Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 282 - Chương 282: Phán Tử Tội

Chương 282: Phán Tử Tội Chương 282: Phán Tử Tội

Chương 282: Phán Tử Tội

“Tên tiểu tặc trời đánh! Lão phu nhất định sẽ báo thù!”

Huyết Thủ Độc Sư nổi điên rít gào.

Vèo!

Lão lập tức đứng dậy, chấn vỡ băng tuyết quanh thân, hóa thành một đạo tàn ảnh lao ra cửa động.

Huyết Thủ Độc Sư sắp bị La Thiên ép điên, lão lựa chọn từ bỏ bảo vật.

Lão thề, lão sẽ bất chấp tất cả để khôi phục tu vi, sau đó quay lại báo thù!

“Đi rồi ư?”

La Thiên đi đến cửa động, thấy Huyết Thủ Độc Sư hoàn toàn biến mất mới yên tâm.

Hắn đến đến góc tối trong động.

Ong ong!

Trong hư không bỗng nhiên nổi lên gợn sóng trong suốt, sau khi La Thiên đi xuyên qua trận pháp ẩn nấp, hắn lập tức nhìn thấy một cái đan lô cao đến nửa người.

Trong đan lô có ngọn lửa huyết sắc đang thiêu đốt, bên trong chỉ có một viên đan dược màu đỏ sậm, mặt ngoài khắc hoạ văn lạc quỷ dị.

“Thiên thư, đây là đan dược gì?”

Ý thức La Thiên nhanh chóng tiến vào thiên thư.

Hắn cảm thấy đan dược này rất trân quý, tác dụng cụ thể thì không rõ lắm, không dám dùng lung tung.

Nhưng thiên thư lại không đủ lực lượng để suy đoán.

Bất đắc dĩ, La Thiên lấy ra vài Linh Nguyên tệ bổ sung năng lượng vài tờ.

“Vạn Linh Phệ Huyết Đan! Kỳ đan do đại năng tà đạo thượng cổ nghiên cứu ra, giết chóc vạn người lấy tinh huyết, dùng phương pháp dung luyện đặc thù ngưng luyện thành đan. Sau khi dùng có thể lập tức chữa khỏi tất cả thương thế, giúp tu vi tăng lên trên diện rộng. Nếu là Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh dùng thì sẽ có hy vọng trực tiếp đột phá Địa Nguyên Cảnh…”

“Giết chóc vạn người, luyện chế thành đan?”

La Thiên vô cùng kinh hãi.

Chẳng lẽ Huyết Thủ Độc Sư đã phát hiện ra đan phương này nên mới tàn sát vô số người, cuối cùng bị mấy quốc gia truy nã diệt trừ.

Kết quả đan dược Huyết Thủ Độc Sư lao lực trăm cay ngàn đắng luyện chế ra lại rơi vào tay La Thiên.

Công hiệu của Vạn Linh Phệ Huyết Đan khiến La Thiên líu lưỡi.

Nhưng quá trình luyện chế đan dược này khiến hắn rất phản cảm.

“Nhắc nhở: Đan mới luyện đến chín thành, nếu dùng thì sẽ có tác dụng phụ rất lớn!”

Đây là hàng chữ cuối cùng trên thiên thư.

“Chẳng trách Huyết Thủ Độc Sư không giấu bảo đan này trong nhẫn trữ vật mà là đặt ở bên ngoài, hóa ra vẫn chưa hoàn toàn luyện thành!”

Có lẽ khi mọi người tới đây, Huyết Thủ Độc Sư còn đang luyện đan.

La Thiên không cần nghĩ nhiều cũng biết Huyết Thủ Độc Sư thống hận mình đến mức nào, bởi dù sao Vạn Linh Phệ Huyết Đan cũng chỉ còn thiếu một bước cuối cùng là hoàn thành.

Sau khi dùng, thương thế của Huyết Thủ Độc Sư sẽ được chữa khỏi, nhanh chóng khôi phục tu vi, đột phá Địa Nguyên Cảnh, có thể nói là một bước lên trời.

Nhưng lão gặp phải La Thiên, rơi vào một cái hố sâu không thấy đáy, muốn bò ra cũng khó.

Sau khi lấy đi đan dược, La Thiên nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Hắn không vội vã trở lại Vân Tiêu Tông, hiện giờ hắn thiếu hụt chân khí, thương tích chưa khỏi, nhỡ đâu gặp phải nguy hiểm trên đường thì không ổn chút nào.

Vì thế hắn tìm một nơi ẩn nấp, bắt đầu tu dưỡng chữa thương.

3 ngày sau.

Đám người Tề Nam, Kha Vũ Toàn trở về Vân Tiêu Tông, báo cáo tình huống nhiệm vụ lần này.

Uy danh Huyết Thủ Độc Sư khiến các nhân vật cao tầng chú ý, thậm chí vài vị trưởng lão cũng bị kinh động.

So ra, cái chết của La Thiên không khiến bao nhiêu người chú ý, dù sao hắn cũng chỉ là một đệ tử hạ tông.

“Tề Nam, sao chuyện này lại thành như vậy?”

Lỗ chấp sự giúp Tề Nam tuyên bố nhiệm vụ lộ vẻ âm trầm.

Ông ta tham dự âm mưu mưu sát đệ tử tông môn, nên không chế chuyện này càng nhỏ càng tốt, kết quả lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến ông ta.

“Lỗ chấp sự yên tâm, La Thiên do Huyết Thủ Độc Sư giết chết, hơn nữa ta đã cứu vài tên đệ tử, công lao không nhỏ, sẽ không có việc gì đâu…”

Tề Nam chỉ có thể trấn an Lỗ chấp sự như thế.

“Mấy ngày nữa, gia phụ và Trịnh Thân Vương sẽ đưa lễ đến cửa bái tạ.”

Tề Nam cười nói, lần này bản thân y cũng được lợi.

La Thiên chết rồi khiến Tề Nam cực kỳ vui sướng, hận không thể tổ chức một buổi yến hội để chúc mừng.

Đúng vào lúc này...

Oanh!

Cánh cửa bỗng nhiên bị phá vỡ, một lão giả mặc phục sức bạch y của trưởng lão uy nghiêm tiến vào.

Lỗ chấp sự và Tề Nam đều bị dọa sợ, dưới uy thế của Địa Nguyên Cảnh, bọn họ cong lưng hành lễ.

“Chấp pháp trưởng lão, sao ngài lại tới đây?”

Lỗ chấp sự lập tức nghênh tiếp, vẻ mặt lấy lòng.

“Nhiệm vụ có quan hệ đến Huyết Thủ Độc Sư kia do ngươi tuyên bố?”

Chấp pháp trưởng lão lãnh đạm hỏi.

“Là tiểu nhân tuyên bố, nhưng ta cũng không ngờ nhiệm vụ này lại dính đến Huyết Thủ Độc Sư, khiến cho vài tên đệ tử chết thảm…”

Lỗ chấp sự vội vàng giải thích, nhưng trong nội tâm đã nổi lên sóng to gió lớn.

Dù nhiệm vụ này dính đến Huyết Thủ Độc Sư thì cũng không đến mức kinh động chấp pháp trưởng lão mới đúng!

Sao lại thế này?

“Trong đám đệ tử đã chết có phải có một người tên là La Thiên hay không?”

Chấp pháp trưởng lão không quan tâm đến lời giải thích của Lỗ chấp sự, có vẻ ông để ý đến vấn đề này hơn.

“Chuyện này… Đúng vậy!”

Lỗ chấp sự không hiểu gì cả.

Kẻ tên La Thiên không phải chính là tên đệ tử Tề Nam muốn đối phó sao?

Tề Nam quỳ run bần bật trên mặt đất đột nhiên có dự cảm không tốt.

“Nếu vậy, lão phu tuyên bố, hai người các ngươi thiết kế mưu hại đồng môn, phán tử tội!”

Thanh âm chấp pháp trưởng lão như sét đánh bên tai, Lỗ chấp sự và Tề Nam đều choáng váng.

Lỗ chấp sự ngây người.

“Chấp pháp trưởng lão, có phải có hiểu lầm gì đó hay không? Ta không liên quan đến cái chết của La Thiên, xin hãy điều tra rõ ràng rồi mới phán quyết!”

Lỗ chấp sự quỳ xuống đất, hoảng loạn xin tha.

Chấp pháp trưởng lão đích thân tới đây, chưa điều tra chân tướng mà đã trực tiếp tuyên bố tội chết!

Sao lại như vậy?

La Thiên chỉ là một thiên tài tiểu quốc bình thường, làm gì có nguyên nhân nào để làm vậy?

Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

Bình Luận (0)
Comment