Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Hành Động Tuyên Chiến

Chương 239: Hành Động Tuyên Chiến Chương 239: Hành Động Tuyên Chiến

Chương 239: Hành Động Tuyên Chiến

Sáng sớm.

Vèo!

Một thân ảnh hồng nhạt bay vọt trong rừng cây.

“Yêu thú Linh cấp càng ngày càng ít!”

Nữ tử thân hình nhỏ xinh mặc phấn y nói.

Sau khi Bát hoàng tử bế quan, nàng tự do hành động, chỉ săn giết được một con yêu thú, còn không tìm được tung tích La Thiên.

“Tin Bát hoàng tử muốn ra tay với La Thiên đã truyền ra, tiểu tử kia sợ hãi trốn đi rồi sao? Có lẽ hắn đã từ bỏ khảo hạch, rời khỏi địa điểm săn thú cũng không chừng.”

Nữ tử nhỏ xinh khẽ cười.

Đột nhiên, nàng phát hiện điều gì đó, tạm dừng trên một thân cây, mặt lộ vẻ cảnh giác: “Ai, lăn ra đây!”

Bá!

Một bóng đen hiện lên, trong nháy mắt đã nhảy đến gần nữ tử nhỏ xinh, sau đó một đạo kiếm quang huyến lệ lóa mắt đâm tới.

“La Thiên?”

Nữ tử nhỏ xinh rất kinh ngạc.

Nàng nhận ra kiếm pháp của La Thiên.

“Quả là to gan lớn mật, biết Bát hoàng tử muốn giết ngươi mà còn chủ động đưa tới cửa!”

Nữ tử nhỏ xinh khẽ cười một tiếng.

Nàng rút ra một thanh bảo kiếm phẩm chất đặc thù chỉ bằng ngón tay, tốc độ rất nhanh, vô cùng sắc bén.

Nữ tử nhỏ xinh là tam trọng đỉnh, nàng quyết định sẽ đánh trọng thương La Thiên, sau đó chờ Bát hoàng tử xuất quan sẽ tự tay giết hắn!

Ầm!

2 đạo kiếm quang va chạm, kiếm khí càn quét tứ phương, để lại vết kiếm hoặc lỗ thủng trên cây cối.

Trong đó có một đạo kiếm khí hoa mỹ phá không lao đến, cắt rách váy của nữ tử nhỏ xinh.

“Ngươi dám phá hỏng quần áo ta.”

Nữ tử trợn mắt, dường như cảm thấy quần áo bị La Thiên cắt rách là một loại vũ nhục.

“Ta sẽ đánh gãy gân mạch tay chân ngươi, khiến ngươi đau đớn muốn chết.”

Nữ tử lộ vẻ mặt ác độc.

Viu! Viu! Viu!

Lợi kiếm trong tay nàng điên cuồng đâm ra, mỗi đạo kiếm quang đều cực kỳ tinh tế sắc bén khiến người ta khó có thể phát hiện.

Kiếm quang nhỏ như sợi tơ đan thành một tấm lưới nguy hiểm bao phủ La Thiên.

“Phá!”

Sắc mặt La Thiên không thay đổi, sâu trong đôi mắt hiện lên một mạt kiếm hư vô, lộ ra hàm ý kiếm đạo tuyên cổ vô ngần.

Kiếm trong tay hắn như cộng minh với phong vân thiên địa, quang huy lóa mắt lập loè huyến lệ.

Giờ khắc này, lợi kiếm trong tay nữ tử nhỏ xinh run rẩy.

“Kiếm đạo chân ý!”

Nữ tử kinh hãi.

Dù là Địa Nguyên Cảnh thì cũng chỉ có vài người có thể lĩnh ngộ được chút da lông của chân ý.

Vậy mà La Thiên đã lĩnh ngộ ra chân ý ở Linh Hải cảnh, đây là yêu nghiệt kiểu gì!

Phốc!

Một đạo kiếm khí tinh quang lộng lẫy như ngân hà chém xuống, đánh nát cái lưới màu bạc trong nháy mắt.

Dư uy kiếm chiêu bổ về phía nữ tử nhỏ xinh, để lại trên ngực nàng một vết thương máu chảy đầm đìa.

“Đây là lực lượng kiếm ý ư?”

Nữ tử nhỏ xinh lộ vẻ kinh sợ, xoay người liền chạy.

Cùng là cao thủ dùng kiếm, nếu có một phương nắm giữ chân ý thì sẽ chiếm cứ ưu thế cực lớn.

Nữ tử lập tức mất đi chiến ý, khi nàng thấy La Thiên đuổi theo thì kinh hãi quát:” La Thiên, ngươi muốn giết ta ư? Ta là tâm phúc của Bát hoàng tử!”

“Ta muốn giết ngươi đấy!”

La Thiên lãnh đạm đáp lại.

So về tốc độ, La Thiên hơn hẳn nữ tử kia, hắn nhanh chóng đuổi kịp.

Hắn vận dụng kiếm ý hoàn toàn nghiền áp kiếm đạo của nữ tử, sau mấy kiếm liền hạ gục nàng.

“Kẻ thứ hai!”

La Thiên đạm nhiên nói.

Trước nữ tử này, hắn đã giết một tâm phúc của Bát hoàng tử.

...

Ầm!

Trong một sơn động, linh khí điên cuồng tuôn ra, từng trận gầm rú truyền ra.

Sau một lát, một nam tử mặc kim bào đi ra.

“Chúc mừng Bát hoàng tử xuất quan!”

Ngoài sơn động, một thanh niên tóc lam cung kính nói.

“Sao ngươi lại thủ ở đây? Không phải ta cho các ngươi hành động tự do, đi tìm tung tích La Thiên cho ta sao?”

Bát hoàng tử liếc tâm phúc.

“Điện hạ, việc lớn không tốt!”

Sắc mặt thanh niên tóc lam tái nhợt.

“Việc gì không tốt? Chẳng lẽ Tiêu Phong đánh tới?”

Bát hoàng tử cười nhạo.

Dù Tiêu Phong đánh tới thì hiện giờ hắn ta đã đột phá tu vi, có thể thử sức kẻ đứng đầu Nhân bảng xem sao!

“Không phải, đám Lưu Du chết hết rồi!”

“Ai giết?”

Sắc mặt Bát hoàng tử lập tức trở nên âm trầm, ánh mắt sắc bén.

Kẻ dám động đến người của hắn ta thật sự là to gan lớn mật!

Bốn thủ hạ của hắn ta đều là tinh anh trong đám thiên tài, Bát hoàng tử cực kỳ coi trọng!

“Là La Thiên, tất cả đều do La Thiên giết!” Thanh niên tóc lam nói.

“La Thiên?”

Bát hoàng tử cảm thấy rất ngoài ý muốn với kết quả này.

“Không chỉ như thế, La Thiên còn săn giết rất nhiều thiên tài Xích Long Vương Triều khác!”

Thanh niên tóc lam nói tiếp.

Sở dĩ y thủ về tại đây chính là vì không dám đi ra ngoài, sợ bị La Thiên giết.

“La Thiên, ngươi chán sống rồi!”

Bát hoàng tử sắc mặt âm hàn, sóng gió hồng sắc thổi quét bát phương, lập tức thiêu đốt cỏ cây bốn phía.

Hắn ta không ngờ được rằng trong lúc mình bế quan đột phá, ba tâm phúc của mình đã bị La Thiên giết, hơn nữa La Thiên còn săn giết các thiên tài Xích Long Vương Triều khác, chuyện này chẳng khác gì coi thiên tài Xích Long Vương Triều là con mồi để săn giết. Đồng thời cũng là hành động khiêu khích, tuyên chiến đối với Bát hoàng tử!

. . .

Bát hoàng tử sát ý sôi trào, ngọn lửa quanh thân tắt ngúm, bốn phía hóa thành một mảng cháy đen.

Thanh niên tóc lam kinh hãi, sau khi tu vi Bát hoàng tử đột phá, thực lực càng tiến thêm một bước, có lẽ đã đủ sức để chiến một trận với Tiêu Phong.

La Thiên dám khiêu khích Bát hoàng tử như vậy quả thực là chán sống rồi!

“Điện hạ, thuộc hạ biết phương vị đại khái của La Thiên, chúng ta...”

Thanh niên tóc lam vừa sợ vừa lo.

Ba tâm phúc khác đã chết khiến thanh niên tóc lam luôn lo lắng hãi hùng, y gấp gáp muốn lấy mạng kẻ kia.

“Không vội!”

Bát hoàng tử ngắt lời y.

Tuy hắn ta tức giận nhưng chưa mất đi lý trí.

La Thiên có thể giết chết ba tâm phúc của hắn ta trong khoảng thời gian ngắn như vậy đủ để chứng minh thực lực hắn không yếu, ít nhất là có thể nằm trong 5 người đứng đầu Nhân bảng Xích Long Vương Triều, thậm chí sánh bằng Phùng Thu Linh.

“Tiểu tử này trước đây vẫn luôn che giấu, tâm cơ quá sâu, gian xảo xảo trá. Khảo hạch sắp kết thúc, chỉ còn thời gian nửa ngày, hắn biết ta muốn tìm hwans thì chắc chắn sẽ trốn đi.”

Ánh mắt Bát hoàng tử trở nên thâm trầm.

Nếu chỉ dựa vào hai người bọn họ thì phải phí một phen công phu mới bắt được La Thiên.

Mà Bát hoàng tử và thanh niên tóc lam đều không rành về phương diện truy tung, nếu không tìm được người thì rất mất mặt.

“Ngươi đi rải tin tức, kẻ tu vi Khai Mạch tam trọng trở lên hiệp trợ bổn hoàng tử bắt giết La Thiên thì sẽ được khen thưởng ba viên Yêu Hạch!”

Bát hoàng tử phân phó.

“Vâng!”

Thanh niên tóc lam gật đầu.

Khảo hạch thứ hai sắp kết thúc, rất khó săn giết yêu thú Linh cấp, đối với những người chỉ còn thiếu mấy viên Yêu Hạch thì phần thưởng này quả thực là rơm rạ cứu mạng.

Thậm chí còn có người nguyện ý tiêu tốn hơn 1000 Linh Nguyên Tệ để thu mua Yêu Hạch.

Dù là người đã săn giết đủ 20 yêu thú thì cũng sẽ không từ bỏ chuyện tốt này, tiện tay giúp một chút là có thể có được ba viên Yêu Hạch, cớ sao không làm.

“Ta muốn khiến tiểu tử kia không còn đường thoát, để hắn chết đi trong bất lực và tuyệt vọng.”

Bát hoàng tử tỏa ra sát ý vô cùng mãnh liệt.

Bình Luận (0)
Comment