Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 1037 - Chương 1037: Lam Ngân Tinh

Chương 1037: Lam Ngân Tinh Chương 1037: Lam Ngân Tinh

Chương 1037: Lam Ngân Tinh

Lời nói của Phúc đại sư có sự tự tin rất lớn.

Lộc Đạo sư mỉm cười gật đầu, phương diện này ánh mắt ông rất kém, vận khí cũng kém, còn phải dựa vào Phúc đại sư.

"La Đạo sư, nếu ngươi muốn thử một chút, có thể nhờ Phúc đại sư hỗ trợ."

Lộc Đạo sư đề cử cho La Thiên.

Phúc đại sư là Giám Bảo Sư từ bên ngoài đến, không đủ tư cách mua sắm, khi ông hỗ trợ chọn lựa, nếu thật sự chọn trúng bảo vật quý trọng thì phải chia ba phần lợi ích.

"Lộc Đạo sư, không phải ai cũng có thể mời ta ra tay."

Phúc đại sư thản nhiên nói.

Lộc Đạo sư hơi xấu hổ, vội vàng nháy mắt với La Thiên.

Rất hiển nhiên, Phúc đại sư bất mãn với lời nói vừa rồi của La Thiên mới không muốn hỗ trợ.

Chỉ cần La Thiên xin lỗi hoặc là xuất ra một ít chỗ tốt, Phúc đại sư nể mặt ông, sẽ giúp La Thiên.

Vẻ mặt La Thiên thản nhiên, làm như không thấy ánh mắt Lộc Đạo sư.

Lộc Đạo sư bất đắc dĩ thở dài, ông chỉ có thể làm đến mức như vậy, La Thiên không muốn cúi đầu thì hết biện pháp.

Đạo sư Hồ Siêu cũng cảm thấy đáng tiếc.

La Thiên bỏ qua cơ hội cực tốt, nếu như là y, nhất định sẽ cố mà quý trọng.

"Chỉ có điều, chỉ cần có thể đi theo Phúc đại sư, cũng có một ít chỗ tốt."

Trong lòng Hồ Siêu thầm nghĩ.

Phúc đại sư nhất định sẽ xem xét nhiều kiện bảo vật, từ đó chọn lựa xác suất lớn nhất, giá trị cao nhất.

Hồ Siêu có thể chọn lựa những cái kém hơn, cũng tốt hơn chính mình tự mò mẫm.

"La Đạo sư, thời điểm ta giám bảo, không hy vọng có người ngoài ở bên quấy nhiễu, mời ngươi không nên đi theo ta."

Phúc đại sư lãnh ngạo nói.

Ánh mắt ông vô cùng bén nhọn, nhìn thấy hết thảy, La Thiên "không biết điều" khiến ông không vui.

Đã như vậy, ông tuyệt không cho phép La Thiên đi theo chiếm tiện nghi.

"Gặp lại, Lộc Đạo sư."

La Thiên cáo từ.

Mặt mũi Hồ Siêu ngốc trệ, không thể làm gì!

"La Đạo sư, Phúc đại sư là Giám Bảo Sư nổi tiếng mấy giao diện gần đây, vừa rồi ngươi hơi cúi đầu lấy lòng vài câu, nói không chừng Phúc đại sư sẽ nguyện ý giúp ngươi."

Hồ Siêu cảm thấy La Thiên không hiểu rõ chuyện này, bỏ lỡ cơ hội thật tốt.

"Ở chỗ này đào bảo bối mà nói, tự bản thân ta làm được, không cần hỗ trợ của hắn."

La Thiên nói thẳng.

Hồ Siêu triệt để im lặng, cho rằng La Thiên mạnh miệng không thừa nhận.

"Nếu ngươi không biết chọn, ta có thể giúp ngươi chọn một kiện."

La Thiên nói với Hồ Siêu.

"Được rồi, tự chính ta chọn đi."

Hồ Siêu từ chối.

Để La Thiên giúp y chọn còn không bằng mình tự chọn, còn đỡ nghiện.

"Đi đây."

La Thiên cũng không ép, hơi nhìn một chút, chọn một hòn đá màu nâu xám tốn hết tám mươi vạn Linh Nguyên tệ.

Hồ Siêu thì mua một cây khô màu vàng sẫm, nói: "Vừa rồi lúc ta quan sát cây này, bên trong ẩn chứa một tia điện quang chớp động, tuyệt đối không đơn giản."

"Ha ha, chỉ là một thân cây linh tài Thượng Cổ bình thường, trùng hợp bị sét đánh qua mà thôi... Tổng giá trị sẽ không vượt qua hai mươi vạn."

Cách đó không xa Phúc đại sư khẽ cười một tiếng, nhàn nhạt đưa ra lời bình.

Sắc mặt Hồ Siêu bỗng đen lại, y mua cây khô này tốn tám mươi lăm vạn Linh Nguyên tệ.

Y tin tưởng lời nói của Phúc đại sư, nói cách khác chính mình ít nhất phải lỗ hơn sáu mươi vạn Linh Nguyên tệ!

"Haizz!"

Hồ Siêu thở dài thật sâu, thậm chí cảm thấy bởi vì La Thiên mình mới bị ăn thiệt thòi lớn như vậy.

"Hồ Siêu Đạo sư, ngươi tu luyện chính là công pháp Hỏa hệ, giúp ta một việc..."

La Thiên hô một tiếng.

Hồ Siêu Đạo sư hơi không tình nguyện, nhưng vẫn làm theo như La Thiên nói.

Y và La Thiên cùng nắm lấy hai đầu hòn đá màu nâu.

Oanh xèo xèo!

Lực lượng Hỏa diễm và lực lượng Hàn Băng chia ra từ hai đầu hòn đá xâm nhập vào phía trong.

Mặt ngoài hòn đá màu nâu xám dần dần hiện ra vết rách, khói màu tím nhàn nhạt toát ra.

Không đến hai mươi hơi thở.

"Ầm" một tiếng, hòn đá màu nâu xám vỡ ra, hóa thành khối cặn bã trên đất.

"La Đạo sư, chuyện này không liên quan đến ta."

Hồ Siêu Đạo sư vội vàng nói, nhưng trong lòng có chút sung sướng, xem ra La Thiên còn thua thiệt hơn hắn.

"Ha ha ha, La Đạo sư thật sự là có ánh mắt tốt, chọn trúng một đống đá vụn."

Phúc đại sư nhìn thấy cảnh này, không khỏi cười ha hả.

Ở đây bảo vật nhiều như vậy vẫn có thể chọn trúng vật có giá trị thấp, coi như là một loại bản lĩnh.

"Gấp cái gì."

La Thiên khẽ hừ một tiếng, ánh mắt dừng ở phía dưới cục đá vụn.

Chỉ thấy bên trong cục đá vụn, một tầng chất lỏng màu xanh lam tràn ra, rất nhanh tụ thành một đoàn, cuối cùng lại cứng lại thành kim loại thể rắn.

Leng keng!

Sau khi La Thiên nhặt lên, duỗi ngón tay gõ gõ, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Ngón tay của hắn truyền đến một cảm giác đau đớn.

"Ánh sáng màu lam long lanh, chất lỏng ngưng tinh... Đây là Lam Ngân Tinh!"

Một Đạo sư Trung cấp cao tuổi, hai mắt đục ngầu nhìn chăm chú, khiếp sợ nghẹn ngào!

"Lam Ngân Tinh là cái gì?"

Hồ Siêu thì chưa nghe nói qua!

"Không có khả năng!"

Sắc mặt Phúc đại sư chấn động, khó có thể tin.

"Lam Ngân Tinh, ai muốn?"

La Thiên giơ khối tinh thể này lên, rao hàng ngay tại chỗ.

"Hai trăm vạn Linh Nguyên tệ!"

Gã Đạo sư Trung cấp cao tuổi hô to!

"Hai trăm vạn Linh Nguyên tệ cũng muốn mua Lam Ngân Tinh? Đây chính là tài liệu phụ trợ rèn cấp bậc Thánh khí, ta ra hai trăm sáu mươi vạn!"

"Ba trăm vạn!"

Trong lúc nhất thời, mấy vị Đạo sư ở đây kịch liệt đấu giá.

Hồ Siêu nhìn giá cả tăng vọt, chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, La Thiên là mua được bảo bối gì vậy?

"Ba trăm năm mươi vạn!"

Lộc Đạo sư đấu giá!

Giá hơn ba trăm vạn, mua một kiện Huyền khí Thượng phẩm đỉnh phong cũng dư xài rồi.

Cuối cùng, La Thiên bán Lam Ngân Tinh cho Lộc Đạo sư giá ba trăm tám mươi vạn, xem như là chiếm tiện nghi.

Lam Ngân Tinh là tài liệu phụ trợ rèn Thánh khí, vốn dĩ La Thiên không cần dùng, bán cho Lộc Đạo sư có thể kiếm lời, còn làm Lộc Đạo sư thiếu hắn một cái nhân tình.

Bình Luận (0)
Comment