Chương 1004: Hành Xử Công Bằng?
"La Thiên, còn không ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, nếu như ngươi dám phản kháng thì chính là kẻ địch với Võ Thị Linh Điện."
Đằng Viên Tinh chí cao khí ngang nói.
"Lên!"
Hơn mười thành viên Đội Chấp Pháp đang vây quanh La Thiên cũng vọt lên.
Một khi La Thiên dám phản kháng, bọn họ sẽ dùng vũ lực trấn áp.
Đối mặt với loại tình huống này, La Thiên nhìn Đằng Viên Tinh.
Đằng Viên Tinh sững sờ.
Ngươi nhìn ta làm gì? Là ra hiệu muốn cầu xin ta tha mạng sao?
Nhưng sau một khắc, một nỗi sợ hãi quen thuộc hàng lâm, hai mắt Đằng Viên Tinh bỗng nhiên biến thành một màu đen kịt.
Vèo!
Đằng Viên Tinh phóng tới thành viên Đội Chấp Pháp, ngưng tụ ra một cự chưởng màu xanh lá khổng lồ đột nhiên đánh ra.
Do đột nhiên bị đánh lén, thành viên Đội Chấp Pháp phản ứng không kịp.
Ầm! Ầm! Ầm!
Có ba gã thành viên Đội Chấp Pháp gần đó bị đánh bay, cũng khảm nạm lên trên vách tường kia.
Thành viên Đội Chấp Pháp còn lại đều ngây ngẩn cả người, gã này làm gì?
Đằng Viên Tinh lại là khách của Cung Ngọc Lâm, bọn họ cũng không dám trực tiếp động thủ bắt lấy.
Vì vậy.
Thành viên Đội Chấp Pháp chỉ có thể đứng nhìn Đằng Viên Tinh lần nữa ra tay với bọn họ.
"Đằng Viên Tinh, bổn công tử giúp ngươi, ngươi làm cái gì vậy!"
Thanh niên mặt nhọn Cung Ngọc Lâm trầm nét mặt, hét lớn!
Đằng Viên Tinh điên rồi phải không?
"Thành viên Đội Chấp Pháp Võ Thị Linh Điện lẫn lộn đen trắng, oan uổng người tốt. Ta nhìn không được, gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ."
Đằng Viên Tinh giận dữ mở miệng.
Cung Ngọc Lâm nghe những lời này, không phản bác được, thiếu chút nữa tức hộc máu!
Người vây xem giật mình, sau đó đều cười rộ lên.
"Bắt hắn cho ta!"
Cung Ngọc Lâm hổn hển hét lớn!
Hắn đã bị Đằng Viên Tinh làm cho mất hết mặt mũi, thực không hiểu nổi tại sao đại bá phải giúp gã ngu xuẩn này.
Vì vậy.
Thành viên Đội Chấp Pháp vây quanh Đằng Viên Tinh, đồng loạt tiến lên.
Tầm mấy hơi sau, Đằng Viên Tinh bị đánh nằm sấp trên mặt đất, mặt mũi bầm dập như đầu heo.
"Thành viên Đội Chấp Pháp của Võ Thị Linh Điện chấp pháp theo lẽ công bằng, bắt được kẻ làm loạn, tốt."
La Thiên phủi tay.
Bốp bốp bốp!
Người xem xung quanh cũng vỗ tay theo.
Nhưng mà Cung Ngọc Lâm lại cảm thấy cái tiếng vỗ tay này rất chói tai, làm cho toàn thân hắn không khỏe.
"Ngươi cũng đi theo ta một chuyến, bổn công tử còn có việc muốn hỏi ngươi."
Cung Ngọc Lâm nói với La Thiên.
Lần này hắn ăn hết nghẹn, sao lại đơn giản để cho La Thiên chạy.
Chờ đến địa lao, tất cả đều do hắn định đoạt!
Lúc này, xuyên qua bức tường bị nện thành mấy cái lỗ hình người, một lão giả từ trong phủ đệ đi ra.
"Ngọc Lâm thiếu gia, xảy ra chuyện gì?"
Lão giả vội vàng hỏi.
"Không có việc gì, bắt mấy kẻ làm loạn."
Cung Ngọc Lâm bình thản nói, chuẩn bị tiến về Chấp Pháp Điện.
Nhưng lão giả lại đột nhiên ngưng mắt nhìn La Thiên, giống như nhớ ra cái gì đó, lập tức truyền âm cho Cung Ngọc Lâm: "Thiếu gia, vị này hình như là Đạo sư Sơ cấp của Vô Cực Thánh Viện."
"Lần trước ta đi Vô Cực Thánh Thành làm việc cho chủ nhân, nghe nói qua sự tình của người này, hình như là trong Sơ Dương Thi Đấu..."
"Đạo sư Thánh Viện?"
Cung Ngọc Lâm khẽ giật mình.
Vốn tưởng rằng người mà Hải Ma Cung muốn bắt chỉ là đào phạm bình thường, vậy mà lại là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện!
Vô Cực Thánh Viện với tư cách là Tam đại Thánh Viện trong thế lực Nhân Tộc ở Thương Bạch Chi Hoàn có năng lực rất lớn, Võ Thị Linh Điện trước mặt quái vật khổng lồ bậc này thì không đáng nhắc tới.
Huống chi tòa Võ Thị Linh Điện này nằm gần Vô Cực Thánh Viện, gần như đã bị Vô Cực Thánh Viện thẩm thấu.
Chính mình bắt Đạo sư Vô Cực Thánh Viện, nếu như danh chính ngôn thuận thì không nói, nhưng đây hoàn toàn là hắn vu oan giá họa, chuyên quyền độc tài.
"Hứa quản gia rất có thể nhìn lầm rồi."
Cung Ngọc Lâm mang theo một tia tâm lý may mắn.
Người đến từ Phá Toái Chi Hoàn lại còn trẻ như vậy, sao có thể là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện chứ?
.
Trên đường, Cung Ngọc Lâm muốn thăm dò La Thiên: "Ngươi đến nơi đây để làm gì?"
"Đi ngang qua mà thôi."
La Thiên trả lời ngắn gọn.
Cung Ngọc Lâm không có được tin tức mình muốn, không cam lòng, chuẩn bị thăm dò lần nữa.
Mà lúc này, mọi người đã đi tới Chấp Pháp Điện.
Vừa sau khi vào cửa.
Đối diện có năm sáu người đứng vây quanh trước mặt một gã thanh niên áo trắng.
"Minh Hiên Đạo sư muốn mua cái gì, chỉ cần nói với chúng tôi."
"Không sai, chúng tôi quen thuộc nơi này, cam đoan làm cho Minh Hiên Đạo sư thoả mãn."
Khuôn mặt mấy người đang tươi cười nịnh nọt, đều là người Chấp Pháp Điện.
Cung Ngọc Lâm vừa đến, cũng tiến lên nịnh nọt nói: "Minh Hiên Đạo sư, ta biết rõ mấy cửa tiệm, các loại vưu vật bên trong muốn cái gì có cái đó..."
Yến Minh Hiên là Đạo sư Trung cấp Vô Cực Thánh Viện, là khách quý mà đại đội trưởng mời đến, thịnh tình chiêu đãi trọn vẹn hai ngày.
Yến Minh Hiên liếc nhìn Cung Ngọc Lâm, vừa mới chuẩn bị trả lời, lại nhìn thấy La Thiên.
"Vị này không phải là La đạo sư viện ta sao?"
Yến Minh Hiên mở miệng.
Trong nội tâm Cung Ngọc Lâm lập tức lộp bộp một tiếng.
La Thiên vậy mà thật sự là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện, thậm chí còn quen biết Yến Minh Hiên!
La Thiên không biết Yến Minh Hiên, nhưng nhận ra trên ngực áo hắn có ký hiệu của Đạo sư Trung cấp.
Có Đạo sư Trung cấp ở đây, chuyện này có thể giải quyết nhẹ nhàng.
"Hắn phạm vào chuyện gì sao?"
Yến Minh Hiên hỏi.
"Chỉ là một chút chuyện nhỏ... Không không, kỳ thật cũng không có việc gì."
Cung Ngọc Lâm không biết làm sao.
Hắn có thể ở Võ Thị Linh Điện làm ăn toàn bộ dựa vào đại bá, nếu khiến Yến Minh Hiên không vui, đại bá nhất định sẽ giáng tội hắn.
Cung Ngọc Lâm giờ phút này có chút hối hận, vừa rồi có lẽ nên nghe theo lời của Quản gia, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Thời điểm này, Đằng Viên Tinh cũng đã tỉnh.
Y hoàn toàn không hiểu rõ tại sao mình bị đánh thành đầu heo, còn bị người Đội Chấp Pháp bắt lại.
Nhưng y đã nghe thấy lời của Yến Minh Hiên!
La Thiên lại là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện?
Đằng Viên Tinh lập tức ngơ ngác, lần này coi như xong!
Mấy người bên cạnh Yến Minh Hiên cũng nhìn ra không đúng, sắc mặt có chút khó chịu, quăng ánh mắt trách cứ Cung Ngọc Lâm.
Nhưng bỗng nhiên Yến Minh Hiên lại nói: "La Thiên đích thật là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện nhưng nếu hắn xúc phạm quy tắc của Võ Thị Linh Điện, nên trách phạt thì cứ trách phạt. Không thể bởi vì thân phận Đạo sư Vô Cực Thánh Viện mà có được đặc quyền."
Lời này làm cho toàn bộ bọn người Cung Ngọc Lâm ngây ngẩn cả người.
Ý của Yến Minh Hiên là để cho bọn họ hảo hảo trừng trị La Thiên!
"Ha ha, Minh Hiên Đạo sư đã nói như vậy, ta nhất định sẽ thẩm tra nghiêm khắc, xử lý theo lẽ công bằng."
Cung Ngọc Lâm mỉm cười gật đầu.
Vốn tưởng rằng làm hư việc, không nghĩ tới Yến Minh Hiên dường như không chào đón La Thiên.
Kể từ đó, hắn có thể yên tâm trừng trị La Thiên rồi.