Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 327 - Chương 327: Tuyết Lở

Chương 327: Tuyết Lở Chương 327: Tuyết Lở

Chương 327: Tuyết Lở

“La Thiên, xuất hiện đi!”

Lý Mộ nở nụ nười đắc ý vì mưu kế sắp thành công.

Ầm!

Hắn ta chém xuống một nhát, khối băng vỡ ra một tảng lớn, một hố to xuất hiện.

Khoảng cách đến La Thiên càng lúc càng gần, đã sắp bị hắn ta đào ra.

Nhưng đúng lúc này...

Ầm!

Núi băng đột nhiên run lên, đỉnh núi đứt gãy, tuyết trắng vô tận trượt xuống.

“Tuyết lở...”

Sắc mặt Lý Mộ trắng bệch.

Hắn ta rùng mình, lông tóc dựng thẳng, sự tuyệt vọng bao trùm đáy lòng!

Chỉ khi thí luyện tiến hành đến thời kỳ nhất định, điểm đạt tới hơn 3 vạn, gần 4 vạn thì mới có thể kích phát tuyết lở.

Nhưng hiện tại tuyết lở đã xảy ra trước thời điểm đó.

Lý Mộ lập tức chạy trốn, nhưng hắn ta có thể chạy đi đâu? Phạm vi tuyết lở quá rộng lớn, gần như che khuất hết tầm nhìn của Lý Mộ.

Phải mau chóng xuống núi!

Nhưng hắn ta có thể nhanh hơn tuyết lở ư?

“Tuyết lở?”

La Thiên trong khối băng cũng rùng mình kinh hãi.

Linh thức của hắn miễn cưỡng cảm ứng được cỗ lực lượng kinh khủng kia, chỉ sợ tất cả những kẻ có tu vi dưới Địa Nguyên Cảnh đều khó có thể chống lại!

Ầm ầm ầm!

Tuyết lở tràn xuống càn quét cả ngọn núi tuyết, giáng thẳng xuống mặt đất, thổi tung băng tuyết ngập trời.

Sau khi trận tuyết lở kinh thiên động địa kết thúc, thế giới dường như an tĩnh lại trong nháy mắt.

Tuyết lở đã vùi lấp núi băng.

La Thiên cảm nhận được cảm giác áp bách cường đại, sau khi kiên trì chống chịu qua thời khắc đó thì không còn gì đáng ngại nữa.

“May mà ta ở trong khối băng...”

Khối băng nhốt La Thiên đã trở thành một thể với núi băng, trừ khi toàn bộ núi băng đều nứt toạc, nếu không thì không thể ảnh hưởng nhiều đến La Thiên.

Nhưng sau trận tuyết lở, La Thiên cũng bị chôn vùi trong núi.

“Hiện tại muốn đi ra ngoài thì cũng không ra được...”

La Thiên cười khổ.

Bị chôn sâu tuyết, hàn ý xâm nhập từ bốn phía lập tức tăng lên.

Cho dù La Thiên thúc giục U Long Thần Mạch và có Thiên Lô Bảo Thể thì vẫn cảm thấy lạnh thấu xương.

La Thiên không dám chậm trễ, hắn thúc giục chân khí hộ thể, ngoài thân bao trùm một tầng chân khí.

“Cố gắng kiên trì đi!”

La Thiên thích ứng trong mọi tình cảnh.

Hắn không nghĩ nhiều, mặc kệ cảnh mình bị đóng băng, vùi lấp.

Mọi tinh lực của hắn đều dồn vào việc ngăn cản hàn lực, cố gắng kiên trì ở đây thêm chốc lát.

...

Bên ngoài.

Ba quang đoàn trên lối vào Sinh Tồn Động Thiên bỗng có một cái trở nên ảm đạm.

Lý Mộ bị truyền tống ra ngoài.

Viu! Viu!

Sắc mặt hắn ta trắng bệch, hô hấp dồn dập, trái tim còn đang kịch liệt nhảy lên.

Vừa rồi hắn ta đã chân chính cảm nhận được sự tuyệt vọng sâu sắc, cảm nhận được khí tức tử vong!

May mà ở thời điểm sinh tử, hắn ta bị truyền tống ra ngoài, bảo vệ được mạng nhỏ!

“Người này là ai? Thật lợi hại, hắn ở trong Sinh Tồn Động Thiên rất lâu, đạt tới 2 vạn điểm!”

“Hắn cũng là tân đệ tử thượng tông đấy, ghê gớm thật!”

Bốn phía truyền đến một trận tán thưởng.

Thành tích của Lý Mộ có thể nói là vô cùng ưu tú trong đám tân đệ tử thượng tông.

Nữ tử mạn diệu cũng lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ Lý Mộ có thể đạt được thành tích này, xem ra bí pháp của hắn ta thật sự có ưu thế trong Sinh Tồn Động Thiên.

Nhưng La Thiên vẫn chưa ra ngoài!

“Ngạc nhiên thật, tân đệ tử thượng tông Lý Mộ đạt tới 2 vạn điểm, mà La Thiên vẫn còn ở bên trong, chỉ sợ điểm của hắn sẽ càng cao hơn!”

“Tân đệ tử thượng tông lần này khiến người ta phải kinh ngạc!”

“Không biết La Thiên có thể kiên trì bao lâu...”

Đám đệ tử cũ vây xem sinh ra hứng thú nồng hậu.

Ninh Hân có khả năng đạt được 3 vạn điểm, tổng điểm có khả năng đạt tới 10 vạn.

Mà điểm của La Thiên cũng khiến người ta hứng thú mong chờ.

Bọn họ đợi rất lâu, hai quang đoàn vẫn lóe sáng, La Thiên và Ninh Hân đều không ra ngoài.

Đến lúc này, La Thiên và Ninh Hân đã tích lũy được đại khái 25.000 điểm!

“Không ngờ La Thiên còn chưa ra ngoài! Sao hắn làm được như vậy?”

Một đệ tử cũ khiếp sợ.

“Không có khả năng, chẳng lẽ La Thiên tìm được sơ hở trong Sinh Tồn Động Thiên sao?”

Lý Chí Vân không tin nổi.

“Lý Mộ, ngươi có biết tình huống La Thiên là như thế nào hay không?”

Nữ tử mạn diệu hỏi.

“Hắn... Ta không rõ lắm.”

Lý Mộ lộ ra thần sắc phức tạp, nội tâm tràn đầy không cam lòng và chua xót.

Hắn ta không muốn khen La Thiên biểu hiện tốt thế nào, chỉ có thể giả vờ như không biết gì cả.

Thời gian vẫn tiếp tục trôi đi.

La Thiên vẫn chưa bị truyền tống ra ngoài, quang đoàn cũng chưa tắt chứng minh La Thiên chưa chết.

Giờ phút này, Lý Mộ bình tĩnh được nữa.

Hắn ta biết biện pháp của La Thiên có thể lẩn tránh rất nhiều nguy cơ, xem như đầu cơ trục lợi.

Dù người khác biết biện pháp này thì cũng không dùng được, không phải ai cũng có thân thể và khả năng phòng ngự cùng với khả năng kháng hàn lực siêu cường như La Thiên.

Nếu không, vừa rồi Lý Mộ hoàn toàn có thể bắt chước chứ không phải lựa chọn đào La Thiên ra.

Bởi vì hắn ta không làm được!

Nếu hắn ta bị đóng băng như vậy thì sẽ nhanh chóng bị đông chết.

“Sao hắn ta có thể kiên trì được?”

Lý Mộ không hiểu.

Bỗng nhiên, một quang đoàn trở nên ảm đạm.

Thấy vậy, không ít người đều nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng La Thiên cũng ra ngoài. Nếu hắn không đi ra, bọn họ đều sẽ hoài nghi có phải La Thiên đang gian lận hay không.

Nếu không, một Linh Hải cảnh tam trọng sao có thể tồn tại trong Sinh Tồn Động Thiên lâu như vậy?

Nhưng sau khi quang mang tan đi, người xuất hiện lại là... Ninh Hân!

“Ninh Hân, sao lại là ngươi?”

Một đệ tử cũ ngơ ngẩn.

Đám đệ tử cũ khác cũng ngây dại, đứng sững như tượng.

“Có ý gì?”

Ninh Hân không hiểu kẻ kia hỏi vậy là có ý gì.

Nàng tham gia thí luyện rồi sẽ phải ra ngoài, đây không phải chuyện đương nhiên sao? “Sao lại là ta” là sao?

Hơn nữa, cả đám người các ngươi đều ngây người như vậy thì chuyện này khó tin đến mức nào?

Ninh Hân cảm thấy mình bị coi thường, hình như đám đệ tử cũ này đều nghĩ rằng nàng rất cùi bắp.

“Tiếc là không gặp được La Thiên trong đó, có lẽ hắn đã ra ngoài từ sớm rồi.”

Ninh Hân lẩm bẩm.

Sau đó nàng xoay người nhìn Sinh Tồn Bảng trên vách núi, liếc mắt một cái đã nhìn thấy tên mình.

“32.000 điểm!”

Ninh Hân không vui cũng không buồn.

Thành tích này đúng như nàng mong muốn, cũng không nằm ngoài dự đoán của mọi người.

“Hả? Sao không có thành tích của La Thiên?”

Ninh Hân định xem La Thiên bao nhiêu điểm nhưng không tìm thấy tên hắn.

“Ninh Hân, La Thiên vẫn chưa ra ngoài!”

Tên đệ tử cũ vừa hỏi nàng dùng biểu tình ngây dại nói.

“Cái gì?”

Ninh Hân cứng đờ người, sắc mặt ngưng trọng, khuôn mặt tràn đầy sự khiếp sợ!

Tu vi của nàng là Linh Hải cảnh bát trọng, nàng đã ra ngoài mà La Thiên còn chưa ra ư?!

Đùa gì vậy?

Ninh Hân nhìn quanh bốn phía, quả thật không nhìn thấy La Thiên, trên bảng điểm cũng không có tên La Thiên, điều này có nghĩa là La Thiên đã chết hoặc vẫn đang ở trong Sinh Tồn Động Thiên.

Đúng lúc này, quang đoàn cuối cùng trở nên ảm đạm, La Thiên bị truyền tống ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment