn ra.

– Bang bang phanh.

Một tiếng nổ vang, kim sắc Phù Văn trên song quyền Kỳ Thắng Phong hình như yếu dần đi, dưới phong vân lực chập chờn, nhiều phù văn liên tiếp bị dập tắt.

Sắc mặt Kỳ Thắng Phong chợt biến, kinh hãi nói:

– Quyền Ý Chưởng Pháp thật mạnh,.

Bỗng nhiên song quyền của hắn thu lại, ôm quanh ngươi, lâm không ngồi xổm xuống.

– Phanh.

Sau khi Lý Vân Tiêu tung một chưởng phá vỡ Quyền Kính liền lao tới tung đòn thẳng về phía ngực đối phương, một kình khí cực mạnh ép đến người Kỳ Thắng Phong, phong vân lực nổ lên, hàng vạn hàng nghìn Hà Quang nổi lên bốn phía.

Nhưng một chưởng kia lại tựa hồ như vỗ vào tường đồng vách sắt, rất khó tiến lên một chút.

Khóe miệng Kỳ Thắng Phong hiện ra một tia sẳng giọng, gằn giọng nói:

– Khai sơn phá bi.

Bắp thịt trên người hắn dường như chuyển động, một Dị Lực từ trên ngực chấn ra, giống như Hồng Hoang mãnh thú, phát sinh tiếng rít gào.

Lòng bàn tay Lý Vân Tiêu truyền đến đau đớn, cánh tay liền nổi lên Kim Mang, Bất Diệt Kim Thân vận chuyển, ngạnh kháng trọng áp.

– Phanh.

Hai cỗ lực lượng rốt cục mất thăng bằng, Lý Vân Tiêu bị đánh văng ra xa.

Khóe miệng Kỳ Thắng Phong chảy ra một tia máu, cũng không bỏ qua cơ hội, nhanh chóng truy kích, hai tay Kết Ấn đánh xuống.

– Hoang Thú ấn.

Trong cơ thể Lý Vân Tiêu, một Dị Lực chấn động khiến khí huyết hắn quay cuồng, cánh tay rơi vào trạng thái tê dại, ấn quyết giống như kỳ danh, hóa thành một con đại thú lao xuống, như muốn thôn phệ hắn.

Tay phải Lý Vân Tiêu đặt trước người bấm tay niệm thần chú, lập tức hiện ra Pháp Tướng ba đầu sáu tay, nhanh chóng Kết Ấn chống lại.

Ánh mắt Kỳ Thắng Phong phát lạnh, nếu đối phương có thể thi triển ra Chân Ma Cự Linh, như vậy ba đầu sáu tay Pháp Tướng ngược lại không kỳ quái.

– Phù Sinh Nhược Mộng, Phi Hồng Hữu Ấn.

– Trần Thế Khổ Hải, Siêu Thoát Bỉ Ngạn.

– Thiên Địa Vô Cực, Lục Đạo Luân Hồi.

Trong nháy mắt sáu cánh tay kết xuất tam đại thủ ấn, hàng vạn hàng nghìn Phù Văn từ bốn phương tụ đến, diễn sinh ra võ ý khác nhau, ấn quyết xuất, bốn phía như có tinh vân lưu chuyển, từng đạo đồ án cổ quái biến ảo trên không trung.

Ba khuôn mặt Lý Vân Tiêu tạo thành ba quang mang lưu chuyển, soi sáng bốn phía, thần sắc vẫn bình thản như nước, đồng thời đẩy ba ấn dời đi.

– Bang bang bang bang.

Kỳ Thắng Phong không chống nổi ba ấn bị chấn đắc phun ra một búng máu, bay ngược vài trăm thước, mới đứng vững thân hình.

Ánh mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, hoảng sợ khó có thể tin.

Lý Vân Tiêu sau khi tung ra một kích, quang huy trên người trong nháy mắt ảm đạm xuống, ba ấn đồng xuất, đồng thời dẫn động Thiên Địa Quy Tắc, lúc này đối với hắn là quá mức miễn cưỡng, tuy rằng một chiêu này bức lui Kỳ Thắng Phong, cũng tổn hao quá lớn, khó có thể thực hiện lại.

– Ngươi, còn muốn đánh sao.

Lý Vân Tiêu lâm không ngạo nghễ nói, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý không chút nào tránh né, từ khi hắn trở lại Vũ Đế, tuyệt thế vương giả chi tâm cũng theo đó trở về, một khi động thủ, không hãi sợ bất luận kẻ nào

– A, ha hả, thật không sai.

Kỳ Thắng Phong sau thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, đột nhiên nở nụ cười, lau lau một chút tiên huyết trên khóe miệng, nói:

– Ngươi rất mạnh, ta thích, để cho chúng ta tái chiến một nghìn chiêu đi.

Hắn quát một tiếng, hai tay ở trước người kết xuất một tư thế cổ quái, mơ hồ có tiếng rít gào có truyền ra, lâm không đánh tới. Đồng thời thân ảnh quỷ dị bước tiến, theo một chiêu kia oanh kích đến, từng đạo kim quang tế vi ở dưới chân hắn hiện lên.

Lý Vân Tiêu nhướng mày, công kích kia lâm không lao đến, mang đến cho hắn áp lực lớn lao, nhưng việc khiến cho hắn cau mày là tự nhiên tron nội tâm sinh ra một loại cảm giác bất an.

Lúc này Kỳ Thắng Phong không cách nào nắm Thân thể Vu Dật Tiên trong tay, vốn nên sử dụng Hồn Lực và ma lực mà mình am hiểu công kích mới đúng, thế nhưng hiện tại hắn lại làm sự tình bỏ gốc lấy ngọn, lợi dụng lực lượng và tu vi trên người Vu Dật Tiên chống lại mình, giống như …

Thân thể Lý Vân Tiêu chấn động, bỗng nhiên hắn nghĩ tới một loại khả năng, đó chính là đối phương là đang lợi dụng việc đối chiến để ma hợp nhục thân.

Lý Vân Tiêu đột nhiên hút một cái lãnh khí, tinh quang trong tròng mắt chớp động, tựa hồ thấy được khóe miệng Kỳ Thắng Phong lộ vẻ đắc ý.

– Đcm nhà ngươi dám cầm lão tử làm bồi luyện.

Lý Vân Tiêu tức giận quát một tiếng, cảm giác bị đùa bỡn xông lên đầu, Thái Cổ Thiên Mục nơi mi tâm hiện, Hồ Lô Tiểu Kim Cương nhất thời bay ra, hóa thành Bát Trượng Kim Cương, một chiêu Kim Cương Quyền liền đánh ra.

Từng đạo vòng xoáy hắc sắc thật nhỏ từ Quyền Phong Hồ Lô Tiểu Kim Cương đảo quanh, phát sinh tiếng “Két két két ” chói tai.

– Bang bang.

Một chiêu của Kỳ Thắng Phong có uy lực rất mạnh hơn xa một chiêu Kim Cương Quyền của, trực tiếp bao phủ Hồ Lô Tiểu Kim Cương vào giữa Quyền Phong, quang mang đại kình khí hoàn toàn nuốt Tiểu Kim Cương vào giữa.

Kỳ Thắng Phong cười lạnh một tiếng, thân ảnh cũng theo đó mà lên, nhảy vào bên trong quang mang kình khí, lại đánh ra một quyền, muốn trực tiếp đánh tan khôi lỗi trước mắt.

Trong quá trình hắn chém giết cùng với Lý Vân Tiêu, thập phần ngạc nhiên phát hiện độ phù hợp giữa mình và cỗ thân thể này càng ngày càng mạnh, cho nên hắn càng đánh càng vui vẻ, càng đánh càng hăng.

– Phanh.

Một quyền của Kỳ Thắng Phong trực tiếp đánh lên trên thân thể Hồ Lô Tiểu Kim Cương, phát sinh chấn động giống như đánh lên kim chúc, một cảm giác đau đớn thâm nhập đại não, quyền cốt cơ hồ muốn tét ra.

– Vật này được làm từ tài liệu nào?

Kỳ Thắng Phong thất kinh, lập tức minh bạch khôi lỗi trước mắt tuyệt đối là tài liệu Cửu Giai đỉnh cấp, muốn đánh nhục thể của nó chẳng khác nào tự sát.
Bình Luận (0)
Comment