Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 254 - Chương 254: Xích Mích Với Đệ Tử Cũ

Chương 254: Xích Mích Với Đệ Tử Cũ Chương 254: Xích Mích Với Đệ Tử Cũ

Chương 254: Xích Mích Với Đệ Tử Cũ

“Cái gì? Tiểu tử này có đến 8000 điểm cống hiến ư?”

“Đừng đùa, không phải hắn mới Linh Hải cảnh nhị trọng sao, có lẽ là tân đệ tử mới vừa gia nhập tông môn!”

“Một đệ tử thượng tông như ta mà trong tay còn không có nổi 8000 điểm cống hiến…”

Bốn phía vang lên những tiếng cảm thán khó tin, vừa rồi bọn họ cười nhạo La Thiên, giờ phút này đều cảm thấy khuất nhục.

“Lão phu nhắc nhở ngươi, tốt nhất là ngươi nên suy xét thận trọng!”

Lão nhân râu dài nhìn thẳng vào La Thiên.

Lựa chọn của La Thiên quá cực đoan nên ông mới nhắc nhở một chút, hy vọng La Thiên không lãng phí nhiều điểm cống hiến như vậy.

Phải biết rằng nếu dùng 8000 điểm cống hiến này hợp lý thì có thể phát huy ra giá trị lớn hơn nữa chứ không phải mua một môn kiếm pháp tàn khuyết Địa cấp trung phẩm, cuối cùng quá khó mà không học được.

“Ta đã suy xét kĩ rồi!”

La Thiên rất tin tưởng khả năng lĩnh ngộ và thiên phú của mình.

Hơn nữa chỉ có môn kiếm pháp tàn khuyết Địa cấp này hợp ý hắn.

Lão nhân râu dài không nhiều lời thêm, lấy đi 8000 điểm cống hiến của La Thiên.

Sau khảo hạch, La Thiên kiếm được số điểm cống hiến kếch xù, hiện giờ chỉ còn lại không đến 1000 điểm.

Đổi xong kiếm pháp, La Thiên trở về chỗ ở.

Từ xa, hắn đã nghe được tiếng đánh nhau.

Sau khi đến gần, trên một bãi đất trống, Kha Vũ Toàn đang đánh nhau với một đệ tử cũ.

Leng keng ầm!

Kiếm pháp của Kha Vũ Toàn tinh chuẩn mà hoa lệ, giống như ánh trăng thanh lãnh rải rác tứ phương.

Nhưng tráng hán đối thủ của nàng có tu vi tứ trọng đỉnh, đao pháp cuồng bá hung mãnh, khí thế mãnh liệt, hoàn toàn áp chế Kha Vũ Toàn.

Kha Vũ Toàn lâm vào thế yếu, chỉ có thể bị động phòng thủ, căn bản không có cơ hội tiến công.

“Kiếm pháp của tiểu sư muội không tồi, nếu nguyện ý gia nhập trận doanh của Tiết lão đại thì nhất định sẽ được lão đại thưởng thức.”

Tráng hán cười nói.

La Thiên đang quan chiến, Cửu hoàng tử bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.

Trong lúc khảo hạch, một tay của y bị La Thiên chặt đứt, y vẫn luôn ghi hận trong lòng.

“La Thiên, trong khu vực hạ tông hỗn loạn này, mọi người đều kéo bè kéo cánh, độc hành hiệp thường sẽ bị chèn ép đến chết, không biết ngươi đã gia nhập trận doanh nào chưa?”

Sắc mặt Cửu hoàng tử hiện lên ý cười âm lãnh.

Trong hạ tông có thành viên hoàng tộc Xích Long Vương Triều tiến vào Vân Tiêu Tông năm trước, trùng hợp lại là lão đại trận doanh lớn nhất nơi đây.

Cửu hoàng tử, Bát hoàng tử và các tân đệ tử Xích Long Vương Triều cùng với những kẻ nguyện ý đi theo đều gia nhập trận doanh này.

Hơn nữa, Bát hoàng tử đã bắt đầu chuẩn bị đối phó La Thiên.

“Ta quen ngươi à?”

La Thiên hỏi ngược lại.

“Hừ! La Thiên, để xem ngươi có thể kiêu ngạo được mấy ngày!”

Cửu hoàng tử sầm mặt hừ lạnh.

Đúng lúc này.

“Phá Lãng Đao!”

Tráng hán bổ ra một ánh đao mãnh liệt như sóng lớn, trực tiếp đánh bay Kha Vũ Toàn.

Sắc mặt Kha Vũ Toàn tái nhợt, nàng bay về phía La Thiên.

La Thiên không nghĩ nhiều, bước lên trước đỡ được Kha Vũ Toàn, lập tức ôm được mỹ nhân trong ngực.

. . .

Kha Vũ Toàn rơi vào lồng ngực rắn chắc, hai người kề sát bên nhau.

“Là ngươi?”

Kha Vũ Toàn nhìn La Thiên, tư thế hai người lúc này có chút ái muội.

Gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ ửng, lập tức đứng thẳng, mất tự nhiên nói: “Cảm ơn.”

“Ồ? Tiểu tử từ đâu ra đây, ngươi không có mắt sao? Vậy mà dám làm anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt ta!”

Tráng hán đánh bay Kha Vũ Toàn bất mãn quát.

Hạ tông rất hỗn loạn, kéo bè kéo cánh khắp nơi, độc hành hiệp sẽ gặp các loại khinh nhục chèn ép.

Mỗi lần tân đệ tử nhập môn đều là lúc các trận doanh thu người mới.

Ngày đầu tiên, bọn họ không biết rõ về cá tân đệ tử nên tình cảnh còn tính là an bình.

Hiện giờ là ngày thứ tư, các nơi đã bắt đầu lôi kéo người gia nhập.

“Linh Hải cảnh nhị trọng? Một tân đệ tử mà dám thể hiện trước mặt ta ư?”

Tráng hán đánh giá La Thiên.

Ở trong mắt gã, La Thiên chắc chắn là kẻ kém cỏi nhất trong đám tân đệ tử, dù gia nhập trận doanh thì cũng chỉ là kẻ sai vặt.

“Nàng không muốn gia nhập mà các ngươi lại cưỡng ép người ta sao?”

La Thiên hỏi lại.

Vừa rồi khi Kha Vũ Toàn đấu với tráng hán, La Thiên đã nghe được cuộc đối thoại của hai người.

Tông môn này quá rối loạn, ngay cả tự do mà cũng không có sao?

“Hắc hắc, nàng chỉ đang chưa muốn gia nhập mà thôi, rồi nàng sẽ phải đổi ý!”

Tráng hán nhếch miệng cười.

Mỗi năm tân đệ tử đều như vậy, bọn chúng khinh thường việc gia nhập trận doanh, đánh vài lần thì sẽ nguyện ý gia nhập ngay thôi.

Ở trong mắt gã, La Thiên xen vào việc người khác bị ăn đánh vài lần thì cũng sẽ nghe lời.

“Là La Thiên! Hắn đắc tội đệ tử cũ ư?”

“Có trò hay để nhìn rồi, La Thiên kiêu ngạo cuồng vọng, không ngờ tiến vào Vân Tiêu Tông rồi mà còn không biết thu liễm!”

Không ít tân đệ tử nghị luận.

Tráng hán thấy vậy thì hơi ngạc nhiên. La Thiên không được đám tân đệ tử hoan nghênh, xem ra tiểu tử này là loại người đáng ghét không ai thích.

“Sư đệ mới tới, để sư huynh dạy ngươi quy củ nơi này!”

Tráng hán hét lớn, cất bước lao đến.

Gã không để La Thiên vào mắt, hắn chỉ là Linh Hải cảnh nhị trọng, một chiêu của gã là đủ để hạ gục.

Vậy nên tráng hán định đánh cả La Thiên và Kha Vũ Toàn một trận, lập uy với đám tân đệ tử, sau đó kéo cả Kha Vũ Toàn và La Thiên vào trận doanh.

“Muốn đánh với ta ư?”

La Thiên nhướn mày.

“Đánh với ngươi? Nực cười!”

Tráng hán cười lớn.

Vèo!

Tráng hán bổ đao, ánh đao màu lam nhạt đánh về hướng Kha Vũ Toàn.

“Ngươi chỉ là kẻ nhãi nhép mà ta có thể tiện tay thu thập mà thôi.”

Tráng hán lộ vẻ châm chọc.

Đối thủ của gã chỉ có Kha Vũ Toàn, còn La Thiên thì căn bản là không thể lọt vào mắt gã.

Dư uy của một đao này cũng đủ để đánh bay La Thiên.

“Đao này mạnh thật đấy!”

“Chắc Đổng Huy đã tu luyện 《 Phá Lãng Đao 》đến cảnh giới đại thành rồi!”

“Hai tên tân đệ tử này đúng là không biết tự lượng sức mình, bọn họ liên thủ thì cũng sẽ bị Đổng Huy đạp dưới chân mà thôi, vậy thì sẽ nhục nhã lắm.”

Đám tân đệ tử kinh ngạc cảm thán về thực lực của Đổng Huy, đám đệ tử cũ thì cảm thán tân đệ tử không biết tự lượng sức mình.

“Ngươi lui ra, để ta!”

La Thiên chắn phía trước Kha Vũ Toàn.

Một đao này của Đổng Huy không lưu thủ chút nào, Kha Vũ Toàn đang bị thương, muốn ngăn cản rất khó.

Mà La Thiên mới vừa đột phá tu vi, Thiên Lô Bảo Thể cũng tăng lên, vừa lúc có thể thử thân thủ một lần.

“Ngươi muốn làm gì?”

Kha Vũ Toàn kinh hãi.

Nàng thừa nhận La Thiên mạnh hơn mình, nhưng hắn không thể tự đại cho rằng một mình hắn là có thể đối phó với Đổng Huy như vậy.

Đám đệ tử cũ thấy cảnh này thì càng kinh ngạc.

Tiểu tử này quá mức tự mãn, phía trước đã là vực sâu mà còn không biết quay đầu ư?

“Khốn kiếp, ngươi muốn làm gì?”

Đổng Huy mắng to.

Một đao này gã dùng để đối phó với Kha Vũ Toàn nên không lưu tình chút nào.

Tên kia chỉ là Linh Hải cảnh nhị trọng, nếu trúng một đao này của gã thì kết cục chắc chắn sẽ là đầu mình hai nơi.

Như vậy gã sẽ phải mang tội danh tàn sát tân đệ tử!

Tiểu tử, ngươi muốn chết thì đừng kéo ta theo!

La Thiên mắt điếc tai ngơ.

Viu!

Đối mặt với một đao bá đạo kia của Đổng Huy, hắn thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, sau đó vung tay tát một phát.

Bình Luận (0)
Comment