Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 316 - Chương 316: Chinh Phục Nữ Thần

Chương 316: Chinh Phục Nữ Thần Chương 316: Chinh Phục Nữ Thần

Chương 316: Chinh Phục Nữ Thần

Ong!

Sau khi bước vào quang động, La Thiên có cảm giác mất cân bằng do không gian rối loạn.

Tiếp theo, hai chân hắn chạm đất, nguyên khí thiên địa nồng đậm cùng với khí tức huyết tinh mãnh liệt ập vào mặt.

“Đây là Sát Lục Động Thiên ư?”

La Thiên đánh giá tiểu không gian này.

Mặt đất màu tím đỏ, không trung u ám có một vòng trăng máu.

Nơi xa, tiếng chém giết đánh nhau truyền đến.

La Thiên chú ý, cách 2000 mét, Lưu Ích đang chém giết cùng một đám địch nhân mặc hồng y.

“Có vẻ Sát Lục Động Thiên này không lớn, truyền tống ngẫu nhiên mà khoảng cách lại gần như vậy.”

La Thiên suy đoán.

Ầm!

Lúc này, mặt đất trước mặt La Thiên vỡ ra, một cánh tay dữ tợn vươn ra.

Toàn bộ cánh tay đã hư thối, đỏ như máu, thậm chí có thể nhìn thấy dòi bọ bò trườn trên đó.

Rống!

Ngay sau đó, một nam tử thối rữa bò ra từ dưới nền đất, hắn ta vô cùng xấu xí, giương nanh múa vuốt, sát ý nồng đậm nhìn chằm chằm La Thiên.

“Cái quỷ gì vậy?”

La Thiên bị hoảng sợ vì nam tử bỗng nhiên nhảy ra này.

Huyết thi gào rống, trực tiếp tấn công, hai móng cào ra quang ngân đỏ tươi cuồng bạo.

“Cút!”

La Thiên lập tức rút ra Băng Ngân Kiếm, phóng ra một đạo kiếm khí băng hàn sắc bén, chiêu kiếm này không chút nương tay.

Bùm

Thực lực huyết thi đại khái là Linh Hải cảnh lục trọng đỉnh nhưng lực phòng ngự không mạnh, bị La Thiên dùng một chiêu nháy mắt hạ gục.

Huyết thi nam tử vừa mới chết, mặt đất bốn phía lại vỡ ra, huyết thi khác bò ra.

Cuối cùng La Thiên đã hiểu đám địch nhân chiến đấu với Lưu Ích không phải người mặc hồng y mà là đám huyết thi ghê tởm này, bởi vì khoảng cách quá xa nên hắn đã nhìn nhầm.

“Giết!”

La Thiên không nghĩ nhiều, lập tức xuất kiếm chém giết một huyết thi mới vừa bò ra ngoài.

Sát Lục Động Thiên nghĩa cũng như tên, chủ yếu chính là giết chóc.

Mài giũa võ kỹ bằng giết chóc, đề cao kỹ xảo và ý thức chiến đấu! Đây là ý nghĩa tồn tại của Sát Lục Động Thiên.

Vèo vèo!

Băng Ngân Kiếm bay nhanh, kiếm khí lạnh thấu xương bao phủ quanh thân La Thiên, đánh trúng đám huyết thi.

“Số lượng và thực lực huyết thi tăng lên theo quy luật cố định nào đó, giết càng chậm, quá trình lúc sau sẽ càng gian nan!”

Vừa giết chóc, La Thiên vừa quan sát tổng kết.

Vì thế hắn không hề lưu thủ, công kích càng thêm mạnh mẽ!

Bùm! Bùm!

Không ngừng có huyết thi ngã xuống đất, La Thiên cảm nhận được khoái cảm được chém giết thoải mái.

Đột nhiên một đầu huyết thi Linh Hải cảnh thất trọng vọt ra, động tác của nó linh hoạt hơn, tản ra huyết sát khí khủng bố!

“Nhất Kiếm Xuyên Vân!”

La Thiên thi triển sát chiêu Địa cấp không chút do dự.

Viu vèo!

Một đạo kiếm quang trắng như tuyết tản ra hàn ý lạnh thấu xương, có khí thế sắc bén như muốn phá tan vòm trời.

La Thiên đã tu luyện thức thứ nhất đến cảnh giới viên mãn, cường độ và tốc độ công kích đều tăng lên.

Vèo!

Kiếm khí đâm trúng phần đầu của huyết thi Linh Hải cảnh thất trọng, đầu nó lập tức nổ tung.

“Huyết thi nơi này yếu hơn võ giả nhân loại đồng giai rất nhiều.”

Không chỉ linh trí và thực lực yếu hơn, phòng ngự của chúng nó cũng yếu hơn, đánh chết khá dễ dàng.

Nhưng ưu thế của bọn chúng là... Số lượng!

Giờ phút này La Thiên đã bị mười mấy huyết thi bao vây.

Quy Nguyên Bài Vân Thủ!

La Thiên đánh ra một đạo chưởng quang, sáu huyết thi bao vây bị đẩy ra, mở ra một con đường.

“Với năng lực của ta, kiên trì một nén nhang không thành vấn đề.”

La Thiên suy đoán.

Hắn và Ninh Hân đã thỏa thuận mỗi người nhận một nửa tiền cược của Lý Chí Vân.

Nhưng đúng đúng lúc này, La Thiên thấy cách đó không xa xuất hiện một cột sáng bạch sắc giáng xuống.

Quang mang tan đi, một thân ảnh cường tráng hiện ra!

“Vương Phó!”

La Thiên lập tức nhận ra.

Vương Phó vừa đến Sát Lục Động Thiên, vẻ mặt mờ mịt tò mò đánh giá bốn phía.

Sau đó gã nhìn thấy La Thiên đang bị huyết thi đuổi giết.

“Ha ha ha, La Thiên, ngươi xong rồi!”

Vương Phó cười sung sướng.

Thật trùng hợp, nơi gã truyền tống đến ở ngay gần La Thiên.

“Đúng là âm hồn bất tán!”

Sắc mặt La Thiên hơi trầm xuống.

Rõ ràng là Vương Phó tới đây để đối phó với hắn .

Thực lực đệ nhất hạ tông tuyệt đối không phải hư danh, nếu Vương Phó quyết tâm đối nghịch với La Thiên, e rằng kiên trì trong thời gian một nén nhang là chuyện hơi khó.

. . .

Nhưng dường như sự tình không tệ như tưởng tượng.

Vương Phó lại gần nhưng không lập tức ra tay với La Thiên.

“Ứng sư huynh nói, tuy Tứ Động Thiên là cơ hội để đối phó với La Thiên nhưng không thể quang minh chính đại giết hắn... Thường nhân không nhìn thấy tình huống nơi này nhưng một vài trưởng lão có thực quyền có thể nhìn thấy mọi chuyện xảy ra trong động thiên thông qua đại trận Thiên cấp.”

Vương Phó vẫn nhớ điểm này.

Ầm!

Gã dùng gậy đục một lỗ trên ngực một huyết thi trước mắt, sau đó lại gần La Thiên.

Dựa theo phân phó của Ứng Phi Hàng, gia tăng áp lực cho La Thiên, quấy nhiễu tạo sự hỗn loạn, âm thầm ra tay mới là thích hợp nhất.

“Vương Phó không trực tiếp động thủ ư?”

La Thiên cảm thấy kỳ quái.

Rõ ràng là Vương Phó không thể trực tiếp ra tay với La Thiên.

Có vẻ Tứ Động Thiên còn rất nhiều quy củ mà La Thiên không biết.

Hắn nhẹ nhàng thở ra.

Vương Phó không thể động thủ trực tiếp thì hắn có thể kiên trì nán lại đây.

Nhưng đúng lúc này.

“La huynh đệ, cẩn thận Vương Phó, ta sẽ tới giúp ngươi!”

Không biết Lưu Ích đã chạy về hướng này từ lúc nào, phía sau gã có đến hơn 20 huyết thi đang đuổi theo.

Trong lòng La Thiên lập tức có dự cảm không tốt, hắn nhíu mày.

Hắn vốn cảm thấy Lưu Ích có vấn đề, chưa bao giờ hoàn toàn tin tưởng người này.

Giờ khắc này, hành động của Lưu Ích càng khiến La Thiên cảm thấy khả nghi.

“Có vẻ hai người kia cố ý tiến vào cùng ta, muốn mượn cơ hội diệt trừ ta...”

Đồng tử La Thiên co lại.

...

Ngoại giới.

“Ba người vừa đi vào đều là tân đệ tử vừa đến thượng tông đúng không?”

“Ta từng nghe nói đến Vương Phó, thực lực xếp hạng nhất hạ tông.”

“Vương Phó có thể kiên trì trong một nén nhang, thậm chí là lâu hơn, tên Linh Hải cảnh lục trọng kia có lẽ cũng có thể làm được. Còn kẻ tên La Thiên... Hắn lập tức bị truyền tống ra ngoài thì ta cũng không cảm thấy kỳ quái.”

Đám đệ tử cũ nghị luận.

“Ha hả!”

Lý Chí Vân cười càng thêm đắc ý.

La Thiên chắc chắn không kiên trì nổi trong một nén nhang.

Ba người tham gia thí luyện đều là tân đệ tử, La Thiên mà là kẻ đầu tiên bị loại trừ thì chắc chắn sẽ rất mất mặt.

Còn gã sẽ được hẹn hò cùng nữ thần trong lòng, trong ba ngày, gã sẽ dùng mọi thủ đoạn, kể cả thủ đoạn dơ bẩn để chinh phục được Ninh Hân.

“Ninh sư muội, ngươi muốn đi chơi ở đâu?”

Lý Chí Vân hỏi, bộ dáng nắm chắc thắng lợi, bắt đầu suy tính cho cuộc hẹn hò.

“Ta ở nhà thôi.”

Ninh Hân bình tĩnh đáp.

“Ồ? Chúng ta hẹn hò ở nhà ngươi, không ai quấy rầy, không tồi không tồi...”

Khóe miệng Lý Chí Vân lộ ra ý cười xấu xa.

Nơi xa, Ứng Phi Hàng đạm nhiên nhìn chăm chú vào ba quang đoàn trên lối vào động thiên.

“La Thiên, ngươi đừng nên ra ngoài nữa!”

Ứng Phi Hàng lẩm bẩm.

Y đã nói rõ quy tắc trong Sát Lục Động Thiên với Lưu Ích và Vương Phó, thậm chí đã nghĩ ra kế hoạch cho bọn họ.

La Thiên sẽ không thể sống sót thoát ra!

Bình Luận (0)
Comment