Chương 258: Không Thể Đổi Ý
Bên ngoài, chuyện La Thiên khiêu khích đệ tử cũ đã lan truyền rộng rãi.
“Tân đệ tử La Thiên dùng danh nghĩa Ninh Hân để giả danh lừa bịp, cáo mượn oai hùm!”
“La Thiên cười nhạo đệ tử cũ quá yếu, muốn ganh đua cao thấp với đệ tử cũ ở trên Đổ Đấu Đài!”
Tin tức càng truyền càng khoa trương, đương nhiên có công sức của Bát hoàng tử thúc đẩy làn sóng bát quái này, hắn ta muốn La Thiên không thể tồn tại ở hạ tông nữa!
Một vài đệ tử cũ không biết chân tướng có ấn tượng cực kém đối với La Thiên.
Không phải là không có tân đệ tử khiêu khích đệ tử cũ, nhưng kiêu ngạo như La Thiên thì chưa từng có tiền lệ.
Có kẻ tính tình táo bạo còn trực tiếp đến Đổ Đấu Đài ước chiến La Thiên.
“Tào Tam ta tu vi tứ trọng đỉnh, hẹn La Thiên ngày mai ganh đua cao thấp, tiền đặt cược 500 Linh Nguyên tệ!”
Trước Đổ Đấu Đài, một nam tử cường tráng nói với chấp sự phụ trách.
“Được!”
Chấp sự ghi chép, đồng thời cũng sinh lòng hứng thú nồng hậu với vị tân đệ tử tên La Thiên này.
Ông chuyên môn phụ trách sự vụ của Đổ Đấu Đài, mà hai ngày nay đã có 10 người khiêu chiến La Thiên, tất cả còn hẹn cùng một ngày.
“Ha ha ha! Tiểu tử La Thiên kia xong rồi!”
Trong một gian lầu các, Bát hoàng tử và vài tên thiên tài Xích Long Vương Triều tề tụ.
“Không sai, hiện tại không có trận doanh nào nguyện ý tiếp nhận hắn, hắn một thân một mình sẽ bị chèn ép và xa lánh cực đoan!”
Cửu hoàng tử tán đồng.
Đúng lúc này, một thanh niên tóc lam bước nhanh tới, nói: “Hai vị điện hạ, Tề Nam sư huynh gọi các ngươi qua!”
“Tề Nam?”
Hai vị hoàng tử gật đầu ra cửa, đi đến chỗ ở của đệ tử cũ Tề Nam.
Tề Nam là con trai của một vị tướng quân Xích Long Vương Triều, luận thân phận, hai người bọn họ cao quý hơn Tề Nam.
Nhưng nơi này là Vân Tiêu Tông, thân phận địa vị thế tục là vô dụng.
Tề Nam và bọn họ thuộc cùng một trận doanh, Tề Nam nằm trong 5 cường giả đứng đầu trận doanh, tu vi Linh Hải cảnh lục trọng, có hi vọng trở thành đệ tử thượng tông!
“Tề Nam sư huynh.”
Hai vị hoàng tử hô.
Đối diện, một nam tử ngồi ngay ngắn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng như đá cẩm thạch điêu khắc ra, ánh mắt lãnh đạm.
“Ân, tân đệ tử lần này có một kẻ tên là La Thiên đúng không? Hãy nói cho ta tình huống về hắn!”
Tề Nam bình đạm nói.
Gần đoạn y luôn bế quan, vậy nên hoàn toàn không biết đến La Thiên – người trong lời đồn ồn ào huyên náo bên ngoài.
Bát hoàng tử lập tức kể lại những gì La Thiên đã làm.
“Ồ, tiểu tử này rất đặc biệt.”
Tề Nam nghe xong, ánh mắt lập loè.
Thân là tân đệ tử mà lại khiêu khích đệ tử cũ như thế, người bình thường không có can đảm làm vậy.
“Không biết vì sao Tề Nam sư huynh lại chú ý đến người này?”
Bát hoàng tử hỏi.
“Lâm thúc bảo ta nghĩ cách giết chết người này!”
Tề Nam nói thẳng.
Lâm thúc trong miệng y chính là Trịnh Thân Vương.
Hóa ra Trịnh Thân Vương đã biết La Thiên thành công tiến vào Vân Tiêu Tông, lão lập tức vận dụng nhân mạch, nghĩ cách diệt trừ La Thiên.
Phụ thân Tề Nam có giao tình không cạn với Trịnh Thân Vương.
Vừa rồi, Tề Nam đã nhận được tin của phụ thân mình.
…
Thời gian trôi nhanh, 3 ngày chớp mắt đã qua.
Trong mật thất tu luyện.
Linh Nguyên tệ trong tay La Thiên chậm rãi hóa thành bột phấn.
Trong khí hải, tầng vòng xoáy Linh Hải thứ hai đã hoàn thành được bốn phần, có thể nói là tiến bộ thần tốc, nhưng tạm thời tốc độ tu luyện của hắn đã chậm lại, trong thời gian ngắn sắp tới sẽ khó mà tăng thêm.
La Thiên mở mắt, phun ra một ngụm trọc khí.
“《 Quy Nguyên Chân Tông 》 tầng thứ tư đã tu luyện đến cảnh giới đại thành!”
Hô!
La Thiên mở tay, một mạt chân khí vàng chói nở rộ.
Viu! Vèo!
Hắn bấm tay, chân khí ngưng tụ thành một đạo kiếm khí đâm về phía một khối luyện công thạch.
Luyện công thạch đặc chế có thể ngăn cản công kích của Linh Hải cảnh tứ trọng bị kiếm khí của La Thiên đâm thủng dễ dàng như đâm đậu hủ.
“Hiện tại chất lượng chân khí của ta còn cao hơn đệ tử cũ Linh Hải cảnh tứ trọng bình thường!”
La Thiên nở nụ cười.
Hơn nữa 《 Quy Nguyên Chân Tông 》 thiên về phòng ngự, có lẽ hiệu quả chân khí hộ thể đã tiếp cận năng lực của Linh Hải cảnh ngũ trọng.
Ngoài ra, 《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》 cũng đã tiến thêm một bước.
Thức thứ nhất tu luyện có chút thành tựu, uy lực đã vượt qua thức cuối cùng của《 Thiên Tinh Kiếm Pháp 》.
“Nên đi kiếm điểm cống hiến rồi!”
La Thiên ra cửa, đi về hướng Đổ Đấu Đài.
Giờ phút này, quanh Đổ Đấu Đài đã tụ tập mười mấy tên đệ tử cũ.
Tuy rằng nơi này luôn náo nhiệt nhưng hiến khi tụ tập nhiều người như hôm nay.
“La Thiên tới rồi!”
Có người hô.
Đám người lập tức tránh ra một con đường, thân ảnh La Thiên xuất hiện.
“La Thiên, cuối cùng ngươi cũng tới!”
Sắc mặt Tôn Hoành Thạch phấn chấn.
Trận chiến hôm nay, gã không chỉ có thể ra mặt vì Ninh Hân mà còn có thể kiếm lấy 500 điểm cống hiến.
La Thiên đạm nhiên bước đến, không để ý đến Tôn Hoành Thạch, hắn đến trước mặt chấp sự phụ trách Đổ Đấu Đài.
“Chấp sự đại nhân, không biết có tổng cộng bao nhiêu người ước chiến ta?” La Thiên hỏi.
“12 người!”
Chấp sự không ngờ La Thiên lại hỏi vậy, sắc mặt ông có chút cổ quái.
“12 người!”
La Thiên nghe xong thì sáng mắt.
Hắn không ngờ một phen trào phúng của mình ngày đó lại có hiệu quả tốt như vậy.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì có lẽ có công lao của Bát hoàng tử và Cửu hoàng tử trong chuyện này.
“La Thiên, mau lên đài đi, việc đã đến nước này, ngươi định trốn tránh ư?”
Tôn Hoành Thạch quát.
Vèo!
La Thiên nhảy lên Đổ Đấu Đài, cười nhạt cất tiếng: “Ai trước?”
“Ta!”
Một tiếng hét to hưng phấn vang lên!
Một thân ảnh cường tráng nhảy lên trên Đổ Đấu Đài, bụi bặm bị thổi tung.
“La Thiên, hôm nay Đổng mỗ sẽ không sơ sẩy bất cẩn, chúng ta hãy đường đường chính chính đánh một hồi đi!”
Đổng Huy quát to.
Gã gấp gáp muốn lấy lại mặt mũi.
“Phá Lãng Đao!”
Đổng Huy lấy ra một đại đao, đao vung lên tạo ra tầng tầng gió xoáy, khí thế đáng sợ.
Gã bỗng nhiên tiếp cận La Thiên, đao mạnh mẽ chém xuống.
Vèo!
Đao quang lam sắc dài đến hai mét gào thét mà đến, có uy thế như sóng lớn càn quét tứ phương, phát ra thanh âm sóng gió quay cuồng.
“Chiêu đao này thật mạnh, thực lực Đổng Huy lại mạnh thêm rồi!”
“Đổng Huy không nương tay với tân đệ tử chút nào, một đao này không hề lưu thủ, nhỡ đâu chém tiểu tử kia trọng thương thì chẳng phải là không còn trò hay để xem nữa ư!”
Đám đệ tử cũ thấy công kích của Đổng Huy thì ầm ầm nghị luận.
Có rất nhiều người ước chiến La Thiên, nếu La Thiên bị trọng thương thì chắc chắn không thể tiếp tục ước chiến nữa.
“Thực lực Đổng Huy còn mạnh hơn ta hai phần!”
Sắc mặt Cửu hoàng tử hơi trầm xuống.
Ở Xích Long Vương Triều, hiếm có kẻ nào cùng thế hệ có thể địch nổi gã, gã còn là vô địch ở cấp bậc cùng giai.
Nhưng ở Vân Tiêu Tông, dù là phương diện này thì cũng có rất nhiều người ưu tú hơn gã.
“La Thiên đối mặt với Đổng Huy, ngươi sẽ thảm bại ngay ở trận chiến đầu tiên này thôi!”
Cửu hoàng tử nhếch mép cười.
Nhưng trên Đổ Đấu Đài, đối mặt với một đao cường hãn của Đổng Huy, La Thiên đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, hắn xoay người đưa lưng về phía đao quang, hỏi chấp sự: “Những người đã ước chiến ta thì không thể đổi ý đúng không?”
La Thiên chỉ biết đến Đổ Đấu Đài chứ chưa tìm hiểu rõ quy tắc cụ thể.
“Đúng!”
Chấp sự ngây người, mờ mịt gật đầu.
Tiểu tử ngươi sắp chết đến nơi rồi mà còn rảnh rỗi nói chuyện phiếm với ta ư?
“Ta hiểu rồi!”
La Thiên gật đầu.
Nếu vậy thì không cần phải lưu thủ!