Chương 276: Huyết Thủ Độc Sư
“Đúng là chúng ta đã gặp chút phiền toái, vách núi này bố trí ẩn nấp đại trận, không biết trong sơn động có gì, phiền Tề sư huynh cùng chúng ta thăm dò xem sao.”
La Thiên cười nói, có vẻ không thèm để ý đến việc Tề Nam muốn mưu sát hắn.
Kha Vũ Toàn cảm thấy ngoài ý muốn, chẳng lẽ La Thiên sợ Tề Nam ư?
“Đương nhiên rồi, ai bảo ta là sư huynh của các ngươi chứ. Có khả năng bên trong sẽ rất nguy hiểm, các ngươi vào đó một một mình, nếu gặp nguy cơ thì không tốt chút nào!”
Tề Nam lộ vẻ nhân từ quan ái.
Trên thực tế, y chỉ đang nhắm đến kỳ ngộ trong sơn động.
Y hoài nghi, rất có khả năng bên trong đang cất giấu thiên tài địa bảo, thậm chí là truyền thừa của một vị võ giả cường đại nào đó.
Dù không có những thứ này thì cũng có thể hàng hóa Hắc Sát Phỉ cướp bóc được đang giấu trong đó.
Tuyệt đối không thể để La Thiên chiếm được kì ngộ, nếu không Tề Nam sẽ không có cơ hội báo thù, trong tương lai còn phải lo lắng bị La Thiên trả thù.
“Cùng vào đi thôi.”
Tề Nam dẫn đầu hạ lệnh.
“Tề sư huynh, ngươi thật lợi hại!”
Du Mộc Lăng âm thầm truyền âm.
Thân phận bị vạch trần mà lại không sao cả.
“Hừ, bọn họ thiếu chứng cứ xác thực, dù chúng ta có ý đồ mưu sát La Thiên nhưng chưa từng ra tay, vậy nên không cần lo lắng. “
Tề Nam trả lời.
Dù thế, kế hoạch lần này của y cũng đã thất bại hoàn toàn!
Thậm chí nếu bọn họ đã động thủ rồi, sau đó La Thiên mới vạch trần thân phận bọn họ thì tình cảnh lại càng không ổn.
Điều duy nhất có thể an ủi là La Thiên không làm gì được y dù kế hoạch của y đã bại lộ.
Nhưng Tề Nam không biết rằng La Thiên cảm ứng được nguy cơ trong sơn động bên kia vách đá, vậy nên hắn mới vạch trần thân phận Tề Nam hòng lợi dụng bọn họ.
Nếu không, La Thiên nhất định sẽ chờ đợi thời cơ, tập hợp đủ nhược điểm để dồn Tề Nam vào chỗ chết.
Ong ong!
Khi mọi người tới gần vách tường, bọn họ không đụng phải nó mà là đi xuyên qua, vao trong một sơn động âm u ẩm ướt, mùi máu tanh cực kỳ nồng đậm.
“Hắc Sát Phỉ, nhanh ra đây nhận lấy cái chết!”
Tề Nam quát, đồng thời y cũng muốn thăm dò.
Y nghĩ rằng nơi này cất giấu bảo vật nhưng sẽ không ngây thơ cho rằng không có bất cứ nguy hiểm nào ở đây.
Đi được vài bước, tầm nhìn đột nhiên trở nên trống trải.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, bốn phía chìm trong màn sương máu mơ hồ.
Vù vù!
Trên vách đá bốn phía bỗng sáng rực lên bốn ánh nến đỏ khiến toàn bộ động phủ tràn ngập màu đỏ như máu.
Mọi người lập tức nhìn thấy một hồ nước nhỏ màu máu và đám Hắc Sát Phỉ, ngoài ra còn có một lão giả thân hình khô gầy, đôi mắt đỏ sậm, ánh nhìn của lão khiến người ta sởn tóc gáy.
“Không hổ là đệ tử Vân Tiêu Tông, lá gan thật lớn, không ngờ các ngươi lại dám vào đây!”
Long thủ lĩnh nhếch miệng cười nói.
Đám đệ tử Vân Tiêu Tông khiến bọn họ thương vong thảm trọng như vậy, giwof bọn họ có thể báo thù rồi!
Nhưng lão giả khô gầy kia lại trừng Long thủ lĩnh, sắc mặt âm trầm: “Hừ, một đám vô năng ngu xuẩn còn muốn lão phu tới thu dọn cục diện rối rắm!”
Long thủ lĩnh lập tức cúi đầu nhận sai, ngoan như con trai gặp bố.
Tề Nam nhìn chăm chú lão giả khô gầy.
Những người còn lại đều không xứng lọt vào mắt y, chỉ có lão giả này khiến y có cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
“Tại hạ Tề Nam – con trai của tướng quân Tề Như Phi thuộc Xích Long Vương Triều, hiện là đệ tử Vân Tiêu Tông, xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ?”
Tề Nam luôn luôn kiêu ngạo đột nhiên trịnh trọng lễ phép mở miệng hỏi.
“Khặc khặc khặc, Huyết Thủ Độc Sư!”
Lão nhân kia cười tà, thoải mái báo ra tên tuổi.
Huyết Thủ Độc Sư?
Một vài đệ tử Vân Tiêu Tông, kể cả La Thiên đều chưa từng nghe nói đến cái tên này, nhưng Tề Nam lại biến sắc.
“Ngươi là Huyết Thủ Độc Sư Nam Vực, xú danh… Uy danh truyền xa ư?”
Hóa ra Huyết Thủ Độc Sư không phải người Đông vực mà là đến từ Nam Vực.
Lão là một Luyện Dược Sư đi theo tà môn ma đạo, từng tàn sát 13 thôn trấn để luyện chế một viên kỳ đan, gây ra oanh động rất lớn.
Tề Nam biết đến uy danh của Huyết Thủ Độc Sư chính là nhờ việc đó!
Đây là một Linh Hải cảnh cao giai cực kỳ hung tàn độc ác, có chiến tích huy hoàng từng chém giết ba gã Linh Hải cảnh cửu trọng!
Nghe nói vài đại quốc Nam Vực đã từng phái quân diệt trừ Huyết Thủ Độc Sư mấy lần nhưng đều thất bại.
Sau đó Huyết Thủ Độc Sư mai danh ẩn tích, không ngờ lão đã chạy trốn tới Đông vực!
“Không ngờ ngài lại là Huyết Thủ Độc Sư tiền bối. Nếu Huyết Thủ Độc Sư đại nhân không có gì phân phó thì tại hạ không quấy rầy nữa, xin cáo từ!”
Tề Nam trưng ra vẻ mặt nịnh nọt, tôn kính như hạ nhân đối đãi với chủ tử.
Đám đệ tử Vân Tiêu Tông không biết uy danh của Huyết Thủ Độc Sư, nhưng thông qua biểu hiện của Tề Nam thì cũng biết đây là một người thực lực cao cường!
“Khặc khặc khặc, đúng lúc lão phu đang có một việc muốn ngươi làm!”
Huyết Thủ Độc Sư cười tà.
“Tiền bối mời nói!”
Tề Nam có dự cảm không tốt.
“Giết sạch đám đệ tử Vân Tiêu Tông bên cạnh ngươi, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”
Câu nói của Huyết Thủ Độc Sư quanh quẩn trong sơn động, khiến đám đệ tử Vân Tiêu Tông không rét mà run!
“Tề sư huynh, đừng tin tưởng lão!”
Du Mộc Lăng kinh hoảng kêu to.
Nhưng Tề Nam chỉ trầm ngâm một lát rồi nói: “Tiền bối, ta đáp ứng ngài!”
Vừa dứt lời, tất cả đệ tử Vân Tiêu Tông đều lộ vẻ sợ hãi.
Bọn họ vốn không thể địch nổi Huyết Thủ Độc Sư, giờ phút này Tề Nam còn làm phản, bọn họ còn đường sống nữa không?
Vèo!
Nhưng Tề Nam lại đột nhiên dùng tốc độ nhanh nhất lao thẳng đến lối ra.
Y không ngu, Huyết Thủ Độc Sư thủ đoạn độc ác, trong những sự tích giết chóc của lão, lão chưa từng để lại người sống!
Tề Nam không tin sau khi y giết sạch đệ tử Vân Tiêu Tông thì Huyết Thủ Độc Sư sẽ bỏ qua cho mình!
“Chạy mau!”
Du Mộc Lăng tỉnh táo lại, cũng chạy theo Tề Nam.
Sau đó có mấy người trong tiểu đội của La Thiên cũng vội vàng chạy về hướng cửa động.
“Chạy đi đâu?!”
Huyết Thủ Độc Sư quát một tiếng, lão hóa thành một tàn ảnh huyết sắc, tỏa ra khí thế nghiền áp toàn trường.
Lão lập tức đuổi kịp đám người đang chạy trốn, quần áo tung bay, 5 ngón tay trắng bệch khô khốc vẽ ra năm quang ngân màu đỏ tươi.
“Không tốt!”
Tề Nam không ngờ Huyết Thủ Độc Sư phản ứng nhanh như vậy, ngay khi y vừa chạy trốn lão liền đuổi theo tới đây.
Hiển nhiên tên Huyết Thủ Độc Sư cáo già xảo quyệt này không tin tưởng Tề Nam!
Viu!
Tề Nam lập tức bổ ra một đao, gió xoáy đen nhánh nổi lên ngăn cản đồn công kích, đồng thời thân hình y nhanh chóng lui về phía sau!
Oanh phụt!
Công kích của Tề Nam bị trảo ngân trực tiếp xé rách.
Cánh tay Tề Nam bị một đạo trảo ngân xẹt qua, lập tức xé ra một vết máu, hơn nữa miệng vết thương tràn ra khí tức hư thối.
“Tề sư huynh, cứu ta!”
Du Mộc Lăng sợ hãi cầu cứu.
Nhưng Tề Nam còn khó bảo toàn bản thân, làm gì có khả năng cứu nàng ta.
Hơn nữa, dù Tề Nam muốn cứu thì cũng hoàn toàn không kịp.
Xuy xuy phụt!
Du Mộc Lăng bị công kích của Huyết Thủ Độc Sư bao phủ, thân hình mỹ diệu bị xé rách, các phần rơi rụng đầy đất.
Bên cạnh còn có hai gã đệ tử Vân Tiêu Tông cùng chạy trốn cũng hóa thành một tàn thi máu loãng.