Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 234 - Chương 234: Kẻ Nên Trốn Là Ngươi!

Chương 234: Kẻ Nên Trốn Là Ngươi! Chương 234: Kẻ Nên Trốn Là Ngươi!

Chương 234: Kẻ Nên Trốn Là Ngươi!

Trong rừng, La Thiên bay vọt về phía trước.

“Săn giết 20 yêu thú Linh cấp sao?”

La Thiên nở nụ cười cổ quái: “Chuyện này quá đơn giản!”

Đối với người thường thì giết 20 đầu yêu thú Linh cấp rất khó khăn, hơn nữa ở nơi này còn có rất nhiều hung hiểm chưa biết, khiến bọn họ bị cản trở khắp nơi.

Nhưng đối với La Thiên mà nói thì chuyện này rất nhẹ nhàng.

“Ồ! Vận khí không tồi, không ngờ lại gặp yêu thú Linh cấp sớm như vậy!”

La Thiên vừa dứt lời.

Sàn sạt!

Lá rụng trên mặt đất phía trước bỗng nhiên bay lên, một thân ảnh màu đỏ sậm lao ra như tia chớp.

Đó là một con rết dài đến 3 mét, toàn thân là lớp giáp cứng rắn, gai nhọn rậm rạp, nhìn thôi đã tê cả da đầu.

“Xích Thiết Ngô Công, Linh cấp sơ giai, đại khái có thực lực Linh Hải cảnh tam trọng!”

La Thiên phán đoán.

Loại yêu thú thế này không khó săn giết.

Nhưng La Thiên có phương pháp càng đơn giản hơn.

“Súc sinh! Ngoan ngoãn nhận lấy cái chết đi!”

Ánh mắt La Thiên lãnh lệ, khí tức đột biến, hắn như biến thành Yêu Đế viễn cổ, tản ra khí tức khủng bố vô địch.

Con rết vừa lao đến thân hình lập tức cứng đờ, trong mắt là sự sợ hãi cực độ, đó là nỗi sợ xuất phát từ sâu trong huyết mạch.

“Giết!”

【 Phong Tuyết Kiếm】 ra khỏi vỏ, vẽ ra mấy đạo kiếm quang sáng lạn, trực tiếp hạ gục con rết kia.

La Thiên đào ra Yêu Hạch.

Hắn đã giết được yêu thú Linh cấp đầu tiên.

Lợi dụng Yêu Đế cốt để bắt chước khí tức Yêu Đế chẳng khác gì đang gian lận trong khảo hạch săn giết yêu thú này.

Mục đích ban đầu của La Thiên vốn là thông qua khảo hạch là được.

Hiện tại hắn thay đổi kế hoạch.

Nếu không lợi dụng Yêu Đế cốt để săn giết nhiều yêu thú, cướp đoạt điểm cống hiến thì quả là có lỗi với Yêu Đế cốt.

“Đúng rồi, quạ đen!”

La Thiên thả quạ đen trong thiên thư ra.

Khi La Thiên chạy trốn, quạ đen ngủ say đã phá kén thức tỉnh.

Sau khi thức tỉnh, quạ đen hoàn toàn tiêu hóa Hồng Liên quả, thực lực tăng mạnh, đạt tới tiêu chuẩn yêu thú Linh cấp, còn hiện tại thực lực cụ thể thế nào thì hắn không rõ lắm.

Trên đường, vì tránh bại lộ thân phận nên La Thiên vẫn luôn phong ấn quạ đen trong thiên thư.

“Cạc cạc cạc, có ăn!”

Mũi quạ đen như mũi chó, vừa thoát ra đã ngửi được khí tức đồ ăn, nó lao đến chỗ thi thể rết rồi lập tức ăn thịt.

La Thiên thả quạ đen ra chính là để ăn thứ này.

“Giờ ngươi đi tìm các yêu thú khác cho ta, thịt đầu tim của chúng nó đều là của ngươi.”

La Thiên cười nói.

Luận về bản lĩnh tìm yêu thú thì đây là sở trường của quạ đen này.

“Không thành vấn đề!”

Sau khi quạ đen ăn xong thịt đầu tim của Xích Thiết Ngô Công thì lập tứ đáp ứng.

Đồng thời nó còn cảm thấy kỳ quái trong lòng, La Thiên trở nên tốt bụng như thế từ bao giờ, chuyên môn săn giết yêu thú cho mình ăn ư?

Không lâu sau, quạ đen đã phát hiện ra mục tiêu.

“Cạc cạc cạc, nơi này có một con heo yêu, thịt heo rất thơm!” Quạ đen kêu lên.

Rống!

Một con lợn rừng to lớn khoác lân giáp dữ tợn lao đến, đại thụ ba người mới ôm hết bị nó trực tiếp đâm bay.

Hiển nhiên con yêu thú này nghe hiểu lời quạ đen nói nên rất phẫn nộ.

“Nhận lấy cái chết đi!”

La Thiên lập tức lợi dụng Yêu Đế cốt để bắt chước khí tức Yêu Đế.

Con heo yêu kia hét lên sợ hãi, thịt mỡ run rẩy.

Viu!

La Thiên dùng kiếm đâm thủng đầu nó, lấy tính mạng nó.

“Đào Yêu Hạch ra cho ta.”

La Thiên phân phó quạ đen đang ăn thịt đầu tim.

Cứ như vậy, La Thiên phối hợp cùng quạ đen nhanh chóng săn giết yêu thú.

Qua 2 canh giờ, La Thiên đã lấy được 8 viên Yêu Hạch.

Nửa ngày trôi qua, La Thiên đã có mười sáu viên Yêu Hạch.

Khảo hạch có tổng cộng 3 ngày, mới nửa ngày trôi qua mà La Thiên đã sắp đạt đến mục tiêu, hiệu suất nhanh không có lời nào để nói.

...

Trên sườn núi, một thanh niên diện mạo xấu xí, môi rất dày nghiêm túc phân tích tình hình.

“Có khí tức yêu thú Linh cấp, chỉ cần thực lực không vượt qua Linh Hải cảnh tam trọng thì ta có thể đối phó!”

Thanh niên kia chậm rãi bước đi.

Sau đó, một bóng dáng to lớn xuất hiện trước mắt hắn ta.

“Là Hắc Nham Hùng!”

Sắc mặt thanh niên môi dày khẽ biến, hắn ta định bỏ chạy.

Hắc Nham Hùng vô cùng bạo lực, lực phòng ngự cường đại, thuộc về loại rất khó đánh chết.

Khảo hạch vừa mới bắt đầu, cần phải bảo tồn thực lực, không nên đối phó với yêu thú hung tàn cường đại bực này.

Rống!

Nhưng Hắc Nham Hùng bỗng nhiên rít gào, thanh âm chấn động núi rừng, tạo ra một cơn lốc sát khí.

“Không tốt, đầu Hắc Nham Hùng này có thực lực Linh Hải cảnh tứ trọng đỉnh!”

Thanh niên môi dày sắc mặt trắng bệch, không ngờ Hắc Nham Hùng lại cường đại như thế.

Ầm ầm ầm!

Hắc Nham Hùng bạo nộ, điên cuồng lao đến, tốc độ nhanh kinh người, thanh niên môi dày lộ vẻ tuyệt vọng.

Đúng lúc này...

Vèo!

Một bóng đen lao đến, hóa thành một nam tử hắc y cao ngạo lạnh lùng, đó chính là Tiêu Phong đứng đầu Nhân bảng.

Tiêu Phong lập tức chính diện nghênh chiến Hắc Nham Hùng.

“La sát chưởng!”

Tiêu Phong đánh ra một chưởng, chưởng quang ẩn chứa sát khí kinh người đánh về phía ngực Hắc Nham Hùng.

Ầm!

Tiếng nổ vang lên, một đạo hắc ảnh xuyên qua ngực Hắc Nham Hùng, dừng trên ngọn cây, kẻ đó nhìn một viên Yêu Hạch trong tay.

“Cái gì? Lấy được Yêu Hạch rồi ư?”

Thanh niên môi dày chấn động nhìn về phía Hắc Nham Hùng.

Bùm!

Hắc Nham Hùng ngã xuống đất, thân hình cường tráng cứng rắn bị đánh ra một lỗ hổng lớn, máu nhiễm đỏ đại địa.

“Quá mạnh!”

Thanh niên môi dày run run.

Hắc Nham Hùng có thực lực đạt tới tứ trọng đỉnh, lực phòng ngự nổi tiếng là mạnh mà lại bị Tiêu Phong hạ gục trong nháy mắt.

Đúng lúc này, ánh mắt Tiêu Phong dừng trên người thanh niên môi dày.

“Tại hạ cũng là thiên tài Xích Long Vương Triều, nghe đại danh Tiêu huynh đã lâu. Đây là hai viên Yêu Hạch ta vừa thu hoạch được, cảm tạ ân cứu mạng của các hạ.”

Thanh niên kia thức thời nịnh hót, chủ động giao ra hai viên Yêu Hạch.

“Thức thời đấy.”

Tiêu Phong bình thản nhận Yêu Hạch, phiêu nhiên rời đi.

Thanh niên môi dày nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt hơi trầm xuống: “Thật đen đủi, gặp được quái vật như Hắc Nham Hùng rồi lại gặp phải Tiêu Phong đứng đầu Nhân bảng!”

Trên thực tế, hắn ta đã giết được bốn yêu thú.

Hiện giờ hắn ta còn hai viên Yêu Hạch, còn cách mục tiêu thông qua khảo hạch rất xa.

“Hả, đổi vận rồi sao? Sao lại tìm được một con yêu thú Linh cấp nhanh như vậy!”

Chưa đi được bao xa, thanh niên môi dày đã phát hiện ra một con yêu thú Linh cấp.

Đó là một con quạ có bộ lông cháy đen, các nhánh lông dựng thẳng lên... Thật xấu!

Trông nó như đã 100 năm không tắm rửa, ngay cả ông trời cũng không chấp nhận được nên đã giáng sét xuống đánh nó.

“Nhận lấy cái chết đi!”

Thanh niên kia phi đến, bổ ra một đạo đao quang xanh đậm.

Nhưng một đao này lại lệch khỏi quỹ đạo một các kỳ quái, nó không đánh trúng quạ đen.

“Tại sao lại như vậy?《 Thanh toàn đao 》 của ta đã tiếp cận cảnh giới đại thành!”

Thanh niên môi dày cảm thấy kỳ quái.

“Cạc cạc cạc, thật âm hiểm, vậy mà dám đánh lén bản thần.”

Quạ đen vỗ cánh kêu to.

“Còn biết nói tiếng người ư?”

Thanh niên môi dày ngạc nhiên, tiếc là hiện tại hắn ta chỉ cần Yêu Hạch.

Khi thanh niên môi dày định ra tay lần nữa, trong rừng cây phía trước, một thanh niên tuấn tú nhàn nhã đi ra.

“La Thiên!”

Thanh niên môi dày lập tức nhận ra, mặt lộ vẻ vui mừng.

500 Linh Nguyên Tệ sẽ thuộc về hắn ta!

Thanh niên môi dày chuẩn bị giết quạ đen rồi sẽ báo tin cho Bát hoàng tử.

“Hả? Ngươi không trốn ư?”

Thanh niên môi dày cảm thấy ngoài ý muốn.

Theo lý thuyết, La Thiên nên cố gắng che giấu hành tung, tranh thủ thời cơ săn giết 20 chỉ yêu thú để thông qua khảo hạch mới đúng.

Hắn ta là thiên tài Xích Long Vương Triều, La Thiên không sợ hắn ta báo tin cho Bát hoàng tử ư?

“Kẻ nên trốn là ngươi mới đúng!”

La Thiên lãnh đạm đáp lại.

Ngay sau đó, một đạo kiếm khí lộng lẫy phóng đại trước mắt thanh niên môi dày, nó giống như một dải ngân hà sắp mai táng hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment