- Mười hơi thở? Ta thấy Tạ học trưởng nói vậy là đang giữ thể diện cho hắn a.
- La Thiên còn chưa tấn chức thất trọng, bị Đấu Linh cửu trọng giết trong nháy mắt cũng khá là bình thường.
- Trong thời gian ba hơi thở, không thể nhiều hơn được nữa!
Vài tên học viên Bạch Ngân bật cười nói.
Tạ Lâm không khỏi lắc đầu, hẳn là những người này ghen ghét La Thiên vấn đỉnh bia chiến công cho nên mới nói vậy a.
Bởi vì hắn cũng như vậy.
Nếu như là Khai mạch lục, thất trọng bình thường.
Tạ Lâm phán đoán, có thể kiên trì được thời gian ba hơi thở đã là cực hạn rồi.
Nhưng mà, La Thiên có thể vấn đỉnh đệ nhất bia chiến công, bằng vào vận khí thì tuyệt đối không đủ.
Từ hành động xuất thủ của đối phương có thể phán đoán ra, thực lực còn hơn Khai mạch bát trọng bình thường.
Cho nên, Tạ Lâm cố gắng đánh giá cao một chút, phán đoán là mười hơi thở, đây chính là cực hạn mà Khai mạch bát trọng đỉnh phong bình thường có thể đạt tới.
Rất nhanh, thời gian ba hơi thở đã trôi qua.
La Thiên không bị loại.
- Đúng chưa, đám người các ngươi rất thích dùng mắt chó nhìn người a.
Tạ Lâm dùng giọng phê bình nói.
Trong lòng của hắn có một tia cảm giác về sự ưu việt nhàn nhạt.
- Tạ học trưởng không hổ là đại lão khu Hoàng kim! Năng lực phán đoán quá sắc bén!
- Xem chừng, La Thiên kia có thể kiên trì được bảy tám hơi thở.
Cả đám đệ tử khiêm tốn thụ giáo.
Không thể không thừa nhận, đại lão Hoàng kim chính là đại lão, tầm mắt và nhận thức rất là phi phàm.
...
Tầng thứ sáu của Đấu Linh tháp.
Ô...ô...n...g!
Ở bên trong vòng sáng trận pháp xuất hiện một nữ tử Đấu Linh dáng người yểu điệu, tay cầm một cái roi mềm mại.
Hả?
La Thiên phát hiện ra, thần thái của nữ tử Đấu Linh này trông rất sống động, giống như người thật vậy, trên người tản mát ra khí thế cường đại của Khai mạch cửu trọng.
- Đến đây đi, trẻ con!
Nữ tử Đấu Linh cười khẽ, cái roi trong tay huyễn hóa thành một đạo bóng mờ, mỗi một roi đều có thể làm cho đất đá, kim loại vỡ nát, thế công cuồng bạo, nhưng lại không mất đi vẻ linh hoạt.
Thật là mạnh mẽ!
La Thiên biến sắc, toàn lực thúc giục chân khí trong bảy cái khí mạch, thi triển ra Thiên Tinh kiếm pháp.
Truy Tinh Cản Nguyệt!
Phong Tuyết kiếm trong tay La Thiên run lên, vài đạo kiếm quang sáng lạn giao thoa rồi tiến lên phía trước, đụng vào công kích của nữ tử Đấu Linh.
Oành! Phốc sưu sưu!
Hai cỗ lực lượng va chạm, sau đó cùng tiêu tán.
- Có chút thực lực.
Nữ tử Đấu Linh thi triển thân pháp, thân thể phiêu hốt bất định, từng đạo bóng roi mang theo tiếng gió rít gào thét điếc tai từ bốn phương tám hướng quét tới.
- Tiên pháp và thân pháp đều là vũ kỹ Linh cấp, hỏa hầu tạm thời rất cao.
La Thiên hơi có vẻ giật mình.
Trí tuệ của nàng được mô phỏng giống như là người thật, tiến thoái tự nhiên, tiên pháp và thân pháp được phối hợp rất là xảo diệu.
Khai mạch cửu trọng bình thường không nhất định đã đánh thắng được nàng.
Trừ phi toàn lực bạo phát Thần mạch, hoặc là thi triển ra tuyệt chiêu. Nếu không La Thiên khó có thể có được ưu thế mang tính áp đảo.
Tầng thứ sáu, ở bên trong một cái vòng sáng của trận pháp.
- Nữ nhân ti tiện này!
Dương Hi chửi nhỏ một tiếng, cũng đang ứng phó nữ tử Đấu Linh giống bên này như đúc, trong lòng hắn đangcảm thấy rất là đau đầu.
- Dám mắng ta?
Nữ tử Đấu Linh quát một tiếng, cái roi mềm trong tay chấn động rít gào, giống như Giao Long màu xanh mạnh mẽ mang theo thế công vô cùng mãnh liệt đánh tới.
Không tốt!
Sắc mặt Dương Hi đại biến, chân khí và vũ kỹ toàn lực bạo phát, khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được thế công.
Thấy một màn như vậy.
Trên mặt La Thiên hiện lên dị sắc, nếu như mở miệng xúc phạm nàng ta thì sẽ làm cho thế công của nàng càng thêm hung hãn.
Lúc này Nam Cung Ngọc cũng bước vào tầng thứ sáu, hắn thấp giọng nói:
- Nữ tử Đấu Linh này là thiên tài tuyệt đỉnh hai trăm năm trước, thực lực mà trận pháp mô phỏng chưa được sáu thành của nàng lúc ấy.
- Mô phỏng nhân vật chân thật sao?
La Thiên có chút giật mình.
- Đúng thế, là một vị đệ tử của người sáng lập ra Trục Nhật Thánh phủ.
Nam Cung Ngọc gật đầu nói.
Bắt đầu từ tầng thứ sáu Đấu Linh tháp, hình tượng của tất cả Đấu Linh đều là mô phỏng dựa theo nhân vật chân thật.
Ô...ô...n...g sưu!
Chỗ đứng của Nam Cung Ngọc cũng xuất hiện vòng sáng, hắn cũng đón một nữ tử Đấu Linh như thế.
Kết quả là, trong tầng sáu của Đấu Linh tháp, ba đại học viên Bạch Ngân đều rơi vào khổ chiến cùng nữ tử Đấu Linh.
Động tĩnh chiến đấu kịch liệt, dù ở bên ngoài Đấu Linh tháp cũng có thể nghe được vài phần.
- Tiện nhân này! Thật không ngờ lại khó chơi như vậy.
Dương Hi giở hết bản lĩnh và vũ kỹ ra, trên trán còn có mồ hôi lạnh chảy ra, thế nhưng lại không làm gì được nữ tử Đấu Linh này.
Trước kia hắn đã tới tầng thứ bảy, lúc ấy tu vi chưa đủ, bị nàng ta nghiền ép.
Bây giờ nghĩ lại, khi đó nữ tử Đấu Linh đối phó với Võ giả dưới cửu trọng còn chưa dùng hết toàn lực.
- Quả nhiên là khó chơi!
Nam Cung Ngọc thi triển thân pháp Linh cấp, tạo thành vài đạo tàn ảnh, nhưng lại bị nữ tử Đấu Linh bám chặt như hình với bóng, vẫn không thoát khỏi được.
Không bao lâu sau, Nam Cung Ngọc rơi vào hoàn cảnh xấu, bị nữ tử Đấu Linh đánh cho không có sức hoàn thủ.
Ngược lại, bên La Thiên lại đánh có tới có lui với nữ tử Đấu Linh.
Kiếm pháp và thân pháp của La Thiên đều là Linh cấp trung phẩm trở lên.
Thiên Tinh kiếm pháp đã tu luyện tới cấp độ Tinh Ngân đỉnh phong, thế công sắc bén, lực bộc phát kinh người, làm cho nữ tử Đấu Linh kia phải kiêng kỵ hắn.
Vân Du bộ đã gần tới đại thành, phóng khoáng như mộng, thỉnh thoảng còn có thể tới gần người, bức lui nữ tử Đấu Linh.
La Thiên còn chưa toàn lực thúc giục Thần mạch.
Bởi vì bản thân vừa mới tấn chức Khai mạch thất trọng, hắn muốn từ từ giao phong, thông qua giao phong với nữ tử Đấu Linh mà củng cố tu vi.
Sau thời gian uống cạn một chung trà.
Mồ hôi của Dương Hi liên tiếp rơi, hít thở dồn dập, trên người còn có vài vết máu.
Trên người nữ tử Đấu Linh phía trước chỉ có một chút vết thương nhẹ, lại có vẻ nhàn nhã.
- Cùng là Khai mạch cửu trọng, sao thể lực của tiện nhân kia lại như không có cực hạn cơ chứ?
Dương Hi kinh sợ rống to.
Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ sợ hắn khó có thể chiến thắng được nữ tử Đấu Linh này, nhiều nhất chỉ đánh ngang tay mà thôi.
Ngang tay, chính là thất bại!
Ánh mắt La Thiên liếc qua, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười trào phúng.
Bắt đầu từ tầng thứ sáu, Đấu Linh đều là mô phỏng nhân vật chân thật, lai lịch rất lớn.
Tu vi chân khí của nữ tử Đấu Linh này bị áp chế ở Khai mạch cửu trọng sơ đẳng, nhưng cảnh giới võ học lại cao hơn Dương Hi rất nhiều, ra chiêu càng dùng ít sức hơn hắn.
Dương Hi mới vào Khai mạch cửu trọng, tâm tính bức thiết, đương nhiên sẽ bị rơi vào thế hạ phong ở khắp nơi.
Bỗng nhiên, trong mắt nữ tử Đấu Linh phía trước Dương Hi có tinh mang lóe lên, nàng đã tìm được sơ hở của Dương Hi.
Sưu!
Cái roi mềm mại bỗng nhiên giống như là rắn mau lẹ vọt tới, cuốn lấy chân của Dương Hi.
Bịch một tiếng.
Dương Hi ngã xuống mặt đất, hắn kinh sợ giãy giụa, lại bị cây roi mềm của nữ tử này ném ra khỏi vòng sáng trong trận pháp.
- Không…
Dương Hi kinh sợ rống to một tiếng, bị một tầng vòng sáng của trận pháp bảo vệ bao bọc, lực lượng vô hình ném hắn ra khỏi Đấu Linh tháp.
...
Ngoài Đấu Linh tháp.
Sắc mặt của Tạ Lâm có chút xấu hổ.
Lúc này không biết đã qua bao nhiêu lần khoảng thời gian mười hơi thở mà hắn phán đoán.
La Thiên vẫn còn ở trong tầng thứ sáu Đấu Linh tháp, không bị loại.
Các học viên có vẻ kinh ngạc, ánh mắt không thể nào tin được nhìn chằm chằm vào tầng thứ sáu.
Ô...ô...n...g!
Lúc này, vòng ánh sáng trong trận pháp tầng thứ sáu cuốn ra một thân thể.
- Cuối cùng đã bị đào thải rồi sao?
Tạ Lâm và các đệ tử ở đây như trút được gánh nặng.
Dù vậy, thời gian La Thiên kiên trì cũng đủ kinh khủng, chiến lực của hắn gần bằng với Khai mạch cửu trọng.
Bịch!
Một đạo thân thể chật vật rơi xuống mặt đất.
Mọi người tập trung nhìn vào, trong lòng rất là khiếp sợ:
- Dương... Dương Hi học trưởng?
Người bị loại ra ngoài không phải là La Thiên.
Mà là Dương Hi Khai mạch cửu trọng.
Tạ Lâm khẽ giật mình, tốc độ Dương Hi bị loại so với trong tưởng tượng của hắn còn nhanh hơn.
- Có phải ngươi đã chọc giận nữ tử ở tầng thứ sáu hay không?
Ánh mắt Tạ Lâm lóe lên.
Vẻ mặt Dương Hi đỏ lên, khẽ gật đầu.
Lúc ấy, thật sự là hắn đã mắng nữ tử Đấu Linh kia.
- Ài.
Tạ Lâm lắc đầu thở dài. Nữ tử Đấu Linh kia, sau khi bị chọc giận, sức chiến đấu sẽ tăng thêm ba phần.
- La Thiên vẫn còn ở tầng thứ sáu sao?
Vài tên đệ tử kinh nghi nói.
- Đúng thế...
Dương Hi hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
Hắn có tu vi Khai mạch cửu trọng thế nhưng lại bị loại trước La Thiên. Mặc dù hắn bước vào tầng thứ sáu sớm hơn, chiến đấu rất lâu cũng vậy.
- Tình hình chiến đấu của La Thiên ra sao?
Tạ Lâm hỏi.
- Cái này... Có lẽ hắn cũng sắp ra rồi.
Dương Hi ấp úng nói.
Lúc ấy, hắn bị nữ tử Đấu Linh kia điên cuồng công kích áp chế, căn bản không rảnh để quan tâm tới La Thiên.
Tạ Lâm khẽ gật đầu, có lẽ La Thiên cũng đã đến cực hạn
Đấu Linh tháp, tầng thứ sáu.
La Thiên và nữ tử Đấu Linh chiến đấu qua lại, hắn đã dần dần chiếm thế thượng phong, thế công của kiếm pháp và thân pháp đồng thời áp chế nàng.
- Trẻ nhỏ dễ dạy.
Trên mặt nữ tử Đấu Linh hiện lên một tia tán thưởng.
Giờ phút này, trên người của nàng đã bị La Thiên để lại mấy vết thương.
La Thiên không lên tiếng, lo lắng mình chọc giận nữ tử Đấu Linh, làm cho sức chiến đấu của nàng tăng mạnh.
Bên kia, Nam Cung Ngọc đau khổ chống đỡ, trên người đã có từng mảnh vết thương của roi da, trạng thái đang giảm xuống từng bước.
- La Thiên, chúc mừng ngươi.
Thân thể Nam Cung Ngọc nhảy lên, thối lui ra khỏi vòng chiến trận pháp.
Hắn buông tay.
- Hả? Ngươi làm sao thế, sao không biến đổi...
La Thiên sững sờ, trên mặt có vẻ không hiểu.
Hắn nhớ rõ, Nam Cung Ngọc có thể bỏ niêm phong lực lượng trong cơ thể, sức chiến đấu tăng lên không chỉ gấp bội, biến thành một quái vật, đủ để sánh ngang với học viên Hoàng kim a.
Khóe miệng Nam Cung Ngọc nhếch lên.
Môn kỳ công mà hắn tu luyện rất đặc thù, ngày thường phải phong cấm một nửa lực lượng.
Chỉ có lúc đột phá thì mới có thể bỏ lệnh cấm trong ngắn ngủi, nếu không thì sẽ làm cho công pháp thụt lùi.
Nói đơn giản, chính là không tiến tất lùi!
Trước đó, đối mặt với nguy cơ của Bích Linh mãng, Nam Cung Ngọc phá lệ bỏ lệnh cấm, vốn sẽ làm cho môn kỳ công kia cắn trả, làm cho tu vi của hắn thụt lùi.
Cũng may, Bích Linh huyết của La Thiên tới rất kịp thời, làm cho hắn đột phá khai mạch bát trọng, tuân thủ nguyên tắc không tiến tất lùi, gặp họa mà đắc phúc.
Hiện tại đang lúc vượt tháp, đương nhiên Nam Cung Ngọc không cần thiết phải bỏ lệnh cấm, ý của hắn chỉ là ma luyện tu vi vũ kỹ, rửa sạch Yêu sát khí của Bích Linh huyết mà thôi.
Ô...ô...n...g Sưu!
Nam Cung Ngọc bị ánh sáng của trận pháp nhấc lên, mang ra ngoài Đấu Linh tháp.
Hắn vừa mới xuất hiện ở ngoài tháp thì…
- Sao không phải là La Thiên cơ chứ?
Vẻ mặt của cả đám đệ tử đang xem cuộc chiến có vẻ thất vọng.
Vẻ mặt Nam Cung Ngọc khá là cổ quái, tại sao La Thiên lại đắc tội với mọi người rồi chứ?
- Tình hình chiến đấu của La Thiên ra sao vậy?
Vài tên học viên Bạch Ngân vội vàng hỏi.
- Sắp kết thúc rồi.
Vẻ mặt của Nam Cung Ngọc có chút phức tạp nhìn về phía tầng thứ sáu. Trước khi đi, La Thiên đã toàn diện áp chế nữ tử Đấu Linh kia.
Phù phù!
Mọi người nghe vậy lập tức thở phào một hơi.
Tạ Lâm cũng như trút được gánh nặng, vốn hắn dự đoán nhiều nhất La Thiên chỉ kiên trì được mười hơi thở mà thôi.
Kết quả, La Thiên lại là người có thời gian kiên trì dài nhất ở trong ba người.
Nếu như để cho La Thiên xông qua tầng thứ sáu, trở thành học viên Hoàng kim, như vậy chẳng khác nào tát một cái vào mặt hắn.
Đấu Linh tháp, tầng thứ sáu.
Thất Tinh Liên châu!
La Thiên thúc giục Thần mạch chi lực, trong nháy mắt Phong Tuyết kiếm trong tay bện ra bảy đạo kiếm quang sáng lạn.
Phốc phốc xuy!
Sắc mặt của nữ tử Đấu Linh đại biến, bị nghiền ép triệt để, cơ thể bị đâm xuyên qua, xuất hiện vô số lỗ thủng.
- Rất mạnh...
Cơ thể của nữ tử Đấu Linh tan biến, Đấu Linh chi khí khổng lồ tràn vào trong cơ thể của La Thiên.
Cùng lúc đó, vòng sáng trận pháp dưới chân của La Thiên cũng ảm đạm rồi biến mất.
- Xông qua rồi.
La Thiên hít thở một chút, ánh mắt lại nhìn về phía cầu thang.
Mà ngoài Đấu Linh tháp.
Cả đám đệ tử lên tiếng kinh hô:
- Kết thúc rồi!
Ánh sáng trên tầng thứ sáu đột nhiên ảm đạm.
Cũng đồng nghĩa với việc xông quan đã chấm dứt.
- Kết thúc.
Sắc mặt Nam Cung Ngọc ngưng trọng, tốc độ La Thiên xông quan so với trong tưởng tượng của hắn còn nhanh hơn.
- Người đâu, sao lại chưa ra ngoài chứ?
Trái tim của Tạ Lâm run run, nhìn chằm chằm vào tầng thứ sáu đã ảm đạm, cảm giác có chút không đúng.
Nếu như xông quan thất bại thì người xông quan sẽ bị trận pháp chuyển ra ngoài.
Một hơi, hai hơi thở, ba hơi thở.
Đấu Linh tháp cũng không ném La Thiên ra.
Đúng lúc mọi người đang nghi hoặc.
Ô...ô...n...g!
Tầng thứ bảy cao hơn của Đấu Linh tháp có ánh sáng lóe lên!
- Tầng... Tầng thứ bảy!
Mọi người ở đây rung động nghẹn ngào, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.
Thân thể Tạ Lâm chấn động, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi!