Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 354 - Chương 354: Khẩu Khí Lớn

Chương 354: Khẩu Khí Lớn Chương 354: Khẩu Khí Lớn

Chương 354: Khẩu Khí Lớn

“Sư tôn không có gì phân phó thì đệ tử xin cáo lui trước?”

La Thiên dò hỏi.

Mộ Vân Thạch trầm tư không nói gì cả, tình cảnh có hơi xấu hổ.

“Chờ một chút.”

Mộ Vân Thạch hô, nghiêm mặt nói: “La Thiên! Làm đồ đệ của ta không dễ dàng như vậy đâu!”

“Đệ tử sẽ cố gắng hết sức.”

Ánh mắt La Thiên rất kiên định.

“Được! Vậy ngươi nghe rõ đây. Nửa năm sau, toàn bộ Đông Thần đại lục có một hồi thiên kiêu đại hội, ngươi phải tham gia thịnh hội này, tối thiểu phải tiến vào... 20 hạng đầu! Nếu không, ngươi không xứng làm đệ tử của ta.”

Ánh mắt Mộ Vân Thạch thanh lãnh.

Thiên kiêu đại hội của toàn bộ Đông Thần đại lục?

Đây là lần đầu tiên La Thiên nghe nói đến chuyện này, không biết tình huống cụ thể ra sao.

Dù thế thì hắn vẫn đoán được rằng mục tiêu này rất khó đạt được.

Không có thực lực nằm trong 20 hạng đầu Linh Bảng thì căn bản không có khả năng hoàn thành.

Linh Bảng khác với Nhân Bảng!

Linh Bảng ghi chép về võ giả thiên tài Linh cấp 30 tuổi trở xuống, phạm vi là toàn bộ Đông Thần đại lục!

200 thiên tài sẽ được xếp hạng trên bảng, số lượng bị năm đại vực chia đều, tất cả đều xuất thân từ tứ đại tông môn, mười gia tộc lánh đời hoặc một vài tổ chức khổng lồ, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Theo La Thiên biết, đệ tử hạch tâm Hàn Nguyên có thứ hạng khá thấp trong Linh Bảng.

Nói cách khác, trong nửa năm nữa, La Thiên phải đạt tới tiêu chuẩn đệ tử hạch tâm thì mới có chút hy vọng hoàn thành mục tiêu.

Trở thành đệ tử hạch tâm trong nửa năm!

Đừng nói là nửa năm, dù là thiên tài kinh diễm như Tiêu Phong, cho y thời gian một năm thì cũng khó có thể làm được.

“Chuyện này quá khó...”

La Thiên lộ vẻ chần chờ, bởi mục tiêu này thật sự quá cao.

Nếu là đệ tử tinh anh bình thường của thượng tông nghe được khảo nghiệm như vậy đều sẽ đại kinh thất sắc, tâm sinh tuyệt vọng.

Bởi vì chuyện này căn bản không có khả năng hoàn thành.

“Nếu không làm được, vậy đệ tử như ngươi chỉ có thể làm tổn hại uy danh của vi sư mà thôi.”

Mộ Vân Thạch hừ lạnh một tiếng.

“...”

La Thiên nghi ngờ, Mộ Vân Thạch có uy danh sao?

Thân là trưởng lão, vậy mà có bao nhiêu người trong Vân Tiêu Tông này biết ông.

“Thường ngày ta chỉ khiêm tốn, khinh thường truy danh trục lợi mà thôi. Ngươi trở thành đệ tử của ta, vi sư sẽ nghiêm túc dạy dỗ, nhưng ngươi không hoàn thành được yêu cầu của vi sư thì cút đi!”

Mộ Vân Thạch nói.

Yêu cầu này thật sự là quá cao, không có khả năng hoàn thành, rõ ràng là ông đang muốn đuổi La Thiên.

Mộ Vân Thạch nhìn ra La Thiên đắc tội với tam trưởng lão, muốn tìm chỗ dựa.

Ông có thể dạy dỗ, che chở La Thiên nửa năm, đến lúc đó La Thiên trưởng thành rồi thì nên đi tìm chỗ dựa khác.

“Đệ tử sẽ cố gắng hoàn thành.”

La Thiên kiên định đáp.

Hắn cảm thấy Mộ Vân Thạch cố ý nói như vậy để nửa năm sau đuổi hắn đi.

Nhưng La Thiên dùng phương pháp xem vận nhìn ra Mộ Vân Thạch không phải người đơn giản, có lẽ vị sư tôn này thật sự rất cường đại, tự tin rằng mình có thể giúp hắn tiến bộ vượt bậc, tiến vào 20 hạng đầu của cái gọi là thiên kiêu đại hội kia.

“Diễn luyện mấy môn võ kỹ ngươi am hiểu cho ta xem!”

Mộ Vân Thạch nằm dựa trên ghế.

“Được!”

La Thiên lộ ý cười, có vẻ Mộ Vân Thạch đã tạm thời tiếp nhận hắn làm đệ tử, cũng tính toán nghiêm túc dạy dỗ.

Hắn đi ra ngoài cửa, diễn luyện《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》trong sân.

Ban đầu vẻ mặt Mộ Vân Thạch rất lười nhác.

Một Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh thiên phú tiềm lực không tồi nhưng không có bối cảnh và chỗ dựa thì có thể tiếp xúc với thứ võ kỹ cao cấp gì được.

Nhưng sau đó ông đã phải nhăn mày, ánh mắt nghiêm túc, cẩn thận quan sát kiếm pháp của La Thiên.

Ngay sau đó, La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》, tiếp đó là Quy Nguyên Bài Vân Thủ.

Sau khi hắn diễn luyện xong, vẻ lười nhác của Mộ Vân Thạch đã hoàn toàn biến mất, ông dùng ánh mắt cổ quái đánh giá La Thiên.

“Kiếm pháp và thân pháp ngươi vừa thi triển là《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》và 《 Ngự Phong Quyết 》 trong Vân Tiêu Tông đúng không?!”

Mộ Vân Thạch hỏi.

Với tu vi của La Thiên hiện tại rất khó tu luyện võ kỹ Địa cấp. Vậy mà La Thiên lại tu luyện võ kỹ Địa cấp trung phẩm và thượng phẩm.

“Đúng vậy!”

La Thiên gật đầu.

Mộ Vân Thạch liếc mắt một cái đã nhìn ra, ông thật sự có chút bản lĩnh chứ không giống một Luyện Dược Sư đơn thuần.

Nhưng Mộ Vân Thạch nghe được câu trả lời thì nhắm mắt lại, khóe miệng run rẩy.

“Tiểu tử ngươi chọn hai môn võ kỹ tàn khuyết tu luyện là có ý gì?”

Mộ Vân Thạch trừng La Thiên.

Hai môn võ kỹ của La Thiên đều đáng giá thưởng thức, trong cảnh giới Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh thì có thể nói là cực kỳ ưu tú.

Nhưng phần sau không có, uy lực ban đầu có lẽ không tệ, sau này thì sao?

Võ kỹ tàn khuyết bình thường thì còn đỡ, nhưng đây đều là võ kỹ tàn khuyết Địa cấp, muốn hoàn thiện sẽ rất khó khăn, không thì đã chẳng đặt trong Huyền Vũ Các bán giá rẻ.

“À... Lúc ấy đệ tử không có đủ điểm cống hiến, võ kỹ tàn khuyết lại rẻ nên đổi...”

La Thiên nói ra tình hình thực tế.

Nhưng còn một lí do nữa mà hắn không nói ra, đó chính là có thiên thư ở đây, võ kỹ tàn khuyết cũng có thể hoàn thiện!

“Hơn nữa đệ tử có cảm giác thiên phú võ đạo của chính mình không tồi, có thể thử vừa tu luyện vừa bổ sung hoàn thiện...”

La Thiên nói thêm.

Có sự tích Sáng Tạo Động Thiên, hắn có thể nói ra lời này không chút chột dạ.

“...”

Mộ Vân Thạch câm nín.

Không biết nên nói La Thiên là vô tri hay là cuồng vọng, hoàn thiện võ kỹ Địa cấp ư? Khẩu khí còn lớn hơn cả ông!

“Môn chưởng pháp kia của ngươi không phải cũng là tàn khuyết đấy chứ?”

Mộ Vân Thạch hỏi.

Chưởng pháp La Thiên vừa thi triển, tuy uy lực có khiếm khuyết nhưng môn chưởng pháp này thiên về phòng thủ. La Thiên còn lĩnh ngộ đến cảnh giới đại thành, thi triển rất thuần thục.

“Môn chưởng pháp này là võ kỹ đi kèm một môn công pháp, môn công pháp này... Cũng là tàn khuyết!”

Mộ Vân Thạch nghe được nửa câu đầu thì yên tâm, nhưng khi nghe xong nửa câu sau, sắc mặt ông cứng đờ, đỡ trán thở dài.

“Tu luyện những công pháp này đến cùng, sau đó đổi cái khác đi, nhớ lấy, sau này đừng chọn bản tàn khuyết nữa!”

“Ngươi tu luyện võ kỹ tàn khuyết thì chắc chắn uy lực không thể hoàn chỉnh, lĩnh ngộ đến cảnh giới viên mãn. Điều này sẽ ảnh hưởng đến con đường võ đạo của ngươi.”

Mộ Vân Thạch cảnh báo La Thiên.

“Đệ tử hiểu!”

La Thiên gật đầu.

Nếu không có thiên thư, hắn sẽ không chọn bản tàn khuyết.

“Ngươi đi xuống trước đi!” Mộ Vân Thạch xua tay.

La Thiên gật đầu rời đi.

Bình Luận (0)
Comment