Chương 278: Đào Tẩu
Kiếm ý La Thiên tỏa ra khiến Huyết Thủ Độc Sư kinh hãi, thậm chí có ảo giác gặp phải kình địch.
Trong nhận thức của lão, người lĩnh ngộ chân ý ít nhất đều là Linh Hải cảnh đỉnh cấp.
Nhưng Huyết Thủ Độc Sư nhanh chóng khôi phục lại, xác địng La Thiên quả thật chỉ là Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh.
Lúc này, đòn tấn công của Tề Nam đánh tới, đó là một đạo đao quang màu bạc cuồng bạo hung mãnh.
Tề Nam có chiến lực cực kỳ cường đại, trước đó Huyết Thủ Độc Sư cảm thấy bất an vì sự tồn tại của y không oan chút nào.
“Ngươi chán sống rồi!”
Huyết Thủ Độc Sư lộ sắc mặt âm lãnh, hai tay khua khoắng cào xé, huyết vụ quanh thân sôi trào, mấy chục đạo huyết ngân thổi quét tứ phương.
Leng keng leng keng!
La Thiên và Tề Nam liên tục huy đao kiếm ngăn cản thế công của Huyết Thủ Độc Sư.
Tuy bọn họ ở thế yếu, nhưng càng kéo dài thời gian thì càng có lợi cho bọn họ, bởi dù sao Huyết Thủ Độc Sư cũng đang bị trọng thương.
“Hắn nói đúng, Huyết Thủ Độc Sư chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi!”
Tề Nam xác nhận.
Điều này khiến y cảm thấy xấu hổ và giận dữ, vì sao La Thiên nhìn ra chân tướng còn y thì lại bị Huyết Thủ Độc Sư dọa đến mức quỳ xuống đất xin tha?
Hơn nữa hiện giờ y còn phải liên thủ cùng La Thiên để đổi lấy một đường sinh cơ, điều này khiến Tề Nam càng cảm thấy khuất nhục.
“Sao tiểu tử Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh này lại có chiến lực mạnh như thế?”
Huyết Thủ Độc Sư nhìn chằm chằm La Thiên.
Nếu chỉ đối mặt với một mình Tề Nam thì lão tự tin rằng mình có thể hoàn toàn áp chế, đánh chết y trong vòng 20 chiêu.
Nhưng chiến lực của La Thiên lại gần bằng Tề Nam, hai người liên thủ ngang tài ngang sức với lão.
Trong khoảng thời gian ngắn, Huyết Thủ Độc Sư không làm gì được hai người này.
“Đám phế vật các ngươi còn không mau động thủ giải quyết đám khốn kiếp kia sao?!”
Huyết Thủ Độc quát đám người Hắc Sát Phỉ.
“Giết!”
Long thủ lĩnh lập tức hạ lệnh, suất lĩnh vài tên Hắc Sát Phỉ còn sống tấn công đám người Kha Vũ Toàn.
Tu vi của Long thủ lĩnh là Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh, chiến lực hoàn toàn áp chế Kha Vũ Toàn.
Mà hiện giờ Long thủ lĩnh đã bị La Thiên đánh trọng thương, nếu không thì Kha Vũ Toàn hoàn toàn không thể chống lại gã.
“Cứ như vậy thì có chút không ổn!”
La Thiên thầm nhủ.
Hắn liên thủ cùng Tề Nam khó khăn lắm mới chống lại được Huyết Thủ Độc Sư.
Mà Kha Vũ Toàn và đám đệ tử Vân Tiêu Tông đang bị Hắc Sát Phỉ hoàn toàn áp chế, có khả năng sẽ bị tiêu diệt từng người một.
“Kha Vũ Toàn, vừa đánh vừa lui!”
La Thiên truyền âm.
Kha Vũ Toàn hiểu ý La Thiên, nàng không hỏi nhiều, lập tức suất lĩnh đội ngũ chạy về phía cửa động.
“Tuyệt đối không thể để bọn họ chạy thoát, ngăn bọn họ lại!”
Huyết Thủ Độc Sư quát.
Nếu đám người Kha Vũ Toàn một lòng chạy trốn, Hắc Sát Phỉ muốn diệt sạch bọn họ sẽ rất khó.
Đám người Kha Vũ Toàn vốn có khả năng bị diệt sạch, hiện giờ lại có chút hy vọng sinh tồn.
Đám người Kha Vũ Toàn cùng Hắc Sát Phỉ rời khỏi đây.
Trong sơn động chỉ còn lại La Thiên, Tề Nam và Huyết Thủ Độc Sư.
“Ha hả, Huyết Thủ Độc Sư, ngươi tiếng xấu lan xa, không bao lâu nữa sẽ có cường giả đến chi viện!”
La Thiên cười nói.
“Vậy ư? Ngươi cho rằng tiểu đội kia có thể thoát khỏi lòng bàn tay của Hắc Sát Phỉ sao?”
Huyết Thủ Độc Sư hỏi lại.
Trong tiểu đội Vân Tiêu Tông, tu vi cao nhất chỉ có hai kẻ Linh Hải cảnh tứ trọng, mà Hắc Sát Phỉ lại có Long thủ lĩnh với tu vi Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh.
Tuy nói thế nhưng Huyết Thủ Độc Sư vẫn không yên tâm, lão muốn tốc chiến tốc thắng.
“Huyết Ma Trảo!”
Trên đôi tay Huyết Thủ Độc Sư bùng nổ huyết quang, hóa thành một đạo chưởng ảnh khổng lồ hung ác đánh về phía La Thiên.
So ra thì Huyết Thủ Độc Sư hận La Thiên hơn Tề Nam.
Quy Nguyên Thủ!
La Thiên lập tức ngưng tụ chân khí, chém ra một đạo cự chưởng tinh hoàng lớn để chống lại Huyết Thủ Độc Sư.
Ầm!
Chân khí bao quanh bàn tay La Thiên lập tức bị Huyết Ma Trảo đánh nát.
Nhưng La Thiên đã định liệu được từ trước, y thuận theo lực lượng một chưởng này cùng với Vân Du Bộ để lui về phía sau, giảm bớt uy lực công kích của Huyết Thủ Độc Sư.
Hơn nữa hắn còn có Thiên Lô Bảo Thể, tuy khí huyết trong cơ thể chấn động, trên bàn tay có thêm vài vết máu nhưng không có gì lo ngại.
“Thể tu?”
Huyết Thủ Độc Sư lập tức nhìn ra lực lượng và khả năng phòng ngự kinh người của La Thiên.
Nếu là cường giả Linh Hải cảnh ngũ trọng bình thường, đối mặt với Huyết Ma Trảo của lão thì không chết cũng trọng thương.
Sắc mặt Huyết Thủ Độc Sư âm trầm, sát khí tràn ngập.
Những thủ đoạn La Thiên lộ ra khiến lão cảm thấy rất phiền toái.
Bỗng nhiên…
Vèo!
Một đạo tàn ảnh chạy về hướng cửa động, thoát ra ngoài.
Kẻ đó chính là Tề Nam.
Khi Huyết Thủ Độc Sư tấn công La Thiên, y lập tức nhân cơ hội đào tẩu.
Huyết Thủ Độc Sư cũng không đoán trước được, lão không kịp ngăn lại.
“Khặc khặc khặc, có vẻ ở trong Vân Tiêu Tông, ngươi là một kẻ đáng ghét, ngay cả sư huynh ngươi cũng bỏ ngươi lại!”
Huyết Thủ Độc Sư cười to.
Lão vốn cảm thấy khó giải quyết phiền toái sớm, nhưng bây giờ đã chẳng còn phiền toái nữa!
Tề Nam chạy trốn cũng chẳng sao, dù sao lão cũng chuẩn bị rời đi.
Giờ chỉ còn một mình La Thiên, lão có thể đánh chết hắn chỉ bằng mấy chiêu, sau đó bỏ trốn mất dạng.
Hơn nữa, Huyết Thủ Độc Sư chắc chắn rằng La Thiên từng có kỳ ngộ kinh thiên, không chừng trên người hắn đang cất giấu trọng bảo, lão muốn chiếm nó làm của riêng!
Nhưng thiếu niên trước mắt này lại không hề khủng hoảng kinh sợ, hắn còn cất lời hỏi: “Huyết Thủ Độc Sư, thân là Linh Hải cảnh đỉnh cấp, còn là một Luyện Dược Sư, có phải trên người ngươi có không ít bảo vật đúng không?”
Huyết Thủ Độc Sư sửng sốt.
Giờ phút này, suy nghĩ trong đầu La Thiên hình như giống lão như đúc.