Chương 318: Có Người Chết Bên Trong...
Vương Phó và Lưu Ích vẫn chưa hết hi vọng, tiếp tục muốn bao vây La Thiên.
Số lượng huyết thi bốn phía càng ngày càng nhiều, đã đạt tới con số 150, nguyên nhân là vì 3 người La Thiên, Vương Phó, Lưu Ích đều đang tính kế lẫn nhau, không đánh chết chúng.
Dần dần, La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》 mà vẫn cảm thấy tình cảnh gian nan, quá nhiều huyết thi rậm rạp chiếm hết đất, có quá ít điểm dừng chân.
“Nhưng thời hạn một nén nhang cũng đã tới rồi, có thể rời đi!”
La Thiên lẩm bẩm, lấy ra lệnh bài thân phận, tính toán rời đi.
“Muốn chạy ư?”
Trong đáy mắt Vương Phó hiện lên một mạt âm lãnh.
Từ trong tay áo gã bỗng bắn ra một độc châm nhỏ như sợi tóc, đây là thủ đoạn Ứng Phi Hàng chuẩn bị cho gã, ở thời điểm mấu chốt, có thể giết chết La Thiên mà thần không biết quỷ không hay.
Với loại ám khí tinh xảo thế này, các trưởng lão quan khán thông qua trận pháp thì cũng khó có thể nhận thấy được.
Thậm chí La Thiên bị ám khí đánh lén cũng chưa chắc đã phát hiện ra, hắn sẽ mơ màng hồ đồ chết đi.
Vèo!
Hàn quang nhanh như thiểm điện xuyên qua thân thể hai huyết thi đang tấn công La Thiên mà tốc độ không giảm chút nào.
“Ám khí!”
Linh thức của La Thiên bao trùm bốn phía, khi Vương Phó vừa ra tay hắn đã lập tức nhận ra.
Với trình độ 《 Ngự Phong Quyết 》 của hắn thì hắn có thể tránh thoát, nhưng hai người này liên tục quấy nhiễu, thậm chí hạ sát thủ khiến La Thiên cũng động sát tâm!
Viu!
La Thiên kích phát thần mạch, quanh thân xuất hiện vòng xoáy hàn vụ có chu vi hai mét.
Tiến vào trong phạm vi này, mọi thứ đều sẽ chịu một lực hút mãnh liệt và bị hàn lực ăn mòn.
Độc châm đến gần, mặt ngoài lập tức ngưng kết một tầng sương lạnh, tốc độ yếu bớt.
La Thiên linh hoạt tránh đi, độc châm bắn về phía bụng hắn!
Nhưng đúng thời khắc này, La Thiên toàn lực thúc giục U Long Thần Mạch, vòng xoáy hàn vụ quanh thân nén lại, lực hút của vòng xoáy đột nhiên tăng mạnh.
Điều này khiến độc châm bay lệch.
Viu!
Độc châm lướt qua.
Bên kia, Lưu Ích đang chém giết cùng huyết thi đột nhiên cứng đờ người, đôi mắt trợn to.
Chỉ thấy trên yết hầu gã xuất hiện một lỗ đen, làn da quanh đó dần biến thành màu đen, đây là dấu hiệu độc tố đang khuếch tán!
“Chuyện này... là sao?”
Sắc mặt Lưu Ích trở nên trắng bệch, sinh cơ nhanh chóng trôi đi.
Ám khí của Vương Phó quá khủng bố, nếu La Thiên không có linh thức thì đã không thể phát hiện ra, càng đừng nói đến Lưu Ích đang bị huyết thi bao vây.
Bùm!
Lưu Ích ngã xuống đất mà chết, huyết thi bốn phía đánh tới xé xác thi thể gã.
. . .
“Cái gì? Lưu Ích!”
Vương Phó khiếp sợ kêu to.
Gã không ngờ rằng ám khí Ứng Phi Hàng cho gã không giết được La Thiên mà lại giết chết Lưu Ích.
Tại sao lại như vậy?
Gã không nghĩ là La Thiên đã thay đổi phương hướng độc châm.
Gã cảm thấy La Thiên muốn tránh được độc châm đã rất khó, thậm chí còn cần đến sự may mắn, sao có năng lực thay đổi phương hướng độc châm được.
Ngoài ra, muốn độc châm bắn trúng Lưu Ích cũng không phải chuyện dễ dàng.
“Các ngươi mâu thuẫn ư? Sao lại hạ sát thủ với hắn như vậy!”
La Thiên cười trào phúng.
Mượn tay Vương Phó để diệt trừ Lưu Ích thì không còn gì tốt hơn.
Hiện tại chỉ còn Vương Phó, sức uy hiếp không đủ, La Thiên không cần phải rời đi nữa.
Hắn thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》, thân hình hóa thành một cơn gió rời xa Vương Phó.
“Cơ hội tiến vào Sát Lục Động Thiên không dễ dàng, vậy mà lại bị hai gia hỏa này quấy rối!”
La Thiên lộ vẻ bất mãn.
Hiện tại hắn bắt đầu chuyên chú tu luyện, mài giũa võ kỹ, tăng cường thực lực.
《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》kết hợp với 《 Ngự Phong Quyết 》 giúp hắn phát huy ra tốc độ và công kích đến trình độ mạnh nhất!
Viu vèo!
Thân hình La Thiên lướt như gió, mơ hồ khó nắm bắt, kiếm khí bắn ra, hàn ý tràn ngập.
Bốn phía không ngừng có máu tươi văng ra, từng huyết thi ngã xuống đất mà chết.
Nơi xa, Vương Phó bị rất nhiều huyết thi bao vây, khó bảo toàn bản thân, lại càng không đủ sức quấy nhiễu La Thiên.
“La... Thiên!”
Hai mắt gã đỏ như máu nhìn chằm chằm La Thiên, phát ra tiếng gào rống âm hàn thấu xương.
Kế hoạch ngăn chặn La Thiên lại thất bại!
Không chỉ thế, gã còn hại chết Lưu Ích!
Vương Phó lửa giận ngập trời, vô cùng oán hận nhưng lại không thể làm gì!
Gã kiên trì thêm một lát, sau đó quanh thân bỗng xuất hiện một tầng bạch quang, truyền tống gã ra ngoài.
...
Bên ngoài, đám đệ tử thượng tông nhìn chằm chằm ba quang đoàn trên quang động.
“Tại sao lại như vậy? Sao tiểu tử kia chưa bị truyền tống ra ngoài!”
Sắc mặt Lý Chí Vân xanh mét, lộ rõ vẻ khó tin.
Gã đánh cược với Ninh Hân, cược bằng việc xem xem La Thiên có thể kiên trì trong thời gian một nén nhang hay không.
Nhưng hiện tại thời gian đã trôi qua gần hai nén nhang!
Tại sao lại như vậy?
Các đệ tử thượng tông khác cũng đều kinh ngạc nghi ngờ.
“Một Linh Hải cảnh ngũ trọng mà thôi, sao có thể nán lại trong Sát Lục Động Thiên lâu như vậy?”
“Chẳng lẽ tiểu tử kia nắm giữ biện pháp đặc thù gì đó nên có thể tránh thoát sự đuổi giết của huyết thi?”
Một thanh niên thành thục lên tiếng, trước đây hắn ta từng tham gia Tứ Động Thiên một lần.
Ninh Hân cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
“Có vẻ ta đã coi khinh hắn rồi, không ngờ hắn lại kiên trì ở bên trong lâu như vậy!”
Ninh Hân nhoẻn miệng cười.
Nàng hoàn toàn không còn lo lắng về vụ cá cược nữa, lại còn có thể nhận được đến 3000 Linh Nguyên tệ.
Bỗng nhiên…
Ong!
Một đoàn bạch quang trên quang động tối đi.
Sau một lát mà vẫn không có người bị truyền tống ra ngoài.
Một vài đệ tử cũ lập tức nói: “Có người chết bên trong!”
Lý Chí Vân sắc mặt xanh mét sửng sốt một sát, sau đó há mồm cười to: “Ha ha ha, tiểu tử kia không biết tự lượng sức mình, không nghe ta khuyên bảo, giờ đã chết trong đó rồi!”
Gã vốn nghĩ rằng mình thua chắc rồi, kết quả là La Thiên đã chết!
“Haizz, đáng tiếc, kiên trì ở trong đó lâu như vậy chứng minh thiên tư thực lực của hắn không tầm thường...”
Thanh niên thành thục thở dài.
“Sao lại như vậy? La Thiên...”
Ninh Hân biến sắc, áy náy trong lòng, cho rằng La Thiên chết vì vụ cá cược của nàng, là nàng đã hại La Thiên.
Phía sau, khóe miệng Ứng Phi Hàng hơi nhếch lên: “Lần này hai tên ngu xuẩn kia không làm hỏng chuyện.”
La Thiên đã chết, y hoàn toàn yên tâm, xoay người chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên lại có thêm một quang đoàn trở nên ảm đạm.
Ngay sau đó, Vương Phó bị truyền tống ra ngoài.
“Không hổ là người có thực lực đệ nhất hạ tông, không ngờ lại có thể kiên trì lâu đến vậy!”
“Vương Phó không phải người đứng đầu hạ tông sao? Tên tân đệ tử bên trong mạnh hơn hơn ư?”
Đám đệ tử nghị luận, Vương Phó trở thành tiêu điểm bị chú ý.
Là tân đệ tử thượng tông, biểu hiện của gã đã rất không tồi.
Nhưng thần sắc Vương Phó lại là vẻ hốt hoảng, ánh mắt mờ mịt.
Khi gã đối mắt với Ứng Phi Hàng, toàn thân gã run lên.
“Vương Phó, làm tốt lắm!”
Ứng Phi Hàng cười nói.
Vương Phó thấp thỏm đi đến trước mặt Ứng Phi Hàng, ấp úng lên tiếng: “Ứng sư huynh... Ta đã thất bại!”
“Thất bại? Không phải La Thiên đã chết sao?”
Ứng Phi Hàng sửng sốt, hỏi theo bản năng.
“Người chết... Là Lưu Ích!”
Vương Phó khó có thể mở miệng nhưng vẫn nói ra tình hình thực tế.