Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3739

Còn lại là vấn đề về thời gian, miễn cho bọn họ thời gian nhất định thì có thể chân chính thống nhất địa giới trung ương.

Tranh nhìn Lý Vân Tiêu:

- Lý đại nhân tiếp theo thật sự định đi Cổ Vực sao?

Lý Vân Tiêu nói:

- Ma Phổ và Lục Sí không rõ sống chết, chúng ta chỉ có thể làm tốt dự tính tệ nhất. Diệt Cổ Vực trước, nếu có ngày Lục Sí thật sự trở về thì chúng ta cũng có thể nghênh chiến với tư thái mạnh nhất.

Tranh khẽ thở dài:

- Dù vậy nhưng Lục Sí chưa chết là gút mắc trong lòng ta, e rằng sớm muộn gì cũng chết trong tay hắn.

Lý Vân Tiêu nói:

- Thiên Vũ giới cũng vậy thôi, nếu để Lục Sí thống nhất Ma giới thì rắc rối to. Năm xưa Lục Sí bị chân long làm bị thương nhưng trút hết oán giận trả thù một giới, lòng dạ hẹp hòi nhất hai giới.

Đột nhiên một thanh âm nhẹ nhàng dịu dàng vang bên tai Lý Vân Tiêu:

- Lục Sí... đã xuất hiện rồi sao?

Lý Vân Tiêu hoảng hốt sau đó lộ vẻ vui mừng, giữa trán hắn lóe ánh sáng trắng, một bóng hình nữ nhân xuất hiện trước mặt.

Khoảnh khắc nữ nhân xuất hiện dường như rất khó chịu, nàng đau đớn kêu lên, người lảo đảo.

Lý Vân Tiêu giật nảy mình vội bước lên đỡ, tăng thêm kết giới xung quanh cố gắng chặn lại giới lực của Ma giới.

Nữ nhân sắc mặt hơi hồng hào, gật đầu nói:

- Đa tạ công tử.

Mấy người khác biểu tình kỳ lạ, chưa từng gặp nữ nhân này. Vi Thanh, Tiểu Hồng khuôn mặt ngạc nhiên.

Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:

- Nhu Vi đại nhân khách sáo rồi, gọi ta là Lý Vân Tiêu được rồi. Ta và Thủy Tiên thiếu gia, Hải Hoàng Ba đại nhân đều có sâu xa, quan hệ cực kỳ tốt.

Nhu Vi thì thào vài lần:

- Lý Vân Tiêu...

Nhu Vi mỉm cười nói:

- Là ngươi cứu ta đúng không?

Nữ nhân này là thê tử của Hải Hoàng, hôm đó dùng Thiên Vận Tạo Hóa Đan xong luôn ngủ say trong Giới Thần Bi.

Giờ phút này không biết tại sao Nhu Vi bỗng tỉnh lại, nghe đối thoại của Lý Vân Tiêu và Tranh.

Lý Vân Tiêu đơn giản giới thiệu mọi người. Đám Tranh khuôn mặt mờ mịt, Vi Thanh và Tiểu Hồng thì hiểu ra.

Mắt Nhu Vi hấp háy nhìn quanh, kinh kêu:

- Nơi này là Ma giới?

Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu nói:

- Đúng rồi, ánh mắt của đại nhân rất sắc bén.

Nhu Vi thầm ngạc nhiên, vội bấm đốt tay tính toán.

Lý Vân Tiêu biết Nhu Vi giống như Đoan Mộc Hữu Ngọc đều truyền thừa Bách Luân Kết Y, rất giỏi về tính toán. Lý Vân Tiêu yên lặng chờ Nhu Vi tính xong.

Một lát sau mặt Nhu Vi xám tro, đôi mắt tắt tia sáng, thở dài thườn thượt.

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Bộ dạng của đại nhân khiến ta có nhiều suy đoán, không biết tính ra cái gì? Tốt hay xấu cũng hãy nói cho mọi người nghe, nghẹn trong lòng rất khó chịu.

Nhu Vi nhẹ gật đầu nói:

- Ta mới nghe nói Lục Sí xuất hiện nên suy tính xem, phát hiện thiên mệnh chưa sửa, e rằng Thiên Vũ giới cuối cùng sẽ bị hủy trong tay Lục Sí.

Người xung quanh nghe vậy biểu tình khác nhau.

Đám người Tranh biểu tình hoang mang, không kiềm được nhếch môi châm chọc.

Vi Thanh, Tiểu Hồng, Lý Vân Tiêu đều biến sắc mặt.

Đám người Tranh chưa từng thấy việc tiên tri nên tự nhiên cảm thấy hoang đường vô lý, nhóm Lý Vân Tiêu thì khác.

Lý Vân Tiêu trầm giọng hỏi:

- Đại nhân xác định Lục Sí thật sự không chết? Còn Ma Phổ thì sao?

Nhu Vi lắc đầu nói:

- Ma Phổ quá mạnh, ta suy tính không ra. Dù là sống chết của Lục Sí thì ta cũng không tính được, ta chỉ dòm khó quỹ tích của trời, vẫn nằm trong quỹ đạo, không hề thay đổi gì. Kết quả này là mạch bói toán truyền xuống, đó là Lục Sí diệt thế, Thiên Vũ giới không còn tồn tại.

Lý Vân Tiêu sắc mặt khó xem nói:

- Nói vậy thì Lục Sí thật sự không chết, nếu tiếp diễn theo kết cục này thì hơn phân nửa hắn sẽ bước vào cảnh giới chủ Thiên Giới.

Đám người Tranh giật mình.

Tranh cười gượng nói:

- Ha ha, Lý đại nhân, người này nói bậy bạ mà đại nhân cũng tin? Chẳng có một chút căn cứ, toàn là nói linh tinh.

Lý Vân Tiêu phớt lờ Tranh, hỏi Nhu Vi:

- Đại nhân truyền thừa từ mạch Bách Luân Kết Y đại nhân vậy có cách ứng đối không?

Nhu Vi cười khổ nói:

- Vân Tiêu công tử đề cao ta quá.

Lý Vân Tiêu nóng nảy.

Tranh kinh ngạc hỏi:

- Lý đại nhân thật sự tin tưởng?

Lý Vân Tiêu nói:

- Thế gia bói toán của Thiên Vũ giới, trừ phi không tính ra số trời, còn lại đều thấy hết, đều là thiên đạo.

Tranh xoe tròn mắt, bắt đầu lo âu:

- Cái này... có loại chuyện đó?

Nếu cuối cùng Lục Sí diệt Thiên Vũ giới rồi trở về đây thì chắc chắn sẽ có thể thống nhất Ma giới, thế thì mạng sống của gã...

- Phải làm sao bây giờ?

Diệt Man bộ, thống nhất trung ương tám bộ tộc khiến Tranh mừng thầm và hơi đắc ý, bây giờ mất sạch hết, lòng nặng trĩu.

Lý Vân Tiêu mắng:

- Cái tên biến thái chết tiệt, lúc xưa chẳng qua bị người tính kế mà hận quê hương của mình như vậy. Giết đám người Dận Vũ thì tốt rồi, cùng lắm giết ta đi, cần gì lan thù hận sang nguyên giới!

Nhu Vi cười khổ lắc đầu, nói:

- Lục Sí không phải là người như thế, theo ghi chép thì người này tâm tư kín đáo, tài học kinh người, từ xưa đến nay hiếm ai địch lại, cuối cùng bị đám người Dận Vũ ghen tỵ nên xảy ra xung đột. Sau khi giết vạn linh thì Lục Sí cũng bị Dận Vũ làm bị thương nên trốn vào Ma giới. Theo các đời tiền bối bói toán, phân tích thì năm xưa lý do bọn họ xoay quanh vì một thứ.

- Một thứ?

Lý Vân Tiêu kêu lên:

- Vật khiến Dận Vũ và Lục Sí đều mơ ước chẳng lẽ là Giới Thần Bi?

Nhu Vi lắc đầu nói:

- Không phải, đó là vật liên quan mệnh số một giới. Nếu không thể thay đổi thiên đạo thì thứ kia cuối cùng sẽ rơi vào tay Lục Sí, chuyện này vốn rất bí mật nhưng... Ài, nói cho ngươi nghe cũng được.

Vi Thanh lại gần hỏi:

- Rốt cuộc là vật gì?

Nhu Vi lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết. Nhưng trong các tiền bối dường như có người tính ra, ghi chép nói tiền bối tiêu hao hết tuổi thọ, trong phút chốc hóa thành xương khô.

Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:

- Bí ẩn vậy sao? Thiên Vũ giới có cái gì khiến Lục Sí và Dận Vũ mơ ước? Phải đi hỏi Dận Vũ mới được.

Nhu Vi nặng trĩu ưu tư nói:

- Không còn nhiều thời gian, trực tiếp tìm Dận Vũ hỏi thứ đó là gì thì có lẽ sẽ còn cách cứu vãn.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta về Thiên Vũ giới ngay.

Tranh giật mình kêu lên:

- Trở về? Còn việc Cổ Vực thì sao?

Lý Vân Tiêu nói:

- Việc chinh chiến Cổ Vực thì giao cho hai vị đại nhân Tranh, Viện.

Tranh trầm giọng nói:

- Cổ Vực luôn bí ẩn, bộ của ta và Viện bộ bị hao tổn rất lớn trong lần náo động này, sợ là không đánh lại Cổ Vực, nếu chạy tới chỉ đưa mạng người. Viện tuy rằng thực lực mạnh mẽ nhưng bị thương nặng, trong thời gian ngắn khó thể phục hồi như trước. Chỉ có một cường giả Ma Tôn là ta thì ta rất lo, nếu chinh chiến Cổ Vực thất bại cũng không có lợi cho Thiên Vũ giới các ngươi.

Lý Vân Tiêu hơi khó xử. Tranh nói thật nhưng Lý Vân Tiêu cũng muốn nhanh chóng tìm Dận Vũ để tìm hiểu chuyện năm xưa.

Vi Thanh lên tiếng:

- Vậy thì ta ở lại giúp đỡ đại nhân một tay. ---------------
Bình Luận (0)
Comment