Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 146 - Chương 146: Thi Đấu Khiêu Chiến Vị Trí (Ii)

Chương 146: Thi đấu khiêu chiến vị trí (II) Chương 146: Thi đấu khiêu chiến vị trí (II)

- Đứng thứ năm thịnh hội?

- Gia hỏa này là ai? Không ngờ lại xếp thứ năm?

Nhìn thấy La Thiên ngồi vào vị trí thứ năm, một ít thiên tài bên ngoài kinh ngạc không thôi.

Không phải tất cả mọi người đều quan tâm tới quá trình chiến đấu của La Thiên.

Người dự thi có hơn trăm người, chia ra làm bốn đài, đồng thời lại cách xa nhau khá xa.

Toàn bộ quá trình, người quan tâm chiến đấu của La Thiên chỉ là một số nhỏ người mà thôi.

- La Thiên lại lên tới vị trí thứ năm sao?

Các thiên tài dự thi của Trục Nhật Thánh phủ kinh hãi và chấn động.

Ánh mắt của đám người Kim Phàm học trưởng, Nam Cung Ngọc, Tạ Lâm phức tạp không thôi.

Đương nhiên, thứ bậc trước mắt chỉ là căn cứ theo điểm tích lũy và biểu hiện ở vòng thứ nhất mà tạm định vị trí mà thôi.

Đợt thi đấu khiêu chiến vị trí thứ hai, người không phục có thể phát ra lời khiêu chiến, để xác định quyền uy và thứ bậc chính thức của mình.

Ở đằng sau La Thiên, người ngồi vị trí thứ sáu là Hồng Bằng của Vũ Khôn Thánh phủ, chính là người đứng thứ năm trên Nhân bảng.

- Hừ!

Làn da toàn thân của Hồng Bằng như sắt, hắn kiêm tu công pháp Luyện thể, khí lực cực kì mạnh mẽ, tản mát ra một cỗ khí tức chèn ép rất là nặng nề.

Hiển nhiên Hồng Bằng không phục lắm đối với vị trí thứ năm của La Thiên.

Thứ bảy, Kim Phàm học trưởng.

Thứ tám, Thất hoàng tử.

...

Từ tổng thể mà nói.

Biến hóa lớn nhất trong mười thứ hạng đến từ La Thiên, làm cho thứ bậc của rất nhiều người đều lui về sau một vị thứ tự.

- Không sai! Trong mười thứ hạng đầu Trục Nhật Thánh phủ có ba vị trí.

Ở bên trên quan chiến đài, Nhạc Phó Phủ chủ nở nụ cười tươi.

Ch oduf thành tích này vẫn không bằng hai đại Thánh phủ như Vân Thiên, Vũ Khôn, thế nhưng so với dự định của hắn vẫn còn mạnh hơn rất nhiều.

Không bao lâu, top hai mươi thịnh hội Võ phủ đều đã an tọa.

- Thi đấu khiêu chiến vị trí bắt đầu!

- Bước đầu tiên, các học viên thuộc top mười trong các võ đài bị loại bỏ ở bên ngoài có một lần cơ hội khiêu chiến top hai mươi.

Trưởng lão Hoàng thất tuyên bố.

Đây là cơ hội cuối cùng của người bị loại bỏ.

Bên tổ chức cũng suy tính đến việc bởi vì vận khí kém cho nên cũng có những thiên tài không giết được vào trước hai mươi.

Sưu sưu!

Phía dưới đài có hai mươi tên thiên tài xuất hiện, đều là người bị loại bỏ có thứ bậc gần với top đầu.

Những người khiêu chiến này, tu vi phần lớn đều là cửu trọng đỉnh phong, thậm chí có còn có nửa bước Linh Hải cảnh.

Mỗi người trong bọn hắn đều có một cơ hội khiêu chiến duy nhất.

- Ta khiêu chiến vị trí hai mươi!

- Ta khiêu chiến vị trí mười chín!

Một gã học viên cửu trọng đỉnh phong và nửa bước Linh Hải, nhao nhao phát ra lừi khiêu chiến.

Sự thực đã chứng minh, vị trí được chọn ra từ vòng thứ nhất cũng có tính quyền uy nhất định.

Hai người khiêu chiến đều bị thua trong hai mươi chiêu.

Sau khi thất bại liên tục mấy vòng.

- Ta khiêu chiến vị trí số mười tám.

Một gã thiếu niên thon dài tuấn mỹ đứng ra.

Chính là Nam Cung Ngọc.

Vị trí thứ mười tám là một thiếu niên áo lam tu vi nửa bước Linh Hải, là học viên của Vân Thiên Thánh phủ.

- Khiêu chiến ta? Trong lúc phân chia trận thi đấu ngươi đã từng bị thua trong tay ta nha.

Thiếu niên áo lam liếc mắt nhìn về phía Nam Cung Ngọc.

Nam Cung Ngọc đứng thứ sáu trong vòng phân chia trận thi đấu, vẫn còn kém một tia mới có thể giết vào top hai mươi.

Dùng tu vi khai mạch bát trọng đỉnh phong của hắn mà nói, quả thực đây là một chuyện rất không dễ dàng.

- Bắt đầu!

Rất nhanh thiếu niên mặc áo lam và Nam Cung Ngọc đã bắt đầu giao phong.

Không đến mười chiêu, thiếu niên mặc áo lam đã dựa vào ưu thế tu vi nửa bước Linh Hải để áp chế Nam Cung Ngọc.

- Mở!

Nam Cung Ngọc kinh sợ quát lên một tiếng.

Ô...ô...n...g!

Chân khí trong cơ thể hắn sôi trào, giống như núi lửa đã tắt phục sinh vậy, trong cơ thể bắn ra một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ.

Trong khoảnh khắc, chiến lực của Nam Cung Ngọc tăng lên một gấp đôi, hơn nữa tu vi của hắn thoáng cái cũng đột phá đến Khai mạch cửu trọng.

Oanh sưu!

Nam Cung Ngọc đánh ra một đạo chưởng ấn như ngọc, tản mát ra uy lực có thể so sánh được với Linh Hải cảnh. Hắn dùng một quyền đánh bay thiếu niên mặc áo lam kia, đồng thời còn làm cho đối phương phun máu.

- Khiêu chiến thành công!

Trọng tài ở bên cạnh dùng giọng kinh dị nói.

Nam Cung Ngọc bộc phát ra thực lực mạnh mẽ làm cho không ít người xếp ở vị trí trước hai mươi kinh hãi.

Sưu!

Nam Cung Ngọc bước lên nhóm thứ hai trên đài, ngồi xuống vị trí thứ tám, xếp thứ mười tám.

Ở trong quá trình này.

Ánh mắt của La Thiên và Nam Cung Ngọc và gặp nhau, bọn họ đều cảm nhận được ý chí chiến đấu bất khuất của người sau.

- Nam Cung Ngọc này tu luyện công pháp cực kỳ đặc biệt, càng về sau lại càng mạnh.

La Thiên cảm thấy kinh ngạc.

Lấy cảm giác trước mắt của hắn, uy lực công pháp mà Nam Cung Ngọc tu luyện đã không thua gì Quy Nguyên chân công của hắn rồi.

Nam Cung Ngọc khiêu chiến thành công đã ủng hộ không ít người khiêu chiến.

- Ta khiêu chiến vị trí thứ năm!

Trong đó có một đạo thanh âm cương mãnh truyền đến.

Đó là một nam tử bưu hãn, ánh mắt nhấp nháy nhìn chằm chằm vào La Thiên, dường như hắn đã nhìn thấy kinh ngạc vui mừng ngoài ý muốn vậy.

Khiêu chiến vị trí thứ năm?

Thiên tài của các Võ phủ dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía nam tử bưu hãn này.

Người bị loại bỏ vòng thứ nhất có được quyền khiêu chiến chỉ có hai mươi người.

Mỗi người chỉ có một lần cơ hội khiêu chiến.

Bình thường, những người bị khiêu chiến cũng chỉ là những người ở vị trí cuối cùng, như vậy xác xuất thành công sẽ cao hơn một chút.

Mười thứ hạng đầu, trước năm, thực lực sẽ cao hơn không chỉ một bậc, phần thắng cực nhỏ.

Huống chi, nam tử bưu hãn này chỉ có tu vi Khai mạch cửu trọng.

- Khà khà! Tiểu tử này chỉ có tu vi Khai mạch cửu trọng, tiện nghi này không chiếm thì rất phí a.

Nam tử bưu hãn kia cười lớn một tiếng.

Vù vù Xoạt!

Tu vi khí tức trên người hắn bỗng nhiên kéo lên, từ Khai mạch cửu trọng biến thành nửa bước Linh Hải cảnh.

- Nửa bước Linh Hải?

- Gia hỏa này lại ẩn giấu tu vi?

Mọi người không khỏi trừng mắt, đều cảm thấy ngoài ý muốn.

Mỗi lần thịnh hội Võ phủ sẽ có một chút thiên tài thuộc quy tắc ẩn giấu thực lực ở vòng thứ nhất.

Chỗ tốt là sẽ giữ lại được thể lực của mình.

Rồi sau đó ở khiêu chiến đợt thứ hai, bọn họ sẽ dùng khỏe ứng mệt, hái một danh ngạch.

Đương nhiên, người sử dụng loại phương pháp này, phần lớn là người không có phần thắng quá lớn khi giết vào top hai mươi, nhưng cũng có mấy phần cơ hội, cho nên mới thông qua phương pháp này để gia tăng phần thắng của mình.

Sau khi nam tử bưu hãn để lộ tu vi chân thật, trên mặt hắn lộ ra một tia không tốt.

Nhưng mà, một ít thiên tài Võ phủ chung quanh lại ném ánh mắt thương hại về phía hắ. Gia hỏa này tin tức bế tắc, chỉ sợ còn không biết được chi tiết của La Thiên a.

Chuyện này cũng không tính là kỳ quái.

Vòng thứ nhất chia làm bốn đài, lại có hơn trăm học viên, còn có một nhóm người không biết được chi tiết của La Thiên.

- Khiêu chiến ta?

La Thiên lắc đầu cười cười, đi xuống đài.

- Tiểu tử! Mặc kệ ngươi thông qua phương pháp gì mà xếp ở vị trí thứ năm. Một khi gặp phải ta thì phải lộ ra nguyên hình a!

Nam tử bưu hãn rất là tin tưởng thực lực của mình.

Xôn xao sưu!

Uy áp nửa bước Linh Hải của nam tử bưu hãn vọt tới, đánh ra một đạo quyền kình giống như là hổ gầm, tạm thời có được hình thái sóng âm trùng kích.

Thực lực mà hắn biểu hiện ra làm cho La Thiên cảm thấy ngoài ý muốn.

Thực lực của người này so với người xếp thứ mười chín, hai mươi cũng không kém bao nhiêu.

Nếu như nam tử bưu hãn khiêu chiến hai người kia thì phần thắng chừng năm thành. Không ngờh ắn lại tự cho là thông minh, nhắm mục tiêu vào La Thiên Khai mạch cửu trọng.

- Chấm dứt đi!

La Thiên chẳng muốn nhiều lời, bàn tay ngưng kết ra một tầng ánh sáng hùng hậu màu vàng óng ánh, hóa thành chưởng ảnh to lớn, ở trong tiếng nổ vang toả ra uy áp nặng nề.

Oanh phanh!

Quyền kình mà nam tử bưu hãn đánh ra giống như châu chấu đá xe, bị nghiền nát.

- Không phải! Điều này sao có thể được chứ?

Nam tử bưu hãn kinh sợ rống lên một tiếng, bị đánh bay ra hơn mười thước, phun máu rồi ngã xuống đất.

Hắn vô thức ngẩng đầu lên thì phát hiện ra La Thiên đã trở lại vị trí thứ năm của mình.

Sau khi đánh ra một chưởng kia, La Thiên cũng không nhìn mà trực tiếp quay trở về chỗ của mình.

- Một chiêu diệt sát nửa bước Linh Hải!

- Xem ra vị trí của thịnh hội Võ phủ có chất lượng cực cao a.

Những thiên tài các Võ phủ không biết La Thiên không khỏi kinh hãi thán phục than.

Khuôn mặt của nam tử bưu hãn đỏ lên, hối hận tới mức cuống quít.

Nếu như hắn tìm người đứng thứ mười chín, hai mươi khiêu chiến thì còn có năm thành nắm chắc, nhưng bây giờ hắn đã mất đi cơ hội khiêu chiến duy nhất.

La Thiên bị khiêu chiến chỉ là một trò khôi hài mà thôi.

Khiêu chiến tới từ bên ngoài vẫn được tiến hành đâu vào đấy.

Sau nửa canh giờ.

Khiêu chiến tới từ bên ngoài chấm dứt, chỉ có ba thứ bậc cuối cùng là có chút thay đổi bỗng mà thôi.

Liễu Tử Yên thông qua cửa này, miễn cưỡng giết vào top hai mươi.

Như thế, top hai mươi tên của thịnh hội Võ phủ đã được xác định.

Top hai mươi có khả năng tiến vào bí viên Hoàng thất, chính là kỳ ngộ lớn ba năm mới có một lần.

Trục Nhật Thánh phủ có sáu người giết vào vị trí hai mươi.

Theo thứ tự là: La Thiên, Kim Phàm, Lý Diệu, Từ Mộng Hân, Nam Cung Ngọc, Liễu Tử Yên.

- Quá tốt!

Sắc mặt Nhạc Phó Phủ chủ đại hỉ, cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.

Thành tích kinh người như vậy là thành tích tốt nhất trong mấy lần gần đây mà Trục Nhật Thánh phủ có thể đạt được.

- Tiếp theo tiến hành thi đấu khiêu chiến vị trí của top hai mươi.

Hoàng thất Trưởng lão tuyên bố.

- Các học viên xếp ở phía sau có thể khiêu chiến người xếp phía trước. Khiêu chiến thành công thì có thể thay thế vị trí của đối phương.

Bình Luận (0)
Comment