Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 293

– Ngươi...! Chẳng lẽ sẽ là ngươi xuất lực càng nhiều? Bốn, sáu ta là tuyệt không đáp ứng!

– Vậy chính ngươi đi xua tan Phấn Sắc Tinh Trần đi, cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi. Vật kia chỉ cần hút vào một hơi, liền triệt để tê liệt thần thức, chờ bị động vật biển bài tiết ra ngoài đi.

–..., Được rồi, bốn, sáu, trái tim ta thật đau a.

Đoàn Việt một chưởng cầm lấy trái tim mình, làm ra vẻ mặt thống khổ không muốn, mạnh mẽ nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu khẽ mỉm cười, tự mình rót chén trà, xa xôi nói:

– Hai cái phương án: Một là năm mươi: năm mươi. Hai là Côn Thần thụ quy ta, giúp ta săn giết một con động vật biển cấp bốn trở lên mang độc. Còn lại tất cả mọi thứ đều quy ngươi. Chọn một đi.

– Không được!

Đoàn Việt trực tiếp nhảy lên, cả giận nói:

– Tiểu tử ngươi chớ quá mức! Năm mươi: năm mươi quả thực chính là nằm mơ! Cho tới Côn Thần thụ, chính là thiên tài địa bảo, giá trị không thể đánh giá, thậm chí không dưới vật liệu cấp chín. Giúp ngươi giết đầu động vật biển còn tạm được. Như vậy đi, ta giúp ngươi giết hai con, còn lại tất cả mọi thứ đều quy ta.

Đùng!

Lý Vân Tiêu đem chén trà đặt ở trên bàn, lãnh đạm nói:

– Ngươi nói lời này, ngươi đây là có thành ý sao?

– Ta không thành ý?

Đoàn Việt lồi con ngươi, tức giận nói:

– Năm mươi: năm mươi ta thiệt thòi lớn rồi, nhưng nếu Côn Thần thụ quy ngươi, một khi đi đến hải vực đối diện, ngoại trừ Côn Thần thụ lại không còn những vật khác, vậy ta còn không tại chỗ ngã vào hải lý chết đi cho rồi!

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Cho nên nói, nói chuyện làm ăn, nếu có thể ăn được thiệt thòi, chịu thiệt mới là phúc a. Đừng quên, hiện tại ngươi còn phải nghe ta sai phái, cho ngươi năm mươi: năm mươi ta đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Đoàn Việt liều mạng gõ đầu của mình, tự gây nghiệt không thể sống a, tại sao phải đi theo tiểu tử này đánh cược! Làm cho hiện tại khắp nơi rơi vào bị động. Hắn một trận cuồng, lúc này mới bình tĩnh lại, thống khổ nói:

– Được, ta đáp ứng ngươi năm mươi: năm mươi! Có điều ta có một điều kiện!

– Hả?

Lý Vân Tiêu nhìn hắn một mặt nghiêm nghị, lạnh nhạt nói:

– Điều kiện gì? Nói rõ mất lòng trước được lòng sau, nếu là loại hình ngươi chọn trước, ta sẽ không đồng ý.

Đoàn Việt muốn té xỉu, hắn thực sự không nghĩ ra, một thiếu niên mười lăm tuổi làm sao sẽ khôn khéo như vậy, thời điểm mình mười lăm tuổi hình như cả ngày nghĩ làm sao tán gái a? Hắn cười khổ lắc lắc đầu nói:

– Điều kiện của ta chính là, nếu như có một ngày ngươi có thực lực, phải giúp ta luyện chế một viên Thái Hư Hoàng Cực Kim Đan!

Con ngươi của Lý Vân Tiêu đột nhiên áp súc, trong ánh mắt lóe lên vẻ ác liệt, lần thứ hai trên dưới đánh giá Đoàn Việt vài lần, lúc này mới nhẹ nhàng gật đầu nói:

– Được, ta đáp ứng ngươi.

– Thật sự?

Đoàn Việt đại hỉ, cả người kích động suýt chút nữa khó có thể kiềm chế, lập tức lại hồ nghi nói:

– Ngươi biết Thái Hư Hoàng Cực Kim Đan sao?

Hắn chỉ lo đối phương căn bản không biết loại đan dược này, chỉ là thuận miệng hứa hẹn lung tung mà thôi. Dù sao loại đan dược này không phải đẳng cấp như hắn có thể tiếp xúc được, chỉ sợ đến thời điểm nói mình không biết, đổi ý, vậy thì khóc cũng không có chỗ khóc. Tuy rằng hiện nay Lý Vân Tiêu chỉ có Thuật đạo cấp ba, nhưng hắn không biết vì sao lại rất tin tưởng, thiếu niên trước mắt này tương lai nhất định có thể danh dương Hóa Thần Hải, trở thành một vị Thuật luyện đại sư ghê gớm. Hiện tại trước tiên cầu một hứa hẹn, tuyệt đối là cử chỉ sáng suốt.

– Thiết! Không phải là cửu tinh Vũ Hoàng đỉnh cao thời điểm đột phá Vũ Tôn, có thể tăng cường ba thành tỷ lệ đột phá sao.

Lý Vân Tiêu khinh thường nói.

Đoàn Việt thấy hắn có thể nói ra thuộc tính đan dược, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa nghe khẩu khí xem thường kia của đối phương, loại đan dược muôn vàn khó cầu, tuyệt đối để các thế lực lớn đều đánh nhau vỡ đầu, ở trong miệng hắn dĩ nhiên là xem thường như vậy, nhất thời phát hỏa, cả giận nói:

– Đệt! Chỉ là? Ba thành tỷ lệ đột phá a! Ngươi biết đây là đan dược mấy cấp sao? Ngươi biết có khó luyện chế như thế nào sao? Ngươi biết ba phần mười tỷ lệ ý vị như thế nào sao?

– Hừ!

Lý Vân Tiêu khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn, thật giống như xem một quỷ nghèo cầm bánh màn thầu rống to, hắn nhẹ rên một tiếng, bắt đầu nhắm mắt lại nói:

– Thái Hư Hoàng Cực Kim Đan, cấp bậc cấp tám. Do Không Liệp Nha, Nham Xà Thảo cùng Phượng Vô Huyết ba vị chủ tài, cộng thêm nguyên liệu cấp chín Đoạn Long Sa Phong, cùng với 1,720 loại phụ tài, thời điểm luyện chế phải thay đổi mười hai trận pháp, tổng cộng ba mươi sáu vạn đạo pháp quyết, người luyện chế không chỉ cần hồn lực cấp tám, đây là yêu cầu thấp nhất, hơn nữa còn phải dự bị ba viên Hồi Thần đan cấp bảy, như vậy mới có thể ở thời điểm hồn lực không chống đỡ nổi bù đắp vào. Bằng không coi như là Tôn cấp Thuật Luyện Sư cấp tám, cũng khó có thể luyện chế thành công.

...

Trên quán vỉa hè yên tĩnh giống như quỷ dị, ngoại trừ Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng uống trà, không còn một tia động tĩnh. Cả người Đoàn Việt thật giống như triệt để hoá đá, chân chính biến thành xác ướp, ngốc ngồi ở đó không thể động đậy. Chờ Lý Vân Tiêu uống mấy ngụm trà, thay thế lá trà, mới hơi có chút phục hồi tinh thần lại.

– Ha, ha!

Đoàn Việt ngây ngốc gõ đầu ngón tay, chỉ vào Lý Vân Tiêu cười nói:

– Giả, nhất định là giả. Khẳng định là tiểu tử ngươi thuận miệng nói bậy, tiểu tử ngươi thật hài hước. Cấp tám đan dược ngươi cũng biết luyện phương, còn thuận miệng nói ra, ngươi coi mình là những trưởng lão kia của Hóa Thần Hải sao, ha ha!

Tuy rằng ngoài miệng hắn tràn đầy không tin, nhưng vẻ mặt cứng ngắc cùng khiếp sợ, nói rõ nội tâm hắn đã hoàn toàn tin tưởng.

Lý Vân Tiêu lông mày hơi nhíu, nội tâm cười thầm không ngớt, lão giả hỏa này dĩ nhiên mấy lần đều nói trúng thân phận của hắn. Dưới thể xác mười lăm tuổi này, là linh hồn Cửu thiên Vũ Đế, mà thân phận kiếp trước xác thực chính là Hóa Thần Hải danh dự Trưởng lão.

Hắn khẽ mỉm cười nói:

– Việc này không nên chậm trễ, hiện tại liền đi đi. Ta có chuyện rất trọng yếu ở trên người, không cách nào trì hoãn thời gian quá lâu.

– Ồ? Chuyện gì?

Đoàn Việt có chút ngạc nhiên, thiếu niên này dáng vẻ nhẹ như mây gió, thật giống như bất cứ chuyện gì trên đời này đều không đặt ở trong lòng hắn, dĩ nhiên cũng sẽ có chuyện rất trọng yếu?

– Chờ trở lại hẵng nói đi, đến thời điểm còn phải nhờ Đoàn lão ngươi đại lực giúp đỡ.

Hai người ra quán trà, Lý Vân Tiêu từ trên người lấy ra một đồ vật, trong mắt Đoàn Việt sáng ngời, ước ao khen:

– Hổ Vương chiến xa? Đây chính là thứ tốt cấp năm a! Chỉ là thả ra ở đây không quá thích hợp? Gần đây Thượng Dương Thành không biết có cao thủ thần bí nào, dĩ nhiên đem Huỳnh Dương gia phá huỷ trong nháy mắt, quả thực chính là nói nghe sởn cả tóc gáy. Hiện tại toàn bộ đế đô đều giới bị trong tình trạng cấp một, nếu ngươi thả ra Hổ Vương chiến xa, sợ là trong nháy mắt liền bị hơn trăm đạo thần thức nhìn chằm chằm.
Bình Luận (0)
Comment